[Chaennie] Ngoan nào bảo bối
Chương 5: Quá khứ
Lúc chiều gần giờ tan sở..."Reng Reng" tiếng chuông điện thoại Chaeyoung vang lên."Alo...... tôi biết rồi""Jennie, giờ chị có việc gấp nên đi trước, em ở lại tan ca sẽ có người đến đón em về"."À không cần đâu tôi tự đón taxi về được" nàng cười tươi."Được rồi, chị đi trước đây" cô hôn lên trán nàng rồi bước đi.Giờ tan ca cũng là lúc trời bắt đầu đổ mưa, 'bíp bíp' Jennie đang loay hoay thì có một chiếc xe chạy tới."Jennie, lên xe đi anh chở em về"."Heejin, không cần đâu, em tự đón taxi về được!" Jennie ngần ngại nói."Không cần phải ngại, anh tiện đường ngang qua để anh đưa em về luôn"."Vậy thôi cũng được, làm phiền anh rồi".Nàng bước lên xe thắt dây an toàn rồi ngồi ổn định trên xe. Đi được nửa đường mà bầu không khí yên tĩnh như muốn nuốt chửng mọi thứ. Bỗng anh cất lời nói."Sau khi kết hôn, em sống với chị gái anh tốt chứ?""Vẫn tốt ạ, à mà khoan anh vừa nói là 'chị gái anh', không lẽ hai người là chị em?" nàng tròn mắt hỏi anh."Đúng, nhưng là cùng cha khác mẹ, chị anh không nói cho em biết sao?" anh hỏi ngược lại nàng."Dạ không, chị ấy không bao giờ nhắc gì về anh cả"."Ừm, không sao, mà nếu chị anh mà có bắt nạt em á thì cứ nói với anh" anh nở nụ cười ôn nhu rồi xoa đầu nàng."Vâng ạ""Đến đây được rồi, cảm ơn anh" nàng nhìn ra cửa đặt tay lên kính rồi nói.Vừa bước vào nhà,Một bàn tay to lớn dùng lực kéo Jennie ép vào vách tường cưỡng hôn nàng, không ai khác chính là Chaeyoung. Cô hôn nàng một cách bá đạo, Jennie càng đấm vào ngực cô thì môi cô càng siết chặt vào môi nàng hơn. Chaeyoung bắt đầu đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng nàng mà tận hưởng.Jennie bị Chaeyoung mê hoặc mà từ từ cũng theo nhịp hôn của cô, nàng choàng tay qua cổ mà hôn. Vài phút sau, Chaeyoung mới chịu rời khỏi môi nàng nhưng tay vẫn ôm chặt eo nàng không buông."Đây là hình phạt cho em vì ở cùng với một người ông khác!" Cô nâng cằm nàng lên."Hả?! Ý chị nói em trai chị? Mà sao chị về sớm thế không phải có việc sao?""Nếu tôi không về sớm thì sao thấy được cảnh này. Đừng có tưởng là tôi không biết quan hệ giữa em và cậu ta, tốt nhất là đừng làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Park gia!" Chaeyoung lạnh lùng bóp mạnh cằm nàng như muốn nghiền nát nó."A... tôi tự biết chừng mực" mặt Jennie mếu máo vì đau.Chaeyoung thấy nàng la lên thì biết mình đã quá tay với nàng liền thả ra rồi nhanh chóng xin lỗi Jennie, sợ nàng giận."Aaa... chị xin lỗi, chị không cố ý đâu" cô vùi đầu vào cổ nàng cọ cọ."Ờ, không sao đâu" Jennie cười khổ."Hihi, vợ ơi chị đói!" Chaeyoung lại bắt đầu làm nũng với nàng nhưng dễ thương thật."Tôi mệt, tự đi mà nấu""Không chị muốn vợ nấu cơ" cô chớp mắt long lanh."Được rồi, tôi nấu là được chứ gì?""Hứ đã mệt mà còn làm khó tôi, để tôi cho chị xem thế nào là lợi hại" Jennie thầm nghĩ rồi xuống dưới bếp.30 phút sau, thức ăn đã được bày lên bàn, nàng vội kêu cô xuống."Thức ăn xong rồi chị xuống ăn đi"Cô đang trong thư phòng làm việc nghe tiếng nàng gọi liền lật đật chạy xuống."Oa, em nấu ăn giỏi thật""Chị thử ăn đi" nàng nở một nụ cười bí hiểm."Sao em biết chị thích ăn cay thế?""À... ừm thì... tôi đoán" nàng lấp bấp rồi nói."Chị ta thích ăn cay sao, vỡ hết kế hoạch của mình rồi" Jennie nghĩ thầm cuộn tay thành nắm đấm."Em không ăn sao?""Không chị ăn đi, tôi ăn sau""Đâu được, vợ chồng là phải ăn chung với nhau chứ" Chaeyoung kéo Jennie ngồi xuống đùi cô, rồi ma mị nói."Hay là em chờ chị đút cho ăn?"Jennie nghe xong đứng dậy lắp bắp nói
