[ĐM/Edit] NAM THÊ PHÁO HÔI CỦA LÃO ĐÀN ÔNG NHÀ GIÀU_Doanh Chi

Chương 8



#tien161099

Ngày hôm sau.

Sáng sớm Kiều Thư đã bị người đại diện gọi vào công ty.

Người đại diện là một chị gái tên Dư Quỳnh là một người có tính cách dễ gần, năm nay 28 tuổi, dưới tay còn có ba nghệ sĩ khác nữa.

“Đây là kịch bản của hai bộ phim chiếu mạng sắp tới, một bộ là nam chính, một bộ là nam hai.” Dư Quỳnh đưa hai quyển kịch bản đến trước mặt của Kiều Thư: “Nam chính trong kịch bản này là một người theo phong cách trưởng thành, theo ý kiến của chị thì cậu nên chọn kịch bản vai nam 2 theo phong cách chính kịch, đương nhiên, chị cũng tôn trọng quyết định của cậu.”

Mỗi một người mới đều luôn có vai diễn trong mơ của mình, Dư Quỳnh tuy rằng không có quan tâm lắm đến việc kịch bản vai chính hay vai phụ, nhưng cô lại rất tôn trọng lựa chọn của nghệ sĩ trong tay mình.

Kiều Thư: “Cảm ơn chị Quỳnh, trước tiên em lấy về xem cái đã.”

Dư Quỳnh gật đầu: “Được, nhưng mà phải nhanh, đối phương đang đợi câu trả lời.”

Kiều Thư: “Vâng.”

Nói chuyện kịch bản xong lại nói đến chuyện khác, “Lần trước cậu làm khách mời cho《Đại Tướng Quân》đã sắp phát sóng rồi, tất cả diễn viên chính thứ tư tuần sau sẽ bay đến thành phố L để ghi hình chương trình 《Chúng Tôi Đang Đến》 để tuyên truyền phim mới, chị cũng đã tranh thủ cho cậu một vị trí.”

Kiều Thư hơi kinh ngạc.

Cậu biết bộ phim kia, 《Đại Tướng Quân》 đây là một bộ đại chế tác¹, ở trong phim nay nguyên chủ đóng vai đệ đệ ốm yếu của nam chính, nhưng mà chỉ đóng có hai tập là đi lãnh cơm hộp rồi.wattpadtien161099

Cảnh quay không nặng, hiện tại cậu cũng chưa có nổi tiếng, Dư Quỳnh có thể tranh thủ giùm cậu có cơ hội đi chung với nhóm diễn viên chính để ghi hình chương trình 《Chúng Tôi Đang Đến》. Đây là một chương trình tống nghệ rất nổi tiếng, có thể thấy được đã tốn rất nhiều công sức.

Kiều Thư nghiêm mặt nói: “Cảm ơn chị Quỳnh, em sẽ biểu hiện thật tốt.”

Dư Quỳnh: “Được, được biểu hiện tốt nhất có thể đi, nhưng chúng ta cũng không thể nào đoạt sóng của các tiền bối được, chúng ta đứng chung với các tiền bối phải biểu hiện cho phải phép một chút, đã hiểu chưa?”

Đây là đang chỉ dạy cho cậu.

Kiều Thư trịnh trọng gật đầu: “Đã hiểu.”

Dư Quỳnh: “Hôm nay không còn chuyện gì nữa, cậu về nhà chuẩn bị đi.”

Kiều Thư: “Chị Quỳnh, lần sau gặp.”

Chung cư.

Kiều Thư khoanh chân ngồi trên thảm trong phòng khách, cậu đang ngồi đọc kịch bản của vai nam chính.

Thể loại của bộ phim này là hiện đại, huyền huyễn, cốt truyện chủ yếu theo hướng chính kịch, phim kinh điển thường chê trước khen sau, nhưng Kiều một lần đọc xong hết kịch bản, luôn cảm thấy mỗi lần lên cao trào thì nó không được đến cho lắm.

Hơn nữa nhân vật nam chính này cũng không được thu hút cho lắm, ái muội với mấy vai nữ trong cốt truyện quá nhiều.

Kiều Thư yên lặng lắc đầu trong lòng.

Cậu đóng lại cái kịch bản nam chính, cầm lấy cái kịch bản nam 2 lên.

Tiếng chuông điện thoại liền vang lên.

Kiều Thư cầm lên xem, thư ký Ngô!

Chỉ mới qua có một ngày, mà 5000 vạn đã đến rồi sao?

Cho rằng phải đợi rất lâu mới trở thành phú ông được, Kiều Thư hai mắt tỏa sáng.

Cậu thanh giọng nói, kìm nén lại tâm trạng kích động trong lòng, nhận điện thoại.

Kiều Thư: “Xin chào thư ký Ngô.”

