[ĐM/Edit] NAM THÊ PHÁO HÔI CỦA LÃO ĐÀN ÔNG NHÀ GIÀU_Doanh Chi
Chương 9
#tien161099Nói kết hôn liền kết hôn.Về chung cư lấy giấy tờ tùy thân, rồi quay xe đi về phía cục dân chính.Đi vào bên trong Cục Dân Chính, nhân viên đưa hai tờ đơn cho hai người điền vào, cong rồi đến chụp ảnh, tuyên thệ, rồi ra khỏi Cục Dân Chính.Dưới ánh mặt trời, nhìn giấy hôn thú màu sắc tươi đẹp trong tay, đầu của Kiều Thư rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.Kết hôn rồi?Có tiền?Cũng có luôn chồng?Cậu ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông đang đứng bên cạnh.Chồng?Cố Trầm Ngôn đúng lúc nhìn qua, ánh mắt dò hỏi: “Hả?”Kiều Thư đỏ mặt, vội vàng lắc đầu: “Không sao không sao.”Cố Trầm Ngôn: “Có sao.”Kiều Thư: “???”Cố Trầm Ngôn: “Em đang nghĩ lúc nào chúng ta mới tổ chức lễ kết hôn?”Kiều Thư kinh ngạc.Hôn lễ?A, xong đời rồi, cậu hoàn toàn không có nghĩ đến!Cậu nghĩ nghĩ, có hơi chột dạ nhỏ giọng nói: “Em, em còn muốn đóng phim. Chúng ta có thể dời lễ kết hôn lại được không?”Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.Vài giây sau hắn gật đầu: “Có thể.”Kiều Thư thở dài nhẹ nhõm một hơi.Tuy rằng cũng không biết tại sao mình lại sợ như thế, chắc là do ám ảnh trong sách miêu tả Cố Trầm Ngôn quá đáng sợ?Nghĩ như thế, Kiều Thư lại nhìn về phía Cố Trầm Ngôn, cũng đâu có chỗ nào đáng sợ đâu.Người đàn ông này vừa đẹp trai vừa có tiền, người cao chân dài, giọng nói lại dễ nghe, tiếp xúc thử vài lần thấy cũng dễ nói chuyện mà.Tính cách hung dữ tàn nhẫn?Kiều Thư: “……”Lời đồn ở trong sách đúng là rất đáng sợ nha.Nghĩ như thế, mỗi lần nhìn Cố Trầm Ngôn, Kiều Thư cũng thấy nhẹ nhàng hơn.Cố Trầm Ngôn cũng cảm giác được.Hắn không nói gì thêm, bước đôi chân dài đi đến cạnh xe, mở cửa sau ra nhìn về phía Kiều Thư.Kiều Thư chớp mắt: “???”Cố Trầm Ngôn: “Cần phải đi rồi.”Kiều Thư: “Dạ dạ.”Có hơi quẫn bách ngồi vào xe, Kiều Thư lúc này mới chú ý đến nội thất trong xe.Đúng là nhà giàu!Ghế dựa được làm bằng da, còn có tủ lạnh mini.Có một bàn tay khớp xương rõ ràng đang vươn đến đây, Cố Trầm Ngôn mở tủ lạnh mini ra, hỏi: “Muốn uống cái gì?”Kiều Thư: “Ừm……”Cậu chỉ là muốn nhìn một cái thôi.Nhưng mà nếu đã hỏi như thế, vậy thì uống một chút đi, nhìn đồ vật ở bên trong rất là phong phú nha, đầu lưỡi cũng muốn có thêm kiến thức mới QAQ.Nhưng mà mấy chữ ở phía trên cậu không hiểu nha, chữ gì đây? Vài chữ lắc đác không hiểu gì cả?