Chỉ Vì Yêu! - LingOrm
Chap 40: Khi em ghen
Gác mọi thứ qua một bên, cô muốn đưa em đi du lịch. Nhưng trước tiên, phải đi khám lại để xem tình trạng sức khỏe của em thế nào, đủ điều kiện để đi không?Kiểm tra toàn bộ một lượt, bác sĩ cũng nói sức khỏe em không đáng ngại, vẫn đang ở mức ổn định, chưa hồi phục nhiều nhưng đã khá hơn.Dặn dò kĩ việc không để em làm việc nặng, không được để tâm trạng tệ.Orm nghe vậy cũng mừng, có vẻ nếu tịnh dưỡng tốt em sẽ dần dần hồi phục và khỏe mạnh như trước. Cuộc sống như một người yếu ớt, sợ nắng sợ gió như hiện tại thật sự khiến em rất khổ sở, em như cành liễu mỏng chỉ cần gió lớn liền gãy đi rồi.Ling cầm kết quả trong lòng cũng mừng thầm, thấy em cười cũng không che giấu nụ cười đáp trả em.
"Em muốn đi đâu??""Em muốn đi biển..."Ling hơi nhíu mày, Orm thích núi mà lại muốn đi biển lần nữa sao?? Thật ra cô mới là người thích biển cả. Nhớ đến lần đi Pattaya của hơn hai năm trước, chuyến đi đó thật tuyệt, ít nhất là tuyệt vời trước khi họ chia xa. Nhớ lại, thì ra em muốn đi cùng cô là có lí do, muốn có một kỉ niệm đẹp. Orm Kornnaphat của chị, có phải em đã dùng những kỉ niệm đẹp đó để làm sức mạnh vượt qua đau khổ đúng không?? Orm Kornnaphat của chị, em đã vất vả nhiều rồi.Ling mím môi, kí ức ùa về mang theo hương vị có chút xót xa cay đắng, lòng cảm thấy yêu Orm ngày càng nhiều, cô còn không dám nhìn qua em, sợ mình sẽ khóc. Hiện tại có em bên cạnh, giống như có chút không thật vậy. Nhưng không sao, cô sẽ lại mang đến cho em một chuyến đi chơi tuyệt vời hơn cả lúc trước, vì sắp tới...không có bất kì sự chia xa nào giữa họ nữa cả! Chỉ có tương lai của cả hai mà thôi.Nhưng thiết nghĩ đi biển cũng tốt vì sức khỏe của em để leo núi thì thật sự không ổn cho lắm. Ngược lại, dạo biển sẽ cảm thấy thư thái hơn, người ta cũng hay nói biển có thể xua đi nỗi buồn."Cụ thể hơn đi nào Bảo bảo" - Thế giới này đâu chỉ có một bãi biển, em muốn đi đâu chị cũng sẽ chiều."Em muốn đi Railay, lúc trước vô tình xem một đoạn clip về nó, thật sự rất đẹp""Ok, chúng ta đi mua đồ cần thiết thôi, em muốn ở bao lâu chúng ta sẽ ở đó bấy lâu"Railay nằm ở thành phố Krabi, vẻ đẹp hoang sơ biển xanh, cát trắng cùng những núi đá vôi hùng vĩ đã làm Railay trở thành một địa điểm du lịch lý tưởng ở Thái Lan, đến Railay sẽ có thể vừa tắm biển vừa leo núi. Ling lại thấy Orm chọn nơi này thật tuyệt, có sở thích của cả hai.Đêm đó em ngồi trong lòng cô, cả hai tìm hiểu thêm về nơi này, và quyết định sẽ đi vào ba ngày nữa, cô cũng đã tìm và liên hệ với chỗ nghỉ, mọi thứ phải được chuẩn bị thật tốt cho Orm có một kì nghĩ dưỡng tuyệt vời.Cả hai dậy sớm, hành lí sẵn sàng để ra sân bay. Orm ôm Sugar tạm biệt, nó kêu lên một tiếng như không muốn xa, làm em có chút không nỡ trao nó cho dì Mum, em sẽ nhớ nó lắm.Tới sân bay, Ling đứng ở ngoài nhìn đồng hồ nhưng chưa muốn đi vào trong."Sao đấy chị?? Chúng ta đi thôi""Bọn họ tới rồi kìa"Ling chỉ tay về phía có 3 người đang kéo vali gấp rút chạy về phía họ, là Junji, Jaja và Nene. Fluke hiện tại đang ở Nhật không thể tham gia cùng được.Orm hơi bất ngờ nhìn họ rồi lại nhìn cô như muốn hỏi sao họ lại ở đây, Ling mỉm cười với em, đặt tay sau lưng vỗ nhè nhẹ như một câu trả lời, em nghĩ cũng không sao nên tâm trạng bình thường trở lại, không khó chịu gì với ba người này, chỉ có ngại một chút thôi."Hơi kẹt xe, chúng ta vào thôi kẻo trễ giờ bay" - Jaja lên tiếng trước, phá vỡ sự ngượng ngùng bất ngờ hiện tại.Ling một tay đẩy vali một tay nắm tay Orm, và em cũng tương tự như cô. Cả hai dự định đi khá lâu nên 2 vali cũng đã xem như rất ít rồi, cần gì sẽ mua thêm sau tại nơi đi du lịch, mang cồng kềnh cô sẽ không toàn tâm để ý Orm được vì phải để mắt tới hành lí, hoặc như nhiều quá Orm sẽ cầm hay lo phụ Ling, cô lại càng không muốn em lao lực. Mấy chuyện này, cứ để cô làm, Orm chỉ cần ăn, chơi và nghỉ ngơi thôi.
