[Chaennie] Không để wifey rời xa
Chap 9 - Hợp tác
Hôm nay là buổi đấu thầu tại Tập Đoàn -R-. Được tổ chức sang trọng tại sảnh lớn nằm trên tầng cao của tập đoàn. Các công ty lớn nhỏ, muốn có được dự án đều có mặt.
Hôm nay Kim Min Ho xuất thân chinh chiến, tháp tùng ông là Anne và Kai, trên mặt Kai còn vết bầm đã chuyển sang tím và cánh tay bị gãy vẫn còn bó bột. Người đang bị thương tật như Kai thật sự Kim Min Ho cũng không muốn Kai đi cùng, nhìn xem ai cũng nhìn mất mặt đi được. Nhưng khổ nổi dự án đấu thầu này là do Kai đảm nhiệm.
Anne, nhìn cánh tay bị gãy của chồng, lòng cô ta trăm nỗi nghi ngờ nhưng hỏi Kai, hắn nói rằng bị cướp, nhưng thật sự cô ta không tin cho lắm.
Mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi kết quả. Tất cả quá trình diễn ra tốt đẹp, hôm nay người chủ trì buổi đấu thầu là Lee Jong Suk - Phó tổng giám đốc hành chính của -R-. Mà không phải Park Chaeyoung người đứng đầu của tập đoàn.
Trong lúc chờ đợi kết quả Anne quay sang Kim Min Ho nói nhỏ.
"Ba con cứ tưởng hôm nay sẽ được gặp Tổng giám đốc của -R- chứ? Ngày quan trọng như vậy có rất nhiều các công ty lớn nhỏ có mặt mà cô ấy chẳng để vào mắt. Trong giới kinh doanh người ta nói đúng, cô ấy là người ngạo mạn, chẳng xem ai ra gì. Ba con còn nghe nói cô ấy là một người thâm sâu, lòng dạ khó lường. Làm việc với những người như vậy, con cảm thấy nguy hiểm quá"
"Con biết gì chứ? Park Chaeyoung là người con muốn gặp là gặp à? Khi nào con có được vị trí, đứng trên đầu thiên hạ như cô ấy, thì lúc đó hay lên tiếng"
Ông quở trách con gái, sao đó im lặng vài giây, rồi thở dài, vẻ mặt cam chịu.
"Trong giới làm ăn, mấy người dám đắc tội với cô ấy, con nên nói ít lại thôi. Chỉ cần mình trúng thầu, làm đúng công việc của mình là được"
"Dạ"
Cô ta cũng chỉ thấy bất bình một chút thôi, nhưng ngẫm lại lời ba cô ta nói rất đúng, so với Tập đoàn -R- thì công ty của ba cô ta chỉ là hạt cát trên sa mạc, đắc tội với -R- xem như tự đào hố chôn mình.
Thời gian quan trọng nhất cũng đã đến. Phó giám đốc Lee Jong Suk dõng dạc tuyên bố công ty trúng thầu.
"Cám ơn các vị đã chờ đợi. Hôm nay công ty trúng thầu là Công ty xây dựng KM"
"Ba... ba... chúng ta trúng thầu rồi" Kai vui mừng
"Đúng vậy, ba dự án lần này chúng ta đã có được" Anne cũng không giấu nỗi vui mừng.
"Haha... Đúng, đúng, chúng ta làm được rồi"
Kim Min Ho hạnh phúc, cảm thấy vô cùng thành tựu, vẻ mặt đắc thắng không ngừng hướng về các đối thủ.
"Kim tổng" Lee Jong Suk từ sân khấu đi xuống chào Kim Min Ho một tiếng.
"Xin chào, xin chào phó tổng Lee" Kim Min Ho lịch sự, chào hỏi.
"Kim tổng mời mọi người theo tôi. Park tổng muốn gặp mọi người"
Ba người nhìn nhau, bất ngờ Park Chaeyoung muốn gặp họ, miệng cười đến vui vẻ, vẻ hào hứng không giấu nỗi trên khuôn mặt họ.
"Vâng, vâng phiền phó tổng Lee dẫn đường"
Lee Jong Suk dẫn đầu, gõ nhẹ cửa, rồi mở cửa bước vào.
