[Chaennie] Ngoan nào bảo bối
Chương 11: Chấp nhận
Chaeyoung bất ngờ vì đây là lần đầu tiên Jennie chủ động ôm cô và nói lời cảm ơn. Cô vô cùng hạnh phúc, tay cũng không tự nhủ được mà vuốt nhẹ mái tóc nàng.Hình ảnh ấy nó cứ khắc sâu vào tim mỗi người, bỗng có 1 tiếng động vô cùng xấu hổ kêu lên "ọt ọt ọt...""Đói rồi sao? Nào lại ăn thôi" Chaeyoung cười dịu dàng, dắt nàng đi lại bàn ăn mà cô đã sắp xếp, kéo ghế ra cho nàng ngồi.Jennie nhìn 1 loạt qua, ngước mắt lên nhìn cô hỏi:"Chị tự nấu sao?""Ừm""Chị có bỏ độc vào trong đây không đấy?""Không có đâu, cứ ăn đi""Để tôi thử" nói xong nàng gắp 1 miếng thịt lên ăn."Cũng ngon đó!" Jennie nhe răng cười"Vậy thì ăn nhiều vào" cô gắp thức ăn cho nàng."Ừm"Cứ thế 2 người ăn hết tất cả các món trên bàn, xong Jennie định đứng dậy dọn dẹp thì bị cô can lại."Bỏ xuống! Để đó chị lo!""Hả... ờ" nàng có chút bất ngờ nhưng rồi cũng chìu theo ý cô.Jennie đi xuống lầu trước lại sofa xem tivi, Chaeyoung thì đi sau bưng dĩa bát vào phòng bếp rửa. Chưa được bao lâu thì có tiếng cửa vang lên, lần này nàng cũng định đi ra mở thì lại bị cô ngăn lại."Để chị""Ừm"Chaeyoung đi lại mở cửa ra thì bất ngờ cũng có một cô gái tầm tuổi của Jennie nhảy lên ôm chầm lấy cô, ngọt ngào nói:"Chaeng, em nhớ chị chết đi được! "Chaeyoung và nàng đều bất ngờ, mặt Jennie bỗng đen lại ánh mắt chứa đầy tia phẫn nộ nhưng cố nhịn để xem cô ta làm được gì."Cô là ai!?" Chaeyoung đẩy cô ta ra chau mày lạnh lùng nói."Chị nói cái gì vậy? Em là bạn gái của chị mà, Irene nói.Nghe xong câu này mặt Jennie lại càng đen hơn xung quanh toả ra sát khí, cặp mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó nhưng vẫn im lặng."Irene? Con gái bác Choi?""Đúng rồi! Em biết là chị nhớ em mà" cô ta áp vào lòng ngực cô."Xin cô hãy giữ tự trọng, tôi là người đã có gia đình và tôi cũng không biết cô là ai, mong cô tránh ra" Chaeyoung nghiêm nghị nói."Sao? Chị đã có em rồi mà có vợ nữa sao? Chị thật quá đáng! Nhưng em nghĩ cô ta chắc cũng đê tiện lắm mới.../chát.../" chưa kịp nói cô ta đã bị Jennie tát một cái thật mạnh khiến cô ta té bổ nhào xuống đất khinh miệt nói:"Thứ đàn bà đê tiện mới là cô, giựt chồng người khác mà còn vênh váo, mà thông báo luôn cưng giựt chồng nhầm người rồi".Chaeyoung lại một lần nữa bất ngờ vì máu ghen của Jennie, tự nhiên nở nụ cười nhẹ. Nàng quay qua cô, thấy vậy liền quát:"Cười gì mà cười!""Không có gì" cô xua xua tay.Jennie cũng không quan tâm, nhìn xuống cô ta và cảnh cáo."Cô mà còn dám vác mặt cô tới đây một lần nữa, tôi sẽ cho cô nhừ xương"Cô ta có chút sợ sệt nhưng vẫn cứng miệng nói
