[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 31
Có Tần Dao ở đó, Mễ Khả không dám mời Mễ Lật tham gia buổi tiệc tối, thế là Mễ Lật thuận lợi theo Tần Dao rời khỏi Mễ gia.“Buổi trưa không ăn ngon phải không? Tối muốn ăn gì?” Diêu Phỉ đi xe khác cùng với luật sư, Tần Dao bảo tài xế của mình lái xe về công ty theo sau xe Diêu Phỉ, bây giờ trong xe chỉ còn lại hai người bọn họ.“Em ăn gì cũng được.” Giờ phút này Mễ Lật hoàn toàn không có tâm trạng nghĩ đến chuyện ăn uống, trong đầu toàn là căng thẳng nhớ lại không biết mình đã dọn dẹp nhà Tần Dao đàng hoàng chưa, nhất là giường của Tần Dao! Một lát nữa Tần Dao về nhà mà nhìn ra sơ hở thì làm sao đây...“Bên kia chị xong việc chưa?” Nghĩ đến chuyện Tần Dao đột ngột quay về, Mễ Lật thử thăm dò hỏi một câu.“Chưa, ăn xong bữa tối với em là tôi đi ngay, chắc tuần sau mới kết thúc được.” Tần Dao cài dây an toàn, đạp chân ga.Nghe được câu trả lời của Tần Dao, Mễ Lật thở phào nhẹ nhõm, nhưng cùng lúc trong lòng cũng dâng lên một chút thất vọng nho nhỏ.Nữ thần vừa về đã lại phải đi...Nhưng nghĩ kỹ thì cũng có nghĩa là nữ thần thật sự đã cố gắng dành ra một ngày rảnh giữa bao nhiêu bận rộn để về giúp cô, Mễ Lật lại thành công tự an ủi mình, vui vẻ trở lại.Tần Dao đưa Mễ Lật đến một nhà hàng tư nhân trong vườn hoa, không gian cực kỳ đẹp. Ngay lối vào là hai cây ngân vi cổ thụ, thân cây xù xì rêu phong, cành lá nở đầy những đóa hoa trắng nhỏ hình nón, đi vào bên trong là một hành lang dài, hai bên là những giỏ treo trồng trăm loại trường xuân; hành lang nhìn ra một hồ nước, trong hồ sen đang vào mùa nở rộ, phía sau núi giả có một thác nước nhỏ chảy róc rách.Ngoài ra, trong sân còn bày rất nhiều chậu hoa tươi mà Mễ Lật không biết tên. Cô đi theo Tần Dao dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ vào một gian phòng nhã tĩnh, từ cửa sổ còn có thể nhìn thấy đàn cá chép đỏ vàng đang bơi tung tăng trong hồ.Không biết có phải Tần Dao đã đặt trước món hay nhà hàng này vốn không dùng thực đơn, Mễ Lật chỉ thấy người phục vụ dẫn hai người vào xong liền lui ra ngoài, không bao lâu sau đã bê khay quay lại mang thức ăn lên.Dù gì Mễ Lật cũng là con gái của một đầu bếp lớn, khẩu vị cũng được xem là rất có kiến thức, vậy mà vẫn bị ấn tượng bởi những món ăn ở đây. Há cảo tôm trong suốt óng ánh, bên trong là nước sốt nấm đen đặc chế, tôm rất to, nghĩa là thời gian hấp phải thật chuẩn, hấp không khéo là sẽ sống hoặc nát vỏ; súp gà xé là dùng gà già hầm với nhân sâm Tây dương cùng các vị thuốc bắc, rưới thêm dầu hành thơm, làm tăng tầng tầng hương vị; món tráng miệng là bánh đậu đỏ trộn với thạch agar, mềm mịn thơm mát, những món khác cũng đều có nét riêng biệt độc đáo.Phải nói thật lòng, ba cô nếu so với đầu bếp nơi này thì đúng là có phần kém hơn một chút, còn bản thân Mễ Lật nếu so với ba mình thì bất luận là kinh nghiệm nấu ăn hay vốn sống đều còn thua một bậc. Tuy so với những quán ăn nhỏ bình thường thì tay nghề của cô là khá ổn, nhưng với mức sống của Tần Dao, hẳn là đã quen với những món ăn do đầu bếp đỉnh cao làm ra, Mễ Lật thật sự không hiểu sao lần đó cô nấu mấy món đơn giản ở nhà lại khiến Tần Dao vừa mắt đến vậy.