[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.

Hồi 0-Chương 25: buff nữ vương vạn thú.





Tiễn Newt rời khỏi phòng, Kate còn chưa kịp thở phào thì âm thanh thông báo của hệ thống đã vang lên.

【Tích, độ thiện cảm của Newt đạt tới mức nhất định, năng lực phụ trợ liên quan đã được nâng cấp!】

【Năng lực phụ trợ số 4: Thiện cảm động vật: cấp 5 (buff đang tắt)】

Sắc mặt Kate tái xanh, cô ngập ngừng hỏi:
"Vậy... nếu buff này mở ra thì...?"

【Ký chủ sẽ có sức hấp dẫn cấp 10 đối với động vật cái.】

Chết tiệt!

Cái trò hại người này là thế nào đây?

Cấp 8 thôi mà con báo độc đã coi cô như con non, lôi ra làm trò ném tung hứng giữa không trung rồi. Giờ mà lên cấp 10... chẳng phải là thảm họa sao?!

Nhất là nếu sau khi trưởng thành mà đạt cấp 10...

Kate ôm mặt, vẻ đau khổ hiện rõ: từ giờ có chết cô cũng không mở cái buff này.

Một thân trong sạch giữ được hay không, e là chỉ còn trông vào bản thân.

"Ê, hệ thống..." Cô thử thương lượng với cái thứ chẳng đáng tin này. "Ý ta là, có thể khóa hẳn cái công tắc này luôn được không?"

Nhỡ đâu một ngày nào đó cô uống phải loại ma dược quái quỷ gì, hoặc dính phải loại ma chú kỳ dị nào đó, rồi tự mở công tắc này thì sao...

Chuyện này đâu phải chưa từng xảy ra!

Nhìn mà xem, cha của Voldemort chẳng phải cũng bị cưỡng ép đó thôi!

Thế giới pháp thuật vốn đầy rẫy những điều thần bí khó lường, cô buộc phải cẩn thận.

【Tùy chọn vô hiệu hóa chỉ có thể sử dụng khi ký chủ đang bật buff.】

"...Ngươi đang nói cái thứ quái quỷ gì vậy?"

Kate trợn mắt, thở dài, nằm vật xuống giường.

Có lẽ sau này phải tìm cách tăng thêm kháng ma dược hoặc kháng hắc ma pháp mới được.

Còn thứ khác thì cô chưa biết, nhưng từ Snape chắc chắn có thể "hút" được ít năng lực—dù sao ông ta cũng là bậc thầy về ma dược.

Chỉ là... muốn lấy được thiện cảm của ông chú dầu mỡ này—người trong mắt chỉ có Lily—thì khó vô cùng.

Dù có vào nhà Slytherin cũng chỉ đủ để không bị ông ta ghét bỏ, chứ chưa thể thân thiết.

Vậy đành trông mong vào nhiệm vụ cốt truyện sau này sẽ có sự xuất hiện của Snape vậy.

Trong lúc Kate còn đang đau đầu nghĩ về tương lai bị vây khốn giữa bầy "nữ nhân" của mình, thì thầy của cô – Newt – đã đi tới bên lò sưởi trong phòng ngủ.

Ông rắc một nắm bột Floo xanh lục, và ngay khi ngọn lửa xanh bùng lên, hình ảnh của ông được truyền tức thì đến một chiếc lò sưởi khác.

"Chào buổi sáng, Dumbledore." Newt nâng chén hồng trà vừa pha, tâm tình khá tốt.

Lúc này, trong văn phòng hiệu trưởng Hogwarts—

"Lâu rồi mới thấy ông chủ động tìm tôi, Newt." Dumbledore từ bàn làm việc đứng dậy, chẳng chút ngạc nhiên trước cuộc liên lạc này.

Ông rót thêm sữa và đường vào tách, rồi cũng nâng lên nhấp một ngụm đầy nhàn nhã.

"Nếu tôi không nhớ lầm, thuốc của Severus đã được gửi đến chỗ ông rồi chứ? Đứa bé uống xong thấy thế nào?"

Nhắc tới việc này, gương mặt Newt liền thoáng lo lắng:

"Không ổn lắm. Thuốc ức chế ma lực của giáo sư Snape tuy hiệu quả mạnh, nhưng vị thì... thật sự khó nuốt."

Dumbledore nhướng mày:
"Có vẻ ông ấy sẽ bận thêm một thời gian nữa rồi."

Gần đến năm học mới, giáo viên vốn đã bận rộn với việc đón và hướng dẫn các phù thủy trẻ sinh ra trong gia đình Muggle, giúp họ nhanh chóng hòa nhập vào thế giới pháp thuật.