"Chờ đó đi, sẽ có ngày 2 người phải ly hôn mà thôi!"Nói xong cô ta đứng dậy bỏ đi mất, đến con đường nhỏ vắng người, cô ta lấy điện thoại ra gọi cho ai đó."Tại sao các người lại nói thành công, thất bại thảm hại thì có, còn bị ăn 1 cái tát nữa chứ!" cô ta nói lớn."Cô cứ yên tâm đi, thua keo này... thì bày keo khác" 1 giọng nữ truyền qua từ đầu dây bên kia từ từ nói."Các người lại có cách gì đây?""Kế hoạch là như vầy...""Được tôi hiểu rồi, lần này mà còn không được thì đừng có trách tôi""Cứ tin chúng tôi đi""Được thôi, tôi sẽ làm như các người nói, chỉ cần Chaeyoung ly hôn với con nhỏ đó" dứt lời cô ta cúp máy, nghiến răng nói thầm:"Kim Jennie, cô cứ chờ đó đi, rồi cũng sẽ có ngày, Chaeyoung là của tôi!!!"Còn phía bên Chaeyoung, sau khi cô ta đi, thì cô đã bị nàng đánh 1 trận no đòn, cuối cùng thì vẫn ngồi xuống ghế uống trà tra hỏi:"Nói! Cô ta là ai!""Bà xã à, chị thật sự không biết mà, cô ta từ đâu xuất hiện rồi nói là bạn gái chị, chứ chị thật sự không biết! " cô nói với giọng ủy khuất."Nói xem, đã mấy lần diễn ra chuyện này rồi!? Hết Han So Hee rồi đến Irene! Thật ra là chị còn bao nhiêu người ngoài đó nữa!" Jennie bỗng đứng dậy hét lớn, nước mắt bỗng trào ra, Chaeyoung thấy nàng khóc mà tim bỗng nhói lên, kéo nàng ngồi xuống rồi ôm chầm lấy."Jennie, em đừng khóc, chị đau, để ngày mai chị sẽ đến gặp Irene làm rõ sự việc, được không?""Chị còn muốn đến gặp cô ta nữa sao?!" Nàng khóc lớn hơn tay đấm vào lưng cô nhưng vì quá mệt mỏi nên lực rất yếu."Chị sẽ dẫn em theo"
"Được...""Ngoan, đi ngủ nào" cô vuốt nhẹ tóc nàng rồi bế nàng lên phòng, Jennie cũng không phản kháng gì mà tựa đầu vào ngực cô ngủ thiếp đi.Đến phòng, Chaeyoung thấy Jennie ngủ ngon lành nên nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, đắp chăn lại cho nàng rồi hôn nhẹ lên trán nàng thì thầm:"Jennie, chị yêu em"Xong cô đi qua thư phòng, lấy điện thoại gọi cho 1 người, bên đầu dây liền nói trước."Ồ, Park Chaeyoung, bây giờ còn nhớ đến tôi sao, nói... có chuyện gì cần tôi giúp nào?""Điều tra cho tôi một cô gái tên Irene Choi...""Đừng nói là cậu để ý bé nào rồi nhá, haha... cuối cùng tảng băng trôi này cũng yêu rồi" cậu ta cười đùa cô."Câm miệng!!! Lalisa, cậu coi chừng tôi!!!" Cô tức giận gầm lớn.(Lalisa - Người bạn thân duy nhất của cô hồi bé, chỉ có cô ta mới dám chọc cô và người ngoại lệ là nàng)."Thôi thôi, tôi không đùa nữa, Park Tổng bớt giận" cậu ta đổ mồ hôi gượng cười nói."Tôi cho cậu một tiếng đấy, nếu một tiếng sau mà tôi còn chưa có thông báo gì từ cậu thì coi chưng tôi thiến cậu đấy! " cô ra lời doạ cậu ta."Được rồi, thôi bye, bao giờ xong tôi gởi qua email cho cậu, ok?""