[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 26
Tiếng chuông yêu cầu gọi video vang lên, Mễ Lật giật mình run rẩy một cái, tay lơi đi, Lật Lật lập tức lăn ra khỏi lòng cô, trốn vào góc liếm lông, một cái liếc mắt cũng không thèm dành cho Mễ Lật.Xong rồi, sau này chắc Lật Lật cũng không cho cô đụng nữa.Dao Dao thì chạy lon ton đến cạnh Lật Lật, liếm một cái lên đầu nó, nó cũng quay đầu lại liếc nhìn Mễ Lật một cái, ánh mắt chán ghét kia, như thể đang nhìn một tên ngốc vậy.Thà nó không nhìn còn hơn…Mễ Lật thu lại ánh mắt khỏi hai con mèo, rút khăn giấy lau mặt, để mặc tiếng chuông cuộc gọi vang lên một lúc, đợi đến khi cảm thấy mình đã sắp xếp lại được tâm tình gần xong, cô mới ấn nút nhận cuộc gọi.“Alô?” Mễ Lật cố gắng để giọng mình nghe có vẻ vui vẻ hơn, nhưng vừa mở miệng vẫn mang theo vẻ khàn khàn rất rõ, cô đành xoay màn hình điện thoại lên, để camera tránh khỏi mặt mình, như vậy có thể che giấu được đôi chút.“Bị cảm?” Bên kia cũng chưa thấy người, chỉ có thể nhìn thấy một góc trần nhà, giọng Tần Dao nghe có chút xa, ngoài tiếng nàng còn có tiếng sột soạt rất nhỏ, chắc là đặt điện thoại lên bàn, vừa trò chuyện vừa làm gì đó.“À, chắc là hơi hơi thôi, hôm nay trên xe nhiều người quá, chắc đổ mồ hôi nên bị lạnh…” Để che đi chuyện vừa khóc, Mễ Lật buột miệng nói dối.“Ngoài giọng ra còn chỗ nào thấy không khỏe không? Có cần tôi gọi bác sĩ đến khám cho không?” Trên màn hình cuối cùng cũng xuất hiện khuôn mặt Tần Dao, nàng chắc là vừa tắm xong, tóc còn ướt, một phần dính trên má, một phần lộn xộn vểnh lên, không trang điểm, nhưng vẫn xinh, không có lớp trang điểm tinh tế như thường ngày, ngược lại lại toát lên chút dịu dàng kiểu gia đình.Một giọt nước từ ngọn tóc rơi xuống, dọc theo đường viền cổ trượt xuống, khi đến hõm cổ thì chậm lại, ngưng lại ở đó một chút.“Mễ Lật?” Không nghe thấy nàng trả lời, Tần Dao gọi nàng một tiếng, tiện tay vén tóc sang một bên.Với động tác đó, giọt nước kia lại tiếp tục lăn xuống, qua ngực, biến mất vào trong áo ngủ.Ánh đèn mờ vàng của khách sạn khiến áo ngủ phản chiếu một mảng bóng tối mờ mờ trước ngực Tần Dao, giọt nước lướt qua bóng tối đó, rồi biến mất vào nơi không nhìn thấy.Mễ Lật lặng lẽ nhìn chằm chằm nơi giọt nước kia biến mất, chính cô cũng không phát hiện mình đang ngẩn người thất thần, cho đến khi nghe Tần Dao “alô” mấy lần liền mới hoàn hồn lại.“Alô? Alô?” Để che đi sự lúng túng, Mễ Lật vội vàng “alô” hai tiếng, giả bộ tín hiệu không tốt. “Alô” xong mới chợt nhớ ra cô đang dùng wifi nhà Tần Dao, sao có chuyện tín hiệu kém được…Chỉ là một giọt nước thôi, có gì đáng xem chứ! May mà Tần Dao không thật sự đứng ngay trước mặt, nếu không cô lại mất mặt nữa rồi.Mễ Lật mải lo che giấu sự bối rối, một thoáng đã quên tránh camera, mặt liền lọt hẳn vào khung hình, hai gò má nhuộm một tầng ửng hồng, viền mắt có chút đỏ, khoé mắt vẫn còn hơi ươn ướt.