[ Đồng Nhân Vân Chi Vũ ] Cung Môn Chuyện Thường Ngày

2. Hù dọa một phen.



Phần lớn nội dung đều là tự nghĩ, cảnh báo nhân vật có thể OOC.

Phi logic, đọc vui là được rồi, không thích có thể rời đi. Không tiếp nhận bình luận tiêu cực, ác ý.

Toàn viên hướng về Cung Viễn Chủy đệ đệ.

____

Đêm nay Sơn cốc Cựu Trần so ngày thường náo nhiệt hơn rất nhiều. Hai bên phố xá giăng đèn kết hoa, quầy hàng tấp nập, dòng người thay phiên nhau đi lại, khắp nơi đều là tiếng vui đùa nói cười.

Hôm nay là đại lễ đón dâu của Cung môn.

Hà dòng nước khẽ lay động, thuyền nhỏ giăng kết lụa đỏ theo dòng từ ngoài tiến vào, thuyền phu hai tay chèo chống vững vàng để thuyền cập bến an toàn.

Thị nữ Cung môn đã đứng sẵn bên cạnh thuyền, các nàng nâng tay lên tiếp đón các nàng tân nương hỷ phục đỏ thắm.

Theo sự dẫn dắt của thị nữ các tân nương đi đến một mảnh đất được chỉ định, dừng lại thành hàng, đoan trang mà đứng chờ đợi chuyện tiếp theo.

Gió đêm nhẹ thổi qua, khăn voan đỏ trên đầu cũng khẽ lay động. Vân Vi Sam nương mắt nhìn theo, quan sát cảnh vật xung quanh một lượt thoáng qua. Nhìn thấy Vân Tước vẫn còn an toàn đứng cạnh mình mới thở ra nhẹ nhõm một hơi.

Hai tỷ muội Vân Vi Sam đối với nhiệm vụ lần này không nắm được quá nhiều thông tin gì. Hàn Nha Tứ chỉ nói cho họ cần ở lại Cung môn thời gian lâu nhất có thể và tuyệt đối không được để lộ thân phận của mình, sau đó sẽ có mệnh lệnh tiếp theo.

Một nhiệm vụ thăm nhập không đầu không đuôi làm cho Vân Vi Sam không dám lơ đãng, mất đề phòng. Nàng lại xem xét tình hình lần nữa, tầm mắt nhìn lên tháp cao, nơi đó lờ mờ thấy được có vài bóng người đang đứng đó.

Khăn voan bị lật lên, tiếp đón bọn họ là những mũi tên hướng vào người. Các vị tân nương vốn một lòng mong đợi gã vào Cung môn, bất chợt bị sợ hãi đánh úp, vội vàng nắm chặt lấy nhau.

So với bọn họ còn muốn hoảng, mấy vị thích khách Vô Phong cố gắng trấn định, kiểm soát biểu cảm trên khuôn mặt của mình.

Xem ra giang hồ truyền lưu Cung Môn và Vô Phong quan hệ đối địch là thật, thù hằn cũng là thật. Cung môn có phải đã phát hiện bên trong các tân nương có trà trộn thích khách, nên quyết định tại chỗ trãm xử, giết lầm còn hơn bỏ xót.

Chưa để tân nương kịp phản ứng, trưởng thị vệ đã hạ lệnh, mũi tên liền rời cung bắn về phía các nàng, từng vị hồng y lần lượt ngã xuống.

Bốn người ở trên vách núi lặng lẽ nhìn thấy tất cả.

“ Phụ thân ta cũng thật là, chẳng phải chỉ là thử một chút thôi sao, cần gì phải làm như vậy chứ a.”

Vừa nói đầu ngón tay của Cung Tử Vũ vô ý thức vuốt nhẹ mặt nạ treo bên hông, nhìn xuống chân núi phía dưới thị vệ lần lượt mang các vị tân nương đi.

