[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 1-Chương 1: Cú lao thẳng kiểu Hermione-ôm cho vững nhé!
"Học viện Pháp thuật Hogwarts
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore
(Chủ tịch Liên đoàn Phù thủy Quốc tế, Đại phù thủy Hội Merlin hạng Nhất, Chánh pháp sư Tòa Wizengamot)Gửi cô Granger thân mến,Chúng tôi vui mừng thông báo rằng cô đã được nhận vào Học viện Pháp thuật Hogwarts. Kèm theo thư là danh sách sách vở và trang bị cần thiết.Học kỳ sẽ bắt đầu vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi sẽ đợi cú mèo của cô mang thư hồi âm trước ngày 31 tháng 7.P/S: Nếu có điều gì chưa rõ, xin liên hệ cô Kate Shafiq – người sống cạnh nhà cô.Phó hiệu trưởng (nữ)
Minerva McGonagall"Hermione đọc liền một mạch, rồi ngẩng đầu lên nhìn bố mẹ, trên mặt cả ba đều là vẻ ngỡ ngàng như nhau."Trên đời này... thật sự có phép thuật sao?""Với lại, thư này bảo con có thể hỏi chị Kate bên cạnh, nhưng chị ấy chẳng phải đã đi học nơi khác rồi?""Lẽ nào chị ấy cũng là phù thủy, và cũng học ở Hogwarts?"Câu hỏi của cô bé tuôn ra dồn dập như súng liên thanh, nhưng lần này, bố mẹ vốn luôn tỉnh táo trước mặt con lại chỉ biết câm lặng.Chưa bàn đến chuyện khác, chỉ riêng việc con gái mình là "phù thủy" trong truyền thuyết đã đủ khiến họ choáng váng.Mới mười một tuổi, Hermione không hiểu, nhưng vợ chồng nhà Granger thì biết quá rõ: châu Âu từng có thời kỳ "truy quét phù thủy" kéo dài ba trăm năm.Dù thời nay khoa học kỹ thuật phát triển, từ "phù thủy" đã bị nhiều người quên lãng, nhưng với người trưởng thành từng bị thực tế rèn giũa, nghe đến nó, họ không nghĩ ngay đến thế giới huyền diệu trong trí tưởng tượng của trẻ con.Nhìn cô con gái ôm lá thư với vẻ mặt hớn hở, vợ chồng Granger khẽ trao nhau ánh mắt lo lắng.Họ chắc chắn sẽ ủng hộ con 100%, nhưng chuyện liên quan đến tương lai của con...Vẫn nên tìm hiểu thật kỹ trước khi quyết định."Bé con à, thư nói hàng xóm của mình cũng là phù thủy, hay bây giờ con sang đó hỏi thử ý kiến của cô bé ấy?" – bà Granger hơi ngập ngừng.Đang chìm trong niềm vui mình là phù thủy, Hermione nghe đến "sang nhà bên" thì lập tức ôm chặt lá thư, lao ra cửa xỏ giày."Mẹ ơi, con qua gặp chị Kate xem chị có ở nhà không nhé! Bố mẹ cứ ở nhà đợi!"Nói xong, cô bé đã lon ton chạy đi, để lại hai vợ chồng chỉ biết nhìn nhau bất lực.Nhìn con gái thế này là biết, trong đầu nó giờ chỉ toàn Hogwarts và chị hàng xóm rồi.Bóng dáng nhỏ nhắn với mái tóc xoăn nâu lao nhanh sang nhà bên. Đứng trước cổng sắt màu trắng ngà, Hermione cố điều chỉnh hơi thở đang gấp gáp vì chạy hết tốc lực.Suốt một năm qua, tuần nào cô bé cũng lén sang gõ cửa.Nhưng dù là Giáng Sinh hay nghỉ đông, bên trong vẫn luôn vắng lặng.Đến mức Hermione từng nghĩ, chắc Kate đã quên mất mình rồi.