Bí mật của thỏ trắng [EmiBonnie]
8. Backhug
Trên đường về nhà, Bonnie vẫn chưa hết tò mò về lời nói của sư thầy. Em liên tục chồm lên, bám vào vai Emi mà lắc qua lắc lại." Emi ơi, chị nghĩ coi, "chuyện" mà thầy nói là gì vậy?"" Làm ơn đừng có lắc cái xe như vậy coi, tui còn muốn sống! " Emi liếc Bonnie qua kính chiếu hậu, giọng đầy bất lực.Bonnie xụ mặt, nhưng vẫn không từ bỏ "Hay là... mình sắp trúng số?"" có mua vé số đâu mà trúng?"" Hay là... có người thân mất tích lâu năm tìm về?!"" Ba mẹ với Flim của chị vẫn khỏe mạnh mà."Bonnie xoa cằm, mắt sáng lên"Vậy chắc chắn là sắp có "gái đẹp" xuất hiện trong đời chị!""kétttt!Xe thắng gấp làm Bonnie ôm chặt lấy cô." bớt coi mấy bộ phim tình cảm sến súa lại giùm!"Bonnie ôm trán, mặt méo xẹo" Em chỉ đang đoán thôi mà..."Emi lắc đầu, thở dài"Thầy nói cứ thuận theo tự nhiên, suy nghĩ nhiều cũng không giải quyết được gì đâu. Với lại, ai biết được chuyện đó là tốt hay xấu?"Bonnie nghe xong, lập tức xụ mặt" Chị làm bé thấy sợ rồi đó...""Vậy im lặng và tận hưởng chuyến đi về nhà đi."Bonnie bĩu môi, nhưng cuối cùng cũng chịu tựa vào lưng Emi, không thắc mắc thêm nữa. Dù vậy, trong lòng em vẫn dâng lên cảm giác kỳ lạ... giống như có một điều gì đó sắp xảy ra thật._________________________Sau một ngày rong ruổi khắp nơi, vừa về đến nhà, Bonnie lập tức vứt dép một cách không thương tiếc, ôm bụng kêu than"Emi ơi, bé hỏ no quá rồi, chắc tối nay em nhịn cơm luôn!"Emi đứng khoanh tay, liếc Bonnie bằng ánh mắt đầy sát khí"Ai kêu ăn bánh như cái máy hút bụi ? Lúc đó tui đã kêu dừng mà ai đó cứ "thêm cái nữa", "có nhiêu đâu", "chắc không sao đâu"Bonnie cười trừ, rồi chuồn lẹ vào phòng tắm. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, em lon ton chạy ra phòng khách, nằm dài trên sofa, bật TV lên tìm kiếm thứ gì đó để coi.Trong lúc đó, Emi vẫn đang loay hoay chuẩn bị bữa tối trong bếp. Cô vừa cắt rau vừa lẩm bẩm"Nhịn cơm cái gì mà nhịn cơm, lát nữa đói rồi lén lút mò vô bếp kiếm đồ ăn cho coi..."Chưa dứt câu, bỗng nhiên"áhhhhhhhh"Bonnie la thất thanh ngoài phòng khách.Emi giật mình, hoảng hốt quăng dao xuống chạy ra ngoài"Cái gì?! đốt nhà hả?! Hay có trộm?!"Nhưng cảnh tượng trước mắt làm Emi khựng lại ngay lập tức.Bonnie đang cuộn tròn trên sofa, hai tay che kín mặt nhưng vẫn để hở một khe nhỏ để nhìn lén qua. Trên màn hình TV, cảnh hôn nhau của Ongsa và Sun trong 23.5 đang phát sóng vô cùng lãng mạn.Emi khoanh tay, nhướng mày nhìn con thỏ đang lúng túng trên ghế"Ủa? Mắc gì bắt coi rồi la làng?"Bonnie ngồi bật dậy, mặt đỏ bừng, lắp bắp"Em không biết là tới cảnh này! Tự nhiên chiếu ngay lúc em đang uống nước làm em sặc luôn á chòi"Emi chống nạnh, nhìn Bonnie bằng ánh mắt thích thú" Coi phim mà ngại là sao ta?"Bonnie trợn tròn mắt, lập tức chộp lấy gối ôm đập vào Emi" Chị bị gì vậy trời?! Ai lại đi tưởng tượng ba cái này chứ!""Có nói gì mấy người đâu trờiii, tự khai !"Bonnie rên rỉ, úp mặt