Cung Lãng Giác xem kịch hạ màn, tùy tay vỗ vỗ trên người không tồn tại bụi bẩn, bạch y vẫn sạch sẽ như mới, hờ hững nói: “Hai vị trưởng bối muốn diễn thì cứ thuận theo họ thôi. Chẳng phải giang hồ đều đồn như vậy sao? Cho họ xem cũng không phải không được...Còn rất thú vị mà.”

“ Đã là khảo nghiệm thì phải chân thật. Điểm Trúc không phải đã nói vậy sao.”

Cung Viễn Chủy hai tay khoanh trước ngực, hơi hướng Cung Lãng Giác bên cạnh dựa vào, để một thân trọng lượng của mình đều chia cho hắn. Cung Lãng Giác ngược lại không trách, tay còn ôm lấy eo lưng cậu, phòng ngừa ngã xuống.

“ Điểm Trúc thật sự rất biết hố cấp dưới của mình.” Cung Tử Vũ nói.

Kim Phồn ôm đao đứng một bên nhìn chằm chằm Cung Tử Vũ nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “ Cấp trên đúng là vô lương tâm.”

Cung Tử Vũ: “…” Bỗng nhiên cảm thấy bị mạo phạm???

“ Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì ?”

Cung Lãng Giác: “ Liền y như tính cách của huynh là được.”

Cung Tử Vũ: “ Hả ?"

Cung Viễn Chủy: “ Đúng rồi, y như vậy.”

Hai vị đệ đệ sóng vai nhau rời đi rồi, Cung Tử Vũ vẫn chưa hiểu, quay sang nhìn Kim Phồn cầu giải thích.

Kim Phồn thở dài một hơi, đem lời nói của Chấp Nhẫn lại nói một lần nữa. Lúc này Cung Tử Vũ mới tỏ ra minh bạch, hắn phải đi nhà lao cướp tân nương!

•••

Cung Tử Vũ mang theo đoàn tân nương hướng mật đạo chạy, ngay lúc hắn dặn dò bọn họ nhanh chóng rời đi thì nghe một trận ngân linh reo vang.

“ Cung Tử Vũ chẳng phải ngươi nói phải đưa bọn họ đến chỗ ta hay sao, làm sao bây giờ lại ở đây vậy ?”

Cung Viễn Chủy đứng trên mái nhà trên cao, một thân áo choàng đen cùng tóc mái bị gió thổi bay lên. Tay phải túy ý chỉnh lại bao tay tinh mỉ chỉ vàng, một thân ngạo nghễ nhìn xuống đám người bên dưới.

Cung Tử Vũ trong lòng khẽ nhảy dựng hướng về Cung Viễn Chủy trên cao la lớn: "Viễn Chủy đệ đệ! Cao lắm! Mau xuống đây, cẩn thận té ngã."

Cung Viễn Chủy: "..."

" Tử Vũ ca ca lo xa, ta ở đây ngươi còn lo đệ ấy ngã xuống sao ?"

Cung Tử Vũ lúc này mới phát hiện, thì ra còn có Cung Lãng Giác.

Cung Lãng Giác vốn đứng ở phía sau, cả một thân áo trắng so Cung Viễn Chủy còn muốn dễ thấy. Hắn khẽ đảo mắt, khinh thường một câu, cả cái Cung môn này đều song tiêu.

Còn diễn nổi sao? Cung Viễn Chủy cùng Cung Lãng Giác khinh công đáp xuống. Đưa tay kéo Cung Tử Vũ, Kim Phồn tránh ra, tay còn lại vung ra tùy tùy tiện tiện hướng về phía các vị tân nương ném một viên khói mù.

Các vị tân nương bị hành động của cậu bất ngờ không kịp phản ứng, bị khí sặc đầy miệng mũi. Trong đó có bốn người tùy theo bản năng phản ứng, nâng lên tay áo ngăn chặn.

Cung Lãng Giác híp híp mắt nhìn các nàng, sau đó khẽ cười nhạt một tiếng.

" Lãng Giác ca, huynh thấy chứ. " Cung Viễn Chủy nắm lấy tay áo của Cung Lãng Giác, ý cười không giấu được nói.

Cung Lãng Giác gật đầu không nói, ánh mắt ra hiệu cho cậu nên làm việc tiếp theo.

