[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 24
Mễ Lật kiên quyết phản đối, Tần Dao nhất quyết phải gọi mèo con là "Lật Lật", không thì cũng phải là "Tiểu Lật", nói chung là nhất định phải có chữ “Lật” trong tên mới chịu.Mễ Lật đấu tranh thất bại, cảm thấy mình bị ăn mất một miếng to, bèn tức giận phản công: “Nếu chị đã gọi nó là ‘Lật Lật’, thì em sẽ gọi con kia là ‘Dao Dao’!”Tần Dao không nói gì, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh khóe môi dần cong lên, lần trước, lần trước nữa đều là lúc đang bày trò chơi xấu!Mễ Lật lập tức có linh cảm chẳng lành, cảm thấy mình như lại rơi vào bẫy.Không lẽ chị ấy đã chờ đúng mình nói câu này?Chỉ thấy Tần Dao tháo điện thoại xuống, đặt con mèo trong lòng xuống sàn. Con mèo nhỏ đầu tiên quấn quýt quanh chân cô, nhưng thấy Tần Dao không có phản ứng, chẳng mấy chốc nó đã bị đồng loại của mình thu hút, lon ton chạy qua, lúc thì lấy đầu cọ cọ, lúc lại giơ móng chọc chọc.Con mèo lưng đen kia vẫn bất động, mặc kệ nó cọ mãi, đến khi con mèo nhỏ thè lưỡi liếm liếm lên đầu nó, con mèo đen mới bất ngờ vung móng, úp thẳng nó xuống sàn, đè lên mà liếm ngược tới tấp.Mễ Lật: “……”Cái này chắc chắn là có chủ đích! Tần Dao nhất định đã quan sát kỹ, biết rõ con mèo ban nãy mình bế ngoan ngoãn dính người hơn, còn con lưng đen thì có chút tính "đầu đàn", nên mới cố ý giăng bẫy, chờ mình tự chui đầu vào.“‘Lật Lật’ là cái đứa dính người nha, đặc biệt thích dính lấy ‘Dao Dao’ đó.” Tần Dao vẫn chưa chịu thôi, còn tiếp tục đùa dai: “Nếu ‘Dao Dao’ không thèm để ý, thì ‘Lật Lật’ sẽ đi liếm lông cho ‘Dao Dao’, đổi lại là bị ‘Dao Dao’ đè ra bắt nạt một trận…”Bắt nạt cái đầu chị! Người ta đang liếm lông chơi đùa giúp nhau làm vệ sinh đàng hoàng nhé!Rõ ràng chỉ là tương tác mèo con bình thường, mà nhờ cái combo tên gọi kia, giờ Mễ Lật nhìn con bị đè ở dưới kiểu gì cũng thấy không trong sáng nổi.“Thật ra tôi hơi không hiểu,” Tần Dao nghiêng đầu, giọng vẫn lười biếng mang vẻ trêu chọc, “biết rõ kết quả liếm lông sẽ bị đè ra ăn hành, mà sao ‘Lật Lật’ vẫn cứ hăng hái liếm hoài không chán thế nhỉ?”Vì nó thích được Dao Dao liếm lông đó…Cái này là chị muốn nghe tôi nói phải không? Mơ đi nhé! Tôi tuyệt đối sẽ không nói!Mễ Lật bị cái kiểu giọng điệu chọc ghẹo của Tần Dao làm đỏ bừng cả mặt, giận dữ mắng: “Tần Dao! Chị còn là người không hả?! Ngay cả mèo mà chị cũng không tha!”Tần Dao thấy Mễ Lật vừa xấu hổ vừa tức giận, cười cong mắt như hồ ly vừa trộm được thịt.Mễ Lật giận dỗi tắt cuộc gọi video, trong lòng thề thốt, tối nay sẽ tống chị vào phòng tối úp nồi cách ly một đêm, ai mà dám nhắn tin nữa là chó con!Lúc dựng flag thì ai chẳng nghĩ chuyện sẽ ổn, nhưng thực tế là Mễ Lật rất nhanh đã thất thủ dưới một loạt ảnh mèo mà Tần