vào gối, cố gắng che giấu sự xấu hổ của mình.Emi bật cười, với tay lấy remote"Có cần tua lại xem không?"" Khôngggg! làm là em giận luôn á!"Emi nhún vai, ngả người tựa vào ghế, mắt liếc sang Bonnie đầy trêu chọc" Vậy chứ la làng lên làm tưởng có chuyện gì nghiêm trọng lắm. Ai dè chỉ là 'rung động' đầu đời của một bé thỏ."Bonnie giãy nảy" Không có nha! Em chỉ là hơi nghiêm túc với mấy chuyện này hoi nha""À à, vậy lần sau có cảnh nào nóng hơn chắc xỉu luôn quá?Bonnie méo mặt, nhanh chóng chộp lấy remote đổi kênh, không thèm đôi co với Emi nữa. Nhưng má em vẫn còn đỏ ửng, làm Emi chỉ biết bật cười thích thú.Emi phì cười, vươn tay xoa đầu Bonnie, giọng trêu chọc.Khoảng một hồi sau khi ăn tối xong, Emi vỗ vỗ bụng, quay sang rủ Bonnie" Nè, bớt giả bộ no giùm, xuống đây ăn một chút đi."Bonnie ôm bụng, lắc đầu nguầy nguậy" Thiệt mà! Em ăn không nổi nữa! Chị ăn một mình đi!""Ghét! ăn mà cũng phải năn nỉ nữa!""Ừm, để tui coi nửa đêm có ai lén lút mò xuống bếp không nha..."Bonnie nhăn mặt, phẩy tay" Không có đâu nho! Em lên ngủ trước đây!"Dứt lời, Bonnie lon ton chạy thẳng lên phòng, vùi mình vào chăn mà ngủ một giấc ngon lành. Trong khi đó, Emi ở lại dọn dẹp chén dĩa, sau đó cũng lên giường ngủ.Khoảng 2 giờ sángBonnie từ từ mở mắt, cảm thấy bụng mình trống rỗng một cách đáng sợ. Em nhăn mặt, lăn qua lăn lại trên giường một lúc, cuối cùng không chịu nổi nữa mà ngồi bật dậy."Trời ơi, ai kêu mình dại dột nhịn ăn làm gì..."Em rón rén bước xuống giường, mở cửa thật nhẹ rồi lẻn xuống bếp, lục lọi tủ lạnh để xem còn gì ăn không."Để coi... trứng... rau... không ăn được... a, còn mì gói!"Bonnie mừng rỡ, với tay lấy gói mì ra, nhưng chưa kịp làm gì thì Cộp!Tiếng bước chân từ trên gác vang lên.Bonnie giật mình, quay phắt lại, vừa lúc thấy Emi xuất hiện ở cửa bếp, khoanh tay nhìn mình đầy nghi ngờ." đã nói rồi mà, cuối cùng ai là người mò xuống bếp lúc nửa đêm đây?"Bonnie cười trừ, nhanh chóng giấu gói mì ra sau lưng"Em... em chỉ xuống đây kiểm tra xem tủ lạnh có đầy đủ thực phẩm không !""Ừ, kiểm tra kiểu xé gói mì ra đó đúng không?"Bonnie bĩu môi, biết không thể chối được nữa."Thì bé đói..."Emi thở dài, tiến lại gần, giật lấy gói mì từ tay Bonnie một cách dứt khoát."Tránh ra, để nấu cho. Nhìn cái kiểu còn ngái ngủ mà đòi nấu, lát nữa chắc cháy luôn cái bếp quá."Bonnie bĩu môi, nhưng vẫn ngoan ngoãn lùi lại, đứng bên cạnh xem Emi sắn tay áo, bắt nồi nước lên bếp.Em chăm chú nhìn chị mình làm từng bước một rót nước, đợi sôi, xé gói mì. Ánh đèn bếp vàng dịu hắt xuống khiến Emi trông dịu dàng đến lạ. Không hiểu sao, Bonnie lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường.Cứ như bị một lực vô hình kéo lại, Bonnie bất giác tiến lên, vòng tay ôm lấy Emi từ phía sau, tựa nhẹ cằm lên vai chị.Emi thoáng khựng lại, tay đang xé gói mì cũng dừng giữa không trung."Nè, làm gì vậy?"Bonnie dụi nhẹ đầu vào vai Emi, giọng có chút ngái ngủ nhưng cũng có chút