[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 41
Văn phòng lúc này chỉ còn lại một mình Mễ Lật, tất cả nguồn kích thích đều đã bị cách ly, tuy dư vị xấu hổ vẫn chưa tan hết, nhưng ít ra cũng không mãnh liệt như vừa nãy nữa. Mễ Lật chầm chậm nhấp từng ngụm cà phê, nhớ lại những lời Tần Dao nói trên xe, ngay cả cà phê không đường lúc này cũng có chút ngọt.“Tiểu Tần tổng, Tần tổng đang họp, mời ngài vào phòng nghỉ bên này chờ một chút.”Bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, giọng nói lẫn trong tiếng bước chân hỗn loạn, tựa hồ có không ít người đi cùng.Tiểu Tần tổng… Chẳng lẽ Tần Hạo đến?Mễ Lật còn đang suy đoán, đã nghe thấy giọng của Tần Hạo: “Tôi vào văn phòng chị ấy chờ.”“Ngài không có hẹn trước, cứ thế xông vào thật sự làm khó chúng tôi, phiền ngài phối hợp một chút được không?” Giọng nói càng lúc càng gần, đã tiến đến tận cửa, bước chân quen thuộc kia dừng lại. “Tôi muốn gặp chị tôi còn cần hẹn trước sao?”Hừ, nói như thật, vợ anh muốn gặp anh chẳng phải cũng cần hẹn trước đó thôi?Mễ Lật có thể tưởng tượng ra biểu cảm của Tần Hạo lúc này, nhất định là kiểu kinh ngạc pha lẫn khinh thường. Cô vừa cười nhạo trong lòng, vừa cân nhắc xem có nên tránh mặt một chút hay không. Nhưng cả căn phòng này đảo mắt một vòng, cơ bản chẳng có chỗ nào để trốn. Có vách ngăn, nhưng lại khoá vân tay, còn lại chỉ có gầm bàn, nhưng nếu Tần Hạo vào lại không ngồi sofa mà ngồi đúng ghế của Tần Dao, đến lúc đó một người ngồi trên ghế, một người chui dưới gầm, hai mặt nhìn nhau, chẳng phải càng lúng túng?Mễ Lật do dự một chút, liền bỏ lỡ thời cơ, Tần Hạo đã đẩy cửa bước vào.“Là cô?” Tần Hạo chỉ hơi nhướn mày khi nhìn thấy nàng, sau đó liền cau mày tỏ vẻ không hài lòng: “Tần Dao đi làm còn dắt cô theo sao?”Phản ứng này khiến Mễ Lật hơi bất ngờ, cô cứ tưởng hắn sẽ kinh ngạc hơn cơ. Nghe giọng điệu thì có vẻ hắn đã biết chuyện giữa cô và Tần Dao, nhưng cô và Tần Dao mới bên nhau chưa được mấy ngày, chẳng lẽ hôm qua Mễ Khả nói cho hắn biết?“Hôm qua Khả Khả tìm cô? Cô nói gì với em ấy rồi?” Tần Hạo hỏi.Ồ… Xem ra Tần Hạo cũng không biết rõ chuyện hôm qua, vậy thì sao hắn lại biết mối quan hệ giữa mình với Tần Dao?Mễ Lật vẫn đang suy đoán lung tung, Tần Hạo đã tỏ ra mất kiên nhẫn vì nàng liên tục phớt lờ câu hỏi của hắn. Hắn ngồi xuống sofa bên cạnh Mễ Lật, dùng mũi giày khẽ đá chân Mễ Lật một cái, giọng hơi mất kiên nhẫn: “Tôi đang hỏi cô đấy!”Bị Tần Hạo đá một cái, Mễ Lật thu chân lại, không thể tiếp tục giả chết nữa, đành mở miệng trả lời: “Không nói gì cả, em ấy bảo muốn đến tiệm bánh làm thêm, tôi thấy không phù hợp nên bảo em ấy trở về.”Tần Hạo khoanh tay tựa vào lưng ghế sofa, im lặng không lên tiếng, không rõ là có tin hay không.Hắn không nói, Mễ Lật càng thấy nhẹ nhõm, liền thản nhiên coi