[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 0-Chương 21: Kate chăm chỉ luyện tập.
Bữa tối vừa dọn lên, vợ chồng thầy Newt khẽ nhìn nhau, rồi lại đồng loạt quay về phía một cô bé tóc bạc vẫn đang cắm cúi ăn.Muốn hỏi, mà không biết nên mở lời ra sao.Newt khẽ ho một tiếng, định lên tiếng dò hỏi thì cô bé kia đã nhanh tay đưa ly nước qua."Thầy uống nước đi ạ."Newt suýt nghẹn, đành nhận lấy ly uống vài ngụm, sau đó trông cậy nhìn sang vợ mình.Tina khẽ thở dài, rồi thẳng thắn lên tiếng: "Kate, trước đây con từng học qua phân tâm thi chú chưa?""Dạ?" Kate ngẩng đầu, hai má còn phồng lên vì miếng thức ăn chưa kịp nhai xong.Nếu không biết rõ xuất thân kỳ lạ của cô bé, e rằng ai nhìn vào cũng sẽ tưởng là một đứa trẻ chưa hiểu sự đời.Cố gắng nuốt xuống chỗ thức ăn, Kate chớp mắt: "Phân tâm thi chú là gì ạ?"Trong những thứ lão quản gia từng bắt cô học thuộc, chẳng có lấy một chữ nhắc đến cái khái niệm đó.Quả nhiên.Hai vợ chồng nhìn nhau, như đã đoán được từ trước.Newt mới nhẹ nhàng hỏi lại: "Hồi nãy Tina lên lầu thấy con dường như đã nắm được bùa lơ lửng – có đúng thế không?""Con cũng không dám chắc là đã thành thục hẳn, vốn định sau bữa tối sẽ nhờ thầy xem giúp ạ."Kate cười bối rối, tiện tay rút khăn giấy lau miệng, rồi lấy đũa phép ra, nhắm ngay mấy món ăn trước mặt, nhẹ nhàng vung lên."Wingardium Leviosa!" (Bùa lơ lửng – Khiến vật thể bay lên)Dưới sự điều khiển chính xác của dòng ma lực, mấy cái đĩa trên bàn đều lần lượt lơ lửng lên, không chút lắc lư, cũng chẳng hề có dấu hiệu bị rò rỉ pháp lực.Newt kinh ngạc nhìn cô bé, cẩn thận hỏi thêm: "Con có thể khiến chúng cử động khác nhau cùng lúc không?"Chưa kịp dứt lời, hai chiếc đĩa trống trước mặt ông đã tách nhau ra – một cái bay lên, cái kia hạ xuống, thay phiên lượn lờ.Còn những đĩa khác thì vẫn lơ lửng tại chỗ, không hề xáo trộn."Ưm..." Kate đỏ cả mặt, "Tạm thời chỉ làm được vậy thôi ạ, thêm nữa là con đành chịu!"Nói xong, mấy chiếc đĩa đang bay liền từ từ hạ xuống, nhẹ nhàng trở lại đúng vị trí ban đầu.Dù mang trong người lượng ma lực lớn, cô vẫn buộc phải dùng tối thiểu năng lượng để thi triển, lại còn phải gồng mình tập trung cao độ.Gánh nặng này, đối với một thân thể còn chưa phát triển đầy đủ như cô, quả là không nhỏ."Cực cho con rồi."Tina lập tức bước đến ôm chặt lấy cô, rồi chĩa đũa phép về chiếc ly trống trước mặt."Aguamenti!" (Bùa nước – Gọi nước sạch)Chiếc ly liền đầy nước, Tina đưa cho Kate: "Uống chút nước nào, bé ngoan.""Con cảm ơn bà."Kate ngửa đầu uống một hơi, Tina dịu dàng vuốt tóc cô bé, ánh mắt nhìn chồng như truyền đạt điều gì đó.Kết hôn bao năm, chỉ một ánh mắt của vợ, Newt cũng hiểu rõ không sót.Ông liền rút đũa phép ra, dùng phép lau sạch bàn ăn, rồi đứng dậy, mỉm cười với học trò."Giỏi lắm, con đã điều khiển bùa lơ lửng rất vững vàng. Nhưng mà, phương pháp phân tâm thi chú* ấy – làm sao con lĩnh ngộ được vậy?"