[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao

Chương 60



“Tôi nhớ hồi tháng 5, từng nhận được một email nặc danh, trong đó đính kèm mấy tấm ảnh tiểu Tần tổng đi lại thân mật với một người phụ nữ khác.” Tần Nam hơi nghiêng người về phía trước, nói với Mễ Lật và Tần Dao.

“Lúc đó hắn với Mễ tiểu thư đã đăng ký kết hôn rồi, nên tôi tất nhiên không tin, còn tưởng là ai nhàm chán P ảnh giả. Nhưng nghe hai người nói thế này, tôi chợt nghĩ biết đâu mấy bức ảnh đó lại là thật. Tôi có thể thử liên hệ lại với người đã gửi email cho tôi, đã có thể chụp được những bức đó thì biết đâu trong tay hắn còn manh mối gì khác.”

Cái gì mà ‘người vô danh gửi email nặc danh’ chứ, rõ rành rành là anh tự thuê người đi theo dõi còn bày đặt!

Mễ Lật vừa nghe đã biết ngay lời này xạo khỏi bàn, thật sự có người nắm được tin chấn động như vậy, sao không trực tiếp gửi cho Tần Hạo để tống tiền, lại gửi cho Tần Nam làm gì? Để làm người tốt à?!

Nhưng mặc kệ Tần Nam nói ra sao, trọng điểm thì đúng y như cô và Tần Dao dự đoán, trong tay hắn có nhược điểm của Tần Hạo. Mễ Lật lập tức nhập vai theo đúng kịch bản bàn sẵn với Tần Dao, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa khinh bỉ: “Thật vậy sao? Tôi cứ nghĩ là anh ta chỉ không quan tâm tôi thôi, ai ngờ còn mập mờ với người phụ nữ khác!”

“Cậu có thể cho tôi xem ảnh được không? tôi muốn xem xem là đã chụp được cái gì, có đủ để khiến nó ‘uống nước lạnh mà nghẹn chết’ hay không.” Tần Dao cũng phối hợp diễn theo, tỏ vẻ cực kỳ hứng thú.

Tần Nam mở điện thoại, vào hòm thư tìm một lúc, thật sự lôi ra được đúng một email như lời hắn nói, xem ra vai diễn này hắn chuẩn bị rất kỹ.

“Chỉ có mấy tấm này thôi, người gửi nói đây mới là một phần, nếu muốn lấy phần còn lại phải trả tiền mua, tôi lúc đó tôi không thèm để tâm, nếu hai người thấy hữu dụng, tôi có thể hỏi lại thử.”

Tần Dao cầm lấy điện thoại hắn, Mễ Lật cũng ghé sát qua xem, trong email có ba bức ảnh, hai tấm không rõ mặt, nhìn không chắc có phải Tần Hạo hay không, chỉ có một tấm là chụp chính diện cực rõ, kiểu mà có chối cũng vô ích.

Ảnh chụp trước cửa một khách sạn, trông Tần Hạo như say khướt, có một cô gái đang khoác tay hắn, còn hắn thì đang bước lên xe, cho dù sau đó có cho cô gái kia lên xe hay không thì chỉ riêng tấm ảnh mập mờ gợi liên tưởng này đã đủ để mấy tài khoản chuyên bịa chuyện dựng lên mấy cái bài kiểu “Mở đầu một bức ảnh, nội dung toàn do tưởng tượng” rồi.

“Chỉ mấy tấm này thì chưa đủ.” Tần Dao xem xong, sắc mặt có chút khó xử, “Chúng ta có thể nhờ mấy tài khoản marketing đăng bài giật tít theo ảnh, nhưng chỉ dựa vào mấy thứ này thì không đủ làm bằng chứng thật sự, với năng lực xử lý khủng hoảng của công ty Tần Hạo, không mấy chốc sẽ dập được chuyện này thôi.”

“Không đủ thì kiếm thêm vài tấm nữa là được.” Tần Nam nở nụ cười sâu xa, nhìn Tần Dao với ánh mắt đầy hàm ý: “Chỉ cần gây cho hắn chút phiền toái thôi, đâu cần phải khiến hắn không ngóc đầu lên nổi… Đừng quên sắp tới là ngày gì.”

Sắp tới là cuộc họp hội đồng quản trị! Thì ra hắn đang nhắm vào chuyện đó!

