[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 56
Hiện giờ Mễ lão bản đúng là một tướng không binh, áp lực nặng nề.Trong tiệm tổng cộng chỉ còn bốn người, lão bản cũ thì đã chạy mất, tên phú nhị đại kia cũng đang ở mép ranh giới từ chức, tối hôm kia cô vừa mới nói chuyện đổi ca với Thôi sư phụ, cũng đâu thể sáng hôm sau liền đổi ý được, cho nên...Ngay ngày đầu tiên làm lão bản đã phải đối mặt với cảnh không một ai dưới trướng, thật sự là quá thảm!Mễ Lật ngồi đếm ngón tay tính toán, nếu không tính Đỗ Tư Oánh, ít nhất cô cần thêm hai người thu ngân, nếu sau này định mở chi nhánh, cô e rằng sẽ không còn thời gian đứng tiệm làm bánh nữa, vậy còn phải kiếm thêm một thợ chính.Cũng may hiện giờ cô đã có nhà đầu tư chống lưng, chỉ cần không thiếu tiền thì mọi thứ đều có thể bàn tính, nhưng mà muốn nuôi được một kim chủ còn giàu hơn mình nhiều lần, việc này đúng là khó như lên trời.Thế nhưng, Mễ lão bản là người biết khó mà lui sao? Không! Cô chỉ là biết khó mà nhát, mà "nhát" thì khác "lui" nha! Mễ Lật cảm thấy mơ ước vẫn nên có, chỉ là cần đợi đúng thời điểm, lỡ như Tần Dao thật sự phá sản thì sao?Phi phi phi! Là Tần Hạo phá sản mới đúng! Nói cái câu "đợi chị phá sản rồi em sẽ nuôi chị" gì đó nghe đã không may rồi, đổi lại thành "đợi mười năm tám năm nữa" thì lại giống như đang gạt người, căn bản không thể thể hiện được quyết tâm và khí phách của cô trong việc nuôi dưỡng nữ thần!Mễ Lật linh quang chợt lóe, quyết định chuyển chủ đề, liền hỏi: "Buổi sáng chị định nói gì với em ấy nhỉ?"Vì Lật Lật cùng Dao Dao cứ như hai cái giẻ lau quấn dưới chân cản đường đi của Tần Dao, Tần Dao đành phải buông Mễ Lật ra, đi tới tủ lấy thức ăn cho mèo.Cô đổ đồ ăn vào hai bát nhỏ, vừa làm vừa nói: "Sáng nay mẹ chị gọi điện, nói thứ sáu này có một sự kiện từ thiện, bà ấy sẽ đi cùng ba chị, sau đó nhân cơ hội đó tuyên bố chuyện em và Tần Hạo ly hôn."Vừa ngửi thấy mùi đồ ăn, Dao Dao và Lật Lật lập tức nhả người ra. Tần Dao còn nhớ rõ hai bé mèo mới về lúc đầu, chỉ cần có người ở bên là không dám ăn, đặc biệt là Dao Dao, thậm chí còn không dám ra ngoài, hiện tại người còn chưa đi khuất, tụi nó đã cắm đầu ăn rồi."Dao Dao dạo này sao cũng ngốc nghếch giống Lật Lật thế nhỉ..." Tần Dao cất hộp đồ ăn mèo, cảm khái.Mễ Lật cũng phát hiện, từ lần đi xa quay về, Dao Dao bỗng dưng trở nên dính người, chỉ là cái kiểu dính người mang theo vẻ mặt ghét bỏ, chắc đây chính là kiểu tsundere trong truyền thuyết đi.Thứ sáu là ngày kia rồi, nghĩ đến việc từ nay về sau cô sẽ hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Tần Hạo, Mễ Lật lập tức cảm thấy vui sướng, mà vui sướng thì lại muốn ôm mèo. Nhưng mà