"Không cần... tôi tự ăn".Nàng ngồi xuống ghế, ăn được vài miếng cô liền mở miệng nói "Jennie này!""Hả???" Nàng ngước mặt lên nhìn cô nói."Em... có thích chị không?" Chaeyoung ngượng ngùng nói nhưng tại sao ánh mắt ấy lại bi thương mà nhìn nàng?Tại sao ư? Bởi vì Jennie rất giống với một người mà Chaeyoung yêu say đắm nhưng cô ta không yêu cô thật sự chỉ yêu Chaeyoung là vì tiền mà thôi. Cô ta cũng đã lên giường với biết bao nhiêu người, cắm sừng cô không biết bao nhiêu lần nhưng tình yêu đã làm cho cô mù quáng cứ cắm đầu vào nó.Rồi cho đến cuối cùng thì cô ta cũng rời bỏ cô mà theo một người đàn ông khác. Chaeyoung lúc đó như là một con dã thú, đập phá tất cả mọi thứ trong nhà, các vệ sĩ của cô cũng ra sức ngăn cản nhưng không thành lại bị cô đánh không thương tiếc."Sao!? Chị nói gì cơ!" Jennie hoảng hốt nói."Chị biết là em không thích chị nhưng em có thể cho chị cơ hội để theo đuổi em không?" Cô nắm lấy tay Jennie nhìn thẳng vào mắt nàng nói."Nhưng tôi...""Chị có thể cho em nhà cửa, tài sản mà chị có. Chị có thể đánh những ai mà xúc phạm tới em, mua hết những thứ mà em thích. Chị sẽ làm tất cả, tất cả mọi thứ mà em muốn" cô siết chặt tay nàng điên loạn nói."Chị điên rồi!" Jennie đứng dậy rút tay ra."Đúng, chị điên rồi, chị thật sự điên rồi. Chị điên mới đi đem lòng yêu em, làm tất cả mọi thứ vì em. Còn em thì sao chị làm như vậy mà em vẫn không có cảm giác gì sao?" Nói tới đây mắt cô đã ngấn lệ."Hơ... nực cười nhỉ? Chị nói chị yêu tôi nhưng sao trước kia chị không yêu tôi để tới tận bây giờ chị mới nói, hay là vì lúc trước tôi không được như bây giờ?" Jennie khinh bỉ nói nhưng nước mắt của nàng không nghe lời mà lăn dài trên má."Ý em là sao?" Chaeyoung mở to tròn mắt nhìn nàng."Có lẽ chị đã quên. Vậy để tôi nhắc lại cho chị nhớ, tôi chính là cô gái hồi cấp 3 đã tỏ tình với chị đấy. Lúc đó tôi mập lại xấu, chị chế giễu tôi trước đám đông lại còn tuyên bố là tôi là một đứa xấu xí nhà quê ai cũng có thể chà đạp lên. Thế là mỗi ngày tôi luôn bị tất cả mọi người ném đồ vào người lại còn bị lôi ra giữa sân trường lăn mạ, hành hạ tôi sống không bằng chết nhưng không có một thầy cô nào ngăn cản lại, đơn giản thôi đó là vì chị là con của hiệu trưởng nên không ai dám động gì tới"."Tôi chịu đựng không nổi những lần như vậy nên đã nghỉ học, có lúc tôi còn muốn chết lắm cơ... haha, nó ngu ngốc lắm đúng không? Nhưng không tôi làm sao mà chết trong sự thù hận dày đặc như vậy được chứ! Tôi đã cố gắng giảm cân trong vòng nửa năm, tôi cũng có thể sống tiếp với thân hình này. Lúc mà ba tôi nói là có hôn ước với chị, tôi lúc đó rất vui, vui vì được trả thù nhưng tại sao tôi lại không nở ra tay với chị. Bởi tại tôi ngu nên yêu chị dại khờ, xem chị như là cả sinh mạng của tôi!""Tình yêu trong sự hận thù chị có biết nó đau tới mức nào hay không?"Những thứ mà Jennie muốn nói với Chaeyoung trong những năm qua cuối cùng cũng nói ra hết.