“Cái này đi.” Kiều Thư tùy tiện chỉ một cái chai thủy tinh có màu lam, nói thêm: “Cảm ơn.”Cố Trầm Ngôn lại nhìn về phía cậu.Kiều Thư chớp mắt: “???”Sao thế?Kiều Thư sợ hãi, chẳng lẽ cậu không cẩn thận chọn trúng đồ mắc nhất rồi?Đang muốn lên tiếng, vậy chọn cái khác đi, Cố Trầm Ngôn liền lấy từ hộc tủ nhỏ dưới bàn hai cái ly, sau đó lấy “Đồ uống” do Kiều Thư chọn, mở ra, trên chiếc ly thủy tinh chân dài nhanh chóng có một tầng nước lấp lánh.Có màu giống như là ngoài chai vậy, bên trong là nước có màu lam, rót ra ly thủy tinh thật sự rất đẹp.Cố Trầm Ngôn nhẹ nhàng lắc lắc cái ly, sau đó đưa đến trước mặt Kiều Thư: “Uống thử đi.”Kiều Thư cẩn thận nhìn hắn một cái, nói: “Vâng, cảm ơn.”Kiều Thư cầm lấy cái ly.Ly thủy tinh nhanh chống chạm vào môi, dòng nước có màu lam nhanh chống chảy vào miệng.“Khụ khụ khụ”Kiều Thư bị sặc đến mức muốn lên trời, khóe mắt cũng ứa ra nước mắt luôn rồi. Cả gương mặt đỏ chót.Cậu ngơ ngác liếc nhìn cái ly thủy tinh, không phải đồ uống hả? Sao lại biến thành rượu rồi? Hay là cái thức uống này có mùi giống như rượu!Một tờ khăn giấy được đưa qua.Cố Trầm Ngôn: “Xin lỗi, không có nói trước với em.”Khóe mắt xuất hiện ý cười nhàn nhạt, nhưng rất nhanh đã biến mất.“Khụ khụ.”Kiều Thư lại sặc thêm vài cái nữa mới ngừng lại được, lúc đầu không biết đó là rượu nên bị sặc không khống chế được.Cậu lắc đầu, cầm lấy tờ khăn giấy Cố Trầm Ngôn đưa qua, cúi đầu quẫn bách lau khóe mắt.Mặt đỏ bừng, giọng nói cũng nhỏ lại.“Cảm ơn.”Kiều Thư: QAQ quá mất mặt.May mắn là tửu lượng của cậu cũng đỡ, bây giờ mà say thì còn mất mặt hơn.Trước mặt xuất hiện một cái dĩa nhỏ.Cố Trầm Ngôn: “Ăn thử cái này đi, sáng nay người ta mới giao dâu đến, rất ngọt, chắc là em sẽ thích.”Cái ly rượu bị cầm đi.Đây là đang dỗ cậu hả?Kiều Thư vì ảnh hưởng của rượu nên mặt có hơi ửng đỏ, trộm liếc nhìn Cố Trầm Ngôn một cái, lần nữa nhẹ giọng nói: “Cảm ơn anh.”Cậu vươn tay, cầm lấy một trái dâu.Cắn nhẹ một cái, mùi vị ngọt ngào liền tràng ra.Ánh mắt Kiều Thư sáng lên: Ăn rất ngon nha!Ăn xong một trái, Kiều Thư có hơi ngượng ngùng, cậu thấy hơi không được tự nhiên, đẩy đẩy dĩa đến trước mặt Cố Trầm Ngôn: “Anh cũng ăn đi.”Cố Trầm Ngôn: “Được.”Hắn cầm lấy một trái dâu tây, lúc muốn bỏ vào trong miệng, đột nhiên dừng lại: “Kiều Thư.”Kiều Thư chớp mắt: “Hả?”Cố Trầm Ngôn: “Hiện tại anh là chồng của em.”Kiều Thư: “???”Cố Trầm Ngôn: “Cho nên em không cần lúc nào cũng cảm ơn anh đâu. Còn dùng giọng điệu cẩn thận như thế.”Kiều Thư: “……”Đúng nha, bọn họ hiện tại là chồng chồng, cư xử với