Chỉ Vì Yêu! - LingOrm

Chap 41: Hoài nghi



Vừa vào trong phòng, đèn còn chưa bật thì Ling đã đè em ở cửa mà hôn lấy.

Hơi thở của Ling có chút nặng nề, không biết là vì mệt do cõng em một quãng đường khá xa hay vì d* vọng đang dâng lên trong người.

Nụ hôn gấp gáp làm Orm lúc đầu chưa theo kịp nhịp, nhưng rồi cũng bắt kịp, cùng cô môi lưỡi dây dưa cuồng nhiệt.

Một tay Ling đặt sau lưng đỡ cho em không tiếp xúc quá mạnh với bề mặt cửa, một tay thì lướt trên xương quai xanh, di chuyển dần xuống dưới ôm trọn lấy một bên ng.ự.c, bóp mạnh một cái.

"Ưn..." - Vải váy mỏng, bên trong thứ che chắn ng.ự.c chỉ là một miếng dán đầu ti bé xíu, nên tác động vừa rồi không khác gì khi cô trực tiếp bóp lúc em không mặc gì.

"LingLing Kwong..."

"Chị đây..."

Giữa những hơi thở đứt quãng của cô đang rong chơi trên chiếc cổ cao, Orm rùng mình một cái, hai tay bấu chặt lấy cánh tay cô.

"Chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà..."

"Làm trước nói sau cũng được mà, chị không chờ thêm được nữa đâu"

Cô thành thật, không che giấu sự ham muốn đối với em. Nói Orm mềm yếu nhu nhược cũng được. Sự dịu dàng có phần gấp gáp của cô, hành động có mạnh có nhẹ từ người thương thật sự khiến Orm có chút không kiềm chế được tiếng r.ê.n ở trong cổ họng.

"Đừng...dơ lắm"

Orm thở dốc, yếu ớt nhắc nhở khi cô quét một đường lưỡi dài từ vai lên tới vành tai em, rồi ngậm lấy tai...day dưa chơi đùa. Hơi thở của em, càng lúc càng rối loạn.

Ling đưa tay ra sau, xốc em lên để hai chân em đu vào hông mình, vừa hôn vừa đi thẳng vào nhà tắm.

Đặt em ngồi lên thành bồn tắm, cô bật nước nóng xả vào bồn, em ngồi cạnh bên không dám nhìn thẳng cô vì ngượng, gò má đã hây đỏ từ lúc nào rồi.

Trong lúc chờ nước đầy, không nên lãng phí thời gian. Ling lại hôn Orm lần nữa, tay đưa ra sau kéo khóa váy xuống. Váy không rời khỏi người em hoàn toàn, mà hờ hững làm cổ váy rộng ra, chiếc váy không còn ôm sát, một khuôn ng.ự.c nhỏ xinh đẹp lấp ló sau lớp vải mỏng.

So với khi em khỏa thân và trên người còn quần áo nhưng ở dạng không ngay ngắn, thì không vẻ đẹp nào thua vẻ đẹp nào.

Ling mãi mê hôn em, mơn trớn từng tấc da thịt em mà quên mất nước đã đầy và cho đến khi nó tràn ra ướt mông em thì mới dừng lại. Cả hai nhìn nhau bật cười. Họ nói chuyện bằng mắt, bằng hành động trên da thịt nhau. Lúc này những lời nói thoát ra khỏi khuôn miệng chỉ nên là những chữ cái không rõ ràng, hoặc là tên của đối phương.

Orm đứng dậy làm váy tuột tới mắt cá chân, phía trên ng.ự.c còn hai miếng dán ti, phía dưới chỉ còn chiếc quần lót màu trắng.

Orm định gỡ dán ti ra thì Ling cản lại - "Để chị"

Bàn tay lướt trên cái bụng phẳng lì của em, đi qua xương sườn lộ khá rõ của em, Ling thầm nhủ mình phải vỗ béo bảo bảo nhiều hơn nữa mới được. Em thế nào cũng đẹp, nhưng có da thịt hơn sẽ khỏe mạnh nhiều hơn.

Hai đầu ng.ự.c được giải thoát, vì bị đè nén nảy giờ mà vẫn còn e ấp chưa vươn mình. Ling nuốt nước bọt, cúi xuống ngậm lấy một bên, bên còn lại thì được săn sóc bởi hai ngón tay, đầu ng.ự.c bé xíu...từ từ vươn lên, vì kích thích mà căng phồng.