hắn như không khí, tự cầm điện thoại lên đọc tin tức linh tinh, hoàn toàn không để ý đến hắn.Một lúc sau, Tần Hạo lại bất ngờ mở miệng: “Hôm qua em ấy nói với tôi, người cứu tôi trước kia không phải là em ấy, bảo tôi đừng tìm em ấy nữa.”Mễ Lật: “???”Không phải chứ, tình tiết này không phải lẽ ra phải do Tần Hạo tự phát hiện ra hay sao, sao lại đến mức Mễ Khả chủ động thừa nhận rồi?Tuy nghe giọng điệu Tần Hạo không giống như đã tin lời Mễ Khả hoàn toàn, nhưng Mễ Lật nhớ lại ánh mắt độc ác mà Mễ Khả liếc cô và Tần Dao lúc rời đi hôm qua, bản năng liền cảm thấy có chút không ổn.Đối với Mễ Khả, sự thật kia chính là đòn uy hiếp mà Tần Dao đang nắm trong tay, nhưng bây giờ, cô ta lại tự tay phơi bày ra bí mật, tình nguyện chơi bài ‘ngọc nát đá tan’, cũng không muốn tiếp tục bị Tần Dao nắm thóp.Một người còn có thể nhẫn tâm đến mức đó với chính mình, thì đối với người khác…Tần Hạo còn định nói thêm gì đó, nhưng cửa phòng đã bị đẩy ra, là Tần Dao.“Cậu đến đây làm gì?” Tần Dao đi đến ngồi cạnh Mễ Lật, vừa vặn là vị trí mang tính bảo vệ, gần phía Tần Hạo, đưa Mễ Lật ra sau lưng mình.“Nhắc nhở chị thu liễm lại một chút.” Tần Hạo tuy trong nhiều chuyện bị Tần Dao đè ép, nhưng thái độ đối với chị gái mình cũng chẳng lịch sự gì cho cam, hắn lấy điện thoại ra, bấm vài cái, sau đó đặt xuống bàn trà.“Chị nhìn kỹ đi.” Một giọng nam vang lên từ điện thoại, Mễ Lật cảm thấy nghe quen quen, hình như từng nghe qua ở đâu đó, nhưng nhất thời lại không nhớ nổi.“Chắc chắn 100%, gần đây Mễ Lật vẫn ở căn hộ của đại tiểu thư ở Long Vận Thế Cảnh.”“Còn Tần Dao?”“Cô ấy từ sau chuyến công tác lần trước là đã ở chỗ đó luôn rồi, mà ngày nào cũng đưa đón Mễ Lật đi làm.”“Hừ, có chụp được ảnh không?”“Có mấy tấm, ngài xem…”“Chỉ mấy cái này thì chứng minh được gì? Tôi cần chứng cứ xác thực hơn, hiểu chưa?”“V-Vâng…”Ghi âm đến đây kết thúc, Tần Hạo thu lại điện thoại. Mễ Lật có chút hoảng loạn liếc mắt nhìn Tần Dao, cô nghe không ra trong đoạn ghi âm đó là ai đang nói, nhưng dựa vào nội dung, thế nào cũng cảm thấy không có lợi gì cho Tần Dao.Tần Dao trên mặt lại chẳng lộ ra chút hoảng loạn nào, ngữ điệu thậm chí còn vô cùng bình thản: “Cậu lấy đoạn ghi âm này ở đâu?”“Hôm qua tôi về nhà sớm nửa ngày, đứng ngoài thư phòng của ba nghe được. Tôi đoán là chị sẽ có hứng thú, nên tiện tay ghi lại cho chị.”Thì ra là Tần Mậu Dung! Mễ Lật lập tức nhớ lại khung cảnh hôm đó tại tiệc rượu Đỗ gia, không trách được vừa rồi lại cảm thấy giọng nói quen tai như vậy.“Vậy sao? Vậy thì tôi cảm ơn cậu trước.”
