[FreenBecky] Mami mau trả mama!
Những lời nói thật lòng!
Cả đêm hôm đó Nam ở lại chăm sóc cho em trọng cơn mê em vẫn gọi tên Freky và cái tên Freen đáng ghét kia nữa.Sáng hôm sau chị nằm ngay trên sofa phòng bệnh, em thì thức dậy đầu ong ong nhớ lại vụ việc hôm qua khiến một lần nữa hét lên...Nam giật mình thức giấc chạy nhay lại em hỏi. "Không sao chứ? Ổn cả rồi bình tĩnh lại bình tĩnh lại..." chị ôm chầm lấy em trấn an."Freen sẽ đánh làm hại Freky không được đâu chị!" Em khóc như đứa trẻ."Không sao cả, Freen không làm gì Freky hết. Hôm qua Freen say sỉn chắc chị nghĩ có lí do nên Freen mới làm như vậy. Bây giờ ổn rồi Becky à!" Muốn nói đỡ cho Freen mặc dù ghét."Thật không chị? Freen sẽ không làm gì Freky?""Thật mà tin chị nhe, buông bị ra đã để chị mua đồ ăn cho em và đi gọi bác sĩ". Nam buông Becky ra lau nước mắt và xoa đầu em.Becky ngoan ngoãn ngồi đó và chờ đợi nghĩ bản thân lại nhớ đến Freen con người xấu xa đó nữa rồi, cho dù chị làm em tổn thương đến đâu nhưng tình yêu em dành cho chị lớn hơn cả những nổi đau đó nên là sẽ có sẽ xoá bỏ hết lỗi lầm và điên cuồng yêu chị, nhưng ngoài mặc vẫn cố trấn an không muốn liên quan và xa cách với Freen. Em không muốn gặp lại chị cũng vì một phần kí ức tổn thương do chị gây nên.Mới làm ngày đầu mà có chuyện khó coi nhất cũng đã xảy ra có ai đời như em không? Đuổi là cái chắc nhưng đến giờ vẫn chưa nhận được thông báo nhỉ? Em nghỉ không thông báo thì sớm muộn cũng toang thôi. Em vẫn nhớ chuyện hôm qua và mọi thứ diễn ra nhưng hôm nay bình tĩnh hơn vẫn có thể khống chế được bản thân đôi chút.......
Còn về phía Freen sáng thức dậy với cái đầu sắp nứt ra làm hai chị cố ngồi dậy đi đứng thì có phần xiêu dẹo nhưng cố gắng tiến vào bên trong vệ sinh cá nhân rồi tắm rữa. Sau khi xong chị tiến ra bên ngoài nhìn thấy điện thoại sao nằm ngay trên giường chị nhớ trước khi về có sạc trên bàn cơ mà?Tiến lại cầm lên thì hiển thị cuộc gọi nhở và cuộc gọi được bắt 10 phút nhưng chị nhớ đâu có ai gọi tới hay bắt máy nói chuyện đâu? Số này lạ quá chừng kia mà...cố lục lại xem nhưng chẳng gợi lên thứ gì chị mặc xác xuống ăn đi làm trước đã còn việc này tính sao."Mami Freky có thể đến công ty của người gặp mama không?""Hả mama...???" Chị nhớ ra được gì đó...hình như lúc say có tìm đến em...sau đó khiến em khóc và bỏ đi. Hình như còn tán chị nói thêm gì đó rất mơ hồ."Mami à, người nghe con nói gì không? Đã hứa cho con gặp rồi mà?" Cậu chu chu cánh môi lên tiếng."Thôi lo ăn đi còn đi học, còn việc gặp mama nhất định mami sẽ cho con gặp. Đã hứa sẽ không bao giờ nuốt lời đâu nên yên tâm nha.." "Mà mami ơi! Tối hôm qua có ai gọi đến cho người không ạ?""Con nói sao? Có việc gì à? Con biết gì sao Freky mau nói cho mami đi rồi liền cho con gặp mama!" Chị nhớ đến cuộc gọi vừa rồi hiển thị trong máy."Là dì Nam đó ạ, ở cùng với mama mà hình như con nghe có giọng gì đó rất tức giận thì phải?" Cậu nói lại và nói thêm "Nhưng mama đã hứa rồi nhe con muốn gặp lại Sol lâu quá con chưa gặp em ấy nhớ quá chừng luôn..""Nhớ quá chừng luôn? Ghê ha! Rồi rồi giờ đi học thôi..." chị chọc cậu nhưng trong lòng có gì đó hoài nghi về hôm qua...