Orm ngửa đầu ra sau, hai bàn tay lòn vào tóc cô làm điểm tựa.

Quần lót của em cũng được cô kéo xuống, hình ảnh đáy quần lót kéo theo một sợi bạc d.ị.ch m.ậ.t làm cô ngưng thở. Hình ảnh d.â.m mỹ này làm cổ họng cô khô khốc, rất muốn trực tiếp ngậm lấy tiểu Orm, xua đi cơn khát trong người.

"Người em rất rích, LingLing Kwong..."

"Chị biết mà"

Ling cũng cởi quần áo của mình, cả hai khỏa thân cùng nhau bước vào bồn tắm.

Cảm giác ấm áp bao trùm lấy cơ thể làm cả hai thật sự sảng khoái.

Đôi mắt cả hai si mê nhìn nhau, khoảng cách được kéo lại một lần nữa, môi mềm kề môi mềm, cảm giác lành lạnh ở môi nhanh chóng được sưởi ấm. Nụ hôn này chậm rãi, không vội vã như ban nảy nhưng cũng cháy bỏng không kém khi bàn tay dưới nước của nhau, chạm vào đùi nhau...mơn trớn nhau.

Bàn tay Ling hư hỏng đi xa hơn, lướt trên da mịn muốn đi đến hang động ấm áp. Orm giữ cổ tay cô lại.

"Chị định làm gì?"

"Phải nói ra nữa à?? Em giỡn sao N'Orm?"

"Không giỡn, hỏi thật mà...chúng ta đang tắm, chị nghiêm túc chút đi"

"Thì chị giúp em tắm đây, rất nghiêm túc...N'Orm..."

Ling tất nhiên giờ phút này sẽ không nghe lời, bản thân cô vẫn còn rất giận chuyện em nhảy ở bãi biển nữa...Nghĩ đến lửa lại hừng hực bùng cháy.

Giữ hai tay của Orm ở trên đầu em, để em tựa hẳn lưng lên vào thành bồn...

"Ngoan đi, chị hết chịu nỗi rồi"

"Aa...Chị...cắn em?" - Em giật mình la lên khi cô cắn lên vai em.

Ling cười khẽ một tiếng, liếm vào chỗ cô vừa cắn xong, nấn ná ở đó hôn thêm một chút như dỗ dành. Sự dịu dàng này của cô lại làm em mềm nhũn, không muốn phản kháng nữa, mà có lẽ giây phút này không gì cản được Ling nữa rồi.

Không chần chừ thêm phút giây nào nữa, cũng không còn đủ kiên nhẫn. Cả lòng bàn tay của Ling ôm trọn lấy tiểu Orm. Áp lực ở ngón tay đè lên vùng non mềm dùng sức một chút, Orm nghiêng đầu cắn môi ngăn tiếng r.ê.n muốn thoát ra khỏi cổ họng, hành động này của cô làm em ngượng đỏ cả mặt.

Dù cả người chìm trong nước, nhưng sự trơn trượt của d.ị.c.h mật vẫn rất rõ ràng, còn là cực kì nhiều dính ở đầu ngón tay. Nhận ra Orm đã sớm có phản ứng, cô không giấu được nụ cười thỏa mãn trên miệng.

Trong nháy mắt, hai ngón tay vì sự bôi trơn này mà chui tọt vào trong. Orm hé môi thở dốc khi bị xâm nhập, Ling không cho Orm kịp thích ứng, đã nhanh chóng cử động theo nhịp độ đều đặn.

Bên dưới cứ bị đâm vào rút ra liên tục, cảm giác bị lắp đầy chặt nít ở dưới nước làm em khổ sở hứng chịu, khoái cảm lần đầu kiểu này nhanh chóng làm em chịu không nỗi.

Orm ưỡn người làm ngực đang bị cô ngậm càng ép sát với môi lưỡi cô hơn, Orm giãy dụa vung tay thoát khỏi kiềm kẹp, nắm chặt thành bồn tắm...hét lớn tên cô, đạt cao trào.

Em mệt mỏi buông thỏng người, Ling sợ lưng em đập vào thành bồn nên dùng tay đỡ lấy, hơi thở em không đều đặn rúc vào lòng cô.

Ling tạm hài lòng với thành quả của mình, nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho cả em và bản thân, rồi quấn khăn ẵm em ra ngoài, sợ em bị bệnh.

Kết quả, chỉ vừa lau khô người cho em xong, Orm ở trên giường đã lăn ra ngủ mất, chẳng quan tâm đến việc mình đang khỏa thân. Cũng quên luôn việc giận dỗi cô khi nảy.