Tần Dao rút điện thoại ra, để Tần Hạo gửi đoạn ghi âm đó cho mình, thuận tiện hỏi luôn: “Tôi biết cậu sẽ không đến tay không. Cho tôi tin tức này, cậu muốn gì?”Tần Hạo gửi file ghi âm qua, sau đó thẳng thắn mở lời: “Tôi cần một khoản đầu tư, tháng sau tôi sẽ trình báo cáo chi tiết tại cuộc họp hội đồng quản trị, hy vọng đến lúc đó chị sẽ bỏ phiếu ủng hộ.”“Tôi tưởng mấy chuyện thế này đối với cậu là chắc chắn trong tay rồi chứ.” Tần Dao hơi bất ngờ trước yêu cầu này.Tần Hạo trầm mặc một lát, gương mặt tối sầm lại: “Hôm qua tôi còn thấy đứa con trai ngoài giá thú của ông ấy.”“Tần Nam?” Tần Dao hỏi.“Nó cũng xứng mang họ Tần?” Tần Hạo cười lạnh, “Tôi thấy nó từ trong nhà bước ra, chị tin nổi không? Bây giờ ba đã đón nó về nhà rồi!”“Cậu còn nghe được gì nữa không?” Tần Dao tiếp tục hỏi, vì chỉ riêng chuyện đưa người về nhà thì chưa đến mức khiến Tần Hạo mất lòng tin với cuộc họp hội đồng tháng sau.“Không biết nó dùng thủ đoạn gì, tôi nghe nói chú Khang với chú Kiện Dân hình như đang có ý ngầm ủng hộ nó, ba có khả năng sẽ chuyển một phần cổ phần sang cho nó, để nó có tư cách vào hội đồng quản trị.”Tần Dao im lặng lắng nghe, năm ngón tay nhịp đều nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.“Được rồi, tôi biết rồi. Cậu về trước đi, chuyện cậu nói tôi sẽ suy xét.”“Tôi còn có ảnh của người thứ hai trong đoạn ghi âm kia, nếu chị chịu giúp tôi, tôi sẽ gửi ảnh cho chị.” Trước khi ra khỏi cửa, Tần Hạo quay đầu nói với Tần Dao.“Em làm phiền chị rồi phải không?” Sau khi Tần Hạo đi, Mễ Lật lo lắng nhìn Tần Dao, trong cốt truyện gốc, bên phía Tần Dao vốn không có bất kỳ sơ hở nào, giờ vì sự xuất hiện của cô mà khiến Tần Dao bị Tần Mậu Dung nắm thóp, điều đó khiến Mễ Lật cảm thấy bất lực, chẳng biết sự thay đổi này còn gây ảnh hưởng thế nào đến Tần Dao.“Không sao, cùng lắm thì ông ấy lấy cái này để bịt miệng chị, cũng chưa đến mức dám làm lớn chuyện, huống hồ bây giờ chị đã có phòng bị rồi mà.” Tần Dao vẫn tỏ ra rất ung dung, khiến Mễ Lật cũng nhẹ nhõm phần nào.“Vậy… Hay là chúng ta tạm thời xa nhau một thời gian?” Mễ Lật tuy không nỡ rời Tần Dao, nhưng nghĩ tới việc có thể liên luỵ đến chị, cô lại cảm thấy chuyện này cũng không phải không thể chịu đựng.“Không cần, đi thôi, giúp em dọn nhà.” Tần Dao đáp dứt khoát.“A?” Mễ Lật bị Tần Dao kéo đi một cái cả người lảo đảo.Ủa? Không phải nói là nên tránh bớt một chút sao? Sao lại còn chuyển nhà?!Đồ đạc của Mễ Lật thật ra không nhiều, từ lúc chuyển ra khỏi nhà Tần Hạo cô chỉ mang theo một ít quần áo, sau khi ở nhờ chỗ chị Đào mới sắm thêm vài món nội thất đơn giản. Mà giờ chuyển về chỗ Tần Dao thì mấy món đó cũng khỏi cần đem theo, cả drap giường lẫn chăn gối đều không cần, cuối cùng chỉ đóng gói thành hai cái vali hành lý.“Thật sự ổn chứ?” Mễ Lật kéo theo vali, trong lòng vẫn còn chút do dự: “Xa nhau một thời gian cũng không sao mà, mình còn có thể gọi điện, nhắn tin, gọi video các kiểu…”Tần Dao véo nhẹ má nàng một cái, trêu ghẹo: “Ai sáng nay còn khóc lóc bảo không rời xa chị nổi, giờ lại nỡ xa rồi hả?”