[Fayeyoko] The Dream - Giấc Mơ
The dream 3: Tôi là Sunny (1)
Xin chào, tôi là Sunny, và khỏi cần giới thiệu thì chắc các bạn cũng biết tôi là ai rồi. Đúng vậy, tôi chính là chú cún "Big boy" của mami Faye chứ còn ai nữa? Quên quên, giờ phải là đứa con trai đáng yêu, thông minh, đẹp "cún" của mẹ lớn Faye và mẹ nhỏ Yoko mới đúng.Tôi biết bạn đang tự hỏi tại sao một chú cún như tôi lại có thể nói chuyện bằng tiếng người như này đúng không? Đáng lẽ tôi nên : "gâu gâu gâu" mới đúng loài cún nhỉ?Xem nào, "Gâu gâu gâu gâu, ẳng ẳng, gâu gâu gâu."Tôi vừa nói chuyện với bạn bằng tiếng cún đấy, và tôi chắc chắn rằng bạn không thể hiểu tôi nói gì đúng không? Ờm thì...trừ khi bạn cũng là cún giống tôi, hoặc bạn có khả năng hiểu và nói chuyện với động vật hay khả năng nào đó đại loại thế.Vậy nên, bạn biết lý do rồi đấy. Mà thật ra cũng chỉ cần hiểu đơn giản là, tác giả của cái fic này là người, nên là bà ý bảo tôi phải làm như thế.....Chương 1: Gặp gỡ hai mẹ và nguy cơ thành "thức ăn dự trữ"Tôi là Sunny, và tôi là.....đọc lại phần tóm tắt bên trên đi, tác giả lười việt lại lắm. Vâng, đó là lời của bà Đậu tác giả, chứ không phải của tôi. Tôi sẽ bắt đầu câu chuyện ngay sau đây.Như các bạn đã biết, tôi có tận hai người mẹ. Mẹ lớn Faye, tôi vẫn thường gọi là mami, cũng thường được biết tới với cái biệt danh "chồng quốc dân" của mấy bà tiểu ba không danh không phận nào đó trong fandom ấy. Tôi biết nhiều bạn nghe câu này xong cũng đau đớn lắm, nhưng các bạn hãy học cách chấp nhận sự thật đi. Bởi vì, mẹ lớn của tôi là "hoa đã có chủ rồi."Mẹ nhỏ của tôi là Yoko, tôi vẫn thường gọi là mama, và mama luôn được coi là "công chúa nhỏ" của fandom. Mẹ nhỏ hay nói rằng không muốn fan gọi mình là "vợ" hay "laopo", mẹ nhỏ bảo với tôi rằng mấy từ đó chỉ có mẹ lớn mới được gọi thôi. Thay vào đó, fan thường hay gọi mẹ nhỏ là "Yobao" hay "baobei", và mẹ cũng thích gọi những fan hâm mộ của mình là "mami" hay "papa" lắm. Cũng nhờ đó, bỗng một ngày tôi trở thành "đứa cháu quốc dân" lúc nào không hay luôn.Quay lại, quay lại câu chuyện chính nè.Vào khoảng đầu năm 2023, tôi lần đầu được mẹ Faye nhận nuôi từ một cửa hàng thú cưng ở thủ đô Bangkok. Theo những gì tôi nghe được thì chủ cửa hàng đó cũng là một trong những người bạn cũ của mẹ Faye, hình như là vậy.Khi được nhận nuôi, tôi mới chỉ vài tuần tuổi, và chỉ bé bằng một chai nhựa đựng nước 350ml, thậm chí khi mẹ lớn cố gắng giao tiếp với tôi, tôi còn chưa đủ nhận thức để hiểu hết nữa mà. Và suốt một thời gian dài, tôi đã dược mẹ lớn nuôi nấng, chăm sóc rất tốt. Chỉ vài tháng sau đó, cơ thể tôi đã lớn lên đáng kể. Mẹ lớn Faye khi đó là một người rất lạnh lùng, nghiêm khắc với bản thân mình, và luôn tạo ra ấn tượng ban đầu rất khó gần. Hồi đầu tôi cũng sợ mẹ lớn lắm, nhưng khi tiếp xúc lâu với mẹ, tôi mới biết mẹ là một người dịu dàng tới thế nào. Mẹ luôn chăm sóc tôi rất chu đáo, luôn yêu