[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ
Chương 26. Gió
Faye ngồi trong văn phòng, đối diện là màn hình máy tính không ngừng sáng nhấp nháy. Sau khi từ nhà Yoko trở về, công việc bận rộn lại bủa vây lấy cô. MM kinh doanh trước giờ không tệ, mỗi ngày hệ thống đều trong trạng thái chờ xử lý đơn hàng. Faye còn nhớ hôm đầu tiên khai trương, các fan thi nhau truy cập khiến website công ty thất thủ. Cô cùng đội ngũ vận hành phải mất hơn 15 phút mới khôi phục được. Đường truyền vừa thông thì cũng là lúc sản phẩm đồng loạt sold out.Trong thời gian xử lý sự cố, Faye vừa mừng vừa lo. Cô suy nghĩ một hồi rồi quyết định lên bài trấn an, tiện thể bày tỏ lòng biết ơn đối với tình yêu thương của mọi người.Sự việc tiến triển một cách rất tự nhiên. Mãi cho đến tận sau này, Faye mới nhận ra giọng điệu nói chuyện của mình khi đó thật sự giống Yoko như đúc. Chẳng trách mà nhiều fan đăng đàn so sánh và còn phấn khích réo tên cô.Nhắc đến nàng, khoé môi Faye bất giác cong lên. Bàn về ấn tượng đầu tiên, trong mắt Faye, Yoko chính là "A-Nueng phiên bản đời thực". Chắc hẳn ai xem qua Blank cũng đều nằm lòng câu thoại "ná ná ná" kinh điển. Cái này không những mọi người thích, Khun Nueng thích, mà Faye cũng đặc biệt thích. Và tất nhiên, Yoko thông minh sao có thể bỏ qua lợi thế trời cho này...."P.Faye kha...""Kha...""Em muốn ăn gà rán.""Không được, hôm qua em đã ăn rồi. Nhiều dầu mỡ không tốt cho sức khỏe.""Một chút thôi mà...ná.""...""Ná ná ná...""Chỉ cho phép ăn hai cái.""Tuân lệnh."Yoko hí hửng hôn thật kêu lên má Faye, sau đó vùi đầu vào cổ cô, bày trò gặm cắn nghịch ngợm. Faye thấy nàng vui thì bất giác cũng vui vẻ theo, nhưng đâu biết rằng cô nhóc đang lén lút ở nơi Faye không hề hay biết nở nụ cười Jimmy đầy khoái trá.Hay trong một buổi ghi hình nọ..."P'Faye, chị nắm tay lại đi."Faye ngoan ngoãn làm theo."Giơ lên cao ngang cằm thế này." Faye bắt đầu cảm thấy có chỗ sai sai."Nói theo em...Meoooo...""Yoooo...""Nhanh lên.""Không muốn, chị là Top Faye.""Một lần thôi...ná...ná ná...Meo..."Kết quả là huyền thoại lão hổ hoá mèo được phát sóng làm khuynh đảo cộng đồng mạng. Faye sau này mỗi lần nhắc đến đều chỉ biết ngượng ngùng che mặt cười trừ....Faye đắm chìm trong hồi ức, mật ngọt lan tràn trong tim. Bất ngờ một cơn đau nơi ngực trái kéo cô về thực tại. Faye cảm nhận được vùng thái dương mình bắt đầu co rút dữ dội, hai mắt mờ dần, tai ong lên. Mặc dù đang trong tư thế ngồi nhưng Faye vẫn có chút chao đảo. Toàn thân cô cứ như bị một thế lực vô hình nào đó vồ lấy. Nó ra sức muốn ép chặt cô lại, rồi một đòn hạ gục xuống đất. Faye chống một tay vào cạnh bàn, tay còn lại ôm đầu. Động tác run rẩy mà vội vàng suýt nữa đánh bay ly nước đặt bên cạnh miếng lót chuột. Hơi thở của cô phút chốc trở nên dồn dập, ngực phập phồng không theo tiết tấu. Cơn dư chấn trong đầu vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm, Faye dù khó chịu đến đỏ cả mắt nhưng không dám manh động. Cô từng đọc qua tài liệu y học, trong những tình huống như thế này, tốt nhất là đừng tự ý di chuyển lung tung. Sự căn dãn động mạch sẽ làm cho huyết áp tăng cao, nguy cơ đột quỵ lớn. Trong giai đoạn cả cơ thể đang căng như dây đàn, chỉ cần có ngoại lực tác động dù là rất nhỏ cũng khiến mạch máu vỡ tung và xuất huyết cục bộ. Faye cố gắng giữ bình tĩnh, tập trung hít thở và điều tiết cảm xúc.Không biết thời gian đã trôi thêm bao lâu, bóng tối trong đầu Faye mới tan dần. Tảng đá luôn đè nặng trong lồng ngực cô cũng từ từ rơi xuống. Faye nhắm mắt, cảm nhận từng sợi tế bào đều đang gào thét. Lại chờ thêm hơn 10 phút, trạng thái của cô cuối cùng cũng khôi phục bình thường. Điều đáng chú ý là cô không hề tỏ ra ngạc nhiên hay sợ hãi, cứ như đây không phải lần đầu tiên. Quả nhiên, Faye mặt không đổi sắc cầm lấy điện thoại, thuần thục ấn vào một dãy số không tên. Đầu dây bên kia có vẻ như đang bận, chuông đổ rất lâu nhưng vẫn chưa nhấc máy. Tận đến khi Faye nghĩ sẽ cứ như vậy mà kết thúc thì cuộc gọi được khai thông. Giọng nói trầm khàn nhưng đầy uy lực truyền đến bên tai Faye: "Ta nghe đây."Faye gằn giọng, muốn làm cho thanh âm của mình tự nhiên nhất có thể: "Chú Chin, sức khỏe của cháu, dạo này không khả quan cho lắm, tình trạng hình như đang xấu đi."Ông Chin lo lắng hỏi: "Làm sao? Mau nói cho ta biết.""Vừa rồi...lại phát bệnh, cháu thậm chí còn nghĩ mình...sẽ chết.""Không được nói lung tung. Lập tức đến chỗ của ta làm kiểm tra tổng quát.""Nhưng cháu còn có..."Ông Chin cắt lời cô: "Từ chối mọi loại lý do. Cho cháu 30 phút nữa."Sau đó ông không chút nể nang mà tắt máy. Faye thẫn thờ nhìn mấy đơn hàng chưa kịp xử lý trên màn hình máy tính, khẽ thở dài. Nửa tuần qua cô không đi tìm Yoko, ngoài vấn đề bận rộn ra thì còn có nguyên nhân khác.Mọi người đều nghĩ vụ tai nạn rơi đèn trần kia không có gì nguy hiểm. Nhưng thực chất...là do Faye muốn mọi người nghĩ như vậy, và cô đã làm cho mọi việc thành ra như vậy.Chứ sự thật...nghiêm trọng hơn rất nhiều.