Được..." dứt lời Chaeyoung ngắt máy thì đã thấy Jennie bước vào tay còn dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài nói."Park Chaeyoung, chị biết giờ là mấy giờ rồi không? Sao không chịu đi ngủ?""Lo lắng cho chị sao? Bà xã ~~~" cô giở giọng lưu manh nói."Tôi mới... ngáp... không có""Haha... bộ dàng này là muốn câu dẫn chị đây hay sao?" Cô chống cằm, mắt liếc nhìn nàng từ trên xuống dưới, nhếch mép nói."Hả?" Jennie ngơ người rồi nhìn lại bản thân mình... một bên dây áo thì bị trễ xuống gần lộ hết bên bầu ngực, tóc rũ xuống nhìn trông vô cùng quyến rũ, nàng gượng chín cả mặt nhanh chóng lấy tay che người lại rồi nói."Biến thái!""Ơ... chị đã làm gì em đâu" cô uất ức."Thì... thì... thì tại chị nhìn tôi trong tình thế như vậy" nàng lắp bắp nói:"Ồ thế sao?" Chaeyoung bỗng đứng dậy liếm nhẹ môi, tà mị nói."Này, chị tính làm gì?" Nàng lùi lại phía sau.Cô sải bước nhanh lại phía nàng, rồi ôm chầm lấy nàng, giọng có pha chút buồn nói."Jennie, chị xin lỗi, có lẽ vài hôm nữa chúng ta mới đi tuần trăng mật được"Jennie có chút ngỡ ngàng, cười nhẹ vướt lưng cô, khẽ nói."Không sao, tuần sao đi cũng được mà""Cảm ơn em..." xong câu cô từ từ hôn lên xương quai xanh của nàng rồi ngước mặt lên nhìn nàng với đôi mắt đầy khát vọng. Jennie như hiểu được ý cô, quay mặt sang chỗ khác gật đầu nhẹ.Chaeyoung cười dịu dàng, bế thốc Jennie lên đi qua phòng ngủ, đặt nhẹ nàng xuống giường xong cởi hết quần áo của hai người ra và tối đó một cuộc ân ái mặn nồng diễn ra, trong phòng phát ra tiếng rên rỉ của người nằm dưới và tiếng thở dốc của người phía trên...Sáng hôm sau,Jennie nhứt mỏi mở mắt dậy, nhìn qua thì thấy Chaeyoung đang còn đang ngủ say, bỗng chốc trong người cảm giác hạnh phúc cười tươi, cái tay nghịch ngợm của nàng chọt vào má cô rồi di chuyển xuống bờ môi của cô.Trong lúc mãi sờ vào môi của Chaeyoung thì nàng không biết cô đã thức dậy và nhìn nàng chằm chằm. Chaeyoung cười nham hiểm cầm lấy tay Jennie rồi đè nàng xuống dưới, nhếch miệng nói:"Mới sáng mà em lại như vậy rồi, lại muốn nữa sao?""Chị bị điên à!? Ai mà thèm chứ" nàng bĩu môi."Nhưng chị thèm..." vừa dứt lời cô đã hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng, mềm mại và ngọt ngào.Rời môi, cô hôn lên khắp nơi trên cơ thể nàng, để lại ấn kí đỏ hồng, Jennie thở gấp nói:"Chaeyoung, đừng dừng lại... à nhầm dừng lại đi mà" Jennie bỗng che miệng lại, nàng vừa gọi cô là Chae...? Chaeyoung cũng vì chữ đó mà dừng lại hành động, vui vẻ nói."Jennie, em mới gọi chị là gì? Em nói lại cho chị nghe!"Nàng quay mặt sang chổ khác mặt đỏ hồng khẽ gọi:"Chae... Chaeyoung ~"Cô ôm chầm lấy nàng, mừng muốn rơi nước mắt nói:"Cuối cùng em cũng chấp nhận chị rồi""Ừm..." nàng vuốt tóc mượt mà của cô mà nói:Bỗng Chaeyoung thúc cự vật đang cương cứng kia vào trong nàng khiến Jennie la lên."