“Chuyện đó đâu có giống nhau…” Mễ Lật ngoài miệng thì cãi vậy, nhưng trong đầu lại nhớ đến lúc sáng hai người còn nằm chung trên ghế sofa tâm sự đủ điều, giờ mà phải xa nhau, về sau muốn ôm ôm chút cũng không được, thế là giọng liền dịu hẳn xuống.Tần Dao giật lấy vali trên tay nàng, không cho nàng cơ hội đổi ý: “Đừng lo, chỉ là mấy kẻ theo dõi vặt vãnh thôi mà. Nếu Cát Lâu bọn họ còn không xử lý được chuyện nhỏ này, thì đã sớm không đủ tư cách đi theo chị rồi.”Cát Lâu chính là tên đội trưởng vệ sĩ mà Mễ Lật từng gặp hai lần, dựa vào ấn tượng ít ỏi đó thì trông hắn cũng khá đáng tin. Mà Tần Dao đã nói vậy, Mễ Lật nghĩ bản thân cũng nên tin tưởng người yêu mình nhiều hơn một chút, dù sao thì… Cùng lắm sau này để cô nuôi nữ thần cũng đâu có gì to tát.Nghĩ thế rồi, Mễ Lật liền đến tìm chị Đào bàn chuyện trả phòng, chị Đào tỏ ra cực kỳ tiếc nuối khi biết cô sắp dọn đi. Mễ Lật là người thân thiện, hay giúp đỡ, lại sống rất sạch sẽ, là kiểu khách trọ hiếm có khó tìm, cô còn để lại nhiều món nội thất, tuy không đắt nhưng đều rất thực dụng, chắc chắn sẽ giúp việc cho thuê sau này dễ hơn nhiều.Chị Đào không muốn nàng dọn đi, cố gắng giữ lại bằng đủ mọi cách, thậm chí còn đề nghị giảm tiền thuê, nhưng Mễ Lật đã quyết, chị đành trả lại tiền cọc, dặn dò nàng có rảnh thì về chơi.Tạm biệt chị Đào xong, Tần Dao giúp nàng chất hành lý lên xe, chưa vội quay về, cô liền hỏi: “Hôm nay em còn kế hoạch gì không?”“Vậy chị muốn đi đâu?” Mễ Lật hỏi ngược lại.Đây là buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của hai người, bữa tối hôm ra khỏi Mễ gia không tính, khi đó họ vẫn chưa tỏ rõ lòng mình, Tần Dao lại còn bận rộn phải về gấp, hoàn toàn chưa có cơ hội nghiêm túc ở bên nhau.Tần Dao nghĩ một lúc rồi nói: “Hay là... Đi xem phim đi?”“Là kiểu tổng tài bá đạo bao rạp đó hả?” Mễ Lật bật cười.“Đúng rồi, chị phải đi tìm quản lý rạp phim, bảo với anh ta rằng hôm nay nơi này đã bị chị bao trọn.” Tần Dao cũng cười theo, ban đầu cô định đưa Mễ Lật đến rạp chiếu phim riêng trong nhà mình, nhưng nghe Mễ Lật nói vậy, lại thấy nếu là đi với Mễ Lật thì đến rạp công cộng trong trung tâm thương mại, hoà vào đám đôi tình nhân đi xem phim cũng rất thú vị.Cô dừng xe ở tầng hầm của trung tâm thương mại, cùng Mễ Lật chọn phim, sau đó đặt vé qua điện thoại.“Không ngờ chị cũng biết dùng cái này.” Mễ Lật vốn định dạy Tần Dao cách đặt vé bằng app, ai ngờ chị thành thạo đến vậy.“Chị thấy em hình như có chút hiểu lầm về những tổng tài báo đạo chúng tôi?” Tần Dao xuống xe, từ trong túi lấy ra một cái khẩu trang và cặp kính gọng tròn đeo vào, nếu không nhìn kỹ, thật sự khó mà nhận ra cô.