[ĐM/Edit] NAM THÊ PHÁO HÔI CỦA LÃO ĐÀN ÔNG NHÀ GIÀU_Doanh Chi
Chương 16
#tien161099“Ai?”Trong lúc nhất thời Kiều Thư còn chưa phản ứng lại kịp là Cố Trầm Ngôn đang hỏi đến ai, đến lúc hiểu ra Cố Trầm Ngôn là đang hỏi về Tạ Vũ Tịch, biểu cảm của cậu liền: “……”“Là bạn?”Mí mắt của Cố Trầm Ngôn hơi rũ xuống 1mm nhỏ đến mức khó mà phát hiện. Ánh mắt của người lúc nãy nhìn Kiều Thư không hề có ý tốt.“Không phải!”Kiều Thư trợn mắt, gấp gáp nhanh chóng phủi sạch quan hệ, nhưng vẫn thành thật khai báo: “Là bạn quen chưa đến ba ngày lúc Sơ trung……”Ba chữ 'bạn trai cũ' Kiều Thư thật sự không muốn nhắc đến…… Thì thật sự cũng đâu phải bạn trai cũ của cậu.Cố Trầm Ngôn: “Quen?”Môi hơi mím ra một đường thẳng.Kiều Thư xấu hổ cười: “Tuổi trẻ không hiểu sự đời, chỉ có ba ngày, sau đó chưa từng gặp lại, ai mà biết hôm nay lại gặp....”Vừa gặp nhau thì đã muốn hẹn, còn đòi chơi 3P.....Không được nghĩ nữa!Đầu của cậu gần bị ô uế rồi!Cố Trầm Ngôn: “Cậu ta muốn em suy nghĩ cái gì?”Kiều Thư: “……”Cái này có thể nói không?Dơ miệng lại dơ lỗ tai!Cố Trầm Ngôn nhìn Kiều Thư.Vẻ mặt Kiều Thư một lời khó nói hết, cuối cùng vẫn là cẩn thận dùng từ khác thay thế: “Anh ta muốn nối lại tình xưa với em.”Ngay sau đó lập tức thanh minh: “Nhưng em đã từ chối rồi.”Cố Trầm Ngôn dùng câu trần thuật: “Cậu ta còn muốn em suy nghĩ.”Kiều Thư: “……”Cố Trầm Ngôn bắt lấy trọng điểm: “Cậu ta không biết em đã kết hôn?”Kiều Thư: “……”“Đúng vậy.”Im lặng.Cố Trầm Ngôn trầm mặc.Vài giây sau mới hỏi: “Tại sao không nói?”Nói ra thì không bị làm phiền nữa.Kiều Thư: “……”Hiểu lầm này có hơi lớn rồi!Cậu không phải là không muốn nói, cậu chỉ là không muốn nói chuyện với người không có liêm sĩ như Tạ Vũ Tịch.Hơn nữa Tạ Vũ Tịch còn dám nói đến 3P, nhắm chừng khi cậu nói ra mình kết hôn rồi, Tạ Vũ Tịch sẽ càng hưng phấn hơn, vẫn sẽ hẹn cậu.Cố Trầm Ngôn vẫn đang nhìn cậu.Kiều Thư bị nhìn đến hốt hoảng, rất giống như là cậu đã làm chuyện gì có lỗi với Cố Trầm Ngôn vậy.A!Cái này nhất định là không có!“Chưa kịp nói.” Kiều Thư nuốt nước miếng: “Gần đây em luôn quan tâm đến anh, em căn bản còn không có liếc mắt nhìn anh ta!”Chỉ còn thiếu hành động giơ tay thề!Môi đang mím thẳng đã thả lỏng hơn.Cố Trầm Ngôn: “Ừ.”“Sau này cậu ta có đến làm phiền em, em nhớ nói đó.”Kiều Thư gật đầu: “Được.”Cố Trầm Ngôn: “Hay là nói luôn bây giờ đi.”Kiều Thư: “……”Cố Trầm Ngôn: “Điện thoại.”Kiều Thư: “Nhưng mà em không có số điện thoại của anh ta.”Cố Trầm Ngôn nhìn cậu.Kiều Thư: “Cũng không WeChat của anh ta.”wattpadtien161099“Em không hề có bất thứ gì để liên lạc với anh ta.”Khóe môi đã cong lên một độ cong rất nhỏ.Cố Trầm Ngôn