[FANFIC] [BH] [FREENBECK] - GIÓ THỔI QUA TÁM NGHÌN DẶM
Chương 56. Becky Rơi Vào Tay Kirk
Kirk mạnh bạo lôi Becky dậy, ấn nàng ngồi tựa lưng vào cột nhà. Becky vẫn còn trong trạng thái hồn bay phách lạc. Những gì đang diễn ra trước mắt thật sự vượt quá sức tưởng tượng của nàng. Freen từng nói qua việc CNP làm ăn thua lỗ và Kirk đang bị cảnh sát truy nã. Chỉ là không ngờ nơi hắn trốn đến trùng hợp lại là Hàn Quốc. Cũng không biết hắn đã nhìn thấy nàng và theo dõi nàng bao lâu rồi.Becky gằn giọng, muốn hỏi rõ một số vấn đề với Kirk: "Là anh gửi ảnh chụp cho tôi.""Đúng vậy.""Anh có ý gì?""Anh chỉ tốt bụng nhắc nhở em thôi. Tên mặc áo đen còn không phải người của nhà Chankimha sao. Em bị bọn họ theo dõi mà không hề hay biết.""Anh dựa vào đâu mà khẳng định hắn là người của ai?""Em nhìn thấy Freen nói chuyện với tên đó rồi còn gì. Nếu không liên quan thì sao ả lại gặp hắn. Em đừng ngây thơ mà bị ả lừa dối nữa. Con ả đó không có tốt như em nghĩ đâu."Becky cười lạnh, ánh mắt nhìn Kirk không hề có chút cảm kích: "Freen và tên đó đã nói gì, tin chắc anh là người rõ nhất. Anh tự bày trò vu khống rồi mắng người cũng thuận miệng thật đó. Đừng có nghĩ ai cũng xấu xa như mình.""Becky Armstrong." Kirk tóm lấy cằm Becky, gắt gỏng hét tên nàng. Hắn nghiến răng bật ra từng chữ: "Đừng tưởng anh không dám làm gì em, cũng đừng có lên mặt dạy đời anh như vậy. Cái miệng xinh đẹp này của em, chú ý lựa lời mà nói chuyện với anh dễ nghe một chút. Nếu không thì anh không đảm bảo rằng mình sẽ không làm em đau đâu."Kirk dằn tay ra khỏi cằm Becky khiến mặt nàng bị đẩy lệch hẳn sang bên. Hắn đắc ý đứng lên, khinh khỉnh nhìn nàng rồi đi về phía túi đồ. Hắn ném chiếc nón vải vào góc, lại mở nắp lon mới và nốc thêm một ngụm bia. Becky hơi nhích người, đoạn trống của dây thừng đã tì được vào cạnh góc vuông của cột bê tông nhưng nàng không dám động. Nàng sợ không cẩn thận để Kirk phát giác ra ý đồ của nàng thì cơ hội thoát thân sẽ không còn.Nàng liếc mắt quan sát túi đồ Kirk mang về. Bao bì in hình logo của cửa hàng tiện lợi 24/7 gần đây. Bên trong chất đầy thức ăn nhanh, nước uống và nhiều nhất là bia. Hết thảy chỗ này, Becky phỏng đoán sơ qua cũng phải vài trăm ngàn. Kirk bước tới mở tung cửa sổ, đón nhận một làn gió lạnh thổi xộc vào. Hắn vừa ung dung ngắm cảnh vật, vừa thoải mái thưởng thức bia. Cửa sổ ở đây vẫn chưa được hoàn thiện, hoàn toàn không có khung chắn hay thanh bảo vệ. Becky rõ ràng thấy được tán lá của những ngọn cây xà cừ già cỗi đung đưa bên ngoài. Cao như vậy, ít nhất cũng phải từ tầng 5 trở lên.Becky âm thầm nuốt một ngụm nước bọt. Lúc nãy nàng còn định sẽ đợi lúc Kirk lơ là mà nhảy ra từ đường cửa sổ. Kirk theo thói quen bóp bẹp vỏ lon bia rồi ném đi. Hắn quay đầu đối diện với Becky, nhếch môi nói: "Ở đây là tầng 6. Em thử nghĩ xem, lỡ như bất cẩn trượt chân rơi xuống dưới thì sẽ như thế nào?"Becky đang tập trung cử động tay ở sau lưng chợt dừng lại. Kirk muốn dọa nàng. Nhưng cũng không hẳn là đang dọa nàng. Hắn bây giờ là tội phạm truy nã quốc tế. Cho dù hắn có giết thêm một người, mức án phạt cũng không thể cao hơn được nữa. Vậy thì hắn còn sợ cái gì mà không dám làm.Becky liếm môi, bắt đầu vận dụng toàn bộ khả năng tư duy của bản thân để tìm cách chạy trốn. Nàng giả bộ suy yếu nói với Kirk: "Anh có nước không? Tôi khát quá."Kirk nhíu mày, dò xét biểu cảm của Becky. Hắn thấy nàng thật sự có vẻ mệt mỏi nên đã bằng lòng. Becky tranh thủ lúc Kirk khom lưng tìm nước dưới đất, cật lực dùng sức cứa dây. Vấn đề là góc nhọn cột trụ không đủ sắt. Động tác kéo đẩy của nàng chỉ đủ tạo xây xát chứ không thể cắt đứt được. Mắt thấy Kirk đã chuẩn bị xoay người lại, ý chí chiến đấu của Becky cũng giảm dần. Nàng ngẩng đầu, thẳng thắn ngả bài với hắn: "Kirk Kunathip, anh tốt nhất là nên thả tôi ra đi. Anh như vậy là đang tự tìm đường chết cho mình đó."Kirk dửng dưng vặn mở nắp chai nước rồi ngồi xổm xuống trước mặt Becky: "Em không cần phải cố kích động anh làm gì cho tốn công.""Tôi chỉ đang nói sự thật thôi. Anh lẩn trốn ở đây cả năm không ai biết, nhưng chỉ cần tôi mất tích một ngày, tất cả mọi người đều sẽ dốc sức đi tìm. Nói không chừng còn có sự phối hợp của cảnh sát. Anh giữ tôi bên người, chính là đem theo một quả bom nổ chậm. Chỉ cần tìm được tôi, thì anh cũng chạy không thoát."Kirk đưa miệng chai đến bên môi Becky, hất cằm ý bảo nàng uống. Becky liếc qua bàn tay bẩn thỉu của hắn đang vuốt ve trên đùi mình, nhanh chóng hớp một ngụm. Nàng không nuốt xuống mà trực tiếp dùng sức phun ra.Nước chảy dài, nhỏ giọt trên gương mặt vặn vẹo của Kirk. Hắn tức giận thẳng tay tát nàng. Sức lực lớn đến nỗi khiến Becky ngã nhào ra đất. Má trái nàng truyền đến cảm giác đau rát dữ dội, cổ họng như có như không nếm được mùi vị vừa mặn vừa tanh. Becky còn chưa kịp hoàn hồn thì đã bị Kirk nắm cổ áo lôi dậy. Cả chai nước suối dung tích lớn đều xối hết lên đầu nàng. Becky nghe thấy âm thanh vỏ chai bị bóp méo loạt soạt, còn có hơi thở hổn hển mất kiểm soát của Kirk: "Anh đã nói với em là phải ngoan ngoãn nghe lời. Đừng có rượu mời không uống mà cứ thích uống rượu phạt."Sau đó hắn lần nữa đẩy ngã nàng trên đất. Hắn vùng vằng bỏ vào góc lấy thêm bia, ngửa cổ ừng ực uống một hơi hết cạn.Becky co rút người, thần trí choáng váng. Từ đầu đến chân nàng chỗ nào cũng ướt sũng, tóc bết lại dính chặt vào má. Mũi và tai nàng đỏ lên vì lạnh. Đôi môi tím tái bắt đầu lập cập run rẩy. Gió từ bên ngoài cửa sổ lùa vào, thổi đến toàn thân Becky đều tràn ngập tư vị giá rét và chết chóc.Ba lon bia chui vào bụng đã khiến Kirk chếnh choáng say, lời nói của hắn bắt đầu trở nên càn rỡ: "Mặc