“Em cứ tưởng mấy chuyện nhỏ này chị đều giao cho trợ lý xử lý hết, mỗi lần 'trải nghiệm dân sinh', chẳng phải các chị đều cầm thẻ ngân hàng nhét vào máy nhận tiền trên xe buýt sao?” Lần trước khi đùa Tần Dao, Mễ Lật còn coi chị là nữ thần, lúc nói chuyện còn dè dặt, giờ tình cảm giữa hai người đã rõ ràng, Mễ Lật cợt nhả trêu ghẹo chị chẳng chút kiêng dè.“Chị trông giống loại người đó sao? Không chỉ biết đặt vé, chị còn biết lấy vé bằng máy tự động ngoài rạp nữa kìa!” Tần Dao để chứng minh bản thân không phải kiểu người ‘mù đời sống’, vừa đến rạp đã chủ động nhận lấy nhiệm vụ lấy vé và mua nước uống.Hôm nay tuy là thứ hai, nhưng trung tâm thương mại này vẫn khá đông người, khu vực chờ cùng quầy bán hàng vẫn tấp nập, Mễ Lật nhìn Tần Dao hoà mình giữa đám đông chen lấn, cảm thấy mới lạ không thôi.“Làm ơn nhường một chút.” Một người lao công đẩy xe cây lau sàn đi ngang qua, Mễ Lật vội bước lùi lại, người nọ lau xong hàng ghế bên này, lại quay sang lau dãy bên kia, Mễ Lật không còn cách nào khác đành lùi thêm một bước, lưng áp sát vào cửa lối thoát hiểm của trung tâm.Không rõ từ lúc nào, cánh cửa thoát hiểm đã mở ra, một cánh tay bất ngờ vươn ra từ trong bóng tối, bịt chặt miệng Mễ Lật, rồi kéo cô vào trong hành lang an toàn.---Tác giả có lời muốn nói:Mễ Lật nhát gan khóc thút thít: Ban đầu chỉ muốn xem một bộ phim tình cảm, ai ngờ vừa chớp mắt cái đã thành phim kinh dị rồi??
Tần Dao rút điện thoại ra, để Tần Hạo gửi đoạn ghi âm đó cho mình, thuận tiện hỏi luôn: “Tôi biết cậu sẽ không đến tay không. Cho tôi tin tức này, cậu muốn gì?”Tần Hạo gửi file ghi âm qua, sau đó thẳng thắn mở lời: “Tôi cần một khoản đầu tư, tháng sau tôi sẽ trình báo cáo chi tiết tại cuộc họp hội đồng quản trị, hy vọng đến lúc đó chị sẽ bỏ phiếu ủng hộ.”“Tôi tưởng mấy chuyện thế này đối với cậu là chắc chắn trong tay rồi chứ.” Tần Dao hơi bất ngờ trước yêu cầu này.Tần Hạo trầm mặc một lát, gương mặt tối sầm lại: “Hôm qua tôi còn thấy đứa con trai ngoài giá thú của ông ấy.”“Tần Nam?” Tần Dao hỏi.“Nó cũng xứng mang họ Tần?” Tần Hạo cười lạnh, “Tôi thấy nó từ trong nhà bước ra, chị tin nổi không? Bây giờ ba đã đón nó về nhà rồi!”“Cậu còn nghe được gì nữa không?” Tần Dao tiếp tục hỏi, vì chỉ riêng chuyện đưa người về nhà thì chưa đến mức khiến Tần Hạo mất lòng tin với cuộc họp hội đồng tháng sau.“Không biết nó dùng thủ đoạn gì, tôi nghe nói chú Khang với chú Kiện Dân hình như đang có ý ngầm ủng hộ nó, ba có khả năng sẽ chuyển một phần cổ phần sang cho nó, để nó có tư cách vào hội đồng quản trị.”Tần Dao im lặng lắng nghe, năm ngón tay nhịp đều nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.“Được rồi, tôi biết rồi. Cậu về trước đi, chuyện cậu nói tôi sẽ suy xét.”“Tôi còn có ảnh của người thứ hai trong đoạn ghi âm kia, nếu chị chịu giúp tôi, tôi sẽ gửi ảnh cho chị.” Trước khi ra khỏi cửa, Tần Hạo quay đầu nói với Tần Dao.