“Em…” Tần Dao hiếm khi lắp bắp một chút.Mễ Lật vội vã nghiêng điện thoại sang chỗ khác, nhưng như vậy lại không tiện để hút nữ thần. Nghĩ đến giọt nước vừa rồi biến mất, cô bất giác nuốt nước bọt.Thôi kệ, thấy thì thấy đi! Dù sao cũng đã lộ rồi! Mễ Lật buông bỏ tất cả, xoay màn hình lại, quang minh chính đại mà liếm nhan.Lần này đổi thành Tần Dao dời camera đi, trong màn hình không thấy người, chỉ còn lại giọng nó của cô.“Không còn sớm nữa, để tôi bảo tài xế đưa em về.”Cái gì? Chị để lại đầy phòng toàn là giấy ghi chú, chỉ để nói với tôi câu này???Có lẽ vì sự im lặng của Mễ Lật khiến Tần Dao hơi lo lắng, nên camera rốt cuộc lại quay về.Mễ Lật đối diện với Tần Dao qua màn hình một lúc lâu, cuối cùng cũng lấy hết can đảm.“Em… Em hôm nay muốn ở lại, được không?”Mễ Lật cứ tưởng mình nói to lắm rồi, nhưng thực tế nhỏ như muỗi kêu, cũng may cả hai bên đều yên tĩnh, chút âm lượng này cũng đủ để Tần Dao nghe rõ.Micro không thu được tiếng thở của Tần Dao, nhưng lồng ngực phập phồng nhanh hơn cùng đôi mắt trong nháy mắt trở nên tối lại đã sớm bán đứng chủ nhân.Mễ Lật nhìn nàng, bất giác bị kéo theo tiết tấu, cũng cảm thấy hô hấp khó khăn.Ngay lúc Mễ Lật cảm thấy chỉ thở bằng mũi thôi không đủ, buộc phải há miệng mới có thể duy trì đủ dưỡng khí, màn hình đột nhiên tối sầm, hiện ra thông báo kết thúc cuộc gọi.Mễ Lật quăng điện thoại sang một bên, cả người xụi lơ trên sofa, cảm thấy tim đập còn dữ dội hơn chạy 800 mét. Lần này không có mèo chôn mặt giúp cô, đành phải tự chôn mặt nóng bừng vào cánh tay mình.Tần Dao đúng là khắc tinh của cô, mỗi lần không cần nói gì cũng có thể dễ dàng khơi dậy tình dục của cô, mấy lần trước ít nhất còn có tiếp xúc cơ thể, lần này thì không cần chạm, cứ tiếp tục như vậy, chẳng lẽ chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến cô quỳ xuống sao…Thật là không có tiền đồ…Mễ Lật nằm úp trên sofa một lúc lâu mới từ từ ép xuống được cơn xao động, mặt vẫn hơi nóng, nhưng hô hấp đã ổn định lại.Một nỗi sợ không tên len lỏi trong lòng, ai mà phát hiện cảm giác của mình có thể dễ dàng bị người khác thao túng như vậy, cũng đều sẽ thấy bất an.Mễ Lật không ngốc, Tần Dao đối với cô như thế, ý tứ đã quá rõ ràng, hiện tại cô không nghi ngờ chút nào về hảo cảm của Tần Dao với mình. Nhưng… Về sau thì sao? Nếu Tần Dao khiến cô thành ra thế này, rồi một ngày không cần cô nữa thì…Mễ Lật cứng rắn cắt đứt dòng suy nghĩ kia, còn chưa bắt đầu, nghĩ gì đến sau này chứ.Cô cầm điện