[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ
Chương 30. Một Nhà Ba Người
Từ Trương Gia Giới trở về, mức độ dính người...không đúng, phải gọi là dính lấy Faye của Yoko tăng lên gấp bội. Chỉ cần là có thời gian trống lịch, nàng liền chạy đến làm tổ ở MM. Dần dà, toàn bộ nhân viên đều cảm thấy quen với sự hiện diện của nàng, không những không khó chịu mà ngược lại còn vô cùng mong đợi. Xinh đẹp, ngoan ngoãn, đáng yêu. Giống như một ánh mặt trời nhỏ tràn ngập năng lượng ấm áp. Faye ra ngoài ăn trưa với khách hàng, Yoko không có hứng thú đi theo mà quyết định về nhà chơi cùng Sunny. Cửa vừa hé mở, nàng đã bắt gặp một cái đầu đang ngó nghiêng, mắt to chớp chớp dò xét. Đáy lòng nàng phút chốc mềm nhũn, cưng chiều gọi: "Sunny."Sunny nhận ra là nàng, tai vểnh lên, hứng khởi nhảy nhót hai cái rồi lạch bạch chạy đến. Yoko khom người ôm lấy nhóc con vào lòng, nhiệt tình hôn. Bộ lông mềm mượt của Sunny phút chốc bị nàng ép cho thành hình dạng chỗ lồi chỗ lõm.Sunny không ngại sự bảnh bao của mình bị vị mami này phá huỷ, vô tư đùa nghịch cùng nàng. Lăn qua lộn lại một hồi, Yoko mệt mỏi ngã xuống sô pha thở dốc. Sunny dạo này cao lớn hơn trước, Yoko mỗi lần bế nó lên đều phải dùng sức rất nhiều. Chưa kể nó còn lung tung quẩy đạp khiến nàng khó khăn lắm mới giữ được thăng bằng. Từ nãy đến giờ nếu nàng mà không cố gắng đứng vững, chờ đợi nó và nàng đã là sàn nhà lạnh lẽo. Yoko nhịn không được chỉ vào mũi Sunny cảm thán: "Nhóc con, cần phải giảm béo rồi.""Gâu..."Sunny đương nhiên không hiểu ý tứ chê bai của nàng, vẫn vui vẻ ngoe nguẩy cái đuôi ngắn. Yoko được đà lấn tới, véo véo chiếc bụng trắng tròn: "Chẳng trách mọi người đều gọi con là big boy.""Gâu...Gâu..."Yoko phì cười, hai tay bưng lấy hai bên má Sunny, vừa xoa vừa lắc: "Nhiệt tình hồi đáp như vậy, con đây là đang tán thành hay là phản bác lại mami?"Sunny rụt người tránh khỏi ma trảo của nàng rồi tức khắc phản công. Yoko vừa kịp nhìn thấy một cục bông màu xám bạc vụt qua trước mắt, sau đó cả người bị đẩy xuống ghế. "Nè nè...con là chó sao? Đừng liếm...""Gâu gâu...""Nặng quá, đè chết mami rồi.""...""Sunnyyyy..."Đại chiến ba trăm hiệp diễn ra mà không có dấu hiệu ngừng lại.Kết quả là buổi tối về đến nhà, Faye chỉ biết bất lực đỡ trán nhìn đống hỗn độn trong phòng khách. Còn hai đối tượng đáng nghi nhất thì đang hoà nhã ôm nhau ngủ ngon lành....Faye đơn giản vào bếp nấu ba món thanh đạm, hai mặn, một xào. Bày biện tất cả lên bàn ăn xong, cô thuận tay tháo tạp dề treo lên giá. Yoko và Sunny đã tĩnh, đang cặm cụi dọn dẹp ở bên ngoài. Lúc nãy chơi vui mất kiểm soát, đồ đạc đều bị ném bừa lung tung. Faye dù có thể giúp một tay nhưng nhất quyết chỉ đứng nhìn. Cô muốn dạy cho cả hai một đạo lý: có gan ăn cướp, có gan chịu đòn. Quýt làm thì đừng hòng để cam chịu.Sunny chạy tới chạy lui sau chân Yoko, vui vẻ nhìn nàng bận bịu. Khi chiếc gối cuối cùng được đặt ngay ngắn lên ghế, Yoko mới âm thầm thở phào. Nàng nghĩ đến ánh mắt sắc lạnh khi ra lệnh của Faye, trái tim trong lồng ngực không khỏi đập thình thịch. Đáng sợ.Người lớn tuổi bật chế độ nghiêm khắc thật đáng sợ.Yoko bỗng cúi đầu, nhanh nhẹn kéo Sunny đang muốn cắn xé gấu quần mình ra, bắt chước biểu cảm của Faye mà đe dọa: "Không được nghịch ngợm phá phách nữa, nếu không mama sẽ đánh mông con."Bất ngờ từ cửa bếp vang lên giọng nói trầm thấp: "Chị hung dữ như vậy khi nào?""A..." Yoko giật mình quay phắt về sau, khoé miệng co rút. Faye liên tục vẫy tay với nàng, trên môi treo một nụ cười nguy hiểm: "Em...qua đây."Yoko sau ba giây suy nghĩ thì thức thời lao đến sà vào lòng cô, lấp liếm đổi chủ đề: "Chị nấu xong rồi à?""Ừm.""Vậy mau vào ăn thôi, em đói quá."Thấy Faye vẫn không nhúc nhích, Yoko đành tung ra tuyệt chiêu cuối cùng. Nàng vòng tay quanh cổ cô, nhón chân hôn chụt vào bên má trái: "P'Mali..."Tiếp theo là má phải: "Quà của chị.""Còn có..." Faye cảm nhận được cánh môi của nàng, trúc trắc áp sát vào môi cô. Mặc dù nàng nhanh chóng rời đi nhưng vẫn duy trì khoảng cách rất gần. Hơi thở của nàng hòa cùng hơi thở của cô, phảng phất mùi hương bạc hà man mát. Faye siết lấy vòng eo nhỏ nhắn, trán tựa vào trán nàng, hài lòng thì thầm: "Không tệ...rất có thành ý.""Vậy...Chị thích không?""Thích...vô cùng thích."Yoko mỉm cười, đầu ngón tay luồn sâu vào tóc Faye, cẩn thận kéo cô xuống dần. Khi đầu mũi chỉ còn cách nhau một cái chớp mắt thì...GÂU...Bầu không khí nóng bỏng phút chốc bị dập tắt.Faye quyến luyến buông Yoko ra, hơi liếc xéo Sunny rồi kéo nàng đi thẳng vào bếp: "Ăn tối trước đã, đồ nguội thì sẽ không ngon.Sunny bị mama nhà mình khi dễ, uỷ khuất tràn ra trên mặt. Con là tiểu cẩu đáng yêu siêu cấp vô địch, cẩu lương real con đã ăn đủ rồi, không có nhu cầu thưởng thức thêm cẩu lương fake. Không quan tâm đến con...hừ...con mới không thèm quan tâm đến hai người.Sunny soái khí lắc mông đi về bát ăn nơi góc phòng, lặng lẽ một mình thưởng thức bữa tối.