“Em làm phiền chị rồi phải không?” Sau khi Tần Hạo đi, Mễ Lật lo lắng nhìn Tần Dao, trong cốt truyện gốc, bên phía Tần Dao vốn không có bất kỳ sơ hở nào, giờ vì sự xuất hiện của cô mà khiến Tần Dao bị Tần Mậu Dung nắm thóp, điều đó khiến Mễ Lật cảm thấy bất lực, chẳng biết sự thay đổi này còn gây ảnh hưởng thế nào đến Tần Dao.“Không sao, cùng lắm thì ông ấy lấy cái này để bịt miệng chị, cũng chưa đến mức dám làm lớn chuyện, huống hồ bây giờ chị đã có phòng bị rồi mà.” Tần Dao vẫn tỏ ra rất ung dung, khiến Mễ Lật cũng nhẹ nhõm phần nào.“Vậy… Hay là chúng ta tạm thời xa nhau một thời gian?” Mễ Lật tuy không nỡ rời Tần Dao, nhưng nghĩ tới việc có thể liên luỵ đến chị, cô lại cảm thấy chuyện này cũng không phải không thể chịu đựng.“Không cần, đi thôi, giúp em dọn nhà.” Tần Dao đáp dứt khoát.“A?” Mễ Lật bị Tần Dao kéo đi một cái cả người lảo đảo.Ủa? Không phải nói là nên tránh bớt một chút sao? Sao lại còn chuyển nhà?!Đồ đạc của Mễ Lật thật ra không nhiều, từ lúc chuyển ra khỏi nhà Tần Hạo cô chỉ mang theo một ít quần áo, sau khi ở nhờ chỗ chị Đào mới sắm thêm vài món nội thất đơn giản. Mà giờ chuyển về chỗ Tần Dao thì mấy món đó cũng khỏi cần đem theo, cả drap giường lẫn chăn gối đều không cần, cuối cùng chỉ đóng gói thành hai cái vali hành lý.“Thật sự ổn chứ?” Mễ Lật kéo theo vali, trong lòng vẫn còn chút do dự: “Xa nhau một thời gian cũng không sao mà, mình còn có thể gọi điện, nhắn tin, gọi video các kiểu…”Tần Dao véo nhẹ má nàng một cái, trêu ghẹo: “Ai sáng nay còn khóc lóc bảo không rời xa chị nổi, giờ lại nỡ xa rồi hả?”“Chuyện đó đâu có giống nhau…” Mễ Lật ngoài miệng thì cãi vậy, nhưng trong đầu lại nhớ đến lúc sáng hai người còn nằm chung trên ghế sofa tâm sự đủ điều, giờ mà phải xa nhau, về sau muốn ôm ôm chút cũng không được, thế là giọng liền dịu hẳn xuống.Tần Dao giật lấy vali trên tay nàng, không cho nàng cơ hội đổi ý: “Đừng lo, chỉ là mấy kẻ theo dõi vặt vãnh thôi mà. Nếu Cát Lâu bọn họ còn không xử lý được chuyện nhỏ này, thì đã sớm không đủ tư cách đi theo chị rồi.”Cát Lâu chính là tên đội trưởng vệ sĩ mà Mễ Lật từng gặp hai lần, dựa vào ấn tượng ít ỏi đó thì trông hắn cũng khá đáng tin. Mà Tần Dao đã nói vậy, Mễ Lật nghĩ bản thân cũng nên tin tưởng người yêu mình nhiều hơn một chút, dù sao thì… Cùng lắm sau này để cô nuôi nữ thần cũng đâu có gì to tát.Nghĩ thế rồi, Mễ Lật liền đến tìm chị Đào bàn chuyện trả phòng, chị Đào tỏ ra cực kỳ tiếc nuối khi biết cô sắp dọn đi. Mễ Lật là người thân thiện, hay giúp đỡ, lại sống rất sạch sẽ, là kiểu khách trọ hiếm có khó tìm, cô còn để lại nhiều món nội thất, tuy không đắt nhưng đều rất thực dụng, chắc chắn sẽ giúp việc cho thuê sau này dễ hơn nhiều.Chị Đào không muốn nàng dọn đi, cố gắng giữ lại bằng đủ mọi cách, thậm chí còn đề nghị giảm tiền thuê, nhưng Mễ Lật đã quyết, chị đành trả lại tiền cọc, dặn dò nàng có rảnh thì về chơi.Tạm biệt chị Đào xong, Tần Dao giúp nàng chất hành lý lên xe, chưa vội quay về, cô liền hỏi: “Hôm nay em còn kế hoạch gì không?”