hai bé mèo đang ăn, tụi nó khi ăn là không cho đụng, thậm chí còn hơi hung dữ. Không ôm được mèo, Mễ Lật đành quay sang ôm nữ thần.Nhân lúc Tần Dao đang ngồi trên ghế sofa trả lời tin nhắn công việc, Mễ Lật nhanh chóng nhào tới, vùi đầu vào đùi người ta.Cô gối đầu lên chân Tần Dao, vừa nghịch điện thoại vừa tò mò suy nghĩ: Không biết lần này Từ Nhã Vận sẽ tuyên bố với công chúng thế nào về chuyện cô và Tần Hạo ly hôn. Cô nhớ Tần Dao từng nói, chuyện này xử lý không khéo sẽ gây ảnh hưởng tới danh tiếng của Tần gia, mà nói lệch sự thật thì lại thành đổ nước bẩn lên người cô, kiểu gì cũng phải có người gánh nồi..."Mẹ chị đứng ra nói chuyện này, có phải sẽ khiến bác ấy phải gánh nồi không?" Mễ Lật lên tiếng. Dù sao Tần Hạo cũng là con ruột của Từ Nhã Vận, cho dù bà có thất vọng thế nào, chắc cũng không muốn hủy hoại tiền đồ của con trai mình, mà nếu đã không muốn tổn thương Mễ Lật, vậy thì chỉ còn cách tự mình đứng ra gánh trách nhiệm."Cũng sẽ bị ảnh hưởng một chút, nhưng cũng không nghiêm trọng." Tần Dao tranh thủ lúc trả lời tin nhắn, vươn tay gãi cằm Mễ Lật, Mễ Lật ngoan ngoãn ngẩng đầu, nhân lúc Tần Dao không chú ý, lại lén vén vạt áo Tần Dao."Làm gì? Chị chưa tắm đâu!" Tần Dao đập ra tay nàng, Mễ Lật ủy khuất: "Em chỉ sờ thử thôi mà..."Tần Dao bị ánh mắt này nhìn đến mềm lòng, hoàn toàn không tức giận nổi, đành bất lực nói: "Được được được, sờ thì sờ đi."Mễ Lật được cho phép liền lập tức đưa ma trảo sờ lên bụng Tần Dao, tiện thể hỏi thêm một câu: "Đến lúc đó em có cần làm gì không?"Tần Dao cố nhịn nhột, vừa nhắn tin vừa nói: "Không cần, đến lúc đó phát sóng trực tiếp, em xem tin tức là được. Mẹ chị mấy năm nay vẫn luôn làm từ thiện, có danh tiếng rất tốt trong mắt công chúng. Bọn chị đã liên hệ với hai công ty giải trí, sau khi mẹ chị công bố chuyện ly hôn của em và Tần Hạo, bọn họ sẽ tung vài cái tin đồn tình cảm của mấy minh tinh ra để phân tán sự chú ý, rất nhanh liền không ai nhắc đến chuyện này nữa...""Ấy! Sờ một cái thôi, đừng có mò xuống tận eo! Nhột lắm... Này!"Tần Dao rốt cuộc không chịu nổi nữa, ném điện thoại sang một bên, đàng hoàng dạy dỗ người yêu nghịch ngợm một trận, hai người trên ghế sofa quậy một hồi, mồ hôi đầm đìa, lần lượt đi tắm."Gì mà chỗ chị cứ như mùa hè kéo dài cả nửa năm vậy, tháng mấy rồi mà vẫn nóng hầm hập..." Tắm xong, Tần Dao còn phải vào thư phòng xử lý công việc, Mễ Lật không muốn ở trong phòng ngủ một mình, liền theo nàng vào thư phòng ngồi chơi, tiện thể có gì còn trò chuyện cho vui. Nói xong còn định đi hạ điều hòa xuống một chút, nhưng Tần Dao không cho, sợ nàng mới tắm xong bị cảm lạnh."Em ngồi yên một lát đừng có cử động là mát ngay ấy mà." Tần Dao vừa mở laptop vừa nói."Chị giờ còn trẻ mà sống như mấy ông cụ bà cụ rồi, tin mấy cái 'tâm tĩnh thì tự mát' nữa chứ." Mễ Lật ngoài miệng càu nhàu, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm ườn ra ghế sofa nghịch điện thoại.Mới lướt Weibo được một lát, bất ngờ thấy tin nhắn của Thượng Giai gửi tới.