Ưm... đau... sao đột ngột... vậy... dừng lại... ưm"Cô như lơ đi lời nói của nàng cứ tiếp tục mà di chuyển. Vâng và buổi sáng đó nàng bị hành hai tiếng đồng hồ, cả người mềm nhũng còn Chaeyoung thì như được sạc pin thong thả mà đi vào nhà vệ sinh cá nhân nhưng vẫn không quên bế Jennie theo bởi giờ nàng không còn một sức lực nào mà để di chuyển.Xong cô bế nàng xuống dưới lầu rồi nói:"Em muốn ăn gì?""Salad đi""Sao lúc nào em cũng ăn salad thế, làm sao mà có sức khoẻ được" cô cằn nhằn."Tại đang giảm cân mà""Giờ em gầy thế này rồi mà giảm cân nữa á""Em phải ăn nhiều lên, để cho nó múp múp dễ thương" cô nhéo má nàng."Xì... mập lên cho chị bỏ em chứ gì!? Ứ tin""Không bỏ, không bao giờ bỏ""Chắc chứ?" nàng ngước lên nhìn cô."Chắc mà, đi... chị dẫn em đi ăn, ha""Ừm"Cô bế nàng ra xe, rồi để nàng ngồi ngay ngắn thắt dây an toàn lại cho nàng nhưng không để ý phía sau hai người còn có một chiếc xe đen, đang rình mò.Đứng trước một nhà hàng mang theo phong cách Nhật, hai người đi vào thì đã bị Irene giựt tay Chaeyoung lại."Chị xã, chị dám đi ngoại tình sao?"Vote ⭐️ giúp mình 🫶⠀ 🍂🧡🍂 🍂🧡🍂
🧡 🧡 🧡 🧡
🍂 🍂
🧡 Chaennie 🧡
🍂 🍂
🧡 ⠀ 🧡
🍂
"Chờ đó đi, sẽ có ngày 2 người phải ly hôn mà thôi!"Nói xong cô ta đứng dậy bỏ đi mất, đến con đường nhỏ vắng người, cô ta lấy điện thoại ra gọi cho ai đó."Tại sao các người lại nói thành công, thất bại thảm hại thì có, còn bị ăn 1 cái tát nữa chứ!" cô ta nói lớn."Cô cứ yên tâm đi, thua keo này... thì bày keo khác" 1 giọng nữ truyền qua từ đầu dây bên kia từ từ nói."Các người lại có cách gì đây?""Kế hoạch là như vầy...""Được tôi hiểu rồi, lần này mà còn không được thì đừng có trách tôi""Cứ tin chúng tôi đi""Được thôi, tôi sẽ làm như các người nói, chỉ cần Chaeyoung ly hôn với con nhỏ đó" dứt lời cô ta cúp máy, nghiến răng nói thầm:"Kim Jennie, cô cứ chờ đó đi, rồi cũng sẽ có ngày, Chaeyoung là của tôi!!!"Còn phía bên Chaeyoung, sau khi cô ta đi, thì cô đã bị nàng đánh 1 trận no đòn, cuối cùng thì vẫn ngồi xuống ghế uống trà tra hỏi:"Nói! Cô ta là ai!""Bà xã à, chị thật sự không biết mà, cô ta từ đâu xuất hiện rồi nói là bạn gái chị, chứ chị thật sự không biết! " cô nói với giọng ủy khuất."Nói xem, đã mấy lần diễn ra chuyện này rồi!? Hết Han So Hee rồi đến Irene! Thật ra là chị còn bao nhiêu người ngoài đó nữa!" Jennie bỗng đứng dậy hét lớn, nước mắt bỗng trào ra, Chaeyoung thấy nàng khóc mà tim bỗng nhói lên, kéo nàng ngồi xuống rồi ôm chầm lấy."Jennie, em đừng khóc, chị đau, để ngày mai chị sẽ đến gặp Irene làm rõ sự việc, được không?""Chị còn muốn đến gặp cô ta nữa sao?!" Nàng khóc lớn hơn tay đấm vào lưng cô nhưng vì quá mệt mỏi nên lực rất yếu."Chị sẽ dẫn em theo"
