[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ

Chương 32. Chuyện Cũ



Faye đưa Yoko đến trung tâm thương mại, bước đầu tiên là ghé vào ăn một bụng gà rán, tiếp đó mới tính chuyện mua sắm hoặc vui chơi.

Faye ngồi cạnh bên, cưng chiều bóc thịt từ cánh gà ra cho nàng, tiện thể cảm thán: "Chị sẵn sàng bẩn tay vì em, vậy mà lúc nào cũng nói chị không yêu em."

Yoko khẽ liếc nhìn, vừa nhai vừa suy ngẫm: "Cái lời thoại này...sao nghe quen vậy?"

Faye nhếch môi, cúi đầu lén lút cười. Yoko đợi hồi lâu mà không thấy cô có phản hồi, nghi hoặc áp sát tới: "Chị lại làm chuyện xấu gì sau lưng em?"

"Không dám." Chóp mũi Faye lướt qua má nàng, cảm giác mềm mịn như da em bé khiến cô lưu luyến không muốn rời. Cô nhớ mình đã từng thẳng thắn thừa nhận điều này tại fan meeting ở Đài Bắc.

...

"Em ấy có chiếc má đáng yêu, Faye thích người có chiếc má như vậy."

Yoko với vốn tiếng Trung bập bẹ đã tự tin dịch thành: "Chị ấy thích, chị ấy thích...Em..."

Cả khán đài phút chốc lặng im.

Sau đó như một quả bom TNT được kích nổ. Tiếng vỗ tay cùng hò hét vang vọng ầm ỉ khiến tần số âm thanh trong phòng được phóng lên mức cực đại.

Yoko lúc này phát hiện mình lỡ lời, ngượng ngùng quay sang ôm chầm lấy Faye. Faye phản xạ có điều kiện, choàng tay xoa xoa thắt lưng nàng, mặt ngơ ngác vì không hiểu gì.

Yoko nhìn biểu cảm đáng yêu của cô, sủng nịnh khiển chân giúp cô giải thích.

Faye chăm chú lắng nghe, cuối cùng phải thể hiện sự bất lực bằng tiếng thở dài...thật dài.

"Chị mệt hả?"

"Không mệt."

"Có vui không?"

"Vui..."

...

Hồi ức ngọt ngào khiến Faye nhịn không được rung động đáy lòng, cô lấn tới cọ má nàng một cái, rồi lại thêm một cái. Yoko rụt người, cuống cuồng tránh đi vì lý do: "Chị cản trở thường thức ẩm thực."

Phần ngô chiên giòn được mang đến, phục vụ lịch sự đặt nó ngay ngắn trên bàn. Faye dùng tăm ghim một miếng, còn nóng hổi đến mức khói bay nghi ngút. Cô hé môi cắn liền hai ngụm lớn, vừa vặn bắt gặp nụ cười Jimmy của Yoko.

Faye ban đầu tưởng nàng cũng muốn ăn, ngoan ngoãn nhường phần còn lại cho nàng. Nhưng cô duy trì tư thế mời đã lâu mà Yoko vẫn không có dấu hiệu nhận.

Faye nhướng mi, tự mình ăn nốt rồi dè chừng hỏi: "Sao vậy?"

Yoko lắc đầu: "Không có gì."

Faye kiên quyết phản đối: "Mỗi lần em thế này, khẳng định...không thể không có gì."

Lúm đồng tiền của Yoko lộ ra càng lúc càng sâu, nàng vuốt vai cô, chậm rãi nhắc chuyện cũ: "Khi đói, chị đặc biệt xấu tính."

"Chị?"

"Ừm."

"Hồi nào?"

Yoko hắng giọng, tay chống bên hông, cằm hất lên đầy thách thức: "Chị ơi, ngô chiên vẫn chưa được phục...ưm..."

Faye vội vàng dùng tay bịt chặt miệng nàng, nhỏ giọng xin thua: "Chị nhớ rồi, em đừng nói nữa."