Cung Viễn Chủy cũng không trì hoãn, nói cho bọn họ, khói mù ban nãy có độc chỉ cậu mới có thể giải, nếu không nhanh chóng bạo lộ thân phận, thì chỉ có thể chờ chết.

Vân Vi Sam nghe vậy trong lòng căng thẳng không thôi, nàng chỉ biết trong các tân nương có Vô Phong, là nàng và Vân Tước. Cứ với tình hình này theo nàng hiểu biết tính tình của Vân Tước, chắc chắn sẽ lộ ra.

Nàng nghe giang hồ nói qua Cung Môn và Vô Phong có thù hận, nàng không dám nghĩ nếu như một trong hai bị bắt sẽ phải chịu đựng những gì.

Làm tỷ tỷ phải có trách nhiệm của tỷ tỷ, nàng nhìn Vân Tước cách không xa đã tháo xuống trâm cài tóc thủ thế. Vân Vi Sam liền trước nàng một bước đứng lên, hướng bên kia mà đi, nàng phải thí bản thân, chỉ là không ngờ vừa đi được hai bước đã bị cô nương bên cạnh lôi ngồi xuống.

" Tỷ tỷ, ta sợ quá, ta không muốn chết đâu... Ai đó cứu cứu ta. "

Vân Vi Sam ngỡ ngàng nhìn chủ nhân bàn tay níu chặt lấy mình. Thượng Quan Thiển ?! Cấp Ma của Vô Phong, xem ra lần này xâm nhập Cung môn, Vô Phong cài vào không chỉ tỷ muội hai người nàng.

Trong lúc cố gắng bình tĩnh, một vị tân nương bên kia xem ra rất hoảng loạn. Nàng lảo đảo đứng lên, nhào tới Cung Tử Vũ cầu xin sự giúp đỡ.

Cung Tử Vũ bị hành động của nàng làm cho bất ngờ không kịp trở tay, Cung Viễn Chủy liền đưa tay kéo hắn lui về sau mình. Trịnh Nam Y vồ hụt, chỉ có thể lại hướng về một người khác, lần này mục tiêu của nàng là Cung Lãng Giác.

Cung Lãng Giác đối với hành động của Trịnh Nam Y chỉ làm ngơ, ngay lúc móng tay nàng ta bóp lên cổ của Cung Lãng Giác, xung quanh bốn phía đều vang lên tiếng hít khí lạnh.

Cung Tử Vũ chưa kịp vui vẻ vì Cung Viễn Chủy còn biết lo cho người ca ca này, thì đã nhanh chóng thầm than trong lòng cho vị tiểu thư kia.

Cung Lãng Giác ngươi cũng đừng giết người ta nha, dù sao cũng là đối tác làm ăn.

Cung Lãng Giác đệ đệ có bệnh sạch sẽ, ngoài trừ phụ mẫu, ca ca cùng Viễn Chủy đệ đệ, người khác vô ý chạm hắn một chút đã nhận ngay ánh mắt như đao.

Nhìn Cung Lãng Giác ung dung không thèm có hành động phản kháng, Trịnh Nam Y trái lại càng căng thẳng: " Mau đem thuốc giải đổi lấy mạng hắn. "

" Ngươi có thể thử xem, huynh ấy chắc chắn sẽ không sao, nhưng ngươi ngược lại sẽ rất thảm. " Cung Viễn Chủy một chút lo lắng cũng không có, chỉ ôn thanh tế ngữ mà nói, " rất thảm"  hai từ kết thúc còn rất tri kỉ nhìn nàng nở nụ cười.

Trịnh Nam Y nhìn nụ cười của Cung Viễn Chủy tay run lên, là trêu chọc cùng thách thức.

" Lãng Giác ca ca tính để nàng ta chạm vào mình đến khi nào đây? "

" Lập tức xong rồi."

Cung Lãng Giác đáp lại cậu ngay lập tức, khóe môi khẽ nâng, nội lực trong phút bạo trướng, Trịnh Nam Y bất ngờ trợn mắt không kịp trở tay bị nội lực chấn lui về phía sau, Kim Phồn trực chờ sẵn đó nhanh chóng đem nàng hai chiêu đánh ngất nâng đi rồi.