【Cảm ơn bánh ngọt của cậu, cậu thăng chức rồi sao?】Vừa khéo Mễ Lật cũng đang định tìm nàng hỏi về cái người muốn mở tiệm bánh kia. Tuy giờ cô không thiếu vốn, nhưng lại cực kỳ thiếu người, nếu bên đó vẫn chưa mở tiệm, có thể hỏi thử xem người ta có muốn hợp tác không.Cô gửi ý tưởng của mình cho Thượng Giai, đối phương nhanh chóng trả lời:【Được đó, mai tôi hỏi giúp cậu. Nhưng sếp bên cậu đổi ý rồi à?】【Không phải, ai... Tình huống hơi phức tạp, lúc nào cậu rảnh ghé tiệm một chuyến, tôi kể cho nghe.】"Hôm kia tôi được nghỉ, nếu khách của tôi có hứng thú, tôi sẽ hẹn người ta ra, để mọi người gặp mặt trao đổi luôn.""Được á!" Mễ Lật nhắn lại, tiện thể tán gẫu thêm vài câu, hỏi thăm tình hình công việc gần đây của nàng."Vẫn vậy thôi, bận thì khỏi nói rồi, chủ yếu là quá loạn, mấy sếp ở công ty tôi suốt ngày đấu đá nội bộ, ai cũng muốn làm thành tích, lại chẳng ai tập trung làm sản phẩm cho tử tế, chỉ biết dốc sức bóc lột bọn tôi làm sale, chỉ tiêu thì đặt càng ngày càng cao, còn sản phẩm thì như đồ bỏ đi. Mãi mới bán được một đơn, khách hàng ngày nào cũng gọi điện đến lằng nhằng, người ta đâu có quan tâm cậu là bên bán hay bên hậu mãi, tóm lại hàng là do cậu bán, thì cậu phải chịu trách nhiệm!"Xem chừng hôm nay Thượng Giai lại ôm một bụng tức về nhà, Mễ Lật nhìn tin nhắn của nàng, lại liếc sang Tần Dao bên kia vẫn đang vùi đầu bận rộn. Ai... Xem ra trừ mấy nam chính được buff tận trời, thì việc kiếm tiền của người thường đúng là chẳng có cái nào dễ.Sau khi hẹn được thời gian gặp, Mễ Lật vốn định chờ Tần Dao cùng đi ngủ, kết quả là cô chưa chờ nổi đã lăn ra ngủ trước. Qua mấy hôm tập quen nếp sinh hoạt, cuối cùng cô cũng có thể dậy sớm hơn Tần Dao, làm xong bữa sáng trước khi nàng thức dậy.Như thế mới đúng! Muốn bao dưỡng nữ thần thì phải bắt đầu từ việc cho nữ thần ăn no trước đã!Cho nữ thần ăn no thành công, Mễ Lật tràn đầy khí thế leo lên xe của Tần Dao, vừa ngồi vừa nghĩ: chắc phải lên kế hoạch học lái xe thôi, tốt nhất là sau này để cô đưa đón Tần Dao đi làm, như vậy mới giống Mễ kim chủ đang nuôi tiểu mỹ nhân Dao!Chỉ là có điều, kim chủ mà đi đưa đón tiểu mỹ nhân lại dùng chính xe của tiểu mỹ nhân, thì gọi gì là kim chủ nữa? Gọi là tài xế thì đúng hơn.Nên vẫn phải mua một chiếc xe, một chiếc xe xứng với khí chất của Tần Dao, ít nhất cũng không thể để người