——————————Sau khi xong việc chị đến công ty và theo lịch trình chị làm việc đến gần trưa thì một người bên nhân sự lên thông báo và cho chị kí hồ sơ..chị bất ngờ không phải là Becky nhưng cũng không tỏ vẻ gì hỏi ben lẽn."Cô có biết cô gái hôm qua lên đây kí hồ sơ khá lâu mới được trở về không? Cô ấy sợ nên rút lui rồi à?" Chị muốn hỏi gì đó nhưng chỉ có thể nói vậy."Không có ạ, chỉ là hôm nay em ấy nghĩ tôi cũng không biết lí do tại sao, và em ấy làm cùng nhóm với tôi thưa tổng giám đốc!" Pie nói với Freen về tình hình, lúc sáng chị nhận được thông tin khá bất ngờ. Mới làm ngày đầu mà ngày thứ hai đã nghĩ có lẽ bị Freen tổng giám đốc chơi một dố khó nhằn nên rút lui rồi hay không biết."Tôi biết rồi! Xong rồi..." nghĩ không xin phép sao? Bản tính em chị hiểu rất rõ không đời nào..."Dạ tôi cảm ơn, xin phép ạ!" Pie cũng đi ra....
Còn lại Freen một mình sâu chuỗi lại toàn bộ những chuyện sáng giờ chị cũng ngờ ngợ được việc gì đó nhưng chưa thể chắc chắn...từ việc cuộc gọi...đến Nam chị của Becky sao phải cố liên lạc cho chị chứ? Muốn nói gì sao? Còn Becky tại sao nghi ? Hôm qua nữa tại sao sỉn nhưng có thể thấy em khóc rõ còn chị lúc đó...sao...chị đã làm chuyện gì rồi sao?Linh tính mách bảo chị, Freen gấp rút liên hệ với phòng giám sát và đưa dữ liệu hôm qua cho chị. Sao khi nhận được chị nhập mật khẩu tiến vào xem thử bên trong, nhớ lại khoảng thời gian hôm qua nhưng ngẫm một hồi cũng không biết là khoảng nào..."Khi gặp em thì có lẽ là,...khoảng cuối ngày....hình như mình có lời hứa buổi trưa đợi em ấy về thì phải...? Đúng rồi là khi ra về...!"
Chị lia đến đoạn ra về và khi mọi người ra về hết chị mới thấy em lúc này chị nhận xét ngay và nói..."Sao mình không nhớ gì vậy nhỉ? Mọi người nhìn mình như vậy chắc đoạn nãy mình xỉn thì phải...ba giờ chiều khoảng thời gian mình hoàn thành xong kí hợp đồng với tên công ty kia...." Vừa nói nhảm vừa quan sát trên màn hình và thái độ của chị dần nhíu mày chặt hơn khi thấy con người đứng trước em hoàn toàn là mất trí....còn cả hôn sao?....Chị đơ vài giây tại sao lại cưỡng hôn em ấy chứ? Becky tán chị còn nói gì đó rồi rời đi...đầu chị bắt đầu xuất hiện diễn cảnh mơ hồ hôm qua rồi những lời nói của em từ đâu xuất hiện khiến chị đau đến đứt trái tim rớt ra ngoài...nhói đến cực độ..."Freen ơi mày ngu rồi! Tại sao lại như vậy chứ? Vậy ra em ấy không đi làm và cả cuộc điện hôm qua là có vấn đề sao?..." chị bình tĩnh nghĩ đến em hiện tại lục tung lấy ngay chiếc máy, bấm đến số hôm qua gọi ngay và chờ đợi bắt máy....