* "Phân tâm thi chú" là cách nói rút gọn từ phép thuật thi chú trong trạng thái phân tâm, hay nói cách khác là niệm nhiều câu thần chú, hoặc điều khiển nhiều vật thể cùng lúc, thay vì chỉ tập trung vào một mục tiêu duy nhất.Trong thế giới Harry Potter, đây là một kỹ năng nâng cao, vì thông thường phù thủy cần tập trung rất cao độ mới có thể điều khiển được một câu thần chú. *Kate vừa đặt ly nước xuống, còn chưa kịp thở ra đã ngẩn người: "Con cứ nghĩ đến thì làm được thôi mà?"Từ trước đến giờ cô chưa từng nghe khái niệm "phân tâm thi chú", cứ ngỡ đó là điều ai cũng biết trong giới phù thủy.Newt sững người.Ông nhớ bản thân đã từng mất rất nhiều thời gian mới luyện được kỹ năng ấy. Vậy mà học trò ông...May mà Newt vốn có tính khí hiền lành, lại đã đến tuổi không còn chấp nhặt, nên ngoài một chút cảm khái, ông cũng chỉ mỉm cười."Vậy cũng tốt, lĩnh hội được sớm là chuyện đáng mừng. Nhưng kỹ năng này tiêu hao tinh thần rất lớn, sau này con tập luyện cũng phải biết nghỉ ngơi đúng lúc."Kate nghiêm túc gật đầu: "Vậy mai con học gì ạ?""Dạo này con học hành chăm quá rồi. Ngày mai cứ đọc thêm lý thuyết trong phòng sách, hoặc qua vườn cây học chút kiến thức về thảo dược cũng được."Tư duy của Newt vẫn còn giữ phong cách giảng dạy của Hogwarts – tương đối linh hoạt và thoải mái.Hôm nay thấy Kate tiến bộ quá nhanh, ông bèn nghĩ mai nên cho nghỉ ngơi một hôm.Dù cô bé có phần hướng nội, nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con, cần có thời gian thư giãn."Con hiểu rồi ạ. Thầy nghỉ sớm nhé, con hơi mệt, xin phép lên phòng trước."Kate ngoan ngoãn gật đầu, rồi lặng lẽ lên lầu.Sau khi đóng cửa phòng, cô lập tức bật giao diện hệ thống, dùng hai điểm thuộc tính nhận được từ nhiệm vụ hôm nay để cộng vào "Sinh mệnh".Dù chưa cảm thấy khác biệt rõ rệt, nhưng theo giải thích từ hệ thống, điểm sinh mệnh càng cao, khả năng chịu đựng của cơ thể càng tốt.Tức là, nếu ngày mai có luyện tập liên tục, cô sẽ không còn mệt rã rời như hôm nay nữa.Đúng lúc đó, nhiệm vụ ngày mới cũng hiện ra.[Nhiệm vụ thường ngày 3: Trong hôm nay, hãy hiểu và bước đầu nắm được một câu thần chú.]Lại giống hệt hồi sáng...Kate trầm ngâm nhìn chằm chằm màn hình. Nếu không có gì bất ngờ, thì chuỗi nhiệm vụ ngày nào của hệ thống cũng sẽ tương tự nhau – mỗi ngày một thần chú mới.Giai đoạn đầu còn có thể chọn những câu đơn giản để luyện trước. Nhưng về sau, như bùa gọi Thần Hộ Mệnh chẳng hạn, đâu phải nói học là học được ngay.Hệ thống chắc cũng hiểu điều này.Nên một là nó sẽ chuyển hướng sang thảo dược học hay điều chế độc dược, hai là tiếp tục nâng cao độ khó trong bộ môn bùa chú.Dù thế nào đi nữa, để thực sự nắm vững một câu thần chú ở tầng sâu hơn, hoặc học bùa phức tạp hơn, đều chẳng thể hoàn thành chỉ trong một hai ngày.Kate liếc qua giao diện bùa chú, chỉ mới có một câu được sáng đèn.Cô nhớ lại quá trình luyện Wingardium Leviosa lúc chiều – để tăng tốc độ tiến độ, cô đã cố ý chọn cách phân tâm điều khiển nhiều vật thể cùng lúc.Kết quả đúng như dự đoán, hiểu rõ câu thần chú rồi lại phân tâm thi chú, tiến độ liền tăng vùn vụt, nhanh chóng đạt cấp 5 chỉ trong một buổi chiều.Vì tương lai, mỗi ngày cô đều phải luyện theo cách đó."Wingardium Leviosa!"Vật dụng trong phòng lại lần lượt bay lên không. Cô gái nhỏ đứng giữa phòng, hai má lại đỏ bừng vì gắng sức.