Thư ký Ngô: “Kiều tiên sinh xin chào, xin lỗi đã làm phiền.”

“Có chuyện này, Cố tổng muốn gặp mặt cậu, xin hỏi cậu có thời gian không?”

“Hả?”

Kiều Thư sửng sốt, không phải là 5000 vạn?

Là Cố Trầm Ngôn muốn gặp cậu sao? Kiều Thư có hơi nghi ngờ nghĩ, hình như không đúng nội dung trong sách lắm nha.

Kiều Thư nhớ rõ, trong sách nguyên chủ từ chối rất thuận lợi mà, Cố Trầm Ngôn cũng đâu có nói một câu nào, trực tiếp kêu luật sư chuẩn bị hợp đồng.

“Xin hỏi,” Kiều Thư chần chờ hỏi: “Cố tiên sinh muốn gặp tôi là có chuyện gì sao?”wattpadtien161099

Thư ký Ngô: “Cậu là người cháu duy nhất của Kiều lão gia, Cố lão gia trước khi mất đã cố ý dặn dò Cố tổng, nhất định phải tìm cậu cho bằng được, hơn nữa Cố tổng thân là vãn bối, theo lý cũng nên tự mình đến thắp nhang cho Kiều lão gia.”

Kiều Thư: “……”

Một cái lý do rất đầy đủ, ngoài ra không có cơ hội để từ chối!

Nhưng mà rất kỳ quái, rõ ràng trong sách không có viết như thế mà, Kiều Thư vò đầu, cuối cùng chỉ có thể đem mọi chuyện tổng kết thành hiệu ứng bươm bướm¹.

Thư ký Ngô: “Kiều tiên sinh, khi nào cậu có thời gian, Cố tổng nói theo cậu.”

Kiều Thư: “……”

Cảm giác quái quái thế nào ấy.

Không phải tính cách bá tổng rất hung dữ hả? Kiều Thư có hơi thụ sủng nhược kinh nha.

Thư ký Ngô: “Kiều tiên sinh?”

Kiều Thư hoàn hồn, cậu nghĩ nghĩ, cẩn thận hỏi: “Ngày mốt có được không?”

Thư ký Ngô: “Có thể, địa điểm gặp mặt ở quán cafe đối diện chung cư của cậu có được không?”

Kiều Thư: “Được……”

Cúp điện thoại, Kiều Thư an ủi mình, xã hội chủ nghĩa, địa điểm gặp lại ở đối diện chung cư của mình, chỗ đông người, chắc là an toàn.

Trong một buổi chiều, Kiều Thư đã đọc xong kịch bản của nam hai, cậu cũng có suy nghĩ giống như của chị Quỳnh, kịch bản của nam hai xuất sắc hơn.

Kiều Thư rất nhanh đã có quyết định.

Đồng thời cậu cũng nhớ ra một đoạn ở trong sách.

Nguyên chủ cùng Giang Gia Du đóng xong bộ phim 《Hừng Đông》, sau đó Giang Gia Du chọn đóng tiếp vai chính của một bộ phim thanh xuân vườn trường, nguyên chủ cảm thấy ghen ghét, theo sau đó cũng chọn vai nam chính của một bộ phim chiếu mạng.

Nhưng vận khí của nguyên chủ không được tốt cho lắm, phim chưa quay được một nữa, nhà đầu tư của đoàn phim xảy ra chuyện, đã chạy trốn, nên đoàn phim cũng tan rã.

Kiều Thư: Chẳng lẽ chính là cái bộ phim nam chính này?

Kiều Thư đem quyết định của mình nói với Dư Quỳnh.

Dư Quỳnh: “Được, chị sẽ trả lời với đoàn phim bên kia, đây là một kịch bản võ thuật, cảnh quay đánh võ hơi nhiều nên hơi tốn sức, cậu phải chuẩn bị cho tốt, nhớ trước khi vào đoàn phim phải tập luyện cho tốt, bạn bè cho đồ ngọt cũng không được ăn, còn có công ty mỗi tuần đều có lịch tập luyện, rảnh nhớ đến xem……”

Kiều Thư ngoan ngoãn nghe, sau khi nghe xong cũng ngoan ngoãn nói: “Dạ.”

Ngày hôm sau, Kiều Thư tắt đi thông báo mà mình đã đặt trước.

Sáng thứ ba, Kiều Thư tranh thủ dậy sớm để chuẩn bị. Cố Trầm Ngôn là người có địa vị, nếu mà cậu ăn mặc tùy ý quá, lỡ đắc tội thì không hay, nên phải để ý.

Vì mạng sống của mình, nên phải để ý.

Kiều Thư đến quán cafe trước một giờ để đợi.

Cậu hồi hộp đến hít sâu.