nhau như thế thì không hợp lắm, có khác gì là người xa lạ đâu.Cố Trầm Ngôn nhìn Kiều Thư.Kiều Thư hơi cong ngón tay mình lại: “Vâng, em sẽ để ý hơn.”Cố Trầm Ngôn thu hồi ánh mắt: “Ừm.”Xe vẫn chạy vững vàng.Kiều Thư ăn mấy trái dâu, gương mặt cũng đã bớt đỏ lại, cậu nhìn ra ngoài của sổ xe, nghi hoặc quay đầu lại hỏi Cố Trầm Ngôn: “Hiện tại chúng ta đang đi đâu vậy?”Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.Kiều Thư: “???”Câu hỏi này có vấn đề gì hả?Vài giây sau, Cố Trầm Ngôn nói: “Chuyển nhà.”“Chuyển nhà cho em.”Kiều Thư: “À.”Từ từ!Kiều Thư mắt trợn to: Chuyển nhà cho em?Cố Trầm Ngôn: “Hả? Có vấn đề gì sao?”Kiều Thư: “……”“Không, không có vấn đề.”Đã kết hôn rồi cậu không còn là cẩu độc thân nữa, là người đã có chồng đương nhiên phải ở chung với chồng rồi.Chuyển nhà thì có sao đâu.Chuyển nhà là....Chuyển nhà là quá trình vừa đơn giản vừa nhanh gọn lẹ.Kiều Thư không có nhiều đồ lắm, rất nhanh đã dọn xong, lúc đang chuẩn bị cầm lấy vali, Cố Trầm Ngôn đã chủ động cầm lấy giúp cậu, hai người cùng xuống lầu, một lần nữa ngồi lên xe.Lần này là đi đến nhà của Cố Trầm Ngôn.Trên xe.Cố Trầm Ngôn: “Nhà của chúng ta ở Lan Đình, trong nhà ngoại trừ hai chúng ta ra, còn có chú Chu và dì Lan, hai người là vợ chồng, đi theo ba từ lúc còn trẻ, cũng xem như là phân nữa trưởng bối của chúng ta, hai người đang phụ giúp mấy việc vặt trong nhà chúng ta, nếu em có chuyện thì có thể đi tìm hai người, còn mấy người khác ở trong nhà em không cần phải để ý đến.”wattpadtien161099Kiều Thư ngoan ngoãn nói: “Dạ.”Nhà của chúng ta?Cố Trầm Ngôn mà cũng có thể nói như thế, Kiều Thư lén cười lên.Rất nhanh xe đã chạy đến Lan Đình.Một nhân vật nhỏ như Kiều Thư lần đầu tiên thấy được sự phô trương của giới nhà giàu.Lớn quá!Vừa đồ sộ lại vừa đẹp!Trước cổng cũng có bảo vệ giống như mấy chung cư bình thường, nhìn rất có khí thế nha.Nhìn cơ bắp trên mấy cánh tay đó kìa.Xe tiếp tục chạy vào phía trong.Cố Trầm Ngôn: “Phía trước chính là nhà của chúng ta.”Kiều Thư ngẩng đầu nhìn phía trước.Sau đó liền nhìn thấy được một cái cổng rất đẹp, trên cửa hình như còn có hệ thống, khi xe chạy gần đến, cánh cổng đã từ từ mở ra.Chính giữa cổng sắt là một đài phun nước lớn hình tròn, mặt nước trong bể là một tảng đá sống được điêu khắc thành hình Tì Hưu.Hai bên đường trồng rất nhiều cây.Xe tiếp tục chạy.Ba phút sau, dừng trước một ngôi biệt thự.Có người đến để mở cửa xe.Kiều Thư hơi cậu nệ liếc nhìn Cố Trầm Ngôn một cái, rồi mới