khác nhìn thấy Tần Dao bước xuống từ xe cô rồi tưởng nhầm là phá sản đi xe cỏ.Mễ Lật cảm thấy ví tiền của mình đang nhỏ máu, haiz... Tất cả đều là tại 500 vạn mà Tần Dao cho vay, khiến cô ảo tưởng mình là đại gia. Nuôi nữ thần là một dự án lâu dài, cứ bắt đầu từng bước một đi, ngày ba bữa, nuôi cho thật béo!Hôm nay là ngày đầu tiên Mễ Lật chính thức một mình độc lập làm sếp, hôm qua ít ra còn có An Thành đến giúp, hôm nay chỉ còn lại mỗi cô.Cô lủi thủi bận rộn trong tiệm cả buổi sáng, đến 9 giờ, một cô gái bước vào cửa, tự giới thiệu tên là Ngô Mộng Mộng, do chị Đào giới thiệu đến xin việc.Đôi phương đến rất đúng giờ, điểm này đầu tiên đã khiến Mễ Lật có ấn tượng tốt, Mễ Lật nhìn cô gái kia một lượt, cao vừa vừa, mặt tròn tròn, hơi mũm mĩm, không tính là xinh xuất sắc nhưng nhìn vào lại thấy rất thuận mắt.Tán gẫu mấy câu, Mễ Lật phát hiện nàng nói chuyện khá lanh lợi, từng làm thu ngân nên rất quen với việc sử dụng máy móc, xử lý báo biểu các thứ, vậy là quyết định chọn nàng.Sau khi bàn xong thời gian làm việc cùng mức lương, Mễ Lật hỏi đối phương khi nào có thể đi làm, Ngô Mộng Mộng nói: "Hôm nay là được ạ."Mễ Lật liếc nhìn đồng hồ, lúc này đã 9 giờ rưỡi. Tạ ơn trời đất là hôm qua cô đã đi tìm chị Đào trước, mà chị Đào cũng quá đỉnh, giải quyết ngay trong một đêm. Hôm nay đến giờ này mà Đỗ Tư Oánh vẫn chưa thấy mặt, nếu không tìm được người mới thì cô thật sự phải một người làm hai phần việc mất.Quả nhiên là không thể trông chờ vào tiểu thư nhà giàu đến làm chơi cho vui!Quá 10 giờ, tiểu thư kia mới chậm rãi bước vào như gió xuân, miệng còn ngáp một cái nói: "Tối qua tôi nói chuyện điện thoại với bạn hơi muộn, sáng không dậy nổi...""Không sao, dù gì cô cũng đến cho vui thôi." Lúc này trong tiệm cũng không quá bận, Mễ Lật tranh thủ giới thiệu người mới cho nàng: "Đây là Mộng Mộng mới đến. Mộng Mộng, đây là... Bạn tôi, Đỗ Tư Oánh."Vốn định giới thiệu là thu ngân nữa, nhưng nghĩ lại sợ Đỗ Tư Oánh lây cho Mộng Mộng cái kiểu làm việc "tuỳ tâm tuỳ hứng", nhỡ đâu người ta thấy tiệm này thu ngân đến làm cũng như chơi vậy, cũng bắt chước mà trễ nải, thì cô khóc không ra nước mắt."Á á á! Cậu là Đỗ Tiểu Đỗ phải không?!" Ngô Mộng Mộng bỗng hét toáng lên.Đỗ Tư Oánh: "Là tớ, muốn ký tên không?""Thật á! Muốn muốn muốn! Tớ theo dõi cậu từ lâu rồi! Rất rất rất thích tranh của cậu!"Nàng vừa nãy còn yên lặng ngoan hiền như mèo nhỏ, chớp mắt đã biến thành chim sẻ nhảy nhót, hưng phấn như vừa trúng số đặc biệt, líu ríu không ngừng, Mễ Lật ngồi một bên, lén lấy điện thoại ra tra cái tên "Đỗ Tiểu Đỗ" kia... Đúng là Đỗ Tư Oánh thật, là một tài khoản Weibo nổi tiếng chuyên đăng tranh minh hoạ, thỉnh