Cả bọn đi từ sáng, đến Railay vào buổi trưa. Vừa đúng lúc nhận phòng là liền chia nhau ra để nghỉ ngơi.Nơi nghỉ cô đặt nằm ở phía Tây của Railay, nơi này rất xa hoa đắt đỏ, mà tiền thì không thành vấn đề, cô chọn nó vì dịch vụ tốt, Orm ở đây thì đi chơi sẽ thoải mái nhất có thể. Khi mệt, một chỗ nghĩ hoàn hảo sẽ khiến kì nghỉ cũng trở nên hoàn chỉnh hơn.Ling và Orm một phòng, Jaja và Nene một phòng, Junji riêng một phòng. Ba căn phòng được thuê liền kề nhau, đều có ban công hướng ra biển.Ling thấy Orm có vẻ hơi mệt, em ấy nhận phòng xong liền vùi mình vào chăn, muốn đi ngủ.Ling cũng không cản, cô chuẩn bị một thau nước ấm, một khăn mặt bưng ra tận giường. Orm ngủ mặc Orm, cô ân cần lau mặt, lau cổ cả lau tay cho Orm...đi cả nửa ngày, bụi bám vào da sẽ rất khó chịu, cứ vậy mà ngủ không tốt cho lắm.Orm mơ màng ngủ, cảm nhận được sự chăm sóc của Ling, sự thoải mái, an toàn, dễ chịu khiến em không muốn mở mắt ra, mặc cho cô làm gì thì làm. Cứ vậy ngủ rất ngon.Vì cô ưa sạch sẽ nên đi tắm, thay váy ngủ rồi mới leo lên giường ôm em, dưỡng sức một chút, tối cả bọn sẽ ra ngoài chơi.Cả hai thức dậy thì trời bên ngoài cũng nhá nhem tối, mặt trời chỉ còn sót lại một vệt cam hoàng hôn yếu ớt mà thôi.Cô có kỉ luật tốt, cho nên cũng đã nhắn cho ba người kia một tin vào nhóm - "Hẹn mọi người sau một tiếng nữa nha"Ling ôm chặt em, vùi đầu vào cổ em liên tục hôn hít, vừa chiếm tiện nghi vừa muốn gọi em dậy. Orm vì nhột mà cười khanh khách, cô thành công đánh thức em.Orm vươn vai một cái, hôn chụt lên môi cô, rồi dần dần tỉnh táo rời khỏi giường.Cô đã xếp quần áo vào tủ trong khách sạn, nên chỉ cần mở tủ chọn đồ muốn mặc, rồi cả hai cùng nhau vào phòng tắm để tiết kiệm thời gian.
Cô và em là hai người cuối cùng đi ra sảnh khách sạn. Ba người kia ngồi ở sảnh đang đùa rôm rả trong lúc chờ đợi.Trước tiên, cả bọn tìm một quán ăn view biển, ăn hải sản, lắp đầy cái bụng trước.Orm từ sáng đến giờ khá ít nói, có chút không giống em thường ngày, lúc này em chỉ đang tập trung ăn những gì cô gấp vào chén, lâu lâu sẽ uống một ngụm nước lọc và ngắm biển mà thôi, cảm giác khá là dễ chịu. Thật ra, em đang ngại...sau hàng loạt chuyện đã xảy ra, em cũng không biết phải hòa nhập với ba người kia thế nào hết, có cái gì đó khiến lời nói đều không thể thốt ra được. Orm sau ngần ấy chuyện cũng đã khác đi nhiều, em không còn là một cô bé vô tư nữa, biết chừng mực, hiểu chuyện và...rất đỗi trưởng thành trong suy nghĩ. Lời xin lỗi từ họ em đã nhận nên trong lòng không có khúc mắc, chỉ đơn giản là ngại vậy thôi.Cuộc trò chuyện đang xoay quanh vấn đề tình cảm của Jaja và Nene. Hai người họ đang hẹn hò, và gặp nhau khi nào, yêu ra làm sao đều là bén duyên, cho đến khi biết cả hai đều là bạn của LingLing Kwong thì cũng rất bất ngờ, trái đất quả thực rất tròn, có duyên có phận thường hay dính vào nhau."N'Orm, chị đã từng thích em đó..."Câu nói đột ngột này của Jaja làm mọi người trên bàn im bật, Nene thì nhìn qua Jaja với ánh mắt bất mãn, say hay chưa mà nói cái gì kì cục vậy, tôi là bạn gái của chị đó, và tôi đang ngồi cạnh chị đây này!Junji ngoài lề nên tập trung ăn là tốt nhất, không muốn can thiệp rồi dính đạn lạc.Khổ nhất là Orm, em đang uống nước nghe xong liền sặc, ho đến đỏ cả mặt, Ling vừa vuốt lưng em vừa nhìn Jaja bằng ánh mắt cảnh cáo, cậu bị điên à?? Ăn nói hồ đồ...có biết mình đang nói cái gì không?"Tôi chưa nói xong mà, mọi người phản ứng ghê vậy?" - Quay sang Nene thấy bạn gái giận dỗi Jaja liền xoa vai dỗ dành - "Không được nghĩ linh tinh...""Từng thích N'Orm, nhưng sau này nhận ra chỉ là thích trong lòng trắc ẩn khi gặp em ấy"Orm nghe xong hơi cúi đầu, không biết sao Jaja tự nhiên lại nói điều này, nhưng em có chút không vui, em cảm thấy chị ấy lúc đó là thương hại mình, có tình cảm vì em quá đáng thương. Phải, dáng vẻ khi mới quay trở về nhà cô, quá nhiều chuyện hiểu lầm xảy ra, mà...khiến em lúc đó trông vô cùng thảm hại. So với khi lang bạt khắp nơi, thật ra thì có vẻ tốt hơn khi được ăn no, ngủ kĩ, nhưng lại tệ hơn trong chính tâm hồn của em. Ở ngoài đường bị rượt đuổi, bị đánh đập, bị đói, bị lạnh...nhưng đôi mắt của Orm chưa từng mất đi ánh sáng hi vọng ngày nào đó tương phùng với Ling. Chỉ khi gặp được rồi, những đớn đau vì hận mà cô gây ra mới khiến em đánh mất đi vẻ đẹp trong sáng từng tồn tại trong đôi mắt hổ phách tự nhiên hiếm hoi đó. Em chỉ đang trong giai đoạn tìm lại nó..."Cậu