bước xuống xe.Vừa xuống xe, Kiều Thư liền không dám bước đi.Dân thường Kiều Thư có hơi sợ rồi.Chút sợ này cũng không duy trì được bao lâu, rất nhanh Cố Trầm Ngôn đã đi đến bên cạnh cậu, nắm lấy bàn tay của cậu.Kiều Thư theo bản năng ngẩng đầu nhìn hắn.Cố Trầm Ngôn hơi cúi đầu nói: “Chúng ta đi vào thôi.”Giọng nói hình như có hơi ôn nhu?Kiều Thư ngay lập tức bị câu hồn, liền nói: “Dạ.”Trong nhà rất rộng, nhưng mà bài trí xung quanh lại rất ấm âp, đi vào trong nhà còn có một cảm giác làm người ta rất thoải mái.Chú Chu và dì Lan cũng rất dễ gần.Giới thiệu xong, Cố Trầm Ngôn liền dẫn Kiều Thư đi tham quan xung quanh một vòng, sau đó mới dẫn Kiều Thư lên lầu hai, đứng trước phòng ngủ chính.Cố Trầm Ngôn: “Đây là phòng ngủ của chúng ta.” Hắn vào phòng, rồi đi đến mở cửa phòng để quần áo ra: “Em đem đồ của mình để vào đây, đây là phòng cất đồ.”Kiều Thư đi qua nhìn, liền nhìn thấy một căn phòng để quần áo rất đẹp ngay cả mơ cậu cũng không dám mơ, chỗ này hình như đã được sửa sang lại,có một bên còn trống.Cậu nhịn không được hỏi: “Đây là vì em mà thu dọn hả?”Cố Trầm Ngôn cúi đầu nhìn cậu.Kiều Thư: “???”Không xong, chẳng lẽ lại tự mình đa tình rồi? Trong phòng này vốn dĩ nó là như thế hả?Kiều Thư xấu hổ mặt liền đỏ lên.Kiều Thư: “Em……”Cố Trầm Ngôn: “Không phải là cố ý.”Kiều Thư: À, rất xấu hổ nha.Cố Trầm Ngôn kỳ quái nhìn cậu: “Anh cốn là muốn kết hôn cùng với em, chuẩn bị trước thì có sao?”Kiều Thư: “……”Không còn xấu hổ nữa.Trong trái tim muôn bắn pháo hoa luôn rồi.Kiều Thư xoa xoa trái tim mình, hơi rũ mi: “Ờ, em, em đi dọn đồ.”Cố Trầm Ngôn: “Ừ.”Sau đó hắn cùng Kiều Thư đi vào phòng để quần áo, chủ động cầm lấy vali của cậu mở ra.Kiều Thư: A, rất biết chăm sóc người khác nha.Đang dọn dẹp, Cố Trầm Ngôn ra ngoài nghe một cuộc điện thoại, rất nhanh đã quay trở lại.Cố Trầm Ngôn: “Xin lỗi.”Kiều Thư: “???”Cố Trầm Ngôn: “Anh có vài việc phải đi xử lý, không thể ở cạnh em được.”Kiều Thư rộng lượng xua tay: “Không sao, ngài,” nhớ đến lời của Cố Trầm Ngôn, cậu kịp thời sửa miệng: “Anh có việc thì đi đi, em ở một mình cũng được.”Cố Trầm Ngôn gật đầu: “Được.”Trong phòng rất nhanh chỉ còn lại một mình Kiều Thư.Kiều Thư thu dọn xong, đột nhiên không biết phải làm gì nữa, cậu khoanh chân ngồi trên sofa trong phòng để quần áo, một tay chống đầu cắn môi phát ngốc.Kết hôn.Ở chung.Có tiền, có nhà, có xe.Cũng có chồng.Chồng lớn lên lại rất đẹp trai, tuy nhìn có hơi lạnh lùng, nhưng thật sự lại rất ôn nhu, chồng còn hay nói với cậu 'chúng ta'.Nhà của chúng ta.Phòng của chúng ta.Phòng để quần áo của chúng ta.