thoảng có chia sẻ chút chuyện đời thường, lượng fan hơn ba triệu người!Mễ Lật: "......"Cô thật sự chưa từng biết Đỗ Tư Oánh còn có mặt này. Trong đầu chợt loé lên ý tưởng: "Bóc phốt những đại lão ẩn hình quanh tôi suốt bao năm trời."Cái này đỉnh thiệt rồi đó!!! Nhìn lại một vòng, người quen nào cũng tài giỏi rực rỡ, dường như chỉ còn lại mỗi mình cô là con cá mặn lười trôi dạt giữa dòng đời.À không, còn hai con cá mặn đồng nghiệp nữa, vốn định gom luôn cả Thái Văn Mẫn vào nhóm bình thường, nhưng giờ nghĩ lại, nếu đến cả Đỗ Tư Oánh mà cũng là đại lão giấu nghề, biết đâu Thái Văn Mẫn cũng đang lén lút làm minh tinh mạng, hoặc là best seller trên Tiktok thì sao?!Đỗ Tư Oánh thuận tay vẽ một bức chân dung đơn giản của Mộng Mộng, còn ký tên lên góc giấy, Mộng Mộng nâng niu tờ giấy có tranh mình cùng chữ ký của idol, mặt cười rạng rỡ như sắp xỉu tới nơi."Bây giờ cô biết tôi lợi hại cỡ nào rồi chứ?" Đỗ Tư Oánh vừa thấy ánh mắt Mễ Lật là biết nàng đã lén lên mạng tra rồi, cười đắc ý: "Tôi chịu khó đến tiệm cô làm thêm, cô phải thấy vinh hạnh mới đúng.""Phải phải phải, đại lão nói gì cũng đúng!" Mễ Lật đã sớm quen với kiểu cách của Đỗ Tư Oánh, người này tính tình tùy hứng, tự luyến, nói chuyện không theo logic, chỉ có thuận theo thì mới có thể gắng gượng tiếp tục làm bạn.Cô không giống như Ngô Mộng Mộng, người đã theo dõi Weibo của Đỗ Tư Oánh suốt nhiều năm, dù phát hiện ra thân phận thật của nàng cũng không gây chấn động gì lớn cho Mễ Lật. Cô cúi đầu tiếp tục viết bảng tuyển dụng: hiện tại vẫn còn thiếu một thợ bánh ngọt và một thu ngân. Thu ngân thì có thể hỏi thêm chị Đào, còn thợ bánh ngọt có nên hỏi thử Thôi sư phụ xem có ai quen không nhỉ?Mễ Lật còn đang suy nghĩ, cửa tiệm bỗng bị đẩy ra."Hoan nghênh quý khách~" Cô ngẩng đầu lên, chỉ thấy người vừa bước vào là một người đàn ông trẻ, mặc một bộ vest màu xanh nhạt, bên trong là áo sơ mi trắng, cổ áo mở lơi vài nút, tay áo cũng được xắn lên để lộ cổ tay, cả người toát ra vẻ tự nhiên mà không mất đi chỉnh tề, vừa nhìn đã thấy khác hẳn kiểu khách thường đến.Lạ thật, giờ này sao lại có đàn ông trẻ tuổi đến mua bánh vậy? Tuy ăn mặc có phần thoải mái nhưng vẫn thuộc dạng chỉnh tề, nhìn là biết dân văn phòng."Chào cô, xin hỏi cô là Mễ tiểu thư?" Người kia cũng không bị hấp dẫn bởi hàng bánh ngọt đủ màu sắc trong tiệm, đi thẳng đến trước mặt Mễ Lật."Chào anh, xin hỏi anh là...?" Người này trông có chút quen, nhưng Mễ Lật không nhớ ra mình đã từng gặp."Kẻ hàn Tần Nam, đây là danh thiếp của tôi."---Tác giả có lời muốn nóiMễ Lật hoảng hốt: Tần Dao!!! Em bị kẻ địch phát hiện rồi hú hú hú!!!Tần Dao: Địch ở đâu? Để chị chém chết cho! We