im được rồi đó Jaja" - Giọng Ling trầm xuống, không khác gì gầm gừ trong cổ họng cảnh báo bạn mình.Ling nhận ra Orm có chút chùng xuống, nảy giờ em ít nói chứ không buồn, nhưng giờ thì đôi mắt của em hơi cụp xuống rồi, cô làm sao không nhận ra được...Sau nhiều chuyện, thứ cô quan tâm đặt lên hàng đầu là tâm tình của bảo bảo ở bên cạnh.Bàn ăn phút chốc trở nên căng thẳng, Junji cảm thấy không thể ngồi im nên can ngăn, hòa giải không khí, không tiếc một cái đánh lên vai Jaja khá mạnh - "Say rồi nên ăn nói lung tung""Tôi không có say, chỉ muốn thật lòng xin lỗi N'Orm"Orm nhìn Jaja, dáng vẻ của chị ấy có hơi chật vật khổ sở, cũng không nỡ giận vì chuyện vừa rồi."Xin lỗi đã có những cảm xúc đó với em, xin lỗi vì đã hiểu lầm em nữa"Sau khi biết được toàn bộ sự thật, thời gian qua mỗi ngày Jaja đều cắn rứt lương tâm, nhất là vì chuyện trong rừng, Jaja là nguyên nhân khiến Ling đối xử tệ với em hơn. Lần đi chơi này, cô muốn mượn cớ để chân thành xin lỗi Orm. Nếu không, chuyến đi chơi sẽ không thể vui vẻ tuyệt đối.Junji cũng tương tự, xin lỗi em lần nữa. Chỉ có Nene là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, họ làm gì có lỗi với N'Orm sao?? Nghe rất nghiêm trọng."Qua cả rồi, em thật sự không để bụng đâu, hai chị đừng có vậy, em cũng đã nhận lời xin lỗi rồi mà" - Em không nhỏ nhen, em hiểu. Những chuyện em làm em đâu nói với ai, thì ai mà biết được chứ. Trách là trách nhiều thứ trùng hợp tàn nhẫn với em vậy thôi. Trách người, chi bằng trách số phận của bản thân.Không gian im ắng đi một chút. Vào lúc đó, có hai người đang vơi dần áy náy, có một người khó hiểu không dám lên tiếng hỏi.Có một người cười rất nhẹ, nụ cười nhẹ tênh trìu mến. Một cơn gió thổi tóc em bay. Orm đưa tay vén nhẹ tóc lên vành tai, lông mi rũ xuống, cong dài run rẩy trước gió, mỏng manh yếu ớt nhưng xinh đẹp. Bên cạnh có người cảm thấy trái tim lệch nhịp như muốn ngừng đập vì sự xinh đẹp này của em. Ling ngắm em...cô rất muốn thời gian này dừng lại, vẻ đẹp của em ủy mị, nhợt nhạt lại cuốn hút bất thường, giống như một vòng xoáy thôi miên làm mắt cô mù mờ, đầu óc trống rỗng.Một nụ hôn rất nhẹ rơi lên má Orm, em bị hôn bất ngờ liền quay qua nhìn cô, gò má thoáng chút ửng hồng vì còn có người khác ở đây mà..."LingLing Kwong..." - Em gọi tên cô, giọng rất nhỏ."Sao?? Ngại à?? Bảo bảo của chị chị hôn, ai nhìn mù mắt ráng chịu"Ba người kia cười lên, cuối cùng không gian nặng nề cũng biến mất sau câu nói đó của LingLing Kwong.
Ăn xong thì cả đám lại đi dạo.Ở một nơi gần bờ biển, mọi người đang tụ tập ở đây uống rượu, nhảy nhót hát hò như một bữa tiệc ngoài trời. Du khách nước ngoài hòa mình vào những giai điệu dân gian của Thái Lan, cười đùa vui vẻ xóa bỏ khoảng cách văn hóa.Năm người quyết định đi đến chung vui, Orm cũng đã vui vẻ hơn, có lẽ không khí ở đây đã kéo họ lại gần nhau hơn.Ngược lại, Ling bị lạc lõng trong đám đông vì trước giờ không thích nhảy nhót tiệc tùng, tay bị Orm nắm chặt, cô đứng yên, nhún nhảy không thành thạo nhưng mà cười híp cả mắt vì cũng thấy rất vui vẻ.Bỗng nhiên nhạc được thay đổi, điệu nhạc dân gian được thay bằng một đoạn nhạc gợi cảm sexy hiện đại. Một vài cô gái ăn mặc thiếu vải bắt đầu phô diễn đường cong theo điệu nhạc. Gió lạnh nhưng chẳng khiến nơi này bớt nóng, chỉ ngày càng nóng bỏng hơn.Ling đứng đó, mắt không chớp, nhìn chằn chằm vào một nhóm nhỏ cô gái sexy đang uốn lượn. Orm thấy cô nhìn đến mê mẫn, trong lòng bùng ra cảm giác khó chịu..."LingLing Kwong..."Nhạc lớn, kèm theo hình ảnh trước mắt quá sống động...Ling không nghe thấy em gọi, mắt chưa từng rời khỏi những đường cong kia, tập trung nhìn về một hướng. Orm buông tay cô ra mà cô còn chưa hay biết.Orm nhìn lại mình, nhìn xuống cái váy mình đang mặc. Khi nảy không để ý, nhưng em đang mặc một cái váy hai dây có chút ôm sát người chưa đến đầu gối, cổ váy vuông lộ xương quai xanh, chỉ là hiện tại có thêm một chiếc áo khoác len khoác bên ngoài phong ấn sự quyến rũ bên trong.Nene nhận ra không khí có mùi thuốc súng, ghé vào tai Junji - "Chị ơi, LingLing Kwong tiêu đời rồi...""Chị chưa từng thấy ánh mắt N'Orm sát khí tới vậy luôn đó. Em coi kìa, Ling nó nhìn say đắm mà còn ngó tới ngó lui không yên phận" - Junji nhìn Ling với ánh mắt có chút khinh bỉ đi, lần đầu chứng kiến luôn đấy.Ba người còn lại liền bụm miệng, mắt mở to ngạc nhiên. Sau đó hú hét phấn khích trước một Orm Kornnaphat lột xác.Chiếc