Mễ Lật còn tưởng Tần Nam cũng sẽ như Tần Hạo, dùng mấy thứ này để trao đổi lấy phiếu bầu từ Tần Dao, nhưng nghĩ kỹ lại thì thấy đúng là không cần thiết, chỉ cần khiến Tần Dao thật sự căm ghét Tần Hạo, thì nàng tự nhiên sẽ không bỏ phiếu cho hắn. Việc Tần Nam làm lúc này chẳng khác nào không chỉ đưa dao cho Tần Dao, mà còn nắm tay nàng, dẫn đường cho nàng đâm một nhát thật sâu.

Mễ Lật nghiêng đầu nhìn Tần Dao, Tân Dao lại không hề có vẻ bất ngờ gì với tình huống phát sinh ngoài kịch bản, cô chỉ lặng im nhìn lại từng bức ảnh trong email một lần nữa, sau đó đưa điện thoại lại cho Tần Nam: “Cách này đúng là khả thi, đến lúc đó, ban giám đốc sẽ bắt đầu nghi ngờ hắn, một khi không giành được ngân sách, dự án mà hắn chuẩn bị bao lâu nay sẽ đổ bể, tất cả vốn đầu tư ban đầu đều thành công cốc, thậm chí còn ảnh hưởng đến báo cáo tài chính quý tới của Tinh Huy.”

“Tần tổng đúng là người thông minh, nói một hiểu mười.” Tần Nam cười, bỏ điện thoại vào túi áo, “Lão Tần tổng vì phải chăm sóc phu nhân, trong một hai năm tới chắc chắn không thể đích thân quản lý công ty, ghế phó tổng quyền lực kia cuối cùng chắc chắn sẽ rơi vào tay cô hoặc tiểu Tần tổng, nếu nhân cơ hội lần này khiến hắn không thể xoay người, thì chiếc ghế kia không thể nghi ngờ sẽ là của cô. Nếu làm được như vậy, vừa giúp Mễ tiểu thư đòi lại công bằng, lại vừa củng cố vị trí người kế thừa của cô, không phải là chuyện tốt nhất hai bên cùng có lợi sao?”

Nói đến đây, Tần Nam đã không cần phải giả bộ là người tốt nữa, đuôi sói to đùng lộ ra rõ mồn một.

Tần Dao cũng không vòng vo với hắn, thẳng thắn hỏi: “Cậu chịu giúp chúng tôi như thế, tôi rất cảm kích, nhưng tôi cũng muốn biết, cậu định nhân cơ hội này đòi lại điều gì từ tôi?”

“Tôi còn có thể đòi gì? Người vì tiền mà chết là chuyện thường tình thôi mà.” Tần Nam điềm đạm đáp, “Lão Tần tổng tuổi đã cao, nhiều lắm cũng chỉ còn trụ được mười năm nữa rồi sẽ lui về sau màn, mà cái vị trí này, vốn không phải là thứ tôi có tư cách mơ đến. Gần đây liên tục xảy ra nhiều chuyện khiến tôi rất thất vọng về tiểu Tần tổng, còn cô trong tôi lại thấy được nhiều hy vọng hơn. Nếu một ngày nào đó cô thật sự nắm quyền điều hành toàn bộ tập đoàn, mong cô đừng quên sự trợ giúp hôm nay của tôi.”

Tần Nam nói năng từ tốn, không kiêu ngạo cũng không khúm núm, khiến Mễ Lật không nhịn được lần nữa cảm thán, người này còn trẻ mà tâm cơ đã sâu như vậy.

Cô không chắc Tần Dao có bị hắn lừa hay không, nhưng nếu là cô trong trường hợp không biết diễn biến phía sau, rất có thể đã tin sái cổ những gì Tần Nam vừa nói.

Ăn tối xong, Mễ Lật và Tần Dao cùng lên xe.

“Giờ phải làm sao? Nếu chị không tung bằng chứng anh ta đưa, anh ta sẽ biết chúng ta chỉ đang diễn kịch, nhưng nếu chị tung thật, thì chẳng khác gì bị anh ta lợi dụng làm dao chém người…” Mễ Lật hỏi, giọng thấp thỏm.

Tần Dao ngồi sau tay lái trầm ngâm vài giây, rồi mới ấn nút khởi động, đạp chân ga: “Không thể đi theo nước cờ của nó được, mâu thuẫn giữa chị với Tần Hạo tuy căng, nhưng chưa đến mức một sống một còn, nhưng với Tần Nam thì khác, nếu không loại được chị và Tần Hạo, cái ghế đó đời nào đến lượt nó.”