Nam phía này đang ngồi cùng em và có thêm Bjok anh ta cũng đến thăm...chị thấy tiếng chuông reo và tiến lại thấy số hôm qua chị nhớ rất rõ nên nhanh chóng thu lại dáng vẻ bình ổn xin phép hai người ra nói chuyện.Ngay băng đá bệnh viện rất ít người qua lại nên chị cũng yên tâm nghe máy nghĩ không ai có thể nghe thấy cuộc nói chuyện "Alo chị là Nam đúng chứ? Em là Freen đây..em đã nhớ hết sự việc hôm qua rồi! Thật tâm em muốn xin lỗi và em muốn hỏi Becky bây giờ ra sao rồi chị?" Giọng Freen khẩn trương và mang nét gì đó sợ hãi."Nhớ rồi sao? Giờ thì ổn rồi nhưng nhũng lời tối qua tôi không muốn phải nhắc lại với cô, tôi khuyên cô nên tránh xa Becky ra còn không tôi sẽ không bao giờ cho cô gặp lại em ấy, tất cả là do tôi ép em ấy vào làm chung với cô tôi không nghĩ lại nguy hại đến vậy...tôi xin cô tha cho em ấy đi!" Chị muốn bảo vệ cô em gái này, nhất định không để ai làm tổn thương một lần nữa."Em xin chị, đừng như vậy! Em biết em sai là do em không kiềm chế được cảm xúc tất cả là lỗi của em nhưng em vẫn còn yêu Becky rất nhiều! Mong chị tha lỗi cho em. Một năm qua em nhớ Becky đến mức phát điên đó là ông trời trừng phạt em khiến em đi đến đâu tâm trí cũng điều nhớ tới em ấy! Một năm trước là em sai...em muốn sửa nó và mang em ấy về bên mình...em xin chị! Nếu muốn em làm gì em cũng tình nguyện nhưng đừng bắt em rời xa Becky!""Đừng nghĩ vậy mà tôi xiêu lòng! Một năm trước chính cô đuổi em ấy đi còn bảo sẽ không bao giờ muốn gặp lại...còn giờ thì sao? Xin tôi? Có ích gì đây? Muốn quay lại và làm em ấy như vậy thêm một lần nữa? Cô không biết bản thân cô tệ hại tới mức khiến em ấy hành hạ đến xác thân của mình và không muốn sống chính cô gây ra tất cả muốn sửa không phải nói được là sẽ làm được....thôi tôi phải trở về thăm em ấy rồi không có thời gian rảnh với cô. Nếu muốn, tìm một cô gái xứng đáng hơn đi đừng mong chờ gì về Becky nữa."Khoan đã nghe em nói hết điều này. Em còn yêu Becky và em hứa sẽ nói được làm được, hi vọng chị chăm sóc em ấy giúp em nếu không muốn em gặp mặt Becky thì cho em một cơ hội nếu như em không thành công khiến em ấy trở lại thì em sẽ chấp nhận rời đi. Nhưng việc tìm một cô gái khác em thà chết hoặc cô độc đến già thay vì trông chờ vào một người khác ngoài Becky... cảm ơn chị chăm sóc tốt cho Becky nhé! Em sẽ không cho Becky nghĩ việc khi nào ổn có thể quay lại...Chào chị!" Freen chủ động cúp máy."...." Nam không nói gì cười nhẹ rồi tiến vào bên trong...bản thân đang nghĩ gì đó có vẻ thời gian tới là một khoảng thời gian khó khăn rồi đây...
Cho xin lượt bình chọn ngôi sao lấy thêm động lực nha!❤️ ⭐️🤧🥹Dữ lắm mới nghĩ được tới vậy nhưng tui muốn sầu bi ai đến rớt nước mắt kìa...chờ đi để tui học hỏi thêm đã:))
Nay đăng trễ quá chắc mấy ông bà ngủ hết rồi cũng nên
Còn về phía Freen sáng thức dậy với cái đầu sắp nứt ra làm hai chị cố ngồi dậy đi đứng thì có phần xiêu dẹo nhưng cố gắng tiến vào bên trong vệ sinh cá nhân rồi tắm rữa. Sau khi xong chị tiến ra bên ngoài nhìn thấy điện thoại sao nằm ngay trên giường chị nhớ trước khi về có sạc trên bàn cơ mà?Tiến lại cầm lên thì hiển thị cuộc gọi nhở và cuộc gọi được bắt 10 phút nhưng chị nhớ đâu có ai gọi tới hay bắt máy nói chuyện đâu? Số này lạ quá chừng kia mà...cố lục lại xem nhưng chẳng gợi lên thứ gì chị mặc xác xuống ăn đi làm trước đã còn việc này tính sao."Mami Freky có thể đến công ty của người gặp mama không?""Hả mama...???" Chị nhớ ra được