Đợi hơi thở ổn định, cô bé siết nắm tay, khẽ gõ lên cánh cửa.Chẳng mấy chốc, bên trong vang lên tiếng động.Kate thấy lạ. Cô mới về chưa được nửa ngày, còn chưa kịp sắp xếp hành lý, sao đã có người biết?Ra nhìn qua mắt mèo thì... chẳng thấy ai.Cô mở cửa, và ngay lập tức, một khối tròn nâu nhỏ lao thẳng vào lòng."Chị Kate, cuối cùng chị cũng về rồi!"Theo tiếng reo vui và cơ thể ấm áp ấy, Kate khẽ lùi một bước mới đứng vững được.May mà sức mạnh của cô giờ đã hơn hẳn một năm trước, chứ không thì chắc chắn chẳng đỡ nổi."Hermione?" – nhận ra cô bé trong vòng tay, Kate vẫn thấy lạ – "Sao em biết chị ở nhà?"Lịch trình của cô, ngoài thầy, quản gia và Dumbledore, hầu như chẳng ai biết...Khoan, Dumbledore?Kate thoáng thấy manh mối. Cô vội đặt Hermione xuống, liếc thấy trong tay cô bé là một bức thư rất quen.Chính cô cũng từng nhận một lá như thế vào năm ngoái."Em là phù thủy rồi, chị Kate!" – mặt Hermione còn đỏ bừng, vẫn chưa hết phấn khích vì gặp lại chị.Kate rút thư từ tay cô bé, đọc lướt.Phần đầu chẳng khác năm ngoái, rõ ràng là thư mẫu của Hogwarts.Nhưng cái P/S ở cuối là sao đây?Dumbledore định biến cô thành lao động trẻ em chắc?Nếu không vì Hermione đang ở đây, Kate đã chui ngay vào lò sưởi để hỏi tội ông già râu bạc kia.Đặt thư xuống, Kate bắt gặp ánh mắt trong veo đầy mong đợi của cô bé.Mi mắt cô khẽ giật mấy lần, rồi mới trả lại thư, giả vờ thản nhiên hỏi: "Vậy là em muốn đến Hogwarts?""Vâng! Chị Kate cũng học ở đó đúng không? Thế thì chúng ta sẽ được học cùng nhau rồi!" – Hermione lập tức ôm lấy cánh tay cô.Sức nóng từ cô bé nhà Gryffindor hừng hực lan sang cánh tay Kate.Dù Hermione chưa phát triển, nhưng tháng Bảy rồi...Kate định rút tay ra, nhưng nhìn khuôn mặt tràn đầy nhiệt tình ấy, cuối cùng lại thôi.Cố giữ giọng bình thản như xưa, cô hỏi: "Bố mẹ em đồng ý cho em đến Hogwarts chứ?"Hermione ngạc nhiên: "Sao lại không đồng ý ạ?"Kate khẽ thở dài, cúi xuống, xoa nhẹ mái tóc xoăn nhỏ nhắn ấy."Đến Hogwarts nghĩa là em sẽ bỏ quyền tiếp tục học ở thế giới không có pháp thuật.Hành trình học tập của em sẽ bước sang một chương mới. Bạn bè em cũng sẽ dần xa cách.Dù vậy, em vẫn muốn bước vào một thế giới phép thuật hoàn toàn xa lạ hay sao?"Nếu nhìn theo nguyên tác, Kate biết Hermione sẽ phát triển rất tốt trong giới pháp thuật.Nhưng là hàng xóm lâu năm, Kate hiểu rằng với năng lực của cô bé, ở thế giới Muggle cũng có thể đạt thành tựu lớn.Thậm chí, so với một giới pháp thuật khép kín và đầy tư tưởng "dòng máu thuần", tương lai ở thế giới Muggle còn rộng mở hơn nhiều.Hermione hơi cúi đầu, im lặng thật lâu rồi mới ngước lên."Nhưng..." – ngón tay út cô bé khẽ móc lấy ngón tay Kate – "Người bạn duy nhất của em... là chị Kate."Kate ngẩn người."Em muốn cùng chị đến Hogwarts. Em cũng yêu thích phép thuật, rất muốn được học.Em không thấy tiếc những gì phải bỏ lại. Em chỉ biết, bỏ đi những điều nhỏ bé, em sẽ nhận lại điều mà mình thật sự mong muốn."