“Vậy chị muốn đi đâu?” Mễ Lật hỏi ngược lại.Đây là buổi hẹn hò chính thức đầu tiên của hai người, bữa tối hôm ra khỏi Mễ gia không tính, khi đó họ vẫn chưa tỏ rõ lòng mình, Tần Dao lại còn bận rộn phải về gấp, hoàn toàn chưa có cơ hội nghiêm túc ở bên nhau.Tần Dao nghĩ một lúc rồi nói: “Hay là... Đi xem phim đi?”“Là kiểu tổng tài bá đạo bao rạp đó hả?” Mễ Lật bật cười.“Đúng rồi, chị phải đi tìm quản lý rạp phim, bảo với anh ta rằng hôm nay nơi này đã bị chị bao trọn.” Tần Dao cũng cười theo, ban đầu cô định đưa Mễ Lật đến rạp chiếu phim riêng trong nhà mình, nhưng nghe Mễ Lật nói vậy, lại thấy nếu là đi với Mễ Lật thì đến rạp công cộng trong trung tâm thương mại, hoà vào đám đôi tình nhân đi xem phim cũng rất thú vị.Cô dừng xe ở tầng hầm của trung tâm thương mại, cùng Mễ Lật chọn phim, sau đó đặt vé qua điện thoại.“Không ngờ chị cũng biết dùng cái này.” Mễ Lật vốn định dạy Tần Dao cách đặt vé bằng app, ai ngờ chị thành thạo đến vậy.“Chị thấy em hình như có chút hiểu lầm về những tổng tài báo đạo chúng tôi?” Tần Dao xuống xe, từ trong túi lấy ra một cái khẩu trang và cặp kính gọng tròn đeo vào, nếu không nhìn kỹ, thật sự khó mà nhận ra cô.“Em cứ tưởng mấy chuyện nhỏ này chị đều giao cho trợ lý xử lý hết, mỗi lần 'trải nghiệm dân sinh', chẳng phải các chị đều cầm thẻ ngân hàng nhét vào máy nhận tiền trên xe buýt sao?” Lần trước khi đùa Tần Dao, Mễ Lật còn coi chị là nữ thần, lúc nói chuyện còn dè dặt, giờ tình cảm giữa hai người đã rõ ràng, Mễ Lật cợt nhả trêu ghẹo chị chẳng chút kiêng dè.“Chị trông giống loại người đó sao? Không chỉ biết đặt vé, chị còn biết lấy vé bằng máy tự động ngoài rạp nữa kìa!” Tần Dao để chứng minh bản thân không phải kiểu người ‘mù đời sống’, vừa đến rạp đã chủ động nhận lấy nhiệm vụ lấy vé và mua nước uống.Hôm nay tuy là thứ hai, nhưng trung tâm thương mại này vẫn khá đông người, khu vực chờ cùng quầy bán hàng vẫn tấp nập, Mễ Lật nhìn Tần Dao hoà mình giữa đám đông chen lấn, cảm thấy mới lạ không thôi.“Làm ơn nhường một chút.” Một người lao công đẩy xe cây lau sàn đi ngang qua, Mễ Lật vội bước lùi lại, người nọ lau xong hàng ghế bên này, lại quay sang lau dãy bên kia, Mễ Lật không còn cách nào khác đành lùi thêm một bước, lưng áp sát vào cửa lối thoát hiểm của trung tâm.Không rõ từ lúc nào, cánh cửa thoát hiểm đã mở ra, một cánh tay bất ngờ vươn ra từ trong bóng tối, bịt chặt miệng Mễ Lật, rồi kéo cô vào trong hành lang an toàn.---Tác giả có lời muốn nói:Mễ Lật nhát gan khóc thút thít: Ban đầu chỉ muốn xem một bộ phim tình cảm, ai ngờ vừa chớp mắt cái đã thành phim kinh dị rồi??