thoại lên, trên màn hình hiện dòng tin nhắn “Được” mà Tần Dao gửi sau khi cúp video, thời gian chỉ mới năm phút trước, sau đó thì không còn gì nữa.Tần Dao cũng đi bình tĩnh lại rồi sao? Mễ Lật trở mình nằm ngửa ôm điện thoại, nghĩ ngợi, liệu nàng cũng đỏ mặt, cũng ngứa tim như mình không?Chắc là không đâu… Cô chưa từng thấy Tần Dao đỏ mặt bao giờ, mà cô thành ra thế này là vì Tần Dao quá gợi cảm a, chứ còn cô nhìn chẳng khác nào đồ hề! Hề, mà còn phẳng nữa!Lại tới tiết mục người so với người, tức chết người, tốt nhất vẫn là đừng nghĩ.Mễ Lật đứng dậy đi vào phòng ngủ của Tần Dao lấy đồ ngủ, hôm nay ít nhất cũng thấy Tần Dao có phản ứng thay đổi hô hấp, còn luống cuống cúp luôn video, nói sao thì cũng coi như lời, vừa nghĩ tới đây, cô lại phấn chấn hẳn lên, nụ cười trên mặt hoàn toàn không khống chế được.Ngốc quá đi mất, Mễ Lật soi gương liếc chính mình một cái, cuối cùng vẫn quyết định ra phòng tắm ngoài tắm rửa, cô không dám dùng bồn tắm trong phòng Tần Dao, chỉ cần tưởng tượng tới việc Tần Dao bình thường sẽ trần như nhộng nằm ngâm mình ở đây thôi là cô đã có chút khó mà tự giữ mình.Tắm rửa xong, lại tới vấn đề mới, ngủ phòng nào đây?Tần Dao đã chuẩn bị sẵn phòng cho khách, trên đèn đầu giường còn dán giấy ghi chú nói chăn gối đều được thay mới, nhưng trong phòng ngủ chính cũng có một tờ giấy ghi chú tương tự.Nói cách khác, Tần Dao muốn nói với cô, hai phòng đều có thể ngủ, tùy cô chọn.Vậy thì, nên chọn phòng nào?Mễ Lật chưa từng nghĩ có một ngày mình lại rối rắm bởi loại vấn đề này, đến nhà người khác ngủ nhờ, đương nhiên là ngủ phòng khách chứ!Thế nhưng…Cô lén lút lẻn vào phòng ngủ chính, như làm chuyện mờ ám mà đưa tay sờ thử giường của Tần Dao, do dự vài giây rồi ngồi xuống mép giường.Tần Dao là đồng ý để cô ngủ giường này mà… Nhưng nếu mình thật sự ngủ ở đây, có phải quá không khách sáo rồi không?Trong đầu Mễ Lật, tiểu nhân lý trí và tiểu nhân cảm xúc lại bắt đầu cãi nhau.Tiểu lý trí chống nạnh: “Mau đi ngủ phòng khách! Rối rắm gì nữa!”Tiểu cảm xúc cắn khăn tay: “Đây là giường của nữ thần đó, hiếm có dịp…”Tiểu lý trí: “Vậy thì ngủ đi!”Tiểu cảm xúc xoắn xuýt: “Tớ… Tớ không dám, ngượng chết mất!”Tiểu lý trí: “…Cô ấy đâu có ở nhà, cậu ngủ rồi cô ấy cũng không biết.”Thế là, tiểu lý trí thành công giúp tiểu cảm xúc tìm được một giải pháp hoàn hảo—lén ngủ một chút thôi, sau đó trải lại chăn ga gối cẩn thận, vậy là nữ thần sẽ không biết cô từng ngủ ở đây!Mễ Lật nhân lúc tiểu lý trí chưa kịp tìm ra lý do mới để ngăn cản, nhanh chóng nằm xuống.Giường của nữ thần mềm mềm, rất rộng, có thể thoải mái lăn lộn. Gối và chăn còn mang theo hương nắng nhè nhẹ.Cũng là mùi nắng, nhưng Mễ Lật lại cảm