“A!”Kiều Thư nhảy lên như một con thỏ: “Kiếm lời lớn rồi!”Kiều Thư kích động đến mức ở phòng để quần áo nhảy lên nhảy xuống vài vòng, sau đó mới đỏ mặt mà dừng lại.Cậu cầm điện thoại lên muốn tìm người để chia sẻ cái cảm giác vui sướng của mình.“Đinh”Bạn bè tâm giao Giang Gia Du ra trận.Giang Gia Du: A a a a a a a Kiều Kiều thân ái.Giang Gia Du: Tôi đóng máy rồi!Giang Gia Du: Đóng máy rồi!Giang Gia Du: Nhưng tôi lại bị người đại diện lôi đầu đi đóng bộ phim tiếp theo rồi. (heo heo khổ sở)Giang Gia Du: Nồi lẩu của chúng ta còn chưa có ăn mà. (heo heo khóc lớn)Kiều Thư: Du Du của tôi, lúc tôi cần cậu, cậu đều xuất hiện đúng lúc. (hôn hôn)Giang Gia Du: ???Kiều Thư: Trước tiên tôi cho cậu một cái ôm an ủi nè.Kiều Thư: Sau đó! Tôi có chuyện lớn muốn cho cậu biết!Giang Gia Du: ???Kiều Thư: Du Du.Kiều Thư: Tôi kết hôn!WeChat yên lặng.Kiều Thư nghi ngờ quơ quơ điện thoại của mình, bị hư rồi à?Giây tiếp theo, tiếng chuông điện thoại liền vang lên.Là Giang Gia Du gọi điện đến.Kiều Thư nghe máy.“Cậu kết hôn? Cậu kết hôn lúc nào thế? Đối tượng là ai? Quen nhau từ lúc nào? Tôi có quen người đó hay không? Hắn bao nhiêu tuổi rồi? Làm nghề gì?……”Giọng Giang Gia Du lớn hơn ngày thường phát ra từ trong điện thoại, lớn đến mức lỗ tai Kiều Thư đau luôn rồi, không đợi cậu trả lời, câu hỏi kế tiếp đã đến.Kiều Thư bị làm cho đau đầu.Kiều Thư: “Du Du, ngừng lại!”Người đối diện hình như cũng ý thức được mình hỏi quá nhiều câu hỏi, không hỏi nữa mà nói: “Hừ hừ, cậu liệu mà khai báo cho chân thật, nói dối sẽ bị trừng trị!”Kiều Thư: “……”Kiều Thư: “Khụ, tôi kết hôn vào hôm nay.”Giang Gia Du lạnh nhạt: “Rồi sao nữa?”Kiều Thư: “Lần trước tôi bị thương nên ở bệnh viện quen được anh ấy, giọng nói của anh ấy rất êm tai nên tôi chú ý đến.”Giang Gia Du: “Sau đó!”Kiều Thư: “Sau đó thì, hôm nay anh ấy đến trước mặt của tôi, tôi mới phát hiện ra giữa mình với anh ấy lại có hôn ước với nhau, sau đó anh ấy liền nói đến chuyện kết hôn, đầu tôi bị vô nước nên nhất thời đồng ý luôn.”Giang Gia Du: “Hừ, vậy anh ta là người ra sao?”Kiều Thư muốn trả lại công bằng cho Giang Gia Du, nên nói, “Chờ cậu rảnh, tôi mời cậu một bữa lớn.”Giang Gia Du: “Một bữa?”Kiều Thư: “Đương nhiên không, Du Du của chúng ta muốn ăn mấy bữa cũng được.”Trước khi cúp máy, Giang Gia Du vừa lòng nói: “Nhớ đem theo kẹo mừng cho tôi.”Kiều Thư cầm điện thoại sửng sốt.