áo len bị em cởi ra, để nó hờ hững tuột khỏi vai rơi xuống nền cát mịn, lộ outfit váy trắng thanh thoát nhưng quyến rũ bên trong. Cổ cao, da trắng hồng cùng khung xương dáng người hoàn hảo của Orm như phát sáng trong đêm. Lưng của em chỉ lộ một khoảng phía trên nhưng đẹp đến điên đảo người nhìn, cũng may cho cô em đã không lấy cái váy hở toàn bộ lưng vì nghĩ đêm nay chỉ đi dạo.Nhạc cuốn bao nhiêu, Orm Kornnaphat thu hút bấy nhiêu, thậm chí không cần nhạc, em đứng yên cũng làm người nhìn phải mê mẫn không lối thoát, đằng này mọi tác động bên ngoài dung hòa thêm, thật quá sức tưởng tượng. Toàn bộ người ở đó đều phát cuồng chiêm ngưỡng sự uyển chuyển của em.LingLing bị những tiếng la hét phấn khích quá độ kéo trở về thực tại, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, nhưng không phải nhìn cô...mà là mỹ nhân cạnh bên cô.Orm thả bản thân theo nhạc, không điên cuồng nhảy nhót như những cô gái khác. Nhưng cái vẻ đẹp lả lơi này...chỉ một chữ đẹp không thể diễn tả được nó nữa. Em rất gầy, thời điềm hiện tại sự gầy gò này rất đáng báo động nhưng cần ngực có ngực, cần mông có mông. Orm như một thực thể xinh đẹp không có thật vậy. Đầu ngã ra sau, chiếc cổ cao trắng ngần không chút che giấu lộ liễu phơi bày, làm đám đàn ông con trai tại đó phấn khích tột độ, có vài người còn cởi phăng áo đăng mặc.LingLing Kwong hoảng hốt cởi áo khoác của mình trùm em lại, kéo em tách ra khỏi đám đông. Bỏ lại những âm thanh tiếc nuối mắng chửi cô phá hư buổi tiệc."Chị làm cái gì vậy??" - Orm bực dọc đẩy cô ra, chị nhìn mấy cô gái đó được, tại sao lại không để người khác nhìn tôi chứ??"Em sao vậy N'Orm? Tự nhiên cái em...em học ở đâu ra mấy cái kiểu nhảy này chứ?""Đâu có cần học, là bản năng đấy"Ling có chút chưa hiểu sao thái độ của Orm lại như vậy, em ấy ăn nói hình như cũng mất kiểm soát."Em mệt sao?? Chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi thôi""Chị buông ra nha, đừng có để tôi nhìn thấy cái bản mặt của chị"Cái gạt tay vì tức giận nên cũng rất mạnh, Orm muốn quay trở lại bữa tiệc. Nhưng mới đi được hai nước đã bị cô bước tới vác lên vai, hướng về khách sạn đi thẳng."Cái này là do em chọn đấy, N'Orm""LingLing Kwong, buông ra, buông em ra đồ khốn. Chị ngắm gái thì được, sao lại không cho người khác ngắm em?"Bước chân LingLing Kwong dừng lại, thả Orm xuống. Lúc này cô mới nhớ đến lúc nảy...cô đâu có ngắm ai. Cô chỉ đang tập trung nhìn xem mình có lầm hay không thôi.Khi nảy, cô nhìn thấy Anna trong đám đông, sự lộn xộn làm cô không nhìn rõ nên đã xao nhãng em một chút thôi. Làm sao Orm nhìn ra cô lo ngắm gái trong khi không có bất kì cô gái nào xinh đẹp hơn Bảo bảo của cô.Ling phì cười, thì ra Orm đang ngâm mình trong hủ giấm chua."Cười cái gì mà cười??" - Đang quạo mà còn cười, đừng tưởng mình cười đẹp là được bỏ qua nha, không có chuyện đó đâu."Trời lạnh, em khoác vào đi, chị cõng em về"Orm không chịu, nhất quyết đòi quay lại buổi tiệc, em còn nói em sẽ tìm một chàng trai quyến rũ nhất trong đó nhảy cùng. Biết là em chỉ nói, chứ không có làm nhưng đã thành công chọc giận một LingLing Kwong chiếm hữu.Ling đặt tay sau gáy em, cưỡng hôn em ngay trên bãi cát, không phải toàn bộ người ở đó đều nhìn thấy nhưng cũng không phải là ít người chứng kiến cảnh này. Họ la hét còn chấn động hơn cả lúc nảy nữa. Lúc này mới thu hút toàn bộ nhìn cả hai.Orm đỏ mặt, dùng sức đẩy cô ra nhưng không được, Ling hôn đến khi cảm thấy hơi thở em rối loạn mới chịu dừng lại."Chị..."Orm bật khóc vì tức, rõ ràng là cô ngắm gái, bây giờ người bị ức hiếp sao lại là em."Trời ơi, Bảo bảo của tôi ơi, về phòng...về phòng rồi muốn phạt chị sao cũng được, đừng có để người khác ngắm ké vợ chị nữa mà""Về phòng biết tay em" - Orm nín khóc, bỏ đi trước một khoảngLing chạy theo chặn trước em rồi khum người xuống - "Leo lên, chị cõng"Orm mặc kệ cô, đi lướt qua cô. Ling lại chạy theo, Orm lại lướt qua. Đến lần thứ ba, Ling bất lực chạy đến ẵm luôn Orm lên - "Chị ẵm em về, về đến phòng gãy tay cũng được nữa"Nói vậy, em mới chịu để cô cõng về.Ba người kia đứng ở một khoảng vừa đủ để chứng kiến hết, Junji thở dài - "Thật là rườm rà, nhìn nổi da gà luôn đó...Chuyến đi này, ăn cơm chó no luôn"Quay qua hai người kia, thì lại thấy họ chim chuột hôn nhau, Junji đỡ trán, quay lại bữa tiệc để không phải ăn cơm chó nữa. Khổ, đã già nhất đám lại còn ế! Có Fluke ở đây thì tốt biết mấy, ít nhất nó cũng ế như mình.