Nhìn phòng làm việc của Park Chaeyoung, Kim Min Ho phải tự cảm thán trong lòng, quá sang trọng, lớn gấp ba lần nơi làm việc của ông.
Park Chaeyoung lúc này đang ngồi trên sofa, bộ dáng thanh tao, nhã nhặn, ngón tay thon dài đang lật từng trang tài liệu xem, kế bên còn có trợ lí của cô là Jane Kim.
"Park tổng, Kim tổng đã đến" Lee Jong Suk trình báo.
Park Chaeyoung để tài liệu sang một bên, ngẩng mặt nhìn ba người vừa đến, khóe miệng nhếch lên.
"Mọi người ngồi đi"
Lời mời cũng xa cách, vẻ mặt hờ hững. Dù sao Kim Min Ho cũng là người làm ăn, so về tuổi nghề và tuổi tác đều lớn hơn Park Chaeyoung, bị vẻ coi thường của Park Chaeyoung vẫn khiến ông khó chịu, nhưng trên môi vẫn phải cố gắng gượng cười, nịnh nọt.
Khi tất cả đã yên vị chỗ ngồi. Kim Min Ho e dè lên tiếng.
"Cám ơn Park tổng đã cho công ty chúng tôi cơ hội được hợp tác với tập đoàn -R-"
Park Chaeyoung nhìn ông cười như không cười, mắt cô sâu hút không thể nhìn ra cảm xúc.
Anne bị vẻ ngoài và thần thái của Park Chaeyoung thu hút, cô ta chăm chú nhìn cô vô cùng đẹp và mị hoặc trước mặt.
"Kim tổng khách sáo rồi. Mong rằng công ty ông không làm tôi thất vọng" cô dựa lưng vào ghế, môi mỏng nhếch lên, nói rõ từng tiếng.
"Nhất định, nhất định, tôi xin hứa sẽ không làm cô thất vọng". Để có được dự án này, ông không ngại hạ mình, vốn cuộc sống không phải như vậy sao?
"Tốt. Chúng ta chính thức kí hợp đồng"
Không dài dòng, dứt khoát nhanh gọn.
Jane Kim nhanh chóng đưa bản hợp đồng cho Park Chaeyoung và Kim Min Ho, khi hai bên xem xét không ý kiến gì, đồng loạt kí vào. Nhìn bản hợp đồng vừa được kí, ba người nhà họ Kim không giấu nỗi vui mừng.
"Park tổng để cám ơn cô đã cho chúng tôi cơ hội hợp tác không biết chúng tôi có thể mời cô một bữa cơm được không?"
Anne nở nụ cười quyến rũ, giọng điệu ngọt ngào, lời cô vừa nói làm cả Kim Min Ho và cả Kai đều quay sang nhìn cô ta.
Park Chaeyoung vẻ mặt ung dung, từ chối không khoang nhượng.
"Tôi không cho ai cơ hội bao giờ, trúng thầu là do các vị đã nổ lực nên bữa cơm này tôi xin phép từ chối"
Nụ cười trên môi Anne cứng lại, người phụ nữ này quá ngạo mạn, một chút mặt mũi cũng không dành cho người khác.
"Vâng. Park tổng nói đúng, vậy khi nào dự án thành công lúc đó chúng ta chúc mừng cũng không muộn". Kim Min Ho gượng gạo giải vây xấu hổ cho con gái.
"Được, nếu dự án thành công, lúc đó ăn mừng cũng không muộn" Câu nói này của cô rất chậm, rất nhẹ nhàng.
"Vâng"
Bỗng nhiên Park Chaeyoung lúc này, dời ánh mắt sang Kai, người vẫn lặng im và quan sát cô từ lúc giờ. Cô dựa người vào ghế, hai chân chéo nhau, dáng ngồi thong dong, tự tại.
"Kim tổng... anh ta là...?"
Kim Min Ho nhìn theo hướng mắt của Park Chaeyoung, hiểu ý cô đang hỏi là Kai.
"À, đây là con rễ của tôi. Là phó giám đốc của KM cũng là người điều hành dự án lần này tên là Kai - Kim Jong In"
Park Chaeyoung gật đầu xem như đã hiểu.
Kai nhanh miệng, cười rạng rỡ dù miệng vẫn còn đau khiến chân mày phải nhíu lại.
"Park tổng, rất mong cô giúp đỡ"
Park Chaeyoung không trả lời, những ngón tay nhẹ nhàng gõ nhẹ lên đùi, môi mỏng cười nhẹ, ánh mắt ngút ngàn nhìn người đối diện.
"Anh bị tai nạn à. Sao lại ra nông nổi như vậy?"
Vẻ mặt Kai cứng ngắt nhưng nhanh chóng mỉm cười gượng.
"À. Tôi bị cướp, trong lúc xô xát nên bị thương. Cám ơn Park tổng đã quan tâm"
Park Chaeyoung không nói gì nữa với Kai mà quay sang Kim Min Ho.
Lúc này nụ cười cô chợt tắt, cảm xúc cô thay đổi quá nhanh khiến họ không hiểu được cô đang nghĩ gì?
"Tôi muốn dự án tuần sau bắt đầu thi công. Không biết bên Kim tổng có ý kiến gì không?"
Biết tuy là câu hỏi, nhưng ông nào dám ý kiến, ông phải nhanh chóng chạy ra cách để xoay vốn. Kim Min Ho gật đầu lia lịa.
"Được... được, cứ theo ý của Park tổng"
Park Chaeyoung gật đầu hài lòng, sau đó lấy trong túi ra ba thẻ vàng đưa tới trước mặt ba người.
"Hai tuần nữa, tôi sẽ khánh thành sân golf lấy danh nghĩa của -R-. Nếu ngày đó rảnh rỗi, mọi người có thể đến dự"
Kim Min Ho nghĩ thầm nếu mời ông đến dự lễ khánh thành do chính Park Chaeyoung tổ chức. Những người xuất hiện sẽ là những nhân vật vô cùng quan trọng, không phải KM sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn hay sao. Có lẽ Park Chaeyoung cũng xem trọng mới mời ông, vẻ mặt không giấu được niềm vui, Kim Min Ho miệng cười không khép lại được.
"Chúng tôi sẽ đến, nhất định sẽ đến"
Ánh mắt quét qua một vòng nhìn bộ mặt thích thú của ba người họ, lòng cô cười lạnh.
"Tôi có buổi họp ngay bây giờ, xem như trước mắt chúng ta kí hợp đồng thành công"
"Vâng... vâng chúng tôi xin phép về trước"
Nhìn bóng ba người khuất sau tấm cửa, nụ cười ôn nhu tắt lịm, thay vào đó là vẻ âm trầm khó đoán, đôi mắt sắc lạnh, sâu thẳm không thấy đáy.
"Cho người giám sát bọn họ"
Jane biết đây là nhiệm vụ của mình, nhanh chóng nói "vâng"
"Jong Suk, dự án này giao cho cậu, lần này cho cậu cùng chơi với bọn họ"
Cô nhếch môi nhìn Lee Jong Suk. Là cấp dưới của cô bao năm, Lee Jong Suk rất hiểu Park Chaeyoung, đừng nhìn vào vẻ ôn nhu của cô mà lầm. Một khi muốn chỉnh một ai, thì người đó chứ việc cầu nguyện cho bản thân.
"Park tổng, cô cứ yên tâm. Kim Min Ho sẽ không được vui vẻ mấy ngày nữa đâu"
"Tốt. Hai người về làm việc của mình đi"
"Vâng"
Cửa phòng khép lại, Park Chaeyoung đứng dậy, đi đến bàn làm việc, cầm khung hình lên xem, nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt người con gái trong tấm hình.
Hình ảnh này là lúc cô đưa nàng đi du lịch ở Nhật đúng dịp mùa hoa anh đào nở. Nàng đứng dưới tán hoa anh đào, nở nụ cười xinh đẹp, ánh mắt trong veo như nước, mỗi lần mệt nhọc chỉ cần nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, thì bao mệt mỏi sẽ tan mất. Park Chaeyoung nhìn vào tấm ảnh, môi mỏng hé mở.