Đúng rồi!Kết hôn thì phải chuẩn bị kẹo mừng, hôm nào phải ra ngoài mua vài gói mới được.Cúp điện thoại, Kiều Thư nghĩ nghĩ liền gọi điện thoại cho người đại diện Dư Quỳnh của mình.Nghệ sĩ kết hôn là phải báo với người đại diện.Dư Quỳnh so với Giang Gia Du thì bình tĩnh hơn, cô bình tĩnh nói: “Cậu đang trong thời kỳ phát triển, nếu mà tung tin cậu kết hôn ra ngoài thì không có lợi với cậu cho lắm, tự cậu suy xét lại, đối tượng của cậu có tin tưởng được không?”Giới giải trí rất hỗn loạn, nghệ sĩ muốn yêu đương nhất định phải cẩn thận, huống chi là kết hôn, hai năm gần đây, có rất nhiều đối tượng của nghệ sĩ tung tin bậy bạ dẫn đến việc lên hot search, danh tiếng cũng trở nên xấu đi.Kiều Thư tuy hiện giờ vẫn chưa có nổi tiếng, nhưng cậu đang trong tuổi trẻ đầy sức sống, nếu chịu cố gắng nhất định sẽ thành công.Kiều Thư nói: “Chị Quỳnh, chị yên tâm đi, đối tượng của em còn có tiền hơn cả em nữa.”Dư Quỳnh không nhiều lời: “Trong lòng cậu hiểu là được.”Kiều Thư: “Dạ, cảm ơn chị Quỳnh.”Dư Quỳnh: “Thứ tư đến thành phố L để thu hình chương trình 《Chúng Tôi Đang Đến》 cần có chuẩn bị trước. Ngày mai chị kêu Lộ Nguyệt đến đón cậu.”Kiều Thư nhỏ giọng nói: “Nhưng mà em chuyển nhà rồi.”Dư Quỳnh: “Gửi địa chỉ cho chị.”Kiều Thư chột dạ: “Dạ.”Chuyện đối tượng kết hôn của cậu là Cố Trầm Ngôn sớm hay muộn gì nhóm người Dư Quỳnh cũng biết.Lúc ăn cơm chiều Cố Trầm Ngôn không có trở về, nhưng mà hắn cũng có gọi điện thoại về cho Kiều Thư.Cố Trầm Ngôn: “Xin lỗi, anh không về ăn cơm với em được.”Kiều Thư: “Không sao, anh có việc thì cứ làm trước đi. Công việc là trên hết mà.”Cố Trầm Ngôn: “Ừm.”Kiều Thư: “Dạ.”Cố Trầm Ngôn: “Thích ăn cái gì thì nói với dì Lan.”Kiều Thư: “Dạ.”Yên lặng bao trùm.Cố Trầm Ngôn: “Anh cúp đây.”Kiều Thư: “Vâng.”Buổi chiều lúc ăn cơm, Kiều Thư ăn chung với chú Chu và dì Lan, hai ông bà rất nhiệt tình với Kiều Thư, thiếu chút nữa cậu chống đỡ muốn không nổi.Sau khi ăn cơm xong, Kiều Thư ra ngoài đi dạo.Không hổ là nhà giàu, Kiều Thư muốn đi hết một vòng cũng tốn rất nhiều thời gian.Đi dạo xong, Kiều Thư đi về phòng để tìm áo ngủ của mình, sau đó nằm vào bồn tắm để thư giảng.“Thoải mái quá đi.”Tắm xong, Kiều Thư nằm lên giường đọc kịch bản.Lịch bản vốn trắng tinh liền có vài vết mực, Kiều Thư hơi mệt đánh ngáp một cái, nước mắt sinh liền tràng ra.“Không biết đã mấy giờ rồi?”Cậu cầm điện thoại lên nhìn, đã gần 12 giờ khuya rồi.