Cố Trầm Ngôn so với tưởng tượng của Kiều Thư còn sớm hơn, Kiều Thư cùng lắm chỉ mới đợi có mười phút mà hắn đã đến rồi.

Cố Trầm Ngôn rất đẹp, mặc dù chưa gặp qua đối phương, nhưng Kiều Thư chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra ngay.

Rất đẹp.

Quá đẹp trai.

Dáng người cũng rất cao.

Thế cho nên ánh mắt đầu tiên, thiếu chút nữa Kiều Thư nhìn không ra.

Ngoại trừ đẹp trai, khí chất thuộc về đẳng cấp trên người đối phương cũng rất rõ ràng, mạnh mẽ nhưng lại có một chút lạnh nhạt không dễ nhìn ra.

Kiều Thư nhìn đến mức tim muốn đập lỡ nhịp.

Nhưng mà khi đối phương đến càng gần, Kiều Thư cảm giác được Cố Trầm Ngôn đã thu lại khí thế của mình.

Kiều Thư: “???”

Cố Trầm Ngôn mang dày da đạp trên nền gạch men của quán cafe, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy được thiếu niên đang khẩn trương ngồi cạnh cửa sổ.

Đối phương hôm nay rõ ràng là có cố ý trang điểm rồi mới đến, tóc đen mềm mại như mặt nước, cố tạo một kiểu tóc vừa trưởng thành vừa đơn giản.

Đẹp.

Cố Trầm Ngôn đến gần.

Kiều Thư đang ngồi lập tức khẩn trương đứng lên, người hơi cứng đờ vươn tay: “Xin chào, ngài.”

Giọng cậu ấp úng.

Cố Trầm Ngôn duỗi tay qua, nắm lấy lòng bàn tay của Kiều Thư, trong khoảnh khắc nắm tay kia, hắn hiếm khi hơi xuất thần.

Đôi tay này rất mềm, lòng bàn tay còn hơi ướt.

Khẩn trương như vậy sao?

Cố Trầm Ngôn bình tĩnh nói: “Kiều Thư, tôi là Cố Trầm Ngôn.”

Kiều Thư: “!!!”

Cái giọng nói này!!!

Kiều Thư trợn mắt, kinh ngạc mà nhìn người đàn ông bình tĩnh trước mặt.

Xác ướp Cố tiên sinh??!!

Cố Trầm Ngôn vẫn bình tĩnh như cũ: “Rất xin lỗi, lúc trước đã gạt cậu.”

“A!”

Kiều Thư ngây ngốc nói ra một từ, vài giây sau cậu mới tìm lại được một chút lý trí của mình: “Ơ, không sao.”

Cậu ngơ ngác muốn ngồi xuống.

Tay cũng rất căng thẳng.

Kiều Thư cúi đầu nhìn, liền nhìn thấy bàn tay của mình còn bị Cố Trầm Ngôn nắm lấy.

Kiều Thư: “……”

Cậu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn rất bình tĩnh rút tay mình về.wattpadtien161099

Hai người ngồi xuống.

Cố Trầm Ngôn mở miệng nói thêm một lần nữa: “Rất xin lỗi, lúc ở bệnh viện tôi giấu cậu thân phận thật của mình, tôi cũng không có bị thương gì hết, bởi vì xảy ra một số chuyện nên tôi mới giả thành cái bộ dạng đó.”

Kiều Thư nuốt nước miếng: “Không, không sao, tôi cũng không để ý.”

Cố Trầm Ngôn: “Ừ, sau này nếu có thời gian tôi sẽ nói rõ nguyên nhân cho cậu.”

Kiều Thư: “???”

Hơi kỳ quái nha.

Cố Trầm Ngôn: “Kiều Thư.”

Hắn đột nhiên nghiêm túc lại.

Kiều Thư không tự giác ngồi thẳng lưng: “Có chuyện gì.”

Cố Trầm Ngôn nhẹ nhàng cười: “Không cần khẩn trương.”

Kiều Thư gãi mặt: “Vâng.”

Cố Trầm Ngôn xoay người Trần Văn Uyên vẫn luôn đứng một bên cầm tập hồ sơ.

Kiều Thư: “???”

Ngay sau đó dưới ánh mắt nghi hoặc của Kiều Thư, Cố Trầm Ngôn từ trong tập hồ sơ lấy ra rất nhiều giấy đưa đến trước mặt Kiều Thư.

Kiều Thư: “???”

Cố Trầm Ngôn: “Phần văn kiện này là thống kê lại tài sản cá nhân của tôi.”

Kiều Thư càng rối bời hơn.

Cố Trầm Ngôn nói: “Kiều Thư, chúng ta kết hôn đi.”

Kiều Thư: “!!!”

Ảo giác? Nhất định là cậu vẫn còn trong mơ!