Giờ lại thêm nhiệm vụ điều chế thuốc ức chế ma lực... Dumbledore gần như có thể tưởng tượng ra sắc mặt của Snape sẽ u ám thế nào.

"Chắc là còn chuyện khác ông muốn nói với tôi?" Ông đặt tách trà xuống, đôi mắt thâm sâu nhìn qua ngọn lửa xanh.

Giờ mà có thể khiến Newt – một người ẩn cư nhiều năm – chủ động tìm tới, e là chỉ có liên quan đến đứa trẻ đó.

Newt cũng không giấu giếm, hỏi thẳng:
"Ông định để Kate ở chỗ tôi bao lâu?"

"Cái đó... tất nhiên phải xem tình trạng sức khỏe của con bé."

Nghe ra sự thân thiết trong giọng ông, Dumbledore hơi nheo mắt:

"Con bé không quen ở chỗ ông sao?"

Lúc đầu, ông vốn còn do dự trong việc chọn gia sư cho Kate, tìm đến Newt cũng chỉ là tâm thế thử vận may, chứ không ngờ đối phương lại nhận lời thật.

"Không, nó rất ngoan và biết nghe lời."

Nghĩ tới những chuyện từ khi Kate tới đây, Newt lại thoáng chần chừ. "Trong số các tiểu phù thủy tôi từng gặp, nó là đứa đặc biệt nhất."

Đặc biệt.
Từ này lập tức khiến Dumbledore lưu tâm.

"Cơ thể Kate quả thực yếu, nhưng tôi tin chỉ cần một năm là có thể dưỡng tốt, hơn nữa tiến độ học tập cũng sẽ không chậm lại."

Giọng Newt trở nên gấp gáp:

"Tôi hy vọng con bé sang năm hãy nhập học Hogwarts. Khi đó muốn học tiếp năm hai hay học lại năm một đều tùy ý nó.

Trong một năm này, ngoài dưỡng bệnh và dạy sử dụng phép thuật, tôi còn muốn bồi dưỡng thêm vài phương diện khác."

Dumbledore chậm rãi xoay ngón tay gầy guộc, trầm giọng hỏi:

"Con bé thật sự quan trọng đến thế? Nó có thiên phú đặc biệt về sinh vật huyền bí à?"

Ý của Newt đã rất rõ—ông muốn đích thân dạy Kate, bởi có những thứ không thể học được ở Hogwarts.

Hiện tại, các môn học khác đều đã thành hệ thống, chỉ có môn Sinh vật huyền bí mới mở gần đây.

Nếu chỉ vì lý do đó thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng nhìn vẻ sốt ruột của bạn già, Dumbledore biết sự việc không đơn giản như vậy.

Biết mình khó giấu được, Newt do dự một lát rồi kể lại toàn bộ chuyện từ khi Kate đến đây.

"Dumbledore, ông cũng hiểu... một đứa trẻ vừa có thiên phú, vừa có lòng ham học, lại đủ khả năng thực hiện mọi thứ như thế này là hiếm đến mức nào. Hơn nữa—"

Ông dừng lại, "Ông cũng biết, năm đó Riddle..."

Dumbledore khẽ nâng tay, ra hiệu không cần nói tiếp.

Năm ấy, Tom Riddle bề ngoài lễ độ, trầm tĩnh, khao khát tri thức, khiến ai nấy đều có ấn tượng tốt.

Nhưng ẩn dưới vẻ khiêm hòa ấy, bản chất lại là cuồng vọng và kiêu ngạo—chỉ có Dumbledore nhận ra bản chất thật của hắn.

"Ý ông là, tiểu thư Shafiq cũng..." Ánh mắt ông trở nên sắc bén sau cặp kính nửa vầng trăng.

Newt lắc đầu:
"Kate quả thật có vài điểm giống người đó, nhưng bản chất hoàn toàn khác."

"Hôm nay nó nói với tôi, nó học pháp thuật là để bảo vệ người khác. Tôi nghĩ... ngay cả khi còn học ở trường, người kia cũng sẽ không bao giờ nói ra câu này."

Một trái tim muốn bảo vệ...

Dumbledore khẽ lóe ánh nhìn, trầm ngâm giây lát mới nói:

"Gia tộc Shafiq vốn cũng là một trong các cổ đông của trường. Nếu tôi đưa đề nghị này ra ở hội đồng, chắc họ sẽ không phản đối."

"Vậy thì tốt quá!" Newt mừng rỡ. "Ông yên tâm, một năm này tôi sẽ dạy dỗ con bé thật tốt."

Dumbledore mỉm cười:

"Tất nhiên. Tôi cũng tin rằng Kate sẽ không phụ sự kỳ vọng của ông."

Chương trước Chương tiếp
Loading...