Cung Viễn Chủy hai tay nâng lên cổ của Cung Lãng Giác. Nếu như ban nãy Cung Lãng Giác còn bày ra vẻ mặt ghét bỏ khi Trịnh Nam Y chạm vào, thì lúc này lại vô cùng ôn nhu nhìn Cung Viễn Chủy, tùy ý cậu dày vò xoay qua xoay lại cổ mình dù biết nó là nơi yếu hại của cơ thể.

Cung Viễn Chủy xem xét qua lại một phen, xác nhận thật sự không có thương tích mới buông hắn ra.

Cung Lãng Giác nhìn Cung Tử Vũ đang trấn an các tân nương bên kia nói: " Tử Vũ ca ca, ta và Viễn Chủy về trước Giác cung. Ban nãy thật ra không phải khí độc, canh giờ tới vết đỏ tự khắc sẽ tan, việc còn lại chỉ có thể nhờ Tử Vũ ca ca thu xếp nha."

Cung Tử Vũ hướng về bọn họ xua xua tay: "Mau chóng về đi, lúc này Viễn Chủy đệ đệ cũng nên nghỉ ngơi rồi, ngủ trễ không cao. "

Cung Viễn Chủy xù lông nhìn hắn muốn nói lại một phen, nhưng nhìn dáng người của Cung Tử Vũ, đúng thật là so cậu cao rất nhiều, chỉ có thể ngoan ngoãn theo Cung Lãng Giác trở về. Trước khi đi vẫn phải quay đầu cho Cung Tử Vũ làm một cái mặt quỷ.

Cung Tử Vũ bị cậu chọc tức cười, bỗng phía sau có tiếng người lên tiếng hỏi.

" Ta tới rồi, đến phiên ta chưa? "

Cung Hoán Vũ xem ra vội vàng chạy đến, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.

Cung Tử Vũ: " Đều đã xong rồi."

" Nhanh vậy sao? Ta còn nghĩ phải đến cứu đệ. "

" Thích khách bắt Cung Lãng Giác. "

" Sai lầm."

Cung Tử Vũ đưa khăn tay qua cho Cung Hoán Vũ, xem hắn lau mồ hôi trên mặt: "Ca, sao ngươi đến trễ vậy, có chuyện gì sao ? "

Cung Hoán Vũ: " Chuyện này quan hệ đến phụ thân. "

Cung Tử Vũ nghe vậy gật gật đầu: " Xem ra là chuyện đại sự. "

Cung Hoán Vũ không rõ, tìm nơi giấu trà có phải đại sự không ?!

Trịnh Nam Y tỉnh lại lần nữa, nàng cứ nghĩ bản thân sẽ bị giam vào nhà lao nhưng hiện tại tình cảnh xem ra không phải.

" Tỉnh rồi. "

Bên giường vang lên âm thanh, nàng lập tức ngồi bật dậy bày ra tư thế cảnh giác, nhưng khi nhìn rõ người nào liền không tin được trợn tròn mắt.

Máu của toàn thân dường như bị đình chỉ di chuyển, một trận khí lạnh chạy dọc theo sóng lưng, nàng sợ hãi nhìn người trước mặt.

" Cấp Quỷ, Bi Húc. "

Trịnh Nam Y biết rõ nhiệm vụ nếu không hoàn thành sẽ chỉ có con đường chết nhưng không ngờ người giết nàng sẽ là Quỷ.

Bi Húc xem ánh mắt hoảng loạn của nàng, khinh bỉ cười cợt.

" Thế hệ sau của Vô Phong, một bậc so một bậc kém."

" Nói còn rất hay, đều là người của Vô Phong các ngươi thôi."

Từ cửa Cung Thượng Giác tay cầm theo đao tiến vào.

Bi Húc hai tay ôm kiếm nhìn hắn: " Chẳng qua là cấp Yêu mà thôi. Ngươi đến đây làm gì? Không ở cùng đệ đệ? "

Trịnh Nam Y trái tim bùm bùm nhảy lên, tình huống này là sao? Cung Môn và Vô Phong.