Cố Trầm Ngôn nhìn thấy sự hoảng loạn trong ánh mắt của Kiều Thư: “Hôm kia tôi có hỏi cậu, cậu nói cậu chưa thích ai.”

Kiều Thư: “……”

Kiều Thư cả người đều rất hoảng, đương nhiên kinh ngạc cũng có.

Buổi gặp mặt này không giống như cậu tưởng tượng, đây không phải chỉ là một cuộc gặp gỡ bình thường thôi sao? Chẳng phải hắn muốn gặp cậu, rồi sao đó hẹn thời gian đi về quê thắp nhang cho ông cậu sao?

Sao lại.....

Kiều Thư liên tục nuốt nước miếng, cảm thấy đầu óc của mình hiện tại không ổn lắm.

Sao lại..... Sao lại nói đến chuyện cưới hỏi rồi?

Sau một lúc lâu.

Kiều Thư gian nan hỏi: “Vì sao?”

Vì sao lại là tôi?

Cố Trầm Ngôn nhìn cậu: “Ba tôi hy vọng tôi kết hôn với cậu.”

Kiều Thư: “……”

Cố Trầm Ngôn lại nói: “Ở bệnh viện chúng ta đã gặp nhau được vài lần, tôi cảm thấy cậu rất tốt, tôi nhìn ra được cậu cũng có cảm giác với tôi.”

Kiều Thư: “……”

Đúng là có cảm giác.

Bởi vì giọng nói của anh rất êm tai.

Cố Trầm Ngôn tổng kết lại: “Cho nên tôi nghĩ, cùng cậu kết hôn sẽ là một lựa chọn đúng, vì cả hai chúng ta đều phải kết hôn.”

Kiều Thư: “Nhưng……”

Cố Trầm Ngôn: “Hả?”

Kiều Thư cúi đầu nhỏ giọng nói: “Nhưng tôi chưa nghĩ đến việc kết hôn  tôi cũng không muốn.”

Cố Trầm Ngôn: “Ngay bây giờ cậu có thể nghĩ đến.”

Kiều Thư: “……”

Yên lặng.

Rất yên lặng.

Kiều Thư suy nghĩ rối nùi, thật sự không có biện pháp để suy nghĩ, không nhịn được lâu lâu cậu lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, nhìn một cái, cúi đầu, lại nhìn một cái, cúi đầu.

Cũng không biết qua bao lâu.

Cố Trầm Ngôn hỏi: “Tôi lớn lên cũng rất được đi?”

Kiều Thư kinh ngạc.

Cậu quẫn bách gật đầu: “Rất đẹp.”

Cố Trầm Ngôn: “Hay là tôi có chỗ nào cậu không hài lòng?”

Kiều Thư: “……”

Theo lời của Cố Trầm Ngôn cậu suy nghĩ, chỗ nào không hài lòng?

Lớn lên đẹp trai, là kiểu của cậu thích.

Giọng nói êm tai, làm cậu say đắm.

Có tiền, là người tình trong mộng của rất nhiều người.

Tính cách?

Ngoại trừ mấy lời miêu tả trong sách, Kiều Thư cẩn thận nhớ lại những lúc hai người ở chung……

Kiều Thư: “!!!”

Không có không hài lòng! Ngược lại càng nghĩ càng vừa lòng!

Lúc này, Cố Trầm Ngôn lại nói: “Kết hôn cùng tôi, dựa theo di chúc của bố, cậu sẽ có được 5% cổ phần của Cố gia.”

Kiều Thư: “!!!”

Cố Trầm Ngôn: “Tài sản tôi sở hữu cậu cũng sẽ có phần.”

Kiều Thư đột nhiên đứng lên.

Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.

Kiều Thư rất có khí phách: “Đi! Đi kết hôn!”

Tác giả có lời muốn nói:
--------*-------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.

¹Hiệu ứng bươm bướm:  Hiệu ứng bươm bướm (tiếng Anh: Butterfly effect) (còn được gọi là hiệu ứng cánh bướm) là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc (tiếng Anh: sensitivity on initial conditions). Hiệu ứng này được nhà toán học Edward Norton Lorenz khám phá ra. Khi thực hiện mô phỏng các hiện tượng thời tiết, Lorenz nhận thấy rằng nếu ông làm tròn các dữ liệu đầu vào, dù với sai số bé thế nào đi nữa, thì kết quả cuối cùng luôn khác với kết quả của dữ liệu không được làm tròn. Một thay đổi nhỏ của dữ liệu đầu vào dẫn đến một thay đổi lớn của kết quả. Tên gọi hiệu ứng cánh bướm bắt nguồn từ hình ảnh ẩn dụ: một cơn bão chịu sự ảnh hưởng của một con bươm bướm nhỏ bé vỗ cánh ở một nơi nào đó rất xa cơn bão.[1]

Chương trước Chương tiếp
Loading...