nói: “Vậy đợi lần sau hả nói.” Dừng một chút lại nói thêm: “Dẫn theo một trợ lý nữa đi.”Hắn hỏi: “Trợ lý hiện tại của em là nữ?”Kiều Thư gật đầu: “Đúng vậy.”Cố Trầm Ngôn: “Anh cho người tìm cho em một trợ lý là nam.”Kiều Thư lăng: “A?”Cố Trầm Ngôn tự nhiên nói: “Trợ lý nam có sức lực mạnh hơn, có thể giúp em làm vài việc tốn sức.”Ví dụ như đuổi người.Cố Trầm Ngôn hơi nheo hai mắt lại.“Không cần đâu.” Kiều Thư xua tay: “Em cũng đâu có nhiều việc, một mình chị Nguyệt là đủ rồi.”Hơn nữa cậu hiện tại không phải là người nổi tiếng, dẫn theo hai trợ lý có hơi chói mắt nha.Cố Trầm Ngôn nhìn cậu: “Cậu ta lại đến làm phiền em nữa thì sao?”Kiều Thư: “……”Cố Trầm Ngôn: “Có người ở cạnh em anh cũng an tâm hơn.”“Ngoan.”“Nghe anh.”Kiều Thư bất ngờ bị ôn nhu cùng bá đạo kích thích đến ngơ ngác.Đợi cậu phản ứng lại thì đã gật đầu đồng ý rồi.Kiều Thư: “……”Được rồi, không phải chỉ là một trợ lý nam thôi sao, có vài diễn viên mới còn đem theo bốn năm người trợ lý kìa.Cậu chỉ có hai người mà thôi.Suy nghĩ thông rồi Kiều Thư cũng thấy yên tâm hơn.Con ngươi cậu xoay tròn đột nhiên gọi, “Cố Trầm Ngôn.”Cố Trầm Ngôn: “Hả?”Vẻ mặt của Kiều Thư vừa quái dị vừa vui sướng hỏi: “Lúc nãy anh có phải là ghen hay không?”Cố Trầm Ngôn hoang mang: “Ghen?”Kiều Thư: “……”Không phải hả?Kiều Thư cẩn thận mà nhìn nét mắt của Cố Trầm Ngôn, cuối cùng nản lòng khi phát hiện ra Cố Trầm Ngôn thật sự không có ghen.Chắc là bởi vì hai người đã kết hôn, nên biểu hiện ra sự chiếm hữu của tổng tài bá đạo....Giá trị niềm vui đã giảm xuống đáy.¹Kiều Thư xấu hổ: “Không có gì.”Vài giây sau, Kiều Thư lại bình thường lại, không phải ghen cũng không sao, chiếm hữu thì cũng tương tự như ghen rồi.Niềm vui một lần nữa quay trở lại.Mười lăm phút sau.Xe cao cấp màu đen dừng bên ngoài một khách sạn.Kiều Thư đi theo Cố Trầm Ngôn vào một phòng riêng, phục vụ rất nhanh đã nối đuôi nhau đem đồ ăn lên.Cố Trầm Ngôn: “Xin lỗi, thời gian chắc là không kịp, nên anh tự làm chủ.”Kiều Thư không để ý chút nào: “Em không kén ăn.”Thật ra tối hôm qua Cố Trầm Ngôn đã hỏi cậu muốn ăn món gì, lúc đó Kiều Thư đã trả lời như thế nào vẫn còn nhớ.Hơn nữa cậu quay phim thời gian rất gấp, trước buổi chiều đã phải trở về đoàn phim để hóa trang, thời gian dư ra cũng không nhiều lắm.Cố Trầm Ngôn đã suy nghĩ đến, nên lúc này mới kêu khách sạn chuẩn bị trước.Quan trọng nhất là, hai mắt Kiều Thư sáng lên khi nhìn thức ăn trên bàn, có vẻ như món nào cậu cũng thích.Rõ ràng cậu với Cố Trầm Ngôn ăn cơm với nhau chỉ mới được vài lần, nhưng người đàn ông này hình như đều nhớ rõ những món cậu thích.Kiều Thư ngây ngô cười.Một bữa cơm ăn đến vui sướng, không chỉ bởi vì đã qua nửa tháng mới được ngồi ăn cơm chung với Cố Trầm Ngôn, mà là còn bởi vì nửa tháng nay cậu không có được ăn đồ ăn ngon như vậy.Kiều Thư: QAQCơm hộp của đoàn phim thật sự quá khó ăn.Cố Trầm Ngôn yên lặng nhìn.Ngẫu nhiên sẽ gắp đồ ăn bỏ vào trong chén của Kiều Thư.