thương tôi, luôn nói chuyện với tôi bằng một tông giọng siêu nhẹ nhàng. Qua thời gian, tôi dần trở thành vật cưng được sủng ái số một của mẹ lớn (hoặc ít nhất là tôi cảm thấy vậy). Cho tới một ngày, mẹ nhỏ Yoko xuất hiện và ngôi vị đó của tôi trong lòng của mẹ lớn cũng dần lung lay theo.Tôi gặp mẹ nhỏ lần đầu ở phim trường, hôm đó mẹ lớn và dì Eye đã đưa tôi tới đó. Lần đầu nhìn thấy tôi, mắt mẹ nhỏ sáng lên như tìm thấy vàng. Phải nói cái ánh mắt long lanh của mẹ nhỏ khi đó so với mấy vì tinh tú trên trời cũng không kém cạnh gì đâu. Hình như mẹ nhỏ yêu mến mấy thú cưng đáng yêu như tôi lắm. Mẹ nhỏ và mẹ lớn chỉ mới quen biết nhau không lâu lúc đó, tôi ngồi trong lòng dì Eye quan sát cả hai trên phim trường. Khi quay xong một chuỗi cảnh gì đó, mẹ nhỏ đã nhào về phía dì Eye, quay sang nhìn mẹ lớn bằng cặp mắt long lanh như muốn hỏi ý gì đó, khi mẹ lớn gật đầu mới vui vẻ ẵm tôi lên.Nói thật thì tôi thích cách mà mẹ nhỏ âu yếm tôi hơn mẹ lớn. Vì lúc nào bế tôi trên tay, mẹ lớn cũng bày đủ trò, rồi dúi cả gương mặt mình vào người tôi, lâu lâu lại đem tôi ra giả làm cái đàn guitar mà đánh. Lắm khi tôi tức muốn sôi máu mà chỉ muốn gào lên: " Con là cún chứ không phải cây đàn nha!" Mà mẹ lớn hôn tôi theo kiểu bạo lực lắm! Nào là bóp mỏ, bóp mặt, lắm khi chỉ có nựng yêu xoa đầu thôi mà tôi tưởng đâu có con quái vật khổng lồ nào đấy đè lên người không bằng luôn á.Mẹ nhỏ thì hoàn toàn ngược lại. Ngay từ lầ đầu được bế và vuốt ve tôi, tôi đã cảm thấy một sự nhẹ nhàng hơn hẳn cái con người cao 1m75 bạo lực kia. Mẹ nhỏ cũng xoa đầu, cũng hôn tôi nhiều lắm, nhưng lại cực kì dịu dàng với tôi. Và ít nhất thì, mẹ nhỏ cũng không lôi tôi ra làm cây guitar để đánh. Nhưng thay vào đó, tôi lại trở thành " nguồn thức ăn dự trữ" của mẹ nhỏ khi nào không hay luôn. Cứ hở ra là: "Con không ngoan là mama đem con thả nồi lẩu đó Sunny."Tôi: "....."Ngày xưa ưu tiên số một trong lòng mẹ lớn là tôi. Lúc nào mẹ lớn cũng dùng một tông giọng dịu dàng duy nhất để nói chuyện với tôi. Ngày xưa chỉ chỉ cần tôi cảm thấy có người trêu tôi quá đáng, tôi liền lập tức cắn lại người ta tới chảy máu cũng chẳng sao. Bây giờ mỗi khi mẹ nhỏ chọc giận tôi, tôi lỡ làm mẹ nhỏ xước nhẹ một cái thôi là liền nhận được ánh mắt viên đạn của mẹ lớn. Ngày xưa mẹ lớn nghe ai có ý định đem tôi đi nấu lẩu là người đó tới số chắc, bây giờ mỗi lần tôi bật lại mẹ nhỏ, tới lớn tiếng với mẹ nhỏ thôi mà mẹ lớn còn không làm được, chỉ cười dịu rồi cho qua.Còn biết nói gì nữa đây trời? Thời gian đầu tôi cũng có phản kháng, cầu cứu mẹ lớn, thậm chí là cắn lại mẹ nhỏ đó chứ! Nhưng theo thời gian, tôi mới biết rằng, hình như mẹ lớn bị mẹ nhỏ thu phục mất rồi! Tôi phản đối vô hiệu! Vị trí "vật sủng" độc nhất của tôi chính thức bị mẹ nhỏ chiếm lấy. Đã thế còn có nguy cơ bị cho vào nồi lẩu bất cứ lúc nào nữa chứ! Tôi đúng là chú cún khổ nhất trên thế giới này mà!...........