[BHTT][Edit]Cấp Trên Là Mỹ Nữ Vai Chính Thụ
Chương 64
Vốn là quảng trường cũ kỹ, xung quanh có các tòa nhà thấp bé, bên ngoài vách tường sinh trưởng rất nhiều thực vật dây leo, mấy tháng trước con người ra vào tấp nập, hiện tại như khu di tích ngàn năm lịch sử.Tại mặt đường cửa hàng tiện lợi bao quanh nhiều dây leo, cửa thủy tinh tự động có nhiều vết nứt, một cái chạm nhẹ liền vỡ, mảnh vỡ rơi đầy đất, bụi bặm bay đầy trời, tiểu đội bắt đầu dò xét bên trong.Bên trong cửa hàng tiện lợi một mảnh hỗn độn, vách tường sàn nhà kệ hàng đều dính vết máu đã khô, tựa như vừa trải qua một trận thảm sát, trong không khí tràn ngập mùi hôi chua, kỳ quái là trên mặt đất không có thi thể.Tiến vào tổng cộng 5 người, thân thể bền chắc bó sát áo da, đầu đội mũ giáp, giúp phòng độc, vừa giúp trong bóng đêm nhìn thấy như ban ngày.Bọn họ trang bị chính là vũ khí tiên tiến nhất căn cứ, thậm chí số lượng người so với nhiệm vụ cấp S còn gấp đôi."Nơi này tạm thời không thấy nguy hiểm."Trong đội ngũ một nam nhân lùn, ánh mắt liếc nhìn kệ hàng, trên vách tường rõ ràng để lại một bàn tay máu, yết hầu căng lên, bất an nói: "Khắp nơi đều là máu, tôi cảm thấy nên nhanh chóng rời đi nơi này."Nhưng đội ngũ vấn tiến vào sâu, không ai để ý anh ta.Người phía sau đẩy anh ta một cái nói: "Thất thần làm gì, mau đuổi theo."Nam nhân lùn nuốt nước miếng, chỉ có thể tiếp tục đi về trước."Cậu đã quên, nhiệm vụ chúng ta hiện tại rất khó khăn, dọc đường đồng thời thu thập hàng mẫu." Người phía sau lưng nhắc nhở."Ở đây làm gì có hàng mẫu tốt." Nam nhân lùn phàn nàn, hướng chỗ sâu liếc nhìn, sợ hãi bước chậm bước chân, vẫn luôn ở gần lối ra bồi hồi."Lạch cạch...."Nam nhân lùn đứng tại kệ hàng trống rỗng kiểm tra, bỗng thấy trên mặt có gì dính, sờ thử, là "nước" có hương vị kỳ lạ.Nam nhân lùn căng thẳng, đang muốn ngẩng đầu, lại nghe âm thanh đồng đội vang lên."Nơi đó giống như có người.""Là thi thể sao??""Đúng vậy... Rất nhiều thi thể.""Toàn đội đề phòng, số 3 tiếp tục tiến lên trước tìm kiếm.""Chờ một chút, anh ta hình như động... A...."Tiếng thét từ trong không gian âm u xé tan màng nhĩ mỗi người, nhiều ánh đèn hội tụ cùng một chỗ, xuyên qua một tầng bụi bặm, thấy hai thân ảnh đang quấn quýt lấy nhau.Vừa rồi là số 3 thét, hiện tại đang liều mạng giãy giụa, đè trên người anh ta chính là "thi thể", "thi thể" cồng kềnh, nhìn không ra tuổi nam nhân, đầu trọc, làn da trắng như đá vôi, tản ra mùi hôi thối rữa."Thi thể" mở to mắt trừng số 3, xám trắng gương mặt biểu tình vặn vẹo, đem người ép gắt gao."Không... Không có nhiệt độ cơ thể, đã chết. Mau cứu tôi!!!"Chứng kiến không ít biến dị động vật, lần đầu tiên thấy thi thể người biến dị, rất giống Zombie trong phim truyền hình.Tiếng súng vang lên "thi thể" bị bắn như tổ ong, chất dịch màu vàng chảy ra, cổ "thi thể" nghiêng một bên, hai mắt nhắm nghiền."Cmn!!" Rốt cuộc số 3 được thở một hơi dài, đẩy ra "thi thể" mập mạp, một chút cũng không muốn ở lại chỗ này.Chưa kịp đứng lên, bên tai truyền đến âm thanh sột soạt.Từng con nhện to bằng nắm đấm chui ra từ ''thi thể", hình dáng như vừa mới sinh ra, con mắt màu đỏ tím, một con rồi lại một con đi ra, quá đông làm người rợn tóc gáy.Theo bản năng, nhện con tụ trên đất khẽ động ngón chân, tất cả hướng đến đội ngũ xong tới.Dày đặc tiếng súng vang lên, vùi lấp tiếng thét của số 3, một viên đạn bắn