nũng nịu." Tự nhiên em muốn ôm... "Emi nuốt khan, cảm giác hơi thở ấm áp của Bonnie phả nhẹ lên cổ mình khiến cô có chút rung động. Cô chớp mắt vài cái, cố gắng giữ bình tĩnh."Tự nhiên quấn người ta vậy? buông ra coiii!"Bonnie khẽ cười, siết chặt vòng tay một chút" Nhưng mà, em thấy chị nấu mì trông đẹp lắm."Emi ngạc nhiên, quay nhẹ đầu nhìn Bonnie, vừa lúc chạm phải ánh mắt lấp lánh đầy chân thành của em ấy.Tim Emi bỗng dưng loạn nhịp.Cô vội vàng quay mặt đi, lấy đũa khuấy nước trong nồi để che giấu sự bối rối của mình."... cũng có hiệu quả đó."Bonnie cười khúc khích, cọ má vào vai Emi, giọng nhỏ nhẹ" có cảm động không?"Emi liếc xéo Bonnie, cố làm mặt lạnh nhưng trong lòng thì rõ ràng đang rối như tơ vò." Không. Chỉ thấy có con thỏ lắm chuyện đang cản trở người nấu mì thôi."Bonnie chu môi, nhưng không chịu buông tay, còn cố tình siết chặt vòng ôm hơn chút nữa."Vậy nếu em ôm Emi hoài thì sao? Chị có đuổi em ra không?"Emi khẽ hít một hơi, cảm giác hơi ấm từ cơ thể Bonnie truyền đến làm tim cô cứ đập loạn cả lên. Cô lúng túng đến mức suýt chút nữa làm rớt gói gia vị xuống đất."Có! bây giờ thì buông ra được rồi!"" lo mà ăn mì đi, đừng có nghĩ bậy bạ nữa."Nói rồi, Emi vội vàng gỡ tay Bonnie ra, quay sang nhéo má em ấy một cái để lấy lại thế chủ động."Mau ra bàn ngồi, lát nữa bưng ra cho. Đừng có đứng đây làm phiền người ta nữa."Bonnie xoa xoa má, cười tủm tỉm chờ đợi tô mì của mình với tâm trạng cực kỳ vui vẻ.và sau khi ăn xong, Bonnie vươn vai một cái rồi ôm bụng thỏa mãn"Phù! Bây giờ thì no rồi!"Emi liếc nhìn Bonnie, môi khẽ nhếch lên"Còn nói tối nay không ăn nổi, vậy mà cuối cùng vẫn ăn hết tô mì to đùng ha?"Bonnie cười trừ, giả vờ không nghe thấy. em đứng dậy vươn tay về phía Emi, kéo chị đi về phía phòng tắm"Đi đánh răng thôi, rồi còn đi ngủ. Chị cũng buồn ngủ lắm rồi đúng không?"Emi vừa bị kéo đi vừa lườm Bonnie"Giỏi ha, ăn xong còn biết kéo người ta đi đánh răng nữa"Cả hai cùng bước vào phòng tắm, đứng cạnh nhau trước gương. Bonnie vừa bôi kem đánh răng lên bàn chải vừa lén liếc nhìn Emi qua gương, ánh mắt tràn đầy sự tinh nghịch cùng nhau đánh răng.Sau khi cả hai xong xuôi, họ cùng nhau lên giường ngủ. Bonnie vừa leo lên giường đã lập tức cuộn chăn lại như một con tằm, chỉ chừa mỗi cái đầu lộ ra.Emi nằm xuống cạnh Bonnie, quay sang nhìn em ấy."Mai có muốn đi đâu không?"Bonnie dụi đầu vào gối, giọng lười biếng"Chưa biết nữa...""Ưm vậy thôi ngủ đi mai tính!"Nói rồi, Bonnie không chút do dự lăn một vòng, chui tọt vào lòng Emi mà rúc như một chú thỏ nhỏ tìm hơi ấm như một thói quen.Emi khựng lại vài giây, cơ thể cứng đờ vì bất ngờ. Cô cúi xuống nhìn Bonnie gương mặt em ấy vẫn còn vương chút buồn ngủ, hơi thở đều đều phả nhẹ lên cổ Emi, làm tim cô bất giác đập loạn nhịp.Trong căn phòng yên tĩnh, ánh đèn ngủ hắt ra một thứ ánh sáng ấm áp, bao trùm lấy hai người, một người ôm, một người được ôm, giữa một thế giới đầy bộn bề.