“Không giống nhau.” Tần Dao đáp.“Không giống chỗ nào?” Mễ Lật không hiểu.“Em...Học nấu ăn từ khi nào vậy?” Tần Dao nhìn nàng, hỏi.“Chắc là từ rất nhỏ rồi.” Mễ Lật nhớ lại một lát, “Phải nói là lúc nào thì ‘biết nấu’ thật sự thì em cũng không rõ.”Tần Dao kẹp muỗng nhẹ khuấy trong chén, không bình luận gì nhiều về câu trả lời này.“Em thấy Tần Hạo thế nào?” Cô đột ngột hỏi.Còn có thể thấy thế nào được nữa chứ —Tra nam! Não tàn!Mễ Lật nghĩ đến việc Tần Dao dù gì cũng là chị gái ruột của Tần Hạo, liền cố gắng nghĩ ra cách nói uyển chuyển hơn một chút: “Em cảm thấy anh ta hình như rất dễ bị người ta che mắt, EQ cũng không cao, vô tình hay cố ý đều đã làm tổn thương không ít cô gái.”“Em không cần nói dễ nghe như vậy, tôi biết em muốn nói là nó ngu như heo, bị mấy chiêu trò rẻ tiền của người ta dắt mũi xoay vòng vòng đúng không?” Tần Dao ngẩng đầu, nhìn Mễ Lật cười một cái.Nói chuyện với nữ thần đúng là thoải mái dễ chịu! Mễ Lật thấy Tần Dao đã nói tới mức này, lập tức gật đầu không chút do dự.“Có lúc tôi thật sự rất thắc mắc,” Tần Dao chống tay lên cằm, hơi nghiêng đầu, “người như nó, dễ bị gạt như thế, đầu óc đơn giản như thế, sao đến giờ vẫn chưa phá nát cái công ty?”Phải đó, sao vậy chứ?Mễ Lật nhớ lại mấy quyển tiểu thuyết và phim truyền hình mình từng xem, trong đó mấy tên tổng tài thường ngày toàn bị nữ phụ các kiểu lừa lên lừa xuống, bị giấu chuyện này chuyện kia, bị ly gián mối quan hệ với nữ chính. Đến cả mấy nữ phụ đơn độc hay liên minh ba năm người còn gạt được, vậy mà vẫn nhẹ nhàng quản lý được tập đoàn xuyên quốc gia, thậm chí còn có thể khiến đối thủ phá sản dễ như trở bàn tay, chắc là các giám đốc điều hành bên công ty đối thủ đều là đồ ngốc hết nhỉ?Nhưng nghĩ đến nữ thần trong mắt cô, một người gần như hoàn mỹ như vậy, mỗi ngày vì công ty mà vất vả đến tận nửa đêm để ứng phó cạnh tranh, để mở rộng thị trường, Mễ Lật cảm thấy không phải ai cũng ngu, chỉ là Tần Hạo có hào quang nam chính.Trời ơi! Thật quá bất công rồi!Trước đây khi đọc tiểu thuyết Mễ Lật còn chưa có cảm giác nhập vai mãnh liệt thế này, bây giờ sau khi quen biết Tần Dao, tận mắt thấy Tần Dao mỗi ngày vì công việc mà nỗ lực, lại nhìn sang Tần Hạo chẳng làm được trò trống gì, Mễ Lật lại cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, chỉ muốn lôi tên Tần Hạo kia ra đánh cho một trận.“Những người trong nhà có chút tài sản như chúng tôi, cũng không ít người sống thoải mái, nhưng đó là vì họ không phải tự mình điều hành công ty. Như Đỗ Tư Oánh chẳng hạn, cô ấy nắm trong tay một phần cổ phần của ba và hai người anh trai, không cần làm gì, mỗi năm chỉ việc ngồi chờ chia hoa hồng là được. Nhưng Tần Hạo lại không giống, công ty hiện giờ thật sự là do một tay nó điều hành thành ra như vậy, cứ như thể mỗi lần đến lượt nó thì đối thủ đều như mất trí hết. Cho nên tôi thường nghĩ, nếu cuộc đời này là một quyển sách, thì nó nhất định là nam chính.”Tần Dao nói mấy câu đó rất bình thản, nhưng Mễ Lật lại bị dọa đến toát mồ hôi lạnh một trận.What the hell! Nữ thần, chị nói thật đó hả?!