Ôi trời...

Hôm đó nhân tiện đi check in biển quảng cáo do fan làm xong, cả đám liền kéo nhau đi ăn tối.

Còn không phải do dùng bữa quá muộn, da bụng của cô cũng sắp sửa dính vào da lưng. Cộng thêm món của tất cả mọi người đều đã lên, chỉ riêng ngô chiên chân ái do cô đích thân gọi là chưa có.

Nhưng Faye thề, cô chỉ nói đùa.

Chẳng qua diễn nhập tâm quá nên bị nhầm tưởng thành thật sự tức giận.

Hơn nữa còn ngẫu hứng livestream phát sóng trực tiếp, vậy nên không những vài người thấy, mà cả cõi mạng đều thấy. Truyền đi truyền lại một đoạn thời gian dài, gần như trở thành tư liệu lịch sử. Mãi đến tận lúc hai người đã chia tay rồi, fan vẫn thường dùng để cắt ghép video hoài niệm.

Yoko đắc ý, vùng vẫy thoát khỏi ma trảo to lớn của Faye. Nàng chọt chọt má cô, chớp thời cơ trêu chọc: "Chị ngại hả?"

Faye chột dạ nhưng vẫn ra vẻ bất cần: "Ai ngại? Chị không có."

"Mặt chị đỏ lắm kìa."

"Ăn gà rán đi em."

"Tai chị cũng đỏ nữa."

"Yooo..."

...

Chiều muộn, ánh nắng cuối ngày len qua những ô cửa kính cao vút, phủ lên sàn một lớp màu vàng nhè nhẹ. Tiếng nhạc du dương phát ra từ những cửa hàng bán quần áo, hoà lẫn với tiếng mời chào và trò chuyện vui vẻ của đám đông.

Faye cùng Yoko sóng vai bước đi, không có mục đích. Từ tầng hai lên đến tầng bốn, cảm giác no căng bụng đã thuyên giảm rất nhiều. Lúc ngang qua một cửa hàng bán trang sức bạch kim, Yoko đột nhiên dừng lại.

Phản xạ đầu tiên của Faye là nhìn nàng, sau đó mới nương theo ánh mắt của nàng.

Doji...

Một thương hiệu đá quý uy tín và lâu đời, được rất nhiều bạn trẻ săn đón. Faye nhớ đã từng ở chỗ này mua một cặp vòng tay vô cực, kiểu dáng đơn giản. Yoko cực kỳ yêu thích, còn công khai đeo đi đeo lại rất nhiều lần. Nàng không sợ trời không sợ đất, càng không sợ fan soi ra được là đồ đôi. Bởi vì lúc đó nàng chỉ thiếu nước tuyên bố cho tất cả mọi người biết Faye là của nàng.

Trong mọi cuộc phỏng vấn, nếu phóng viên hỏi nàng: "Có ghen không?" nàng đều sẽ ung dung đáp: "Em bình thường."

Nhưng nếu để ý kỹ thì sẽ thấy Faye tuy luôn gật gù tán thành chứ độ cong ở môi thì chưa lần nào hạ xuống.

Và những gì Yoko làm cũng đều hoàn toàn ngược lại.

Faye bảo sẽ đi chơi với các em gái xinh đẹp...

Nàng bĩu môi, chau mày không vui.

Faye rửa chân cho bạn diễn...

Nàng ghi thù vào lòng, nhớ mãi không quên.

Faye nhặt điện thoại giúp người khác...

Nàng nhìn như muốn lập tức đè Faye ra xử lý tại chỗ.

Tóm lại là...

Không được gọi tên.

Không được chơi cùng.

Không được nhìn.

Không được nhắc.

Không được đến gần.

Không được ngồi gần.

Không được đứng gần.

Yoko không ghen, nhưng bảy điều gia quy ở trên, Faye nhất định phải nhớ cho kỹ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...