..........
"Em muốn đi đâu??""Em muốn đi biển..."Ling hơi nhíu mày, Orm thích núi mà lại muốn đi biển lần nữa sao?? Thật ra cô mới là người thích biển cả. Nhớ đến lần đi Pattaya của hơn hai năm trước, chuyến đi đó thật tuyệt, ít nhất là tuyệt vời trước khi họ chia xa. Nhớ lại, thì ra em muốn đi cùng cô là có lí do, muốn có một kỉ niệm đẹp. Orm Kornnaphat của chị, có phải em đã dùng những kỉ niệm đẹp đó để làm sức mạnh vượt qua đau khổ đúng không?? Orm Kornnaphat của chị, em đã vất vả nhiều rồi.Ling mím môi, kí ức ùa về mang theo hương vị có chút xót xa cay đắng, lòng cảm thấy yêu Orm ngày càng nhiều, cô còn không dám nhìn qua em, sợ mình sẽ khóc. Hiện tại có em bên cạnh, giống như có chút không thật vậy. Nhưng không sao, cô sẽ lại mang đến cho em một chuyến đi chơi tuyệt vời hơn cả lúc trước, vì sắp tới...không có bất kì sự chia xa nào giữa họ nữa cả! Chỉ có tương lai của cả hai mà thôi.Nhưng thiết nghĩ đi biển cũng tốt vì sức khỏe của em để leo núi thì thật sự không ổn cho lắm. Ngược lại, dạo biển sẽ cảm thấy thư thái hơn, người ta cũng hay nói biển có thể xua đi nỗi buồn."Cụ thể hơn đi nào Bảo bảo" - Thế giới này đâu chỉ có một bãi biển, em muốn đi đâu chị cũng sẽ chiều."Em muốn đi Railay, lúc trước vô tình xem một đoạn clip về nó, thật sự rất đẹp""Ok, chúng ta đi mua đồ cần thiết thôi, em muốn ở bao lâu chúng ta sẽ ở đó bấy lâu"Railay nằm ở thành phố Krabi, vẻ đẹp hoang sơ biển xanh, cát trắng cùng những núi đá vôi hùng vĩ đã làm Railay trở thành một địa điểm du lịch lý tưởng ở Thái Lan, đến Railay sẽ có thể vừa tắm biển vừa leo núi. Ling lại thấy Orm chọn nơi này thật tuyệt, có sở thích của cả hai.Đêm đó em ngồi trong lòng cô, cả hai tìm hiểu thêm về nơi này, và quyết định sẽ đi vào ba ngày nữa, cô cũng đã tìm và liên hệ với chỗ nghỉ, mọi thứ phải được chuẩn bị thật tốt cho Orm có một kì nghĩ dưỡng tuyệt vời.Cả hai dậy sớm, hành lí sẵn sàng để ra sân bay. Orm ôm Sugar tạm biệt, nó kêu lên một tiếng như không muốn xa, làm em có chút không nỡ trao nó cho dì Mum, em sẽ nhớ nó lắm.Tới sân bay, Ling đứng ở ngoài nhìn đồng hồ nhưng chưa muốn đi vào trong."Sao đấy chị?? Chúng ta đi thôi""Bọn họ tới rồi kìa"Ling chỉ tay về phía có 3 người đang kéo vali gấp rút chạy về phía họ, là Junji, Jaja và Nene. Fluke hiện tại đang ở Nhật không thể tham gia cùng được.Orm hơi bất ngờ nhìn họ rồi lại nhìn cô như muốn hỏi sao họ lại ở đây, Ling mỉm cười với em, đặt tay sau lưng vỗ nhè nhẹ như một câu trả lời, em nghĩ cũng không sao nên tâm trạng bình thường trở lại, không khó chịu gì với ba người này, chỉ có ngại một chút thôi."Hơi kẹt xe, chúng ta vào thôi kẻo trễ giờ bay" - Jaja lên tiếng trước, phá vỡ sự ngượng ngùng bất ngờ hiện tại.Ling một tay đẩy vali một tay nắm tay Orm, và em cũng tương tự như cô. Cả hai dự định đi khá lâu nên 2 vali cũng đã xem như rất ít rồi, cần gì sẽ mua thêm sau tại nơi đi du lịch, mang cồng kềnh cô sẽ không toàn tâm để ý Orm được vì phải để mắt tới hành lí, hoặc như nhiều quá Orm sẽ cầm hay lo phụ Ling, cô lại càng không muốn em lao lực. Mấy chuyện này, cứ để cô làm, Orm chỉ cần ăn, chơi và nghỉ ngơi thôi.
..........