Cung Thượng Giác nhìn nàng thân thể co rút lại cũng không quản: " Cũng muốn, nhưng chính sự vẫn là phải đi làm. Chấp Nhẫn, Điểm Trúc, muốn gặp nàng. "

Bi Húc xem hắn quay lưng rời đi rồi. Tại sao hắn lại cảm thấy trong giọng nói của Cung Thượng Giác hàm chứa ý như bị bóc lột sức lao động vậy.

•••

Đứng trên điện Chấp Nhẫn, tề tụ rất nhiều người.

Các vị tân nương Vô Phong vẫn còn rất khó tiếp nhận sự thật. Ban nãy khi vừa được mang đến đây họ liền cảm thấy bản thân bị phát hiện rồi. Đợi đến Chấp Nhẫn điện liền thấy ngồi sẵn ngoài trừ tộc nhân Cung môn còn có Điểm Trúc cùng Tứ Quỷ.

" Điểm Trúc, rõ ràng nói Vô Phong chỉ có ba người tại sao lại tăng lên." Cung Hồng Vũ hạ một quân cờ, chất vấn Điền Trúc ngồi đối diện.

Nàng ta cũng đặt xuống một quân cờ, hờ hững đáp một câu: " Thủ pháp che mắt mà thôi, chẳng phải các ngươi vẫn nhìn ra được đấy thôi. "

Nói rồi, Điểm Trúc lại hướng mắt nhìn hai vị nam tử đứng bên cạnh Cung Thượng Giác: " Đúng là tinh mắt."

" Vân Vi Sam, Vân Tước, Thượng Quan Thiển đành nhờ Cung môn giữ lại, các nàng trong khoảng thời gian này sẽ là đoản kiếm các ngươi, tùy việc sai bảo, hợp lực chống đối địch. Thế nào, không mất lợi gì đúng chứ."

Cung Hồng Vũ nhìn Điểm Trúc hừ một tiếng: " Lưỡi đao Cung Môn còn cần những thanh kiếm mỏng này sao? Nhưng thiết nghĩ về mặt khác lợi ích, ta giữ lại trước cũng không sao."

Điểm Trúc cười nói câu lão già xảo quyệt liền mang theo Tứ Quỷ rời đi, tay không quên thó đi chén trà của Cung Hồng Vũ.

Tư Đồ Hồng khi lướt ngang qua Cung Viễn Chủy, hai ngón tay thon dài nhéo nhẹ lên mặt cậu mới lưu luyến rời đi.

Nhìn thấy mặt sau ba vị Quỷ cũng muốn tiến lên. Cung Thượng Giác liền kéo Cung Viễn Chủy ra phía sau bảo hộ chặt chẽ, Cung Lãng Giác mắt lạnh nhìn bọn họ, tay che lại hai má của đệ đệ.

Cung Viễn Chủy không hiểu, hai cái má này của cậu có gì hấp dẫn họ chứ. Lần nào đến cũng xoa xoa nhéo nhéo một trận.

Ba vị Vô Phong nữ thích khách được an bài ở Cung môn khách viện, sau đó tiếp nhận giải thích từ các vị Hàn Nha, bản thân mới hiểu ra.

Đúng thật là cấp trên hại cấp dưới của mình. Bọn họ xém chút đều bị dọa ra bệnh tim.

_____

Chap này viết dạo dạo lí do cho các vị tỷ tỷ, cùng với xem hai bé Lãng Chủy.

Gửi ba vị tỷ tỷ vào Cung môn. Se duyên cho người cần se.

Mấy chap sau bắt đầu quay lại chế độ vô tri hưởng thái bình.
_____

Nếu các bạn thích văn phong của MinH và có tình tiết muốn đưa vào có thể gợi ý cho MinH viết ha.

Chúc các bạn có một ngày đọc truyện vui vẻ.

Chân thành cảm ơn các lượt bình chọn và bình luận của mọi người.







Chương trước Chương tiếp
Loading...