“Nếu chị tung phốt Tần Hạo, nó quay đầu lại méc ba chị, nói chính tay chị ra đòn với người nhà. Ba mà biết chuyện này là do chị làm, chắc chắn sẽ rất tức giận, không có chuyện tốt đẹp gì như nó nói ‘nhất cử lưỡng tiện’ đâu, cuối cùng người được lợi nhiều nhất chỉ có nó.”

Giọng Tần Dao rất bình tĩnh, dứt khoát, đến đây thì Mễ Lật hoàn toàn yên tâm, dù không có mình bóc kịch bản, chỉ cần biết thân phận của Tần Nam, Tần Dao cũng không dễ gì bị lừa.

Một người lý trí và tỉnh táo như vậy mà trong nguyên tác lại có thể bị ép đến bước đường đó, phải là có cả một đám đồng đội heo mới có thể đẩy nàng vào tình cảnh như thế.

Mễ Lật vừa vì người yêu mà cảm thấy tự hào, vừa không khỏi đau lòng tiếc nuối, nhưng giờ thì khác, lần này bên cạnh Tần Dao có cô, không thể toàn là heo được.

“Lúc nãy hắn nói chuyện, em có lén ghi âm.” Mễ Lật lắc lắc điện thoại, “Chị nói nếu ba chị biết chị ra tay với Tần Hạo sẽ giận, vậy nếu ông ấy biết chính Tần Nam là người xúi giục, chắc cũng không thể hài lòng với hắn đúng không?”

Tần Dao đang lái xe, liếc nhanh sang nhìn nàng một cái, bình thản nói: “Bật lên nghe thử xem.”

Mễ Lật mở file ghi âm, nhưng trong loa chỉ vang lên một tràng “ù ù… ong ong…” của tạp âm, hoàn toàn không nghe ra được câu nào.

“Sao lại thế này?!” Mễ Lật sững sờ.

“Hắn mang thiết bị chống ghi âm theo người.” Tần Dao nói rất bình tĩnh, tựa như sớm đã lường trước chuyện này, dù gì địa điểm ăn tối là do cô chọn, nếu đổi lại để Tần Nam chọn chỗ, chắc chắn cô cũng sẽ cảnh giác.

Mễ Lật: “……” Vì sao trong cái quyển sách này, toàn những nhân vật không được miêu tả kỹ thì IQ lại cao ngất trời, còn mấy nhân vật chính với phản diện được tô đậm thì lại ngốc nghếch vô bờ?

Nhìn Tần Nam đi, rồi nghĩ tới mấy nhân vật trọng điểm kia, Mễ Lật thật sự nghi ngờ là cái tác giả hố cha kia đã dùng chính IQ của mình để kéo tụt chỉ số thông minh của cả bộ truyện xuống.

Nhưng giờ không tranh cãi chuyện ai kéo tụt ai nữa, vấn đề là cái file ghi âm quý báu của cô đã toi rồi!!!

“Vậy giờ làm sao?” Mễ Lật mệt mỏi rên rỉ, khó khăn lắm mới bắt được cơ hội thể hiện tài trí, ai ngờ lật xe ngay khúc cua.

“Để chị tìm cơ hội liên hệ Tần Hạo, giờ ba chị đang không có ở đây, xử lý sẽ dễ hơn nhiều.” Tần Dao cũng nhanh chóng tính ra được phương án, nhíu mày rồi lại dãn ra, thậm chí còn có tâm trạng quan tâm đến chuyện tiệm bánh của Mễ Lật.

“Tuần sau Đỗ Tư Oánh không tới, chị Đào lại giới thiệu thêm một thu ngân cho em, em đã hẹn ngày mai gặp, thợ bánh ngọt thì vẫn đang tuyển. Em còn đang nghĩ nếu muốn làm chuỗi cửa hàng thì có nên tuyển thêm người chuyên làm marketing cùng lên ý tưởng tổ chức hoạt động không.”

“Nếu mới chỉ có hai cửa hàng thì chưa cần gấp đâu, phần quảng bá có thể thuê bên công ty tiếp thị làm, sau này khi phát triển nhiều chi nhánh hơn rồi chia nhỏ đội vận hành.”

Tần Dao không hề đề cập đến chuyện muốn nhúng tay vào quản lý tiệm của Mễ Lật, chỉ nhẹ nhàng đưa ra nhiều lời khuyên hữu ích. Mễ Lật đúng là đang thiếu kinh nghiệm, có người chỉ dẫn thì cầu còn không được, mà người chỉ đường lại là Tần Dao, một người có kinh nghiệm dày dạn trong quản lý.