thấy chăn gối nhà nữ thần thơm hơn chăn gối nhà mình một trời một vực, rõ ràng đều là mới giặt, mới phơi, nhiều lắm chỉ còn sót lại chút hương nước giặt, vậy mà chăn của Tần Dao lại mang theo một tia hương thơm mơ hồ khác, giống hệt như hương thơm trên người nữ thần vậy!Tiểu lý trí nghiêm túc nói với cô, cái đó tám phần là mùi nước hoa, hoặc là mùi sữa tắm với dầu gội, nhưng tiểu cảm xúc lại điên cuồng hét lên: “Tớ không nghe không nghe! Chính là mùi của nữ thần! Thơm chết đi được!”Mễ Lật sợ mình mà cứ lăn lộn thêm nữa sẽ làm nhăn hết ga giường và chăn đệm, đến lúc đó thì không giấu được là mình từng ngủ trên giường này, thế là vội vàng kiềm chế bản thân lại, ngoan ngoãn nằm im, đắp chăn cẩn thận.…Nhưng như vậy vẫn chưa đủ! Mễ Lật mang theo tâm lý tội lỗi đi qua phòng khách, bò lên giường khách lăn qua lăn lại một vòng cho xộc xệch, rồi chụp một tấm hình gửi cho Tần Dao, nói mình chuẩn bị ngủ rồi, sau đó mới quay lại phòng ngủ chính, ngoan ngoãn nằm xuống.Tần Dao nhanh chóng trả lời tin nhắn, bảo thuốc để ở ngăn dưới cùng bên phải của tủ TV trong phòng khách, dặn cô nhớ uống nghỉ ngơi sớm, đắp chăn cẩn thận kẻo cảm lạnh.Biết rõ cô đang nói dối, lại không vạch trần, còn dịu dàng phối hợp diễn cùng cô đến tận cuối…Mễ Lật ôm điện thoại, trong lòng chua xót căng đầy, cảm thấy mắt mình lại sắp ngấn lệ, chỉ riêng sự dịu dàng này của Tần Dao, Mễ Lật nghĩ, cho dù sau này nữ thần thật sự buông tay trước, cô cũng sẽ không buông tay, cùng lắm thì dây dưa cả đời thôi mà!Cô đặt điện thoại xuống, nhắm mắt lại. Sau đó——Không ngủ được.Cô có thể kiềm chế bản thân không lăn lộn, nhưng không kiềm được trí tưởng tượng về nữ thần, trong đầu cứ tua đi tua lại từng bộ phim nhỏ do chính cô đạo diễn, diễn viên cũng chỉ có hai người, cô và nữ thần. Khi thì là cùng Tần Dao đi xem phim, khi thì dạo phố, khi thì đi bộ buổi tối, buổi sáng cô dậy sớm làm bữa sáng cho nữ thần, cô nhớ Tần Dao tay lạnh thể hàn, vậy thì có thể nấu canh gừng cho nữ thần, tối đến còn có thể nhắc nữ thần ngâm chân…Con mèo ngốc Lật Lật, ký ức chắc chỉ giữ được trong một hai tiếng. Giờ đã quên sạch nỗi đau vừa bị “trừng trị”. Nó chậm rãi đi tới bên giường, ngẩng đầu nhìn một cái, sau đó nhảy phốc lên giường, rúc vào cạnh mặt Mễ Lật cuộn tròn người ngủ. Một lát sau, Dao Dao cũng nhảy lên, nó không chịu rúc vào người, chỉ chen chúc nằm bên cạnh Lật Lật.Nằm trên giường nữ thần, ôm mèo ngủ, đời người đến vậy, chắc cũng đã là đỉnh cao rồi…Cơn buồn ngủ rốt cuộc cũng kéo đến, Mễ Lật cuối cùng chìm vào giấc mộng.-----Tác giả có lời muốn nói:Máy quay: Tôi là ai, tôi thật sự mệt rồi, kẹt giữa một đôi bách hợp, cứ bị quay qua quay lại đến sắp hỏng luôn.