ngay trán anh ta, tạo thành một lỗ đỏ.Nhện con tốc độ rất nhanh, số lượng rất nhiều, một bầy nho nhỏ màu đen nháy mắt đi tới chân binh sĩ."Rút lui!!!" Hai chữ như viên đạn phá tan tiếng súng.Nam nhân lùn bừng tỉnh, co cẳng hướng bên ngoài chạy. Anh ta vừa chuyển nhấc chân, đột nhiên trên mặt truyền đến ngứa ngáy, như lông tơ chạm vào, trước mặt xuất hiện đôi mắt đỏ.Một con nhện khổng lồ treo ngược, hai đồ kẹp nhúc nhích, đang đối diện gương mặt anh ta.Một giây hai giây.... Máu tươi phun trào.Tiếng súng bên trong cửa hàng tiện lợi truyền ra ngoài, gây chú ý cho binh sĩ bên ngoài, tiếng còi báo động vang, tất cả binh sĩ rơi vào trạng thái tác chiến.Một nam nhân máu me khắp người chạy khỏi cửa hàng tiện lợi, một cánh tay đã đứt, một mắt mù, trong miệng phát ra âm thanh mơ hồ, liều mạng chạy, phía sau là một con nhện khổng lồ.Nhện khổng lồ toàn thân đen sì, phần bụng có đường vân, ở chân thấy rất rõ các gai ngược."Cứu mạng!!!!"Nhìn thấy đội ngũ bên ngoài, ánh mắt nam nhân hiện lên hy vọng, ý chí sống sót mãnh liệt dâng lên càng toàn lực chạy, chân lảo đảo, thân thể ngã trên đất, bắp đùi có thứ gì cuốn lấy, kéo anh ta về sau.Ngay bụng nhện khổng lồ phun ra sợi tơ trắng, quấn quanh thân thể nam nhân, đây là đặc tính săn mồi của nhện, rất nhanh đem nam nhân hóa thành "kén".Nó còn muốn tiếp tục, bị đạn bốn phía bắn tới, cắt đứt hành động.Mặc dù công kích dày đặc, vậy mà không làm tổn thương đến Quái vật nhện, làn da cứng rắn đến kỳ lạ, giống như làm bằng kim loại, may mắn vẫn bức lui về sau, nó phát ra tiếng kêu khó hiểu."Quái vật này biến dị làn da cứng như thép, công kích chúng ta không tác dụng, đúng là vô lý." Binh sĩ bắn hết một băng đạn, nhìn chằm chằm Quái vật nhện không tổn thương, trên trán rịn mồ hôi."Đây là tiến hoá mới, chú ý bụng nó.""Moé!! Thứ này còn tiến hoá thêm một lớp giáp!!""Tình hình không ổn."Phía trước Quái vật nhện thét lên rất lớn, không còn bức lui, bốn chân ép xuống, thân thể nhảy lên không trung, tốc độ rất nhanh, binh sĩ không kịp né tránh, bị móng chân đâm xuyên qua ngực, đồng thời trong miệng nó phun ra chất lỏng, ăn mòn cơ thể binh sĩ.Lớp phòng thủ bị đột phá, nháy mắt đội hình rối loạn.Lúc này lớp thủy tinh còn lại của cửa hàng tiện lợi bị phá vỡ, đông nghìn nghịt nhện con tràn ra, như dòng nước cuốn đến chỗ đội ngũ."Không xong!! Số lượng quá nhiều!! Nhanh chóng rút lui!!""Thế nhưng chướng ngại vật phía trước chưa dọn xong, xe không thể đi.""Đáng chết!!! Mau cút khỏi người bố mày!!!"Trận hình hoàn toàn rối loạn, âm thanh thảm thiết vang lên, các bộ phận cơ thể nằm trên đất, máu dính khắp nơi.Rất nhiều người chịu không nổi, vứt bỏ vũ khí, lên xe trốn, nhưng vẫn không thể khởi động xe bỏ chạy.Phòng thủ càng yếu ớt, ban đầu bầy nhện chiếm ưu thế hiện tại tình hình càng tệ hơn.Bởi vì khoảng cách gần, chỗ Tô Hạnh và Ôn Như Yểu bị bao vây trước tiên, vài giây ngắn ngủi, rậm rạp đen nhánh bao trùm trước tầm mắt.Bầu không khí rơi vào bế tắc, không có thời gian thảo luận đối sách, đường lui đều bị phá hỏng.Những nhện con bò lên xe, Tô Hạnh phóng xuất ra sợi nấm bao quanh bản thân và Ôn Như Yểu.Vòng bảo hộ rất tốt, nhất thời nhện con không cách nào đột phá, nhưng do số lượng quá nhiều dày đặc nhện bám trên sợi nấm, nhìn mà rợn người.Tô Hạnh: "Tiếp tục như vậy không phải là cách, chúng ta trước tiên nên nghĩ thế nào cho đội xe thông hành, nhanh chóng rời khỏi chỗ này."Tình huống đối với các cô rất bất lợi, Ôn Như Yểu quan sát bên ngoài, rồi quay qua nhìn Tô Hạnh.Phát hiện đối phương mặt trắng như tờ giấy, thân thể lung lay sắp đổ."Tô Hạnh."