Ling chỉ biết bất lực mà cười, lần sau chắc sẽ không day dưa như vậy làm bảo bảo mệt đến nỗi chỉ mới có một lần mà như lăn lộn cả đêm thế này, xem ra rất kiệt sức.

Chỉnh lại nhiệt độ của điều hòa, trùm cục bột trong chăn rồi ôm chặt lấy. Orm có cựa quậy một chút rồi cũng lại ngủ say.

Ling ôm em, da em mịn thật khó cầm lòng, cô muốn ăn đậu hủ, không nghĩ nhiều liền chui đầu vào chăn, trực tiếp ngậm lấy một bên, thỏa thích chơi đùa...

"Ưm...Ling...Ling Kwong~~" - Orm thở hắt ra trong giấc ngủ, mệt mỏi lười biếng không muốn mở mắt.

Cái giọng vừa ngái ngủ vừa thở hắt này lại càng khiến Ling muốn nhiều hơn nữa. Một bên được miệng chăm sóc, một bên được tay chăm sóc. Chẳng mấy chóc hai nụ hoa nhỏ cũng đã c.ư.ơ.ng cứng trở lại.

Orm lờ mờ mở mắt, hơi thở dồn dập vì khoái cảm ập tới liên tục. Chỉ tỉnh táo hoàn toàn khi cô ở bên dưới tiểu Orm, lướt lưỡi một đường dài khiêu khích.

"Em mệt...P'Ling...cho em ngủ đi"

"Một lần nữa thôi, chị còn chưa ăn no mà" - Vừa dứt lời, hai hàm răng trắng đã ngậm lấy hạt đậu nhỏ căng phồng cắn nhẹ.

Orm giật nảy người, sau đó liền rùng mình. D.ị.ch m.ậ.t vì vậy cũng ra càng lúc càng nhiều.

Ling hết dày vò hạt đậu nhỏ, lại gồng lưỡi tiến sâu vào trong khoáy đảo liên tục. Orm oằn mình đón nhận khoái cảm, lòn tay vào tóc cô, r.ê.n r.ỉ mất kiểm soát.

"Ling...Ling...Kwong...em...em..."

Lần cao trào thứ hai cũng đến rất nhanh vì khoái cảm cô mang lại quá mãnh liệt. Ling hôn lên đám lông mềm mại một cách cưng chiều. Rốt cuộc cũng đã chịu để yên cho Orm ngủ sau khi lau sạch tiểu Orm.

Còn cô...lúc không bị dục vọng gõ cửa lại nghĩ đến Anna. Trong lòng không hiểu sao, có một chút gì đó bất an. Vô thức cô đã ôm chặt Orm hơn.

Cô sẽ không để ai làm hại em nữa, bất kể ai...cũng không!

................

Orm quên mất chuyện cần chất vấn cô vào tối hôm qua, hôm nay cả đám kéo nhau đi tắm biển, và khám phá vài hang động nổi tiếng ở đây.

Bãi biển Railay hoang sơ nên đặc biệt xinh đẹp, ngoài cát trắng mịn màng và nước biển trong xanh, còn có vài hang động tự nhiên đầy bí ẩn...

Trước khi tắm biển, bọn họ muốn đi vào hang động Diamond Cave thăm thú. Khi vào bên trong, cả bọn không khỏi bất ngờ cảm thán với những hình dáng tự nhiên của đá, sắc màu lẫn ánh sáng tự nhiên bên trong tạo ra cảm giác như một viên kim cương, giống như cái tên của nó.

"Đẹp quá, phải không N'Orm?"

"Phải, thật kì diệu..."

Cả hai nắm chặt tay nhau từ ở ngoài hang động cho đến đi vào bên trong, hang động này không sâu cho nên vẫn có một chút ánh sáng mặt trời lọt vào, làm cho màu sắc của nó càng thêm ảo diệu...

Linh hồn cả hai đồng điệu, tim cũng đập cùng một nhịp...cái nắm tay như gắn kết cả hai lại thành một. Cả hai cùng một khắc quay qua nhìn nhau, hình ảnh của đối phương trong mắt nhau cũng lấp lánh như kim cương. Một thứ tình yêu không cần nói, đối phương vẫn biết...bản thân yêu người còn lại nhiều đến thế nào.