gì đó...hình như lúc say có tìm đến em...sau đó khiến em khóc và bỏ đi. Hình như còn tán chị nói thêm gì đó rất mơ hồ."Mami à, người nghe con nói gì không? Đã hứa cho con gặp rồi mà?" Cậu chu chu cánh môi lên tiếng."Thôi lo ăn đi còn đi học, còn việc gặp mama nhất định mami sẽ cho con gặp. Đã hứa sẽ không bao giờ nuốt lời đâu nên yên tâm nha.." "Mà mami ơi! Tối hôm qua có ai gọi đến cho người không ạ?""Con nói sao? Có việc gì à? Con biết gì sao Freky mau nói cho mami đi rồi liền cho con gặp mama!" Chị nhớ đến cuộc gọi vừa rồi hiển thị trong máy."Là dì Nam đó ạ, ở cùng với mama mà hình như con nghe có giọng gì đó rất tức giận thì phải?" Cậu nói lại và nói thêm "Nhưng mama đã hứa rồi nhe con muốn gặp lại Sol lâu quá con chưa gặp em ấy nhớ quá chừng luôn..""Nhớ quá chừng luôn? Ghê ha! Rồi rồi giờ đi học thôi..." chị chọc cậu nhưng trong lòng có gì đó hoài nghi về hôm qua...——————————Sau khi xong việc chị đến công ty và theo lịch trình chị làm việc đến gần trưa thì một người bên nhân sự lên thông báo và cho chị kí hồ sơ..chị bất ngờ không phải là Becky nhưng cũng không tỏ vẻ gì hỏi ben lẽn."Cô có biết cô gái hôm qua lên đây kí hồ sơ khá lâu mới được trở về không? Cô ấy sợ nên rút lui rồi à?" Chị muốn hỏi gì đó nhưng chỉ có thể nói vậy."Không có ạ, chỉ là hôm nay em ấy nghĩ tôi cũng không biết lí do tại sao, và em ấy làm cùng nhóm với tôi thưa tổng giám đốc!" Pie nói với Freen về tình hình, lúc sáng chị nhận được thông tin khá bất ngờ. Mới làm ngày đầu mà ngày thứ hai đã nghĩ có lẽ bị Freen tổng giám đốc chơi một dố khó nhằn nên rút lui rồi hay không biết."Tôi biết rồi! Xong rồi..." nghĩ không xin phép sao? Bản tính em chị hiểu rất rõ không đời nào..."Dạ tôi cảm ơn, xin phép ạ!" Pie cũng đi ra....
Còn lại Freen một mình sâu chuỗi lại toàn bộ những chuyện sáng giờ chị cũng ngờ ngợ được việc gì đó nhưng chưa thể chắc chắn...từ việc cuộc gọi...đến Nam chị của Becky sao phải cố liên lạc cho chị chứ? Muốn nói gì sao? Còn Becky tại sao nghi ? Hôm qua nữa tại sao sỉn nhưng có thể thấy em khóc rõ còn chị lúc đó...sao...chị đã làm chuyện gì rồi sao?Linh tính mách bảo chị, Freen gấp rút liên hệ với phòng giám sát và đưa dữ liệu hôm qua cho chị. Sao khi nhận được chị nhập mật khẩu tiến vào xem thử bên trong, nhớ lại khoảng thời gian hôm qua nhưng ngẫm một hồi cũng không biết là khoảng nào..."Khi gặp em thì có lẽ là,...khoảng cuối ngày....hình như mình có lời hứa buổi trưa đợi em ấy về thì phải...? Đúng rồi là khi ra về...!"
Chị lia đến đoạn ra về và khi mọi người ra về hết chị mới thấy em lúc này chị nhận xét ngay và nói..."Sao mình không nhớ gì vậy nhỉ? Mọi người nhìn mình như vậy chắc đoạn nãy mình xỉn thì phải...ba giờ chiều khoảng thời gian mình hoàn thành xong kí hợp đồng với tên công ty kia...." Vừa nói nhảm vừa quan sát trên màn hình và thái độ của chị dần nhíu mày chặt hơn khi thấy con người đứng trước em hoàn toàn là mất trí....còn cả hôn sao?....Chị đơ vài giây tại sao lại cưỡng hôn em ấy chứ? Becky tán chị còn nói gì đó rồi rời đi...đầu chị bắt đầu xuất hiện diễn cảnh mơ hồ hôm qua rồi những lời nói của em từ đâu xuất hiện khiến chị đau đến đứt trái tim rớt ra ngoài...nhói đến cực độ..."Freen ơi mày ngu rồi! Tại sao lại như vậy chứ? Vậy ra em ấy không đi làm và cả cuộc điện hôm qua là có vấn đề sao?..." chị bình tĩnh nghĩ đến em hiện tại lục tung lấy ngay chiếc máy, bấm đến số hôm qua gọi ngay và chờ đợi bắt máy....