“Nên đi ngủ rồi.”Kiều Thư dụi mắt, cất kịch bản đi, tắt đèn, vệ sinh cá nhân, lên giường đắp chăn.Cơn buồn ngủ rất nhanh đánh đến.Rất nhanh cậu đã ngủ say.Không biết qua bao lâu, Kiều Thư mơ mơ màng màng cảm giác xung quanh có tiếng động, cậu khó khăn mở đôi mắt đang buồn ngủ của mình ra, cố hết sức mở ra một cái khe nhỏ.Trong bóng tối mờ ảo, hình như có bóng dáng ai đó.“A aaaaaa!”Kiều Thư theo bản năng sợ đến la lên.Bóng dáng kia liền xoay người lại: “Gặp ác mộng?”Cố Trầm Ngôn?Sao anh ta lại ở đây?Kiều Thư chớp mắt: “Anh……”Vừa lên tiếng, Kiều Thư liền cảm thấy hình như không đúng lắm, cậu nhìn hoàn cảnh xạ lạ xung quanh, ngơ ngác liếc nhìn xung quanh, ngay sau đó bao nhiêu ký ức lúc ban ngày liền tràng vào đầu.Ồ, cậu kết hôn rồi!Đã kết hôn với Cố Trầm Ngôn, cũng đã dọn vào nhà hắn rồi.Cố Trầm Ngôn: “Hả?”Kiều Thư tỉnh lại, cậu ôm chăn ngồi dậy, hơi xấu hổ vò đầu: “Anh, anh về rồi? Lúc nãy có dọa đến anh hay không?”Cố Trầm Ngôn: “Không có, em thì sao?”Kiều Thư xấu hổ cười cười: “Em cũng không có.”Cố Trầm Ngôn: “Xin lỗi.”Hắn đoán ra được là do mình dọa sợ Kiều Thư rồi.Cố Trầm Ngôn khom lưng xốc chăn lên.Kiều Thư hồi hộp đến nuốt nước miếng.Cố Trầm Ngôn nhìn về phía Kiều Thư.Kiều Thư cũng nhìn Cố Trầm Ngôn.Sau một lúc lâu Cố Trầm Ngôn nói: “Ngủ.”Kiều Thư: “Dạ.”Cố Trầm Ngôn tắt đèn.Kiều Thư một lần nữa nằm xuống.Hai người chỉ cách nhau một bàn tay, Kiều Thư trong lòng hồi hộp liền nhắm mắt lại, một lát sau lại nhịn không được nên mở mắt ra.Con ngươi cậu xoay tròn, sau đó, cậu xoay đầu liếc nhìn Cố Trầm Ngôn.Cứ như thế mà ngủ?Đêm tân hôn mà không có một hành động nào hả?Suy nghĩ lộn xộn lên, Kiều Thư lại nhớ lại khoảnh khắc trước khi Cố Trầm Ngôn tắc đèn.Cố Trầm Ngôn nâng cánh tay lên, cổ áo mở rộng, cơ ngực hơi lộ ra.Chắc là sờ lên cảm giác rất tốt há.Kiều Thư lén lau miệng mình trong bóng đêm.Đã kết hôn rồi, sờ thử một cái chắc là không sao đâu? Nếu không thì sờ thử một cái thôi? Chỉ một cái thôi.Sắc lệnh trí hôn.¹Kiều Thư vươn tay từ trong bóng đêm, cậu hồi hộp men theo lớp chăn hướng về phía Cố Trầm Ngôn.Sờ đến góc áo?Tiếp tục tiến lên!Một bàn tay đay rộng đột nhiên vươn tới, bai phủ lấy bàn tay không thành thật của Kiều Thư lại.Kiều Thư: “……”Cậu xấu hổ cười cười: “Chuyện là, ừm, anh chưa có ngủ hả.”Cố Trầm Ngôn: “Ừ.”Kiều Thư: “Ngủ không được?”Cố Trầm Ngôn: “Ừ, lần đầu tiên ngủ chung với người khác nên chưa quen.”Kiều Thư: “……”Cố Trầm Ngôn: “Em thì sao?”