Có một lời hứa hẹn giấu sâu trong tận tâm can. LingLing Kwong muốn...giữ mãi nụ cười trong sáng này của Orm Kornnaphat cho đến hết cuộc đời. Dù có đánh đổi cả mạng mình, cô vẫn sẽ bảo vệ Orm. Để nửa đời về sau của em, không còn sóng gió nữa.

Nghỉ ngơi một chút liền kéo nhau đi tắm biển, chỉ có Orm là tìm một bóng mát ngồi xuống. Sức khỏe của em không cho phép em hoạt động quá nhiều được.

Ling bị kéo đi tắm, tắm một chút lại chạy lên với em, còn mang theo một trái dừa đã chặt sẵn - "Em uống đi này, dừa ngọt lắm"

Orm cầm lấy trái dừa đã gọt gọn gàng và ghim sẵn ống hút, hút một hơi, vị ngọt thanh mát tự nhiên của nó làm em cảm thấy cái nắng bên ngoài dịu dàng hơn. Nhìn em vui vẻ, cô lại càng vui vẻ, ý vị cưng chiều từ sâu trong đôi mắt.

................

"Này mọi người, chúng ta đi lặn ngắm san hô đi, còn sớm lắm"

"Mọi người cứ đi chơi đi, Ling ở lại với N'Orm và đợi mọi người"

"Em không lặn được, nhưng có thể ở trên thuyền được, em đi chung với chị"

Rõ ràng là chị ấy rất thích biển, đối với các hoạt động vui chơi này chị ấy lại càng thích, Orm tất nhiên sẽ không để cho chị ấy vì sức khỏe của Orm mà không thoải mái được.

"Chị lo em ngồi trên thuyền nhiều cũng sẽ mệt"

"Đừng xem em yếu ớt tới vậy, em đi được mà" - Em hơi phồng má phụng phịu như đang giận cô, để cô cảm thấy mình lo lắng quá mà yên tâm hơn.

"Đi đi, em ấy ở trên thuyền sẽ không sao đâu. Nhanh lên, sắp hết suất rồi đó..."

................

Trên ca cô ngoài 5 người bọn họ ra còn có 7 người nữa, bao gồm cả người hướng dẫn trong đoàn.

"Hay chị ở đây với em, để ba người đó xuống thôi" - Ling nắm lấy tay em, lo lắng không dứt. Thật không yên tâm một chút nào hết.

"Nữa rồi đó, chị thấy em đang ổn mà phải không? Làm một hồi em quạo á"

"Được rồi mà, đừng giận, vậy em ngồi sâu vào chút đi, coi chừng té đó"

Orm gật đầu, giúp cô đeo ống thở và mắt kính lặn vào, còn vuốt vuốt hai tay cô như cổ vũ - "Chơi thật vui đó nha, lát kể em nghe những thứ chị nhìn thấy đó"

Ling gật đầu, sau đó theo hướng dẫn mà nhảy xuống biển, mọi người đều chỉ tập trung một khu vực nhỏ để lặn ngắm san hô.

Orm đi đến mũi ca nô, nơi cô đang cứ lặn hụp lặn hụp, mặt biển trong xanh Orm ở đây còn có thể thấy những mảng đá san hô nhấp nhô dưới làn nước. Sau khi khỏe lại, em cũng muốn cùng cô trải nghiệm chuyện này, cùng nắm tay nhau ngắm sự xinh đẹp của biển cả.

Orm cứ chăm chú lo nhìn cô, không nghĩ ca nô tự dưng rung lắc mạnh, Orm chưa kịp quay lại xem có chuyện gì thì có ai đó đẩy em rất mạnh, Orm chới với rơi xuống biển, lúc rơi xuống vai đập mạnh vào một mõm đá gần mũi ca nô. Làn nước trong xanh rất nhanh bị nhuốm đỏ. Orm bất tỉnh, cứ vậy chìm trong nước.

Người vừa gây ra chuyện vừa rồi cũng đã nhanh chóng nhảy xuống biển, hòa vào đám người đang lặn ngắm san hô, xem như bản thân vô tội.

Ling ngoi lên mặt nước, nhìn lên ca nô tìm em, thì chiếc ca nô trống trơn. Cô tháo mắt kính ra nhìn cho rõ hơn, xác nhận không thấy em liền hoảng loạn.

"N'Orm...N'Orm, em đâu rồi?"

Một màu hồng nhạt trên nước mang đến cho cô cảm giác bất an, cô đeo lại kính lập tức lặn xuống, nhìn thấy Orm cách mình không xa đang chìm dần xuống. Ling cởi áo phao, lặn sâu xuống chỗ em, nắm được tay em kéo em ngoi lên khỏi mặt nước.

