[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 1-Chương 14: Đêm trước khi nhập học.
Một mùa hè trôi qua trong thoáng chốc.Kate rốt cuộc cũng hoàn thành xong nhiệm vụ cá nhân đầu tiên của Hermione ngay ngày cuối cùng trước khi nhập học.【Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ nhân vật – nhánh phụ 1, phần thưởng đang mở khóa......】【Phần thưởng nhiệm vụ: Giá trị thuộc tính +1, điểm thuộc tính đũa phép +1, độ thân mật với Hermione +1】Kate nhìn chuỗi thông báo hiện ra, khẽ bĩu môi. "Phần thưởng này... cũng chẳng hơn mấy so với nhiệm vụ thường ngày nhỉ!"Cô nằm lăn ra trên chiếc giường mềm mại trong phòng, run run hỏi: "Này hệ thống, cái gọi là 'độ thân mật' kia nghĩa là sao?"【Khi mở ra tuyến nhiệm vụ cá nhân của nhân vật, sẽ đồng thời xuất hiện chỉ số độ thân mật với đối tượng đó.】【Độ thân mật hiện tại của Hermione với ký chủ: 1】"Chỉ có một thôi à? Rõ ràng ta cảm thấy quan hệ với Hermione cũng khá gần gũi rồi mà." Kate kinh ngạc hỏi.【Nếu độ thân mật không đủ, ký chủ sẽ không thể mở tiếp các tuyến nhiệm vụ cá nhân.】À, thì ra là vậy, trước sau phải theo trình tự như thế.Kate gãi đầu, không hỏi thêm nữa, lập tức cộng điểm thuộc tính mới nhận vào mục Tinh thần. Chỉ số này tăng lên có thể khiến ý chí cô vững chắc hơn.Trong thực chiến, nó đồng nghĩa rằng sau khi luyện tập thần chú, cô sẽ không dễ bị ngất xỉu, hoặc khi trúng những loại chú khống chế như Imperius (Lời Nguyền Độc Đoán), khả năng thoát khỏi cũng sẽ cao hơn.Còn về điểm thuộc tính đũa phép kia...Kate nhìn con số hiển thị trên hệ thống, lòng lại bắt đầu băn khoăn.【Công suất xuất lực hiện tại của đũa phép: 1.55】Điều đó có nghĩa, cô dùng một phần ma lực, thì có thể phóng ra 1,55 phần sức mạnh pháp thuật.Trước nay cô đã luôn cố gắng áp chế lượng ma lực mình sử dụng, để thầy Newt và lão quản gia không nhận ra sự khác thường.Nếu giờ tăng thêm điểm, công suất đũa sẽ đạt 1,6 lần. Khi ấy, để duy trì mức độ xuất lực bình thường, cô chỉ được phép sử dụng 0,6 lần lượng ma lực vốn có.Khó thay, giả trang thành một phù thủy nhỏ bé bình thường lại vất vả đến vậy.Kate chỉ muốn tranh thủ thêm chút thời gian để trưởng thành mà thôi.Cắn răng cộng điểm xong, cô thở dài một tiếng. Đúng lúc ấy, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa."Kate, ngày mai con phải đến trường báo danh rồi, đồ đạc đã thu xếp ổn thỏa chưa?" – giọng lão quản gia vang lên theo sau.Kate lập tức ngồi bật dậy, hướng ra cửa đáp: "Con chuẩn bị xong hết rồi, quản gia gia cứ nghỉ ngơi sớm đi ạ!"Lão quản gia khẽ ho một tiếng: "À phải, hôm nay thầy Newt có gửi tới một con vật nhỏ, bảo rằng con hãy mang nó theo đến Hogwarts.""Con vật ạ?" Kate thoáng ngẩn ra.Cô nhớ, lúc rời nhà thầy Newt, ông đã từng nói sẽ tặng cô một con vật để làm bạn tại Hogwarts. Nhưng suốt cả mùa hè chẳng thấy tin tức gì, nếu không nghe lão quản gia nhắc, có khi cô đã quên mất.Kate vội nhảy xuống giường chạy ra mở cửa. Quả nhiên, lão quản gia đang đứng đó, trong tay xách một cái lồng phủ kín vải đen.Thấy vậy, Kate liền sinh lòng bất an, dè dặt lui lại một bước: "Nhưng mà... hình như Hogwarts chỉ cho đem mèo, chuột, cóc hoặc cú mèo thôi phải không? Nếu là con gì kỳ quái thì thôi, con không muốn ngày đầu