Cả bọn đi từ sáng, đến Railay vào buổi trưa. Vừa đúng lúc nhận phòng là liền chia nhau ra để nghỉ ngơi.Nơi nghỉ cô đặt nằm ở phía Tây của Railay, nơi này rất xa hoa đắt đỏ, mà tiền thì không thành vấn đề, cô chọn nó vì dịch vụ tốt, Orm ở đây thì đi chơi sẽ thoải mái nhất có thể. Khi mệt, một chỗ nghĩ hoàn hảo sẽ khiến kì nghỉ cũng trở nên hoàn chỉnh hơn.Ling và Orm một phòng, Jaja và Nene một phòng, Junji riêng một phòng. Ba căn phòng được thuê liền kề nhau, đều có ban công hướng ra biển.Ling thấy Orm có vẻ hơi mệt, em ấy nhận phòng xong liền vùi mình vào chăn, muốn đi ngủ.Ling cũng không cản, cô chuẩn bị một thau nước ấm, một khăn mặt bưng ra tận giường. Orm ngủ mặc Orm, cô ân cần lau mặt, lau cổ cả lau tay cho Orm...đi cả nửa ngày, bụi bám vào da sẽ rất khó chịu, cứ vậy mà ngủ không tốt cho lắm.Orm mơ màng ngủ, cảm nhận được sự chăm sóc của Ling, sự thoải mái, an toàn, dễ chịu khiến em không muốn mở mắt ra, mặc cho cô làm gì thì làm. Cứ vậy ngủ rất ngon.Vì cô ưa sạch sẽ nên đi tắm, thay váy ngủ rồi mới leo lên giường ôm em, dưỡng sức một chút, tối cả bọn sẽ ra ngoài chơi.Cả hai thức dậy thì trời bên ngoài cũng nhá nhem tối, mặt trời chỉ còn sót lại một vệt cam hoàng hôn yếu ớt mà thôi.Cô có kỉ luật tốt, cho nên cũng đã nhắn cho ba người kia một tin vào nhóm - "Hẹn mọi người sau một tiếng nữa nha"Ling ôm chặt em, vùi đầu vào cổ em liên tục hôn hít, vừa chiếm tiện nghi vừa muốn gọi em dậy. Orm vì nhột mà cười khanh khách, cô thành công đánh thức em.Orm vươn vai một cái, hôn chụt lên môi cô, rồi dần dần tỉnh táo rời khỏi giường.Cô đã xếp quần áo vào tủ trong khách sạn, nên chỉ cần mở tủ chọn đồ muốn mặc, rồi cả hai cùng nhau vào phòng tắm để tiết kiệm thời gian.
..........
Cô và em là hai người cuối cùng đi ra sảnh khách sạn. Ba người kia ngồi ở sảnh đang đùa rôm rả trong lúc chờ đợi.Trước tiên, cả bọn tìm một quán ăn view biển, ăn hải sản, lắp đầy cái bụng trước.Orm từ sáng đến giờ khá ít nói, có chút không giống em thường ngày, lúc này em chỉ đang tập trung ăn những gì cô gấp vào chén, lâu lâu sẽ uống một ngụm nước lọc và ngắm biển mà thôi, cảm giác khá là dễ chịu. Thật ra, em đang ngại...sau hàng loạt chuyện đã xảy ra, em cũng không biết phải hòa nhập với ba người kia thế nào hết, có cái gì đó khiến lời nói đều không thể thốt ra được. Orm sau ngần ấy chuyện cũng đã khác đi nhiều, em không còn là một cô bé vô tư nữa, biết chừng mực, hiểu chuyện và...rất đỗi trưởng thành trong suy nghĩ. Lời xin lỗi từ họ em đã nhận nên trong lòng không có khúc mắc, chỉ đơn giản là ngại vậy thôi.Cuộc trò chuyện đang xoay quanh vấn đề tình cảm của Jaja và Nene. Hai người họ đang hẹn hò, và gặp nhau khi nào, yêu ra làm sao đều là bén duyên, cho đến khi biết cả hai đều là bạn của LingLing Kwong thì cũng rất bất ngờ, trái đất quả thực rất tròn, có duyên có phận thường hay dính vào nhau."N'Orm, chị đã từng thích em đó..."Câu nói đột ngột này của Jaja làm mọi người trên bàn im bật, Nene thì nhìn qua Jaja với ánh mắt bất mãn, say hay chưa mà nói cái gì kì cục vậy, tôi là bạn gái của chị đó, và tôi đang ngồi cạnh chị đây này!Junji ngoài lề nên tập trung ăn là tốt nhất, không muốn can thiệp rồi dính đạn lạc.Khổ nhất là Orm, em đang uống nước nghe xong liền sặc, ho đến đỏ cả mặt, Ling vừa vuốt lưng em vừa nhìn Jaja bằng ánh mắt cảnh cáo, cậu bị điên à?? Ăn nói hồ đồ...có biết mình đang nói cái gì không?"Tôi chưa nói xong mà, mọi người phản ứng ghê vậy?" - Quay sang Nene thấy bạn gái giận dỗi Jaja liền xoa vai dỗ dành - "Không được nghĩ linh tinh...""Từng thích N'Orm, nhưng sau này nhận ra chỉ là thích trong lòng trắc ẩn khi gặp em ấy"Orm nghe xong hơi cúi đầu, không biết sao Jaja tự nhiên lại nói điều này, nhưng em có chút không vui, em cảm thấy chị ấy lúc đó là thương hại mình, có tình cảm vì em quá đáng thương. Phải, dáng vẻ khi mới quay trở về nhà cô, quá nhiều chuyện hiểu lầm xảy ra, mà...khiến em lúc đó trông vô cùng thảm hại. So với khi lang bạt khắp nơi, thật ra thì có vẻ tốt hơn khi được ăn no, ngủ kĩ, nhưng lại tệ hơn trong chính tâm hồn của em. Ở ngoài đường bị rượt đuổi, bị đánh đập, bị đói, bị lạnh...nhưng đôi mắt của Orm chưa từng mất đi ánh sáng hi vọng ngày nào đó tương phùng với Ling. Chỉ khi gặp được rồi, những đớn đau vì hận mà cô gây ra mới khiến em đánh mất đi vẻ đẹp trong sáng từng tồn tại trong đôi mắt hổ phách tự nhiên hiếm hoi đó. Em chỉ đang trong giai đoạn tìm lại nó..."Cậu im được rồi đó