dù con ngốc Nita đó luôn chu cấp tiền hàng tháng cho tôi, nhưng mà tôi ở đây một mình vẫn rất thiếu thốn. Cô có biết lúc tôi nhìn thấy cô, tôi đã vui vẻ thế nào không? Tôi nghĩ là...quãng thời gian quạnh quẽ của mình sắp kết thúc rồi."Kirk nhìn Becky một lượt, môi nhếch lên gian tà: "Cô so với trước đây có sức hấp dẫn hơn rất nhiều. Tôi rất thích."Becky ho khan, vùng thái dương bị va đập với nền xi măng cứng đã bắt đầu ê ẩm. Nàng muốn mắng Kirk, nhưng vừa lấy hơi thì cơn buồn nôn đã kéo đến. Nàng cắn răng, nuốt xuống cảm giác tởm lợm, mấp máy phun ra mấy chữ: "Không ngờ mặt của anh lại dày đến như vậy. Đã bám váy phụ nữ rồi mà còn tự hào ở đây khoe khoang. Anh có giỏi thì cởi trói cho tôi đi. Sợ tôi sẽ đập cho anh một trận chứ gì?"Vỏ lon bia thứ tư từ trong tay Kirk bay đến đáp vào trán Becky. Vùng da mỏng trên trán nàng lập tức bị cứa rách. Kirk giận dữ chỉ vào nàng, rống lên như một con thú bị cắt tiết: "Cô im miệng. Tôi ra nông nỗi này còn không phải đều do các người sao?""Là anh tự mình hại mình. Đừng suốt ngày chỉ biết đổ lỗi cho người khác.""Tôi biết thừa, nếu con khốn Sarocha đó không động tay động chân, CNP chắc chắn sẽ không bị điều tra đến.""Anh tham lam làm chuyện phi pháp. Sớm muộn gì cũng phải chịu quả báo. Tất cả đều là anh đáng phải phận.""Người làm ăn, có ai mà không biết giở chút mánh khóe thủ đoạn. Cô nghĩ chỉ có tôi là người xấu, còn bọn họ đều là thánh nhân sao? Nói không chừng, mục tiêu tiếp theo mà con ả Sarocha đó nhắm đến lại chính là ARM của nhà cô. Cô nhẫn tâm bỏ rơi nó như vậy, nó không hận cô đến chết mới là lạ. Với thủ đoạn của nó, muốn cô cửa nát nhà tan thật dễ như trở lòng bàn tay. Nó tiếp cận cô, chẳng qua là muốn dày vò cô một cách từ từ. Đợi đến lúc nó chơi chán rồi, nó sẽ khiến cô biết thế nào là từ thiên đường rớt xuống địa ngục, thế nào là sống không bằng chết."Becky mở to mắt, nội tâm kịch liệt giãy dụa. Nàng thật sự không biết, sau bao nhiêu chuyện nàng đã làm, Freen rốt cuộc có hận nàng không?Kirk thấy Becky dao động, tiếp tục mạnh mẽ tấn công vào thành trì tâm lý của nàng: "Becky, Sarocha không có lý do gì để tiếp tục yêu cô cả. Bây giờ nó còn đang ngồi ở một hàng quán sang trọng nào đó mà cười cợt sự ngu ngốc của cô kia kìa."Becky đột nhiên bật cười, một nụ cười đầy chế giễu: "Kirk Kunathip, anh có biết điểm khác nhau lớn nhất giữa anh và Freen là gì không?"Kirk lăm lăm nhìn Becky, không tỏ ý kiến. Becky kéo căng khóe môi, gằn từng chữ thật rõ ràng: "Freen không bỉ ổi và đê tiện giống như anh."Kirk bứt rứt vò vò đầu tóc, nghiêng người quay mặt đi. Đến khi hắn quay đầu trở lại, hốc mắt đã hằn lên đầy tia máu dữ tợn. Hắn cởi phăng chiếc áo khoác lông cũ kỹ ném xuống đất, hùng hổ đi về phía Becky."Được. Được lắm. Tôi lập tức cho cô biết, thế nào gọi là bỉ ổi và đê tiện."