nhập học đã bị mọi người chú ý đâu."Rand mỉm cười thần bí, lắc đầu: "Yên tâm, nó không phạm quy."Nói rồi, ông đưa tay gỡ tấm vải đen xuống.Trong lồng, một con chim nhỏ hiện ra."Dodo... chim Dodo ư?" Kate tròn mắt kinh ngạc, tò mò vòng quanh cái lồng mấy lượt. "Loài này chẳng phải đã tuyệt chủng từ lâu rồi sao?"Con chim kia chỉ cỡ nửa cái đầu người thường, nhưng bất luận nhìn ở góc nào cũng giống hệt hình ảnh chim Dodo trong sách.Rand mỉm cười giải thích: "Đó là cách gọi của giới Muggle. Trong nhận thức của họ, loài này đúng là đã tuyệt chủng. Nhưng trong giới phù thủy, nó có tên là Diricawl, thuộc loài sinh vật huyền bí hiếm thấy.""Dù không thể bay, nhưng nó có khả năng biến mất ở một chỗ, rồi xuất hiện ở nơi khác."Kate kinh hãi thốt: "Vậy chẳng khác nào một dạng Apparition (Độn thổ)?""Chính xác." Rand gật đầu. "Đây mới là món quà thầy Newt thực sự muốn gửi gắm cho con. Ở Hogwarts, ngoài hiệu trưởng ra, không ai có thể sử dụng Độn thổ. Nhưng năng lực bẩm sinh của Diricawl lại không bị ảnh hưởng bởi cấm chế trong trường."Kate phấn khích tiếp lời: "Tức là nó có thể giúp con thoát hiểm bất cứ lúc nào a!"So với một con mèo hay cóc bình thường, món quà này quả thật quý giá hơn hẳn.Cô ôm lồng chim trong tay, ngập tràn vui sướng: "Con phải viết thư cảm ơn thầy ngay mới được!"Rand hiền từ nhìn cô, dặn dò: "Nó mới nở chưa đến nửa năm, vẫn là chim non, con phải chăm sóc cho thật tốt."Kate dịu dàng đáp: "Vâng, con sẽ đối xử thật tử tế với nó."Cô đặt chiếc lồng lên bàn, ngả người ra phía trước ngắm nghía đầy yêu thương."Chắc cưng chưa có tên đâu nhỉ... Ừm, ta gọi cưng là Bông Xù nhé?"Chim nhỏ ngẩng đầu nhìn cô, như cũng tỏ vẻ thích thú. Chẳng bao lâu, nó đã nhảy nhót tới gần, kêu lên khe khẽ.Kate mừng rỡ: "Cưng kêu lên tức là đồng ý rồi phải không, Bông Xù!"Rand khẽ thở dài cảm khái. Bao lâu nay, lần đầu tiên ông mới thấy Kate bộc lộ dáng vẻ trẻ thơ ngây dại như thế."Thôi,con ngủ sớm đi . Ngày mai còn phải đưa Bông Xù cùng tới sân ga 9 ¾ đấy."Kate gật đầu. Trong lòng thầm nghĩ, ngày mai nhất định phải phủ kín lồng bằng vải đen, nếu để Muggle nhìn thấy một loài chim mà họ tưởng đã tuyệt chủng thì rắc rối to.Cô vươn ngón tay, nhẹ nhàng vuốt lên đầu con chim nhỏ. Được hưởng năng lực "gây thiện cảm với động vật", Bông Xù không những ngoan ngoãn, mà còn biết vươn đầu ra dụi vào tay cô đầy thân mật.Rand còn dặn thêm: "Ngoài ra, trong nhà vẫn có một con cú mèo tên Cedar. Nó sẽ thường xuyên bay tới kho chứa cú ở Hogwarts. Nếu cần gửi thư ra ngoài, con có thể nhờ nó."Ông thoáng dừng lại, ánh mắt sâu xa: "Gia tộc Shafiq từ xưa tới nay luôn giữ một ghế trong hội đồng quản trị Hogwarts. Dẫu hiện tại gia tộc ẩn mình, nhưng nếu gặp việc hệ trọng, cháu vẫn có thể lấy danh nghĩa ấy mà nhờ đến sự giúp đỡ của Dumbledore."Kate khẽ ngẩn người, thoáng liếc nhìn lão quản gia."Vậy ra Shafiq vốn đã ủng hộ Dumbledore..."Cũng tốt, cô vốn muốn che giấu thực lực, mượn thế Dumbledore thì dễ bề hành động, còn hơn biến ông thành kẻ địch.Ít nhất, cho tới lúc này, giữa cô và vị hiệu trưởng kia vẫn chưa hề có xung đột."Con hiểu rồi, ông quản gia."Kate nhoẻn miệng cười ngọt ngào, rồi lại cúi xuống, tiếp tục vuốt ve mái đầu mềm mại của Bông Xù.