Ăn uống no đủ.Kiều Thư no đến cười híp mắt.Cố Trầm Ngôn: “No rồi?”Kiều Thư thỏa mãn gật đầu: “No.”Cố Trầm Ngôn: “Ừ, ngồi nghỉ một lát đi, hồi nữa anh đưa em đến chỗ này.”Kiều Thư: “Hả?”Cố Trầm Ngôn: “Anh có đem quần áo cho em.”Lúc này Kiều Thư mới nhớ đến chuyện đó.wattpadtien161099Hai người ngồi nghỉ vài phút sau đó cùng nhau đi ra ngoài, Trần Văn Uyên với tài xế cũng bước ra khỏi một căn phòng gần đó.Kiều Thư hơi dừng lại.Cậu có hơi xấu hổ nhón chân, nói nhỏ bên tai của Cố Trầm Ngôn: “Cố Trầm Ngôn, chúng ta hình như quên kêu trợ lý Trần ăn cơm rồi?”Cố Trầm Ngôn hơi im lặng.Sau đó cũng bắt chước Kiều Thư nói nhỏ bên tai cậu: “Bọn họ ăn ở phòng bên cạnh.”Hơi thở vừa nóng vừa ẩm phun vào lỗ tai Kiều Thư, vành tai cậu mẫn cảm đến run lên, chầm chậm đỏ lên.Chân Kiều Thư rơi run lên, cậu nhịn không được xoa xoa lỗ tai: “Ra là vậy.”Trần Văn Uyên với tài xế ở phía sau cũng hơi ngạc nhiên.Toàn bộ khách sạn đã được đoàn phim bao trọn, cho nên hiện tại trong khách sạn cũng không có ai, chỉ có ông chủ đang ngồi trên quầy bấm điện thoại.Tài xế cầm theo vali đi phía sau, chờ lên đến phòng, tài xế rất có mắt nhìn mà bỏ vali ngay cửa sau đó cùng Trần Văn Uyên xuống lầu.Cửa phòng đóng lại.Cố Trầm Ngôn liếc nhìn toàn bộ căn phòng một vòng.Kiều Thư lúc đầu nhìn thấy căn phòng cũng bình thường, nhưng khi Cố Trầm Ngôn mặc tây trang mang giày da bước vào lại đột nhiên cảm thấy căn phòng này có hơi đơn giản.“Khụ.”Kiều Thư thanh giọng muốn lên tiếng.Cố Trầm Ngôn nhìn về phía cậu, hỏi: “Ở đây?”Kiều Thư sửng sốt một chút, nói: “Dạ, mọi người dều ở phòng giống nhau, do em là nam 2 nên được đạo diễn phân cho một phòng đơn..”Cậu cười một cái, hỏi: “Anh muốn uống nước không?”Kiều Thư hỏi xong liền cầm lấy cái ly muốn đi rót nước.Cổ tay đột nhiên bị nắm lấy.Kiều Thư quay đầu lại, nhìn thấy hai mắt Cố Trầm Ngôn sâu thẳm nhìn cậu.“Kiều Thư.”“Thời gian không còn sớm.”Kiều Thư ngây ngốc.Người đàn ông trước mặt cúi đầu nhìn cậu, sau đó kéo cậu về phía trước một bước.Khoảng cách của hai người được kéo gần nhau.Hơi thở ái muội bao phủ lấy hai người.Kiều Thư hơi ngửa đầu lên.Tác giả có lời muốn nói:
-----*-----
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.¹raw《愉悦值Duang地降到谷底。》
-----*-----
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.¹raw《愉悦值Duang地降到谷底。》