"NiNi, em sẽ không cho phép một ai, có quyền làm tổn thương chị"Vote ⭐️
Hôm nay Kim Min Ho xuất thân chinh chiến, tháp tùng ông là Anne và Kai, trên mặt Kai còn vết bầm đã chuyển sang tím và cánh tay bị gãy vẫn còn bó bột. Người đang bị thương tật như Kai thật sự Kim Min Ho cũng không muốn Kai đi cùng, nhìn xem ai cũng nhìn mất mặt đi được. Nhưng khổ nổi dự án đấu thầu này là do Kai đảm nhiệm.
Anne, nhìn cánh tay bị gãy của chồng, lòng cô ta trăm nỗi nghi ngờ nhưng hỏi Kai, hắn nói rằng bị cướp, nhưng thật sự cô ta không tin cho lắm.
Mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi kết quả. Tất cả quá trình diễn ra tốt đẹp, hôm nay người chủ trì buổi đấu thầu là Lee Jong Suk - Phó tổng giám đốc hành chính của -R-. Mà không phải Park Chaeyoung người đứng đầu của tập đoàn.
Trong lúc chờ đợi kết quả Anne quay sang Kim Min Ho nói nhỏ.
"Ba con cứ tưởng hôm nay sẽ được gặp Tổng giám đốc của -R- chứ? Ngày quan trọng như vậy có rất nhiều các công ty lớn nhỏ có mặt mà cô ấy chẳng để vào mắt. Trong giới kinh doanh người ta nói đúng, cô ấy là người ngạo mạn, chẳng xem ai ra gì. Ba con còn nghe nói cô ấy là một người thâm sâu, lòng dạ khó lường. Làm việc với những người như vậy, con cảm thấy nguy hiểm quá"
"Con biết gì chứ? Park Chaeyoung là người con muốn gặp là gặp à? Khi nào con có được vị trí, đứng trên đầu thiên hạ như cô ấy, thì lúc đó hay lên tiếng"
Ông quở trách con gái, sao đó im lặng vài giây, rồi thở dài, vẻ mặt cam chịu.
"Trong giới làm ăn, mấy người dám đắc tội với cô ấy, con nên nói ít lại thôi. Chỉ cần mình trúng thầu, làm đúng công việc của mình là được"
"Dạ"
Cô ta cũng chỉ thấy bất bình một chút thôi, nhưng ngẫm lại lời ba cô ta nói rất đúng, so với Tập đoàn -R- thì công ty của ba cô ta chỉ là hạt cát trên sa mạc, đắc tội với -R- xem như tự đào hố chôn mình.
Thời gian quan trọng nhất cũng đã đến. Phó giám đốc Lee Jong Suk dõng dạc tuyên bố công ty trúng thầu.
"Cám ơn các vị đã chờ đợi. Hôm nay công ty trúng thầu là Công ty xây dựng KM"
"Ba... ba... chúng ta trúng thầu rồi" Kai vui mừng
"Đúng vậy, ba dự án lần này chúng ta đã có được" Anne cũng không giấu nỗi vui mừng.
"Haha... Đúng, đúng, chúng ta làm được rồi"
Kim Min Ho hạnh phúc, cảm thấy vô cùng thành tựu, vẻ mặt đắc thắng không ngừng hướng về các đối thủ.
"Kim tổng" Lee Jong Suk từ sân khấu đi xuống chào Kim Min Ho một tiếng.
"Xin chào, xin chào phó tổng Lee" Kim Min Ho lịch sự, chào hỏi.
"Kim tổng mời mọi người theo tôi. Park tổng muốn gặp mọi người"
Ba người nhìn nhau, bất ngờ Park Chaeyoung muốn gặp họ, miệng cười đến vui vẻ, vẻ hào hứng không giấu nỗi trên khuôn mặt họ.
"Vâng, vâng phiền phó tổng Lee dẫn đường"
Lee Jong Suk dẫn đầu, gõ nhẹ cửa, rồi mở cửa bước vào.