Dao gửi tới.A a a a! Trên đời sao lại có sinh vật phạm quy như mấy con mèo con chứ!Mễ Lật nằm trên giường, ôm điện thoại hít mèo điên cuồng. Miễn là cô không nhắn lại cho Tần Dao thì flag của cô vẫn chưa hoàn toàn sụp! Mễ Lật cố sống cố chết tự ám thị rằng "xem tin Tần Dao gửi" với "trả lời Tần Dao" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, miễn cưỡng cứu vớt chút lòng tự trọng cuối cùng của mình.Đang hít mèo say mê, bỗng có một yêu cầu kết bạn bật ra, Mễ Lật chuyển qua xem thử, người gửi hiển thị tên: Đỗ Tư Oánh.Nói thật thì giờ cô đã ly hôn với Tần Hạo, theo lý mà nói Đỗ Tư Oánh cũng chẳng còn lý do gì để hại cô, nhưng nghĩ tới mấy kiểu “bề ngoài chị em tốt” trong truyện, Mễ Lật vẫn cảm thấy… Thôi bỏ đi.Từ chối!Cô đưa tay trái định nhấn nút, nhưng tay phải cầm điện thoại lại trượt một cái, “bụp” điện thoại rớt thẳng vào mặt.Mễ Lật nhặt điện thoại lên, vừa xoa mũi vừa đau vừa bực, mắt lướt qua dòng chữ trên màn hình: “Bạn đã thêm Đỗ Đỗ yêu Tư Oánh, bây giờ có thể bắt đầu trò chuyện.”Giờ unfriend còn kịp không ta?Mễ Lật còn đang do dự giữa việc xóa hay mặc kệ, bên kia đã nhắn tin tới rồi.“Mai đi xem phim không?”Không đi!Ủa gì kỳ vậy trời, ai mới kết bạn xong mà nhảy vào rủ người ta liền vậy? Còn cái tên kia nữa, phải tự yêu bản thân tới cỡ nào mới chia nhỏ tên mình ra rồi thêm chữ “yêu” ở giữa?“Mai đi shopping không?”“Mai đi ăn không?”Mễ Lật không trả lời một chữ, Đỗ Tư Oánh cứ thế spam liên tục, cứ hai phút một tin, bền bỉ không ai sánh bằng.Nói thật, nếu không có ý chí mạnh mẽ thế này, chắc cũng chẳng theo đuổi được Tần Hạo bao nhiêu năm.Đến khi tin nhắn cuối cùng “Mai đi công viên giải trí không?” gửi xong, bên kia cuối cùng cũng im lặng được năm phút. Mễ Lật cứ tưởng nàng rốt cuộc cũng chịu bỏ cuộc, ai dè…“Cô không muốn biết tôi đã thuyết phục Tần Hạo ly hôn như thế nào sao?”…Hơi muốn biết chút xíu…Đỗ Tư Oánh nhắn liên tục như thế, lại không nói gì quá đáng, hơn nữa bất kể mục đích của nàng là gì, chuyện giúp được Mễ Lật ly hôn là thật, Mễ Lật thấy nếu cứ im lặng mãi cũng hơi ngại, đành nhắn lại một câu: “Cô đã thuyết phục anh ta kiểu gì?”Bên kia ngẫm một lúc, gửi qua một đoạn voice dài ngoằng.“Tôi gọi điện cho anh ta, nói nếu anh ta không chịu ly hôn, tôi sẽ xuống nhà làm loạn, còn đăng cả Weibo, liền nói tôi mang thai con anh ta, kết quả bị anh ta đẩy xuống hồ bơi gây sảy thai.”“Còn có thể như vậy?!” Mễ Lật trợn mắt. Cái cớ này cũng trắng trợn quá rồi đi!“Thật hay giả không quan trọng,” Đỗ Tư Oánh ở đầu dây bên kia vẫn ung dung như không, “quan trọng là hôm đó có bao nhiêu người đến, ngoài mặt thì hòa hòa khí khí, nhưng bên trong toàn là cạnh tranh. Công ty anh ta sắp tung sản phẩm mới, cô nói xem nếu lúc này có tin xấu lan ra, mấy đối thủ kia có nhân cơ hội bẻ lái dư luận không?”Nhưng mà giả thì vẫn là giả, cùng lắm Tần Hạo chỉ mất công sức với tiền bạc để thanh minh chút đỉnh, chứ cô thì… Cái danh tiếng chắc đi tong luôn?