"Được...""Ngoan, đi ngủ nào" cô vuốt nhẹ tóc nàng rồi bế nàng lên phòng, Jennie cũng không phản kháng gì mà tựa đầu vào ngực cô ngủ thiếp đi.Đến phòng, Chaeyoung thấy Jennie ngủ ngon lành nên nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, đắp chăn lại cho nàng rồi hôn nhẹ lên trán nàng thì thầm:"Jennie, chị yêu em"Xong cô đi qua thư phòng, lấy điện thoại gọi cho 1 người, bên đầu dây liền nói trước."Ồ, Park Chaeyoung, bây giờ còn nhớ đến tôi sao, nói... có chuyện gì cần tôi giúp nào?""Điều tra cho tôi một cô gái tên Irene Choi...""Đừng nói là cậu để ý bé nào rồi nhá, haha... cuối cùng tảng băng trôi này cũng yêu rồi" cậu ta cười đùa cô."Câm miệng!!! Lalisa, cậu coi chừng tôi!!!" Cô tức giận gầm lớn.(Lalisa - Người bạn thân duy nhất của cô hồi bé, chỉ có cô ta mới dám chọc cô và người ngoại lệ là nàng)."Thôi thôi, tôi không đùa nữa, Park Tổng bớt giận" cậu ta đổ mồ hôi gượng cười nói."Tôi cho cậu một tiếng đấy, nếu một tiếng sau mà tôi còn chưa có thông báo gì từ cậu thì coi chưng tôi thiến cậu đấy! " cô ra lời doạ cậu ta."Được rồi, thôi bye, bao giờ xong tôi gởi qua email cho cậu, ok?""Được..." dứt lời Chaeyoung ngắt máy thì đã thấy Jennie bước vào tay còn dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài nói."Park Chaeyoung, chị biết giờ là mấy giờ rồi không? Sao không chịu đi ngủ?""Lo lắng cho chị sao? Bà xã ~~~" cô giở giọng lưu manh nói."Tôi mới... ngáp... không có""Haha... bộ dàng này là muốn câu dẫn chị đây hay sao?" Cô chống cằm, mắt liếc nhìn nàng từ trên xuống dưới, nhếch mép nói."Hả?" Jennie ngơ người rồi nhìn lại bản thân mình... một bên dây áo thì bị trễ xuống gần lộ hết bên bầu ngực, tóc rũ xuống nhìn trông vô cùng quyến rũ, nàng gượng chín cả mặt nhanh chóng lấy tay che người lại rồi nói."Biến thái!""Ơ... chị đã làm gì em đâu" cô uất ức."Thì... thì... thì tại chị nhìn tôi trong tình thế như vậy" nàng lắp bắp nói:"Ồ thế sao?" Chaeyoung bỗng đứng dậy liếm nhẹ môi, tà mị nói."Này, chị tính làm gì?" Nàng lùi lại phía sau.Cô sải bước nhanh lại phía nàng, rồi ôm chầm lấy nàng, giọng có pha chút buồn nói."Jennie, chị xin lỗi, có lẽ vài hôm nữa chúng ta mới đi tuần trăng mật được"Jennie có chút ngỡ ngàng, cười nhẹ vướt lưng cô, khẽ nói."Không sao, tuần sao đi cũng được mà""Cảm ơn em..." xong câu cô từ từ hôn lên xương quai xanh của nàng rồi ngước mặt lên nhìn nàng với đôi mắt đầy khát vọng. Jennie như hiểu được ý cô, quay mặt sang chỗ khác gật đầu