“Ờ thì...” Kiều Thư: “Em cũng ổn.”Cố Trầm Ngôn: “Mới nãy tính làm cái gì?”Kiều Thư: “……”“Không, không làm gì hết.”Im lặng.Kiều Thư lén động động tay muốn rút lại, buổi tối hai người đàn ông nắm tay nhau ở trong chăn cảm thấy hình như có hơi nóng.Cố Trầm Ngôn: “Đừng nhúc nhích.”Kiều Thư: “……”Kiều Thư ngoan ngoãn nằm im.Cố Trầm Ngôn: “Để anh tập làm quen.”Kiều Thư: “???”“Dạ.”Lại tiếp tục im lặng.Nhưng mà im lặng trong đêm tối hình như làm người ta cảm thấy không được an tâm, Kiều Thư luôn nhịn không được tập trung vào hai bàn tay đang dính vào nhau của hai người.Cậu nuốt nước miếng.Lại giật giật ngón chân, cuối cùng cả người không nhịn được hơi cử động.Cố Trầm Ngôn: “Sao vậy?”Kiều Thư ngay lập tức không dám nhúc nhích nữa: “Không, không.”Một lát sau, Kiều Thư nhịn không được hỏi: “Em có thể rút tay lại chưa?”Cố Trầm Ngôn: “Chờ thêm một chút nữa.”Kiều Thư: “Dạ.”Kiều Thư bắt đầu cố gắng dời lực chú ý của mình đi, lúc đếm đến con dê thứ 20, Cố Trầm Ngôn đột nhiên buông tay làm cậu giật mình.Giây tiếp theo.Cố Trầm Ngôn: “Anh quen rồi.”Kiều Thư: “Vâng.”Cậu cử động tay, muốn thu tay về, nhưng mà cái tay kia vẫn dùng sức như cũ, cậu không rút lại được.Kiều Thư: “……”Cậu quay đầu về phía của Cố Trầm Ngôn: “Anh……”Cố Trầm Ngôn: “Em sao thế?”Kiều Thư: “???”Cậu cảm nhận một chút, rồi nói: “Không sao.”Cố Trầm Ngôn: “Chúng ta lại tập thêm một thói quen khác đi.”Kiều Thư: “???”Chúng ta?Thói quen khác?Không đợi Kiều Thư suy nghĩ ra câu trả lời, Cố Trầm Ngôn hơi động người, ngay sau đó bàn tay đang được Cố Trầm Ngôn nắm lấy liền truyền đến một lực mạnh.Kiều Thư bị kéo đến giữa giường.Kiều Thư: “Hả???”Chăn bị vén lên.Trong đêm tối, Cố Trầm Ngôn xoay người đè lên người của Kiều Thư, đem hai tay chống hai bên đầu cậu.“Kiều Thư……”Kiều Thư ngay lập tức khẩn trương đến mở hai chân ra: “Dạ!”Cố Trầm Ngôn nhỏ giọng hỏi: “Có thể không?”Địa điểm này, tư thế này, thời gian này, còn có thể cái gì Kiều Thư không biết sao?Cậu hồi hộp đến nuốt nước miếng.Ngón chân cũng không tự giác hơi cong lại, cả người cảm thấy hơi nóng, đầu óc mơ màng.Kiều Thư suy nghĩ, quá nóng rồi!Sau đó cậu nâng cánh tay lên câu lấy cổ của người đàn ông.Trong đêm tối.Giọng Kiều Thư nhẹ đến mức giống như là muỗi kêu vậy: “Có thể.”Tác giả có lời muốn nói:
---------*-------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.¹Sắc lệnh trí hôn: không thể giữ vững lí trí được trước dục vọng.
---------*-------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.¹Sắc lệnh trí hôn: không thể giữ vững lí trí được trước dục vọng.