“Cô không hiểu Tần Hạo đâu, tôi biết anh ta nhất định sẽ nhượng bộ. Cái dự án hợp tác với anh trai tôi á? Không làm với anh ấy thì làm với người khác, có gì to tát, anh ta là kiểu người cực kỳ ghét việc kế hoạch công việc bị đảo lộn, nên tôi mới lấy chiêu của anh ta để trị lại anh ta. Anh ta dám lợi dụng tôi thì tôi cũng có quyền lấy chuyện này ra uy hiếp.”Vậy lỡ như hắn không chịu nhượng bộ thì sao?“Thì tôi thật sự đi làm ầm lên luôn chứ sao. Cùng lắm lại bị ba bắt ép gửi sang nước ngoài ở thêm mấy năm, có sao đâu. Dù gì tôi cũng hết hy vọng với anh ta rồi, ở đâu cũng như nhau, trước khi đi cắn cho anh ta một phát để anh ta tức mấy tháng cũng đáng.”Mễ Lật trong lòng âm thầm thắp cho ba nàng một cây nến, có cô con gái tính tình ngang ngược, chắc làm ăn cũng cực lắm. Người ta thì kiểu “giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm”, còn tiểu thư đây thì đỉnh cao hơn: “chỉ cần đối phương nhột, tôi tự nhảy xuống hố cũng vui.”“Nên mai rốt cuộc có đi chơi với tôi không?” Đỗ Tư Oánh đột ngột đổi chủ đề.Câu này mà ghép ngay sau mấy câu dọa nạt lúc nãy, nghe sao cứ thấy… Hình như mang hơi hướng đe dọa ngầm, khiến Mễ Lật bỗng nhiên có ảo giác, nếu cô từ chối, không chừng Đỗ Tư Oánh sẽ đi loan tin là nàng đang mang thai con của Mễ Lật.“Mai tôi bận rồi, còn phải đi làm. Lúc khác có dịp thì hẹn tiếp nha.” Mễ Lật cố gắng nói sao cho khéo nhất có thể, mà trong lòng đã dán luôn cái mác “đừng bao giờ hẹn lại”.Đỗ Tư Oánh trả lời đúng một câu: “Xì~ chán chết.” Rồi thật sự im bặt, không spam nữa.Mễ Lật thở phào, tổng kết sơ bộ, tám phần là tiểu thư nhà giàu về nước buồn chán quá nên rảnh rỗi kiếm người trò chuyện. Qua thời gian chắc sẽ quên cô thôi.Vài ngày tiếp theo, tiệm An Thành vẫn tiếp tục chương trình phát mẫu thử miễn phí, nhân tiện cũng tung luôn món mới do Mễ Lật đề xuất, có thêm Thôi sư phụ gia nhập, tiệm càng phong phú thêm nhiều loại bánh ngọt, ba người cùng nhau cải tiến thực đơn, hiệu quả rõ rệt, khách ngày một đông, việc làm ăn ngày càng khởi sắc.Tần Dao dạo này dường như bận rộn hơn trước, lúc Mễ Lật tan ca, thỉnh thoảng nàng sẽ ghé qua đi dạo cùng một đoạn, phần lớn thời gian vẫn là tăng ca, nhưng dù bận đến đâu, mỗi ngày vẫn đều đặn gửi mèo cho Mễ Lật, nếu về sớm thì gọi video, còn về muộn quá thì gửi ảnh, dù chỉ một tấm cũng không thiếu.Buổi tối hôm nay, sau khi video cho Mễ Lật hít mèo kết thúc như thường lệ, Tần Dao đột nhiên nói: “Ngày kia tôi phải đi công tác, chắc gần nửa tháng mới về, lúc đó ‘Lật Lật’ với ‘Dao Dao’ ở nhà không ai chăm, hai bé mới