nhẹ.Chaeyoung cười dịu dàng, bế thốc Jennie lên đi qua phòng ngủ, đặt nhẹ nàng xuống giường xong cởi hết quần áo của hai người ra và tối đó một cuộc ân ái mặn nồng diễn ra, trong phòng phát ra tiếng rên rỉ của người nằm dưới và tiếng thở dốc của người phía trên...Sáng hôm sau,Jennie nhứt mỏi mở mắt dậy, nhìn qua thì thấy Chaeyoung đang còn đang ngủ say, bỗng chốc trong người cảm giác hạnh phúc cười tươi, cái tay nghịch ngợm của nàng chọt vào má cô rồi di chuyển xuống bờ môi của cô.Trong lúc mãi sờ vào môi của Chaeyoung thì nàng không biết cô đã thức dậy và nhìn nàng chằm chằm. Chaeyoung cười nham hiểm cầm lấy tay Jennie rồi đè nàng xuống dưới, nhếch miệng nói:"Mới sáng mà em lại như vậy rồi, lại muốn nữa sao?""Chị bị điên à!? Ai mà thèm chứ" nàng bĩu môi."Nhưng chị thèm..." vừa dứt lời cô đã hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng, mềm mại và ngọt ngào.Rời môi, cô hôn lên khắp nơi trên cơ thể nàng, để lại ấn kí đỏ hồng, Jennie thở gấp nói:"Chaeyoung, đừng dừng lại... à nhầm dừng lại đi mà" Jennie bỗng che miệng lại, nàng vừa gọi cô là Chae...? Chaeyoung cũng vì chữ đó mà dừng lại hành động, vui vẻ nói."Jennie, em mới gọi chị là gì? Em nói lại cho chị nghe!"Nàng quay mặt sang chổ khác mặt đỏ hồng khẽ gọi:"Chae... Chaeyoung ~"Cô ôm chầm lấy nàng, mừng muốn rơi nước mắt nói:"Cuối cùng em cũng chấp nhận chị rồi""Ừm..." nàng vuốt tóc mượt mà của cô mà nói:Bỗng Chaeyoung thúc cự vật đang cương cứng kia vào trong nàng khiến Jennie la lên."Ưm... đau... sao đột ngột... vậy... dừng lại... ưm"Cô như lơ đi lời nói của nàng cứ tiếp tục mà di chuyển. Vâng và buổi sáng đó nàng bị hành hai tiếng đồng hồ, cả người mềm nhũng còn Chaeyoung thì như được sạc pin thong thả mà đi vào nhà vệ sinh cá nhân nhưng vẫn không quên bế Jennie theo bởi giờ nàng không còn một sức lực nào mà để di chuyển.Xong cô bế nàng xuống dưới lầu rồi nói:"Em muốn ăn gì?""Salad đi""Sao lúc nào em cũng ăn salad thế, làm sao mà có sức khoẻ được" cô cằn nhằn."Tại đang giảm cân mà""Giờ em gầy thế này rồi mà giảm cân nữa á""Em phải ăn nhiều lên, để cho nó múp múp dễ thương" cô nhéo má nàng."Xì... mập lên cho chị bỏ em chứ gì!? Ứ tin""Không bỏ, không bao giờ bỏ""Chắc chứ?" nàng ngước lên nhìn cô."Chắc mà, đi... chị dẫn em đi ăn, ha""Ừm"Cô bế nàng ra xe, rồi để nàng ngồi ngay ngắn thắt dây an toàn lại cho nàng nhưng không để ý phía sau hai người còn có một chiếc xe đen, đang rình mò.Đứng trước một nhà hàng mang theo phong cách Nhật, hai người đi vào thì đã bị Irene giựt tay Chaeyoung lại."Chị xã, chị dám đi ngoại tình sao?"Vote ⭐️ giúp mình 🫶⠀ 🍂🧡🍂 🍂🧡🍂
🧡 🧡 🧡 🧡
🍂 🍂
🧡 Chaennie 🧡
🍂 🍂
🧡 ⠀ 🧡
🍂