Nam phía này đang ngồi cùng em và có thêm Bjok anh ta cũng đến thăm...chị thấy tiếng chuông reo và tiến lại thấy số hôm qua chị nhớ rất rõ nên nhanh chóng thu lại dáng vẻ bình ổn xin phép hai người ra nói chuyện.Ngay băng đá bệnh viện rất ít người qua lại nên chị cũng yên tâm nghe máy nghĩ không ai có thể nghe thấy cuộc nói chuyện "Alo chị là Nam đúng chứ? Em là Freen đây..em đã nhớ hết sự việc hôm qua rồi! Thật tâm em muốn xin lỗi và em muốn hỏi Becky bây giờ ra sao rồi chị?" Giọng Freen khẩn trương và mang nét gì đó sợ hãi."Nhớ rồi sao? Giờ thì ổn rồi nhưng nhũng lời tối qua tôi không muốn phải nhắc lại với cô, tôi khuyên cô nên tránh xa Becky ra còn không tôi sẽ không bao giờ cho cô gặp lại em ấy, tất cả là do tôi ép em ấy vào làm chung với cô tôi không nghĩ lại nguy hại đến vậy...tôi xin cô tha cho em ấy đi!" Chị muốn bảo vệ cô em gái này, nhất định không để ai làm tổn thương một lần nữa."Em xin chị, đừng như vậy! Em biết em sai là do em không kiềm chế được cảm xúc tất cả là lỗi của em nhưng em vẫn còn yêu Becky rất nhiều! Mong chị tha lỗi cho em. Một năm qua em nhớ Becky đến mức phát điên đó là ông trời trừng phạt em khiến em đi đến đâu tâm trí cũng điều nhớ tới em ấy! Một năm trước là em sai...em muốn sửa nó và mang em ấy về bên mình...em xin chị! Nếu muốn em làm gì em cũng tình nguyện nhưng đừng bắt em rời xa Becky!""Đừng nghĩ vậy mà tôi xiêu lòng! Một năm trước chính cô đuổi em ấy đi còn bảo sẽ không bao giờ muốn gặp lại...còn giờ thì sao? Xin tôi? Có ích gì đây? Muốn quay lại và làm em ấy như vậy thêm một lần nữa? Cô không biết bản thân cô tệ hại tới mức khiến em ấy hành hạ đến xác thân của mình và không muốn sống chính cô gây ra tất cả muốn sửa không phải nói được là sẽ làm được....thôi tôi phải trở về thăm em ấy rồi không có thời gian rảnh với cô. Nếu muốn, tìm một cô gái xứng đáng hơn đi đừng mong chờ gì về Becky nữa."Khoan đã nghe em nói hết điều này. Em còn yêu Becky và em hứa sẽ nói được làm được, hi vọng chị chăm sóc em ấy giúp em nếu không muốn em gặp mặt Becky thì cho em một cơ hội nếu như em không thành công khiến em ấy trở lại thì em sẽ chấp nhận rời đi. Nhưng việc tìm một cô gái khác em thà chết hoặc cô độc đến già thay vì trông chờ vào một người khác ngoài Becky... cảm ơn chị chăm sóc tốt cho Becky nhé! Em sẽ không cho Becky nghĩ việc khi nào ổn có thể quay lại...Chào chị!" Freen chủ động cúp máy."...." Nam không nói gì cười nhẹ rồi tiến vào bên trong...bản thân đang nghĩ gì đó có vẻ thời gian tới là một khoảng thời gian khó khăn rồi đây...
Cho xin lượt bình chọn ngôi sao lấy thêm động lực nha!❤️ ⭐️🤧🥹Dữ lắm mới nghĩ được tới vậy nhưng tui muốn sầu bi ai đến rớt nước mắt kìa...chờ đi để tui học hỏi thêm đã:))
Nay đăng trễ quá chắc mấy ông bà ngủ hết rồi cũng nên