“Vậy nếu thật sự có quyển sách như vậy, chị nghĩ mình sẽ là nhân vật gì?” Cô dè dặt lựa lời hỏi.Tần Dao dừng lại động tác khuấy muỗng, nhìn Mễ Lật nói: “Vậy tôi nhất định là một vai phản diện rồi, cái kiểu luôn phá rối không cho nó đến với nữ chính ấy.”!!!Mễ Lật thật muốn quỳ xuống trước IQ của Tần Dao luôn cho rồi! Có nên nhân cơ hội này nói thật cho Tần Dao biết hay không? Nhưng mà suy đoán và sự thật đâu thể đánh đồng. Nhỡ đâu Tần Dao chỉ buột miệng nói chơi thôi, mà cô lại thốt ra sự thật, ‘Đúng rồi đó chị, chị thật sự là phản diện đó, trong sách có viết hẳn hoi luôn~’ thì…Không được! Nhớ lại lúc Tần Dao nhắc tới Tần Hạo, trong giọng nói thấp thoáng chút không cam lòng, Mễ Lật cảm thấy chuyện này vẫn nên giấu thì hơn, đối với một người luôn chăm chỉ nỗ lực như Tần Dao, chuyện đó thật sự quá tàn nhẫn.“Cũng chưa chắc mà.” Mễ Lật nghĩ nghĩ, nhẹ giọng an ủi: “Cái đó còn phải xem ai là người đọc quyển sách nữa, trong mắt em thì, chị cái gì cũng tốt, không nói đến IQ, EQ cũng tuyệt vời, xinh đẹp lại giàu có, một người hoàn mỹ như vậy, nhất định là nhân vật chính!”Nghe Mễ Lật nói xong, Tần Dao cong mắt cười: “Em thật là… Một điều bất ngờ đấy.”Khen người kiểu gì kỳ vậy? Mễ Lật có chút mờ mịt, nhưng thấy Tần Dao hình như không còn hứng thú đào sâu thêm về đề tài này nữa, cô cũng yên tâm phần nào.Nói đến vai phản diện, Mễ Lật lại nhớ ra còn tên Hứa Trứ kia, cái tên phản diện đang muốn làm loạn, lần trước nhắc tới, hình như Tần Dao không mấy để tâm, lần này cô vội vàng nhắc lại thêm một lần.“Tôi biết rồi.” Tần Dao lần này trả lời rất nghiêm túc, không còn qua loa như trước, “Cảm ơn em đã nhắc, tôi sẽ chú ý.”“Cảm ơn gì chứ! Chị giúp em bao nhiêu lần rồi em còn chưa từng nói cảm ơn đâu đó!” Mễ Lật nghĩ đến việc cuối cùng cũng có thể giúp lại Tần Dao một lần, trong lòng cảm thấy cực kỳ thành tựu.Ra khỏi nhà hàng, Tần Dao muốn đưa Mễ Lật về nhà, Mễ Lật lại nhất định đòi đưa Tần Dao ra sân bay.Dĩ nhiên rồi! Lỡ như Tần Dao đột nhiên muốn lên nhà xem một chút thì sao?!“Em đâu có vội, đưa chị ra sân bay thì còn có thể ở cạnh chị thêm một chút, đợi chị lên máy bay rồi em mới về.”“Không cần, từ sân bay về cũng khá xa, đi một vòng mất thời gian, ngày mai em còn phải dậy sớm, để tôi đưa em về sớm nghỉ ngơi.”“Nhưng mà như vậy thì chỉ còn nửa tiếng được ở cạnh chị thôi…” Vì không muốn để Tần Dao phát hiện bí mật nhỏ của mình, Mễ Lật dốc hết toàn bộ vốn liếng làm nũng, “Làm ơn mà…”“Nhưng tôi vẫn muốn về xem một chút, xem Lật Lật với Dao Dao thế nào rồi.” Tần Dao không hề dao động.“Em gửi ảnh cho chị xem nha! Trong điện thoại em còn lưu rất nhiều video ngắn của tụi nó nữa, ra sân bay rồi em ngồi với chị xem từng cái một luôn!” Mễ Lật lập tức lôi điện thoại ra mở album, “Hoặc là bây giờ xem cũng được nè!”