Ai mà không muốn có một cố vấn kim bài lại còn là bạn gái vừa đẹp vừa giỏi như vậy chứ đâu?!

Cô nghe từng điều một rất chăm chú, chỗ nào không nhớ liền gõ ngay vào ghi chú trong điện thoại, đang nghe giữa chừng, Tần Dao đột nhiên ngừng lại.

“Sao không nói nữa?” Mễ Lật gõ xong dòng cuối cùng, ngẩng đầu lên, ngơ ngác hỏi.

“Nói xong rồi mà.” Tần Dao liếc sang nàng, trong mắt có chút ý cười, cô đặc biệt thích hai trạng thái của Mễ Lật, một là lúc nàng đắc ý lắm mồm, hai là như bây giờ: đôi mắt to tròn mở lớn, như một chú thỏ con dựng tai lên lắng nghe, đầu khẽ nghiêng nghiêng theo tiếng động bên cạnh, cả gương mặt đều viết rõ hai chữ “ngơ ngác”.

Đáng yêu quá mức, nếu không phải đang lái xe, cô thật sự rất muốn đưa tay lên xoa đầu người yêu một cái.

Mà ngoài hai trạng thái đó ra, lúc nào Tần Dao cũng rất thích, Mễ Lật luôn có cả trăm cách để khiến cô vui vẻ, từ sau khi Mễ Lật chuyển đến sống cùng, cô chưa từng có lại cái thói quen sau khi tan làm về nhà là muốn chặt chém lung tung bằng dao làm bếp nữa.

“Vậy là nói hết thật rồi hả?” Mễ Lật còn không biết đầu tóc mình đã bị Tần Dao xoa loạn trong đầu đến mấy lượt, vẫn tròn mắt nhìn nàng, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.

“Em biết bây giờ mình giống gì không? Giống hệt mấy cô bé học sinh tiểu học nghiêm túc nghe giảng trên lớp.” Tần Dao vừa nói vừa nhìn Mễ Lật, ánh mắt chứa đựng ý muốn trêu chọc rõ rệt, cô rất thích bắt nạt Mễ Lật kiểu này, chỉ cần nói một câu là đủ chọc cho nàng xù lông.

“Học sinh tiểu học thì sao? Chị xem thường học sinh tiểu học à?! Nói cho chị biết, học sinh tiểu học bây giờ lợi hại lắm luôn đó!” Mễ Lật lập tức phản ứng, nhét điện thoại vào túi, tranh thủ lúc Tần Dao đang lái xe không tiện động tay, liền giơ tay múa chân, khí thế bừng bừng phản công.

“Hơn nữa, em nghiêm túc vậy là để thể hiện sự tôn trọng với người đang nói, là lễ phép đó hiểu không?! Chị làm sếp mà nói chuyện với nhân viên, bọn họ không phải cũng vừa nghe vừa ghi chép sao!”

“Nói nhiều em cũng nhớ không nổi mà cũng không cần dùng đến vội, cứ để ý mấy điểm này trước đã.” Tần Dao bật cười, rồi chuyển giọng mềm hơn, “Mà họ sao có thể giống em được, em đáng yêu hơn nhiều.”

Tần Dao hiện giờ đã luyện thành trình độ trêu một câu khiến Mễ Lật xù lông, dỗ một câu là lập tức ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng bàn tay.

Nghe xong câu cuối cùng của Tần Dao, Mễ Lật lập tức ngoan ngoãn lại liền.

Tần Dao trước giờ luôn là người làm việc cực kỳ đáng tin, chỉ có đúng một lần sơ suất, chính là lần ở trung tâm thương mại để lộ sơ hở khiến cô bị bắt cóc, từ sau lần đó, Tần Dao lại càng trở nên thận trọng gấp bội. Giờ thấy nàng không những không vì chuyện của Tần Nam mà lo lắng, ngược lại còn có tâm trạng chọc ghẹo mình, Mễ Lật cũng thở phào một hơi, trong lòng nhẹ nhõm, cô lại lấy điện thoại ra, nhìn lại mớ ghi chú lúc nãy, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ bước tiếp theo cho tiệm bánh của mình.

---

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Dao: Bảo bối nhà tôi siêu dễ dỗ~

Mễ Lật: Vì yêu đó, biết chưa!

Chương trước Chương tiếp
Loading...