Cô giờ như chết lặng, không nghĩ rằng người con gái mà cô đã chế giễu năm ấy bây giờ đã trở thành một thiếu nữ đẹp mê người."Những gì tôi muốn nói cũng đã nói rồi, trả thù chị thì có lẽ tôi sẽ không bao giờ làm được. Có lẽ giờ tôi không đáng để ở đây nữa rồi" nói hết câu Jennie quay lưng bước đi.Vote ⭐️ giúp mình 🫶⠀ 🍂🧡🍂 🍂🧡🍂
🧡 🧡 🧡 🧡
🍂 🍂
🧡 Chaennie 🧡
🍂 🍂
🧡 ⠀ 🧡
🍂
"Không cần... tôi tự ăn".Nàng ngồi xuống ghế, ăn được vài miếng cô liền mở miệng nói "Jennie này!""Hả???" Nàng ngước mặt lên nhìn cô nói."Em... có thích chị không?" Chaeyoung ngượng ngùng nói nhưng tại sao ánh mắt ấy lại bi thương mà nhìn nàng?Tại sao ư? Bởi vì Jennie rất giống với một người mà Chaeyoung yêu say đắm nhưng cô ta không yêu cô thật sự chỉ yêu Chaeyoung là vì tiền mà thôi. Cô ta cũng đã lên giường với biết bao nhiêu người, cắm sừng cô không biết bao nhiêu lần nhưng tình yêu đã làm cho cô mù quáng cứ cắm đầu vào nó.Rồi cho đến cuối cùng thì cô ta cũng rời bỏ cô mà theo một người đàn ông khác. Chaeyoung lúc đó như là một con dã thú, đập phá tất cả mọi thứ trong nhà, các vệ sĩ của cô cũng ra sức ngăn cản nhưng không thành lại bị cô đánh không thương tiếc."Sao!? Chị nói gì cơ!" Jennie hoảng hốt nói."Chị biết là em không thích chị nhưng em có thể cho chị cơ hội để theo đuổi em không?" Cô nắm lấy tay Jennie nhìn thẳng vào mắt nàng nói."Nhưng tôi...""Chị có thể cho em nhà cửa, tài sản mà chị có. Chị có thể đánh những ai mà xúc phạm tới em, mua hết những thứ mà em thích. Chị sẽ làm tất cả, tất cả mọi thứ mà em muốn" cô siết chặt tay nàng điên loạn nói."Chị điên rồi!" Jennie đứng dậy rút tay ra."Đúng, chị điên rồi, chị thật sự điên rồi. Chị điên mới đi đem lòng yêu em, làm tất cả mọi thứ vì em. Còn em thì sao chị làm như vậy mà em vẫn không có cảm giác gì sao?" Nói tới đây mắt cô đã ngấn lệ."Hơ... nực cười nhỉ? Chị nói chị yêu tôi nhưng sao trước kia chị không yêu tôi để tới tận bây giờ chị mới nói, hay là vì lúc trước tôi không được như bây giờ?" Jennie khinh bỉ nói nhưng nước mắt của nàng không nghe lời mà lăn dài trên má."Ý em là sao?" Chaeyoung mở to tròn mắt nhìn nàng."Có lẽ chị đã quên. Vậy để tôi nhắc lại cho chị nhớ, tôi chính là cô gái hồi cấp 3 đã tỏ tình với chị đấy. Lúc đó tôi mập lại xấu, chị chế giễu tôi trước đám đông lại còn tuyên bố là tôi là một đứa xấu xí nhà quê ai cũng có thể chà đạp lên. Thế là mỗi ngày tôi luôn bị tất cả mọi người ném đồ vào người lại còn bị lôi ra giữa sân trường lăn mạ, hành hạ tôi sống không bằng chết nhưng không có một thầy cô nào ngăn cản lại, đơn giản thôi đó là vì chị là con của hiệu trưởng nên không ai dám động gì tới"."Tôi chịu đựng không nổi những lần như vậy nên đã nghỉ học, có lúc tôi còn muốn chết lắm cơ... haha, nó ngu ngốc lắm đúng không? Nhưng không tôi làm sao mà chết trong sự thù hận dày đặc như vậy được chứ! Tôi đã cố gắng giảm cân trong vòng nửa năm, tôi cũng có thể sống tiếp với thân hình này. Lúc mà ba tôi nói là có hôn ước với chị, tôi lúc đó rất vui, vui vì được trả thù nhưng tại sao tôi lại không nở ra tay với chị. Bởi tại tôi ngu nên yêu chị dại khờ, xem chị như là cả sinh mạng của tôi!""Tình yêu trong sự hận thù chị có biết nó đau tới mức nào hay không?"Những thứ mà Jennie muốn nói với Chaeyoung trong những năm qua cuối cùng cũng nói ra hết.
Cô giờ như chết lặng, không nghĩ rằng người con gái mà cô đã chế giễu năm ấy bây giờ đã trở thành một thiếu nữ đẹp mê người."Những gì tôi muốn nói cũng đã nói rồi, trả thù chị thì có lẽ tôi sẽ không bao giờ làm được. Có lẽ giờ tôi không đáng để ở đây nữa rồi" nói hết câu Jennie quay lưng bước đi.Vote ⭐️ giúp mình 🫶⠀ 🍂🧡🍂 🍂🧡🍂
🧡 🧡 🧡 🧡
🍂 🍂
🧡 Chaennie 🧡
🍂 🍂
🧡 ⠀ 🧡
🍂