Nhìn phòng làm việc của Park Chaeyoung, Kim Min Ho phải tự cảm thán trong lòng, quá sang trọng, lớn gấp ba lần nơi làm việc của ông.
Park Chaeyoung lúc này đang ngồi trên sofa, bộ dáng thanh tao, nhã nhặn, ngón tay thon dài đang lật từng trang tài liệu xem, kế bên còn có trợ lí của cô là Jane Kim.
"Park tổng, Kim tổng đã đến" Lee Jong Suk trình báo.
Park Chaeyoung để tài liệu sang một bên, ngẩng mặt nhìn ba người vừa đến, khóe miệng nhếch lên.
"Mọi người ngồi đi"
Lời mời cũng xa cách, vẻ mặt hờ hững. Dù sao Kim Min Ho cũng là người làm ăn, so về tuổi nghề và tuổi tác đều lớn hơn Park Chaeyoung, bị vẻ coi thường của Park Chaeyoung vẫn khiến ông khó chịu, nhưng trên môi vẫn phải cố gắng gượng cười, nịnh nọt.
Khi tất cả đã yên vị chỗ ngồi. Kim Min Ho e dè lên tiếng.
"Cám ơn Park tổng đã cho công ty chúng tôi cơ hội được hợp tác với tập đoàn -R-"
Park Chaeyoung nhìn ông cười như không cười, mắt cô sâu hút không thể nhìn ra cảm xúc.
Anne bị vẻ ngoài và thần thái của Park Chaeyoung thu hút, cô ta chăm chú nhìn cô vô cùng đẹp và mị hoặc trước mặt.
"Kim tổng khách sáo rồi. Mong rằng công ty ông không làm tôi thất vọng" cô dựa lưng vào ghế, môi mỏng nhếch lên, nói rõ từng tiếng.
"Nhất định, nhất định, tôi xin hứa sẽ không làm cô thất vọng". Để có được dự án này, ông không ngại hạ mình, vốn cuộc sống không phải như vậy sao?
"Tốt. Chúng ta chính thức kí hợp đồng"
Không dài dòng, dứt khoát nhanh gọn.
Jane Kim nhanh chóng đưa bản hợp đồng cho Park Chaeyoung và Kim Min Ho, khi hai bên xem xét không ý kiến gì, đồng loạt kí vào. Nhìn bản hợp đồng vừa được kí, ba người nhà họ Kim không giấu nỗi vui mừng.
"Park tổng để cám ơn cô đã cho chúng tôi cơ hội hợp tác không biết chúng tôi có thể mời cô một bữa cơm được không?"
Anne nở nụ cười quyến rũ, giọng điệu ngọt ngào, lời cô vừa nói làm cả Kim Min Ho và cả Kai đều quay sang nhìn cô ta.
Park Chaeyoung vẻ mặt ung dung, từ chối không khoang nhượng.
"Tôi không cho ai cơ hội bao giờ, trúng thầu là do các vị đã nổ lực nên bữa cơm này tôi xin phép từ chối"
Nụ cười trên môi Anne cứng lại, người phụ nữ này quá ngạo mạn, một chút mặt mũi cũng không dành cho người khác.
"Vâng. Park tổng nói đúng, vậy khi nào dự án thành công lúc đó chúng ta chúc mừng cũng không muộn". Kim Min Ho gượng gạo giải vây xấu hổ cho con gái.
"Được, nếu dự án thành công, lúc đó ăn mừng cũng không muộn" Câu nói này của cô rất chậm, rất nhẹ nhàng.
"Vâng"
Bỗng nhiên Park Chaeyoung lúc này, dời ánh mắt sang Kai, người vẫn lặng im và quan sát cô từ lúc giờ. Cô dựa người vào ghế, hai chân chéo nhau, dáng ngồi thong dong, tự tại.
"Kim tổng... anh ta là...?"
Kim Min Ho nhìn theo hướng mắt của Park Chaeyoung, hiểu ý cô đang hỏi là Kai.
"À, đây là con rễ của tôi. Là phó giám đốc của KM cũng là người điều hành dự án lần này tên là Kai - Kim Jong In"
Park Chaeyoung gật đầu xem như đã hiểu.
Kai nhanh miệng, cười rạng rỡ dù miệng vẫn còn đau khiến chân mày phải nhíu lại.
"Park tổng, rất mong cô giúp đỡ"
Park Chaeyoung không trả lời, những ngón tay nhẹ nhàng gõ nhẹ lên đùi, môi mỏng cười nhẹ, ánh mắt ngút ngàn nhìn người đối diện.
"Anh bị tai nạn à. Sao lại ra nông nổi như vậy?"
Vẻ mặt Kai cứng ngắt nhưng nhanh chóng mỉm cười gượng.
"À. Tôi bị cướp, trong lúc xô xát nên bị thương. Cám ơn Park tổng đã quan tâm"
Park Chaeyoung không nói gì nữa với Kai mà quay sang Kim Min Ho.
Lúc này nụ cười cô chợt tắt, cảm xúc cô thay đổi quá nhanh khiến họ không hiểu được cô đang nghĩ gì?
"Tôi muốn dự án tuần sau bắt đầu thi công. Không biết bên Kim tổng có ý kiến gì không?"
Biết tuy là câu hỏi, nhưng ông nào dám ý kiến, ông phải nhanh chóng chạy ra cách để xoay vốn. Kim Min Ho gật đầu lia lịa.
"Được... được, cứ theo ý của Park tổng"
Park Chaeyoung gật đầu hài lòng, sau đó lấy trong túi ra ba thẻ vàng đưa tới trước mặt ba người.
"Hai tuần nữa, tôi sẽ khánh thành sân golf lấy danh nghĩa của -R-. Nếu ngày đó rảnh rỗi, mọi người có thể đến dự"
Kim Min Ho nghĩ thầm nếu mời ông đến dự lễ khánh thành do chính Park Chaeyoung tổ chức. Những người xuất hiện sẽ là những nhân vật vô cùng quan trọng, không phải KM sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn hay sao. Có lẽ Park Chaeyoung cũng xem trọng mới mời ông, vẻ mặt không giấu được niềm vui, Kim Min Ho miệng cười không khép lại được.
"Chúng tôi sẽ đến, nhất định sẽ đến"
Ánh mắt quét qua một vòng nhìn bộ mặt thích thú của ba người họ, lòng cô cười lạnh.
"Tôi có buổi họp ngay bây giờ, xem như trước mắt chúng ta kí hợp đồng thành công"
"Vâng... vâng chúng tôi xin phép về trước"
Nhìn bóng ba người khuất sau tấm cửa, nụ cười ôn nhu tắt lịm, thay vào đó là vẻ âm trầm khó đoán, đôi mắt sắc lạnh, sâu thẳm không thấy đáy.
"Cho người giám sát bọn họ"
Jane biết đây là nhiệm vụ của mình, nhanh chóng nói "vâng"
"Jong Suk, dự án này giao cho cậu, lần này cho cậu cùng chơi với bọn họ"
Cô nhếch môi nhìn Lee Jong Suk. Là cấp dưới của cô bao năm, Lee Jong Suk rất hiểu Park Chaeyoung, đừng nhìn vào vẻ ôn nhu của cô mà lầm. Một khi muốn chỉnh một ai, thì người đó chứ việc cầu nguyện cho bản thân.
"Park tổng, cô cứ yên tâm. Kim Min Ho sẽ không được vui vẻ mấy ngày nữa đâu"
"Tốt. Hai người về làm việc của mình đi"
"Vâng"
Cửa phòng khép lại, Park Chaeyoung đứng dậy, đi đến bàn làm việc, cầm khung hình lên xem, nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt người con gái trong tấm hình.
Hình ảnh này là lúc cô đưa nàng đi du lịch ở Nhật đúng dịp mùa hoa anh đào nở. Nàng đứng dưới tán hoa anh đào, nở nụ cười xinh đẹp, ánh mắt trong veo như nước, mỗi lần mệt nhọc chỉ cần nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, thì bao mệt mỏi sẽ tan mất. Park Chaeyoung nhìn vào tấm ảnh, môi mỏng hé mở.
"NiNi, em sẽ không cho phép một ai, có quyền làm tổn thương chị"Vote ⭐️