quen môi trường nhà tôi xong, gửi pet shop thì tôi không yên tâm, em tới giúp tôi chăm mấy bé được không?”Có cơ hội được hít mèo tận nơi, Mễ Lật tất nhiên đồng ý cái rụp. Chiều hôm sau tan làm, Tần Dao lái xe tới đón nàng, đưa về nhà mình.Nhà Tần Dao nằm trong một khu chung cư cao cấp, có view hồ, tầng cao, tầm nhìn rất thoáng. Ngồi trên sofa phòng khách, chỉ cần nghiêng đầu một cái là có thể thấy mặt hồ lấp lánh nước, phản chiếu ánh đèn công viên ven hồ đang sáng rực lên trong đêm. Lung linh như sao, đẹp không nói nên lời.Mễ Lật đã từng thấy nơi này qua video vài lần, nhưng lần đầu tận mắt bước vào vẫn thấy khác, cảm giác như bản thân lại tiến thêm một bước gần hơn tới cuộc sống của nữ thần.Cô mới chỉ ngó nghiêng được một lát, ánh mắt đã lập tức bị hai bé con từ trong phòng chạy ù ra thu hút hoàn toàn.Giống hệt như trong video, “Lật Lật” gan lì bám người, dù phát hiện có người lạ cũng không sợ, lon ton chạy tới quấn quanh chân Tần Dao. Còn “Dao Dao” lại cảnh giác hơn, im re núp sau tường nhìn Mễ Lật đầy nghi ngờ, tạo dáng y chang một bức tượng mèo cổ đại.“Lại đây.” Tần Dao bế “Lật Lật” lên, vẫy tay gọi Mễ Lật tới vuốt mèo.Mễ Lật tiến lại gần, từ tốn vươn tay, nhìn là biết “Lật Lật” vẫn còn hơi sợ, mắt dán chặt vào bàn tay đang thò ra kia, người trong lòng Tần Dao cũng giãy giụa nhẹ nhẹ. Nhưng Mễ Lật là dân chuyên, có kinh nghiệm nuôi mèo nhiều năm, cô đưa tay chầm chậm tới trước mặt mèo, để cho nó ngửi một hồi thật lâu, mới cẩn thận đưa một ngón tay gãi nhẹ dưới cằm Lật Lật.Rất nhanh sau đó, Lật Lật đã đắm chìm trong cơn sung sướng, nheo mắt rù rì gừ gừ như đang bật máy massage.“Nó thích em ghê, tôi nuôi nửa tháng còn chưa thấy nó ngoan thế bao giờ.” Tần Dao nhỏ giọng nói, sợ làm mèo con trong lòng giật mình.“Thế mới nói.” Mễ Lật tỏ vẻ đắc ý, dù gì cũng là người từng lăn lộn trong giới “mèo nô” nhiều năm: “Đám bé cưng này nhạy lắm, biết phân biệt ai là người tốt, ai là người xấu.” Cô còn đang âm thầm để bụng mấy lần Tần Dao đùa dai với mình, tiện dịp vuốt mèo tranh thủ đá nhẹ một câu móc mỏ.Chính cái vẻ đắc ý xíu xiu này lại càng khiến người ta muốn bắt nạt, muốn trêu chọc, muốn dỗ cho nàng khóc, muốn dồn ép đến mức nàng ngơ ngác đỏ mắt lên mới thôi…Không, giờ chưa phải lúc.Tần Dao rũ mắt, giấu đi những cảm xúc khó hiểu nơi đáy lòng. Thấy mèo đã quen với Mễ Lật, cô liền đặt “Lật Lật” lên đùi Mễ Lật, xoay người đi lấy đồ ăn mèo.“Đồ ăn để trong cái tủ này, có cả đồ chơi, lúc nào rảnh thì em chơi với chúng nó một chút…” Tần Dao vừa dặn dò cách chăm mèo, vừa thiết lập dấu vân tay cho Mễ Lật để tiện ra vào nhà, sau đó lái xe đưa nàng về.Trên đường về, cô giả vờ lơ đãng nói: “Từ nhà em qua chỗ tôi cũng gần một tiếng đồng hồ ha? Nếu mà muộn quá thì em cứ ngủ