“Đi thôi, về nhà.” Tần Dao kiên quyết không đổi ý, Mễ Lật đành ngậm miệng lại, trong lòng ngổn ngang trăm mối, một mặt cảm thấy có hơi hụt hẫng vì bị nữ thần từ chối thẳng thừng, nhưng mặt khác lại có một chút xíu chờ mong.Phải, chỉ to bằng móng tay út thôi!Buổi sáng cô đã gấp chăn gối lại rồi, nhưng không kiểm tra kỹ từng ngóc ngách trên giường, không chắc có để lộ sơ hở nào không.Chắc là sẽ bị nữ thần phát hiện mất… Nếu thật sự bị phát hiện thì chị ấy sẽ nói gì nhỉ?Mễ Lật mặt đỏ bừng nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu lại tự động mở máy chiếu, một vở kịch não bổ diễn ra từng hồi.Nữ thần đã từng dán giấy nhắn đồng ý cho cô ngủ trong phòng mình, chắc chắn sẽ không giận? Vậy chị ấy sẽ vui không? Có khi nào sẽ hôn cô một cái không? Rồi sau đó sẽ…Khụ! Mễ Lật vội dập tắt chuỗi tưởng tượng bay quá xa, có trông mong một chút, nhưng cũng hơi sợ. Sợ cái gì thì cô không nói rõ được, chắc là bản chất của cô chính là kiểu người khổng lồ trong tư tưởng, lùn bé trong hành động! Trong đầu có thể tưởng ra trăm vạn viễn cảnh, nhưng thật sự đến lúc đối diện, lại cuống hết cả lên.Sao mình vẫn không có tiền đồ như vậy a!Trời đã tối, Mễ Lật hạ cửa kính xe xuống, muốn hứng chút gió cho bớt nóng, cửa kính vừa trượt xuống, cô mới nhận ra… Hình như không phải đang đi về nhà?Cô quay sang nhìn Tần Dao: “Không phải bảo về nhà à?”“Sao, lại muốn về rồi?”“Không không không! Em không muốn!” Mễ Lật vội vàng phủ nhận.Tần Dao không nói gì, nhưng ý cười trong mắt lại chẳng cách nào che giấu được.Lại bị nữ thần trêu nữa rồi! Đúng là không nhớ bài học chút nào, lần trước còn thề sống thề chết bảo nếu tin chị ấy thêm lần nữa thì mình là chó con kia mà.Mễ Lật hận đến nghiến răng nghiến lợi, suýt thì định giận dỗi không thèm nói chuyện, nhưng nghĩ đến chuyện sắp phải chia xa, lại không nỡ, chỉ đành tức đến mức phồng má như cá nóc.Thật ra cũng không giận được bao lâu, Tần Dao lúc nào cũng miệng độc bắt nạt cô, nhưng cuối cùng chẳng phải đều nghe theo ý cô hết sao? Mỗi lần Mễ Lật tưởng rằng mình đã thích Tần Dao lắm rồi, thì Tần Dao lại có thể dùng một hành động nhỏ khiến cô nhận ra: mình vẫn còn có thể yêu người này nhiều hơn một chút nữa.“Tôi cũng muốn ở cạnh em thêm một lát.” Tần Dao dịu giọng nói, “Hơn nữa, nếu bây giờ về, thì tối nay chắc tôi sẽ không muốn rời đi nữa.”Hở? Hả hả? Mễ Lật nghe ra ý trong lời nói kia, mặt lập tức đỏ bừng.Tần Dao đỗ xe trong bãi đậu, tháo dây an toàn, bấm điện thoại vài cái, nói với Mễ Lật: “Tôi gửi tin nhắn cho tài xế rồi, lát nữa anh ta sẽ tới đón em về.”“Vâng…” Trong không gian nhỏ hẹp thế này, đối diện trực tiếp với ánh mắt của Tần Dao, Mễ Lật lại bắt đầu căng thẳng, “Chị, chị có muốn xem video mèo không?”Cái giờ phút này còn xem mèo gì chứ! Tôi…Môi bị ai đó nhẹ nhàng chạm vào, cảm giác ấm áp mềm mại khiến suy nghĩ của Mễ Lật lập tức gián đoạn, cả người cô cứng đờ.“Thả lỏng chút…” Giọng Tần Dao nhẹ nhàng, mang theo một chút ý cười mơ hồ, khiến tim Mễ Lật đập loạn, đầu óc choáng váng, mơ mơ màng màng làm theo động tác của Tần Dao, khi đôi môi bị nhẹ nhàng liếm qua, cô hơi hé miệng, để mặc Tần Dao công thành đoạt đất.---Tác giả có lời muốn nói:Mễ Lật: Chị đánh son rồi! Lúc hôn em có lau miệng không đó?!Tần Dao: ???Hahahaha son tốt thì bình thường không sao đâu, nhưng tui mỗi lần thấy cảnh này đều bối rối vì vụ son. Dạo này kiểm duyệt gắt quá, hôn cũng không dám viết quá "mlem", mọi người ráng tự não bổ nha, đừng đánh tui (:з」∠)