Vai em liên tục ra máu, cứ vậy vùng nước xung quanh em luôn có màu hồng nhạt, nhờ đó mà cô đã nhận ra điều bất thường, và nhìn thấy em.

Mọi người bắt đầu nháo nhào lên giúp cô đưa em lên ca nô.

Ling ôm chặt em, đôi mắt cô đỏ ngầu, lúc này không thể phân biệt được là do Ling khóc hay do ngâm dưới biển mà đỏ nữa. Chỉ có một mình cô biết, trái tim cô run rẩy hoảng loạn vô cùng.

Vì tai nạn bất ngờ xảy ra, chuyến vui chơi bị hủy bỏ, chiếc ca nô được chạy vào bờ nhanh nhất có thể, ở trên ca nô em cũng đã được cầm máu bởi một người trong đoàn hướng dẫn, chuyện có tai nạn ngoài ý muốn khi ra biển thì thường xuyên xảy ra, những chỉ là những tai nạn nhỏ. Nhưng lần này, thì không như vậy.

Một số người trên ca nô có ý phàn nàn, muốn Ling thuê một chiếc ca nô khác quay về đừng ảnh hưởng đến họ, bọn họ còn chưa chơi xong. Cho đến khi Jaja nói sẽ bồi thường cho họ, họ mới không làm loạn nữa. Trước đó Jaja mất bình tĩnh, suýt chút ẩu đả trên ca nô, may mà Nene cản lại bảo Orm quan trọng hơn. Lòng người lạnh giá đến thế là cùng.

"Bình tĩnh đi em, N'Orm không sao đâu" - Hai tay Ling ôm em mà cứ run bần bật, mặt cô cũng tái nhợt cắt không còn giọt máu, từ lúc lên ca nô một chữ cũng không nói. Junji biết Ling đang rất sợ hãi, chỉ có thể ngồi xuống cạnh cô, đặt tay lên vai cô.

Bên đoàn cũng hỗ trợ gọi nhanh một chiếc xe chở cả 5 người vào bệnh viện. Orm nhanh chóng được đưa vào trong cấp cứu.

"Ling, về khách sạn tắm rửa đi, tụi chị canh cho, em vào rồi tụi chị về"

Bộ dạng của cả 4 rất bất tiện, đồ ở bên trong đều ướt sũng, còn là nước biển nên khó chịu vô cùng. Cứ ngồi ở đây thế này không khéo lại bệnh, thế thì sao chăm sóc được Orm.

Ling gật đầu, cũng nhanh chóng rời khỏi để tiết kiệm thời gian kịp quay lại lúc em tỉnh, cô muốn em thấy cô khi vừa tỉnh dậy. Rất may, khách sạn chỉ cách bệnh viện có 400m. Cô đã lựa chọn nó cũng vì lí do này, cô lo xa...sợ Orm cần đến bệnh viện thì đi đến đó sẽ gần. Không ngờ lại mới ngày thứ hai thì Orm thật sự đã cần đến bệnh viện.

................

Ling đem theo vài bộ quần áo và vài vật dụng cá nhân theo, phòng khi em phải ở lại bệnh viện. Xong liền quay lại bệnh viện. Nảy giờ, chỉ mất tầm khoảng 30 phút.

Ling ngồi chờ bên ngoài phòng cấp cứu, dù biết em bị thương không mất mạng nhưng...trái tim cô đau đớn quá. Cô lại tự trách mình sơ suất, cô tự trách mình không bảo vệ được em dù đã luôn nói sẽ làm được điều đó, cô bắt đầu hoài nghi bản thân mình, LingLing Kwong không hề nhận ra, cô từ lâu đã mất đi sự tự tin vốn có đối với tình yêu này...

Rõ ràng bản thân đã lo lắng, vậy mà vẫn để em ở lại một mình. Thử nghĩ khi nảy cô không phát hiện em rơi xuống nước...cô thật sự không dám tưởng tượng ra hậu quả của nó.

Cảm thấy chịu không nỗi, Ling ôm mặt, bật khóc nức nở trước cửa cấp cứu. Ai đi ngang qua cũng nghĩ người nhà của cô gái này chắc là đang cận kề cái chết, thật đáng thương.

Chỉ có ba người đứng cách đó không xa mới từ khách sạn quay lại, mới biết...vì sao cô khóc đến thế này.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Còn tiếp

Chương trước Chương tiếp
Loading...