Ôn Như Yểu kêu tên vẫn không thấy đáp lại, đối phương không ngừng phóng ra sợi nấm, bổ sung những khoảng trống khác."Em không cần căng thẳng, buông lỏng một tý, để chúng ta suy ngẫm lại cách giải quyết.""Không thể!! Ở bên ngoài rất nhiều nhện, không thể buông lỏng."Tô Hạnh nghĩ đến dáng vẻ của nhện, kích thước con nào cũng to, lít nha lít nhít nhiều chân, chen lấn nhau bao quanh, da gà liền nổi lên.Huống chi hiện tại khoảng cách rất gần, bám trên sợi nấm ra sức gặm nhấm, mũi chân phát ra âm thanh ma sát, tiếng kêu như ẩn như hiện thuộc về nhện, cô hoảng sợ đến mất khả năng suy nghĩ.Hồi hộp đến thở cũng khó khăn, bỗng nhiên cảm thấy trên eo mát lạnh, chóp mũi truyền đến hương thơm nhè nhẹ thuộc về nữ nhân.Ôn Như Yểu từ sau lưng ôm Tô Hạnh: "Chị có cách giải quyết, nhưng vẫn cần em giúp, có thể chứ??"Giọng nói hành động của Ôn Như Yểu, làm kích thích Tô Hạnh, dần dần lấy bình tĩnh, trong não bộ truyền đến kế hoạch.Đội ngũ phía sau mất hoàn toàn khả năng phòng thủ, nhện con đã bám vào vài chiếc xe.Cách không xa đậu một chiếc hạng nặng xe bọc thép, cửa sổ đã qua cải tiến rất chắc chắn.Bốn nam nhân từ bỏ phòng thủ chạy vào xe, ba nam nhân thành công đi vào, còn một nam nhân chân bị thương khập khiễng theo sau, lúc chạm vào cửa xe, phát hiện đã khoá, nhìn nhện con sắp đến gần, anh ta tuyệt vọng đập cửa, nhưng cửa vẫn không mở.Sợi tơ nhện lần nữa xuất hiện, cuốn lấy nam nhân, siết chặt, vết thương đã có sẵn dễ dàng vỡ mạch máu, chất lỏng màu đỏ như vòi xịt phun ra.Nam nhân tuyệt vọng nhắm mắt, chờ đợi cái chết đến, qua một lúc vẫn không thấy động tĩnh, mở mắt ra, Nhện khổng lồ đứng bất động.Không chỉ như thế, những nhện con xung quanh như video bấm tạm dừng, quỷ dị đứng bất động.Ngay lúc đó rất nhiều sợi nấm từ trong mặt đất chui ra, đem tất cả nhện chặt chẽ bao trùm.Từ cõi chết đi ra, nam nhân bất động ngồi trên đất, ánh mắt đờ đẫn, không biết qua bao lâu, bị tiếng động cơ đánh thức."Phía trước chướng ngại vật đã dọn xong, nhanh khởi hành."Tất cả xe đồng loạt khởi động xuất phát, xe bọc thép đột nhiên cửa mở ra, một bàn tay cơ bắp thò ra doạ nam nhân què chân, kéo anh ta vào trong xe, nhanh chóng rời đi.....Đột nhiên xe khởi động di chuyển, có chút xóc nảy, Tô Hạnh theo quán tính nắm chặt rào cản trên trần xe.Phóng thích quá nhiều sợ nấm tiêu hao lượng lớn thể lực, không rõ trói buộc nhện bao lâu, quan sát phía sau một lúc lâu, vẫn không thấy chúng đuổi theo, tạm thời an toàn.Thở ra một hơi, Tô Hạnh đưa tay lau mồ hôi trên trán, tinh thần thả lỏng liền cảm giác có đôi tay đang ôm eo.Vừa rồi tình huống nguy hiểm, không để ý nhiều, hiện tại cảm giác rất rõ ràng da thịt mềm mại dán chặt vào nhau, nhiệt độ ấm áp cách một lớp vải mỏng truyền đến, khiến trái tim cô đập rất nhanh.Tư thế này có chút thân mật, Tô Hạnh mất tự nhiên nhúc nhích, liền nghe phía sau truyền đến âm thanh ôn nhu thanh lãnh."Đừng động, để chị ôm một chút."Luồng khí nóng phả vào gáy, nhiệt độ cơ thể càng tăng cao, đại não Tô Hạnh từ chối hoạt động, ngoan ngoãn bất động.Sau lưng Ôn Như Yểu tựa vào lưng, nhìn chằm chằm lỗ tai nhỏ nhắn đang đỏ, khẽ nhếch môi.