Jaja" - Giọng Ling trầm xuống, không khác gì gầm gừ trong cổ họng cảnh báo bạn mình.Ling nhận ra Orm có chút chùng xuống, nảy giờ em ít nói chứ không buồn, nhưng giờ thì đôi mắt của em hơi cụp xuống rồi, cô làm sao không nhận ra được...Sau nhiều chuyện, thứ cô quan tâm đặt lên hàng đầu là tâm tình của bảo bảo ở bên cạnh.Bàn ăn phút chốc trở nên căng thẳng, Junji cảm thấy không thể ngồi im nên can ngăn, hòa giải không khí, không tiếc một cái đánh lên vai Jaja khá mạnh - "Say rồi nên ăn nói lung tung""Tôi không có say, chỉ muốn thật lòng xin lỗi N'Orm"Orm nhìn Jaja, dáng vẻ của chị ấy có hơi chật vật khổ sở, cũng không nỡ giận vì chuyện vừa rồi."Xin lỗi đã có những cảm xúc đó với em, xin lỗi vì đã hiểu lầm em nữa"Sau khi biết được toàn bộ sự thật, thời gian qua mỗi ngày Jaja đều cắn rứt lương tâm, nhất là vì chuyện trong rừng, Jaja là nguyên nhân khiến Ling đối xử tệ với em hơn. Lần đi chơi này, cô muốn mượn cớ để chân thành xin lỗi Orm. Nếu không, chuyến đi chơi sẽ không thể vui vẻ tuyệt đối.Junji cũng tương tự, xin lỗi em lần nữa. Chỉ có Nene là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, họ làm gì có lỗi với N'Orm sao?? Nghe rất nghiêm trọng."Qua cả rồi, em thật sự không để bụng đâu, hai chị đừng có vậy, em cũng đã nhận lời xin lỗi rồi mà" - Em không nhỏ nhen, em hiểu. Những chuyện em làm em đâu nói với ai, thì ai mà biết được chứ. Trách là trách nhiều thứ trùng hợp tàn nhẫn với em vậy thôi. Trách người, chi bằng trách số phận của bản thân.Không gian im ắng đi một chút. Vào lúc đó, có hai người đang vơi dần áy náy, có một người khó hiểu không dám lên tiếng hỏi.Có một người cười rất nhẹ, nụ cười nhẹ tênh trìu mến. Một cơn gió thổi tóc em bay. Orm đưa tay vén nhẹ tóc lên vành tai, lông mi rũ xuống, cong dài run rẩy trước gió, mỏng manh yếu ớt nhưng xinh đẹp. Bên cạnh có người cảm thấy trái tim lệch nhịp như muốn ngừng đập vì sự xinh đẹp này của em. Ling ngắm em...cô rất muốn thời gian này dừng lại, vẻ đẹp của em ủy mị, nhợt nhạt lại cuốn hút bất thường, giống như một vòng xoáy thôi miên làm mắt cô mù mờ, đầu óc trống rỗng.Một nụ hôn rất nhẹ rơi lên má Orm, em bị hôn bất ngờ liền quay qua nhìn cô, gò má thoáng chút ửng hồng vì còn có người khác ở đây mà..."LingLing Kwong..." - Em gọi tên cô, giọng rất nhỏ."Sao?? Ngại à?? Bảo bảo của chị chị hôn, ai nhìn mù mắt ráng chịu"Ba người kia cười lên, cuối cùng không gian nặng nề cũng biến mất sau câu nói đó của LingLing Kwong.
................
Ăn xong thì cả đám lại đi dạo.Ở một nơi gần bờ biển, mọi người đang tụ tập ở đây uống rượu, nhảy nhót hát hò như một bữa tiệc ngoài trời. Du khách nước ngoài hòa mình vào những giai điệu dân gian của Thái Lan, cười đùa vui vẻ xóa bỏ khoảng cách văn hóa.Năm người quyết định đi đến chung vui, Orm cũng đã vui vẻ hơn, có lẽ không khí ở đây đã kéo họ lại gần nhau hơn.Ngược lại, Ling bị lạc lõng trong đám đông vì trước giờ không thích nhảy nhót tiệc tùng, tay bị Orm nắm chặt, cô đứng yên, nhún nhảy không thành thạo nhưng mà cười híp cả mắt vì cũng thấy rất vui vẻ.Bỗng nhiên nhạc được thay đổi, điệu nhạc dân gian được thay bằng một đoạn nhạc gợi cảm sexy hiện đại. Một vài cô gái ăn mặc thiếu vải bắt đầu phô diễn đường cong theo điệu nhạc. Gió lạnh nhưng chẳng khiến nơi này bớt nóng, chỉ ngày càng nóng bỏng hơn.Ling đứng đó, mắt không chớp, nhìn chằn chằm vào một nhóm nhỏ cô gái sexy đang uốn lượn. Orm thấy cô nhìn đến mê mẫn, trong lòng bùng ra cảm giác khó chịu..."LingLing Kwong..."Nhạc lớn, kèm theo hình ảnh trước mắt quá sống động...Ling không nghe thấy em gọi, mắt chưa từng rời khỏi những đường cong kia, tập trung nhìn về một hướng. Orm buông tay cô ra mà cô còn chưa hay biết.Orm nhìn lại mình, nhìn xuống cái váy mình đang mặc. Khi nảy không để ý, nhưng em đang mặc một cái váy hai dây có chút ôm sát người chưa đến đầu gối, cổ váy vuông lộ xương quai xanh, chỉ là hiện tại có thêm một chiếc áo khoác len khoác bên ngoài phong ấn sự quyến rũ bên trong.Nene nhận ra không khí có mùi thuốc súng, ghé vào tai Junji - "Chị ơi, LingLing Kwong tiêu đời rồi...""Chị chưa từng thấy ánh mắt N'Orm sát khí tới vậy luôn đó. Em coi kìa, Ling nó nhìn say đắm mà còn ngó tới ngó lui không yên phận" - Junji nhìn Ling với ánh mắt có chút khinh bỉ đi, lần đầu chứng kiến luôn đấy.Ba người còn lại liền bụm miệng, mắt mở to ngạc nhiên. Sau đó hú hét phấn khích trước một Orm Kornnaphat lột xác.Chiếc áo len bị em cởi ra, để nó hờ hững tuột khỏi vai rơi xuống nền cát mịn, lộ outfit váy trắng thanh thoát nhưng quyến rũ bên trong. Cổ cao, da trắng hồng cùng khung xương dáng người hoàn hảo của Orm như phát sáng trong đêm. Lưng của em chỉ lộ một khoảng phía trên nhưng đẹp đến điên đảo người nhìn, cũng may cho cô em đã không lấy cái váy hở toàn bộ lưng vì nghĩ đêm nay chỉ đi dạo.Nhạc cuốn bao nhiêu, Orm Kornnaphat thu hút bấy nhiêu, thậm chí không cần nhạc, em đứng yên cũng làm người nhìn phải mê mẫn không lối thoát, đằng này mọi tác động bên ngoài dung hòa thêm, thật quá sức tưởng tượng. Toàn bộ người ở đó đều phát cuồng chiêm ngưỡng sự uyển chuyển của em.LingLing bị những tiếng la hét phấn khích quá độ kéo trở về thực tại, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, nhưng không phải nhìn cô...mà là mỹ nhân cạnh bên cô.Orm thả bản thân theo nhạc, không điên cuồng nhảy nhót như những cô gái khác. Nhưng cái vẻ đẹp lả lơi này...chỉ một chữ đẹp không thể diễn tả được nó nữa. Em rất gầy, thời điềm hiện tại sự gầy gò này rất đáng báo động nhưng cần ngực có ngực, cần mông có mông. Orm như một thực thể xinh đẹp không có thật vậy. Đầu ngã ra sau, chiếc cổ cao trắng ngần không chút che giấu lộ liễu phơi bày, làm đám đàn ông con trai tại đó phấn khích tột độ, có vài người còn cởi phăng áo đăng mặc.LingLing Kwong hoảng hốt cởi áo khoác của mình trùm em lại, kéo em tách ra khỏi đám đông. Bỏ lại những âm thanh tiếc nuối mắng chửi cô phá hư buổi tiệc."Chị làm cái gì vậy??" - Orm bực dọc đẩy cô ra, chị nhìn mấy cô gái đó được, tại sao lại không để người khác nhìn tôi chứ??"Em sao vậy N'Orm? Tự nhiên cái em...em học ở đâu ra mấy cái kiểu nhảy này chứ?""Đâu có cần học, là bản năng đấy"Ling có chút chưa hiểu sao thái độ của Orm lại như vậy, em ấy ăn nói hình như cũng mất kiểm soát."Em mệt sao?? Chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi thôi""Chị buông ra nha, đừng có để tôi nhìn thấy cái bản mặt của chị"Cái gạt tay vì tức giận nên cũng rất mạnh, Orm muốn quay trở lại bữa tiệc. Nhưng mới đi được hai nước đã bị cô bước tới vác lên vai, hướng về khách sạn đi thẳng."Cái này là do em chọn đấy, N'Orm""LingLing Kwong, buông ra, buông em ra đồ khốn. Chị ngắm gái thì được, sao lại không cho người khác ngắm em?"Bước chân LingLing Kwong dừng lại, thả Orm xuống. Lúc này cô mới nhớ đến lúc nảy...cô đâu có ngắm ai. Cô chỉ đang tập trung nhìn xem mình có lầm hay không thôi.Khi nảy, cô nhìn thấy Anna trong đám đông, sự lộn xộn làm cô không nhìn rõ nên đã xao nhãng em một chút thôi. Làm sao Orm nhìn ra cô lo ngắm gái trong khi không có bất kì cô gái nào xinh đẹp hơn Bảo bảo của cô.Ling phì cười, thì ra Orm đang ngâm mình trong hủ giấm chua."Cười cái gì mà cười??" - Đang quạo mà còn cười, đừng tưởng mình cười đẹp là được bỏ qua nha, không có chuyện đó đâu."Trời lạnh, em khoác vào đi, chị cõng em về"Orm không chịu, nhất quyết đòi quay lại buổi tiệc, em còn nói em sẽ tìm một chàng trai quyến rũ nhất trong đó nhảy cùng. Biết là em chỉ nói, chứ không có làm nhưng đã thành công chọc giận một LingLing Kwong chiếm hữu.Ling đặt tay sau gáy em, cưỡng hôn em ngay trên bãi cát, không phải toàn bộ người ở đó đều nhìn thấy nhưng cũng không phải là ít người chứng kiến cảnh này. Họ la hét còn chấn động hơn cả lúc nảy nữa. Lúc này mới thu hút toàn bộ nhìn cả hai.Orm đỏ mặt, dùng sức đẩy cô ra nhưng không được, Ling hôn đến khi cảm thấy hơi thở em rối loạn mới chịu dừng lại."Chị..."Orm bật khóc vì tức, rõ ràng là cô ngắm gái, bây giờ người bị ức hiếp sao lại là em."Trời ơi, Bảo bảo của tôi ơi, về phòng...về phòng rồi muốn phạt chị sao cũng được, đừng có để người khác ngắm ké vợ chị nữa mà""Về phòng biết tay em" - Orm nín khóc, bỏ đi trước một khoảngLing chạy theo chặn trước em rồi khum người xuống - "Leo lên, chị cõng"Orm mặc kệ cô, đi lướt qua cô. Ling lại chạy theo, Orm lại lướt qua. Đến lần thứ ba, Ling bất lực chạy đến ẵm luôn Orm lên - "Chị ẵm em về, về đến phòng gãy tay cũng được nữa"Nói vậy, em mới chịu để cô cõng về.Ba người kia đứng ở một khoảng vừa đủ để chứng kiến hết, Junji thở dài - "Thật là rườm rà, nhìn nổi da gà luôn đó...Chuyến đi này, ăn cơm chó no luôn"Quay qua hai người kia, thì lại thấy họ chim chuột hôn nhau, Junji đỡ trán, quay lại bữa tiệc để không phải ăn cơm chó nữa. Khổ, đã già nhất đám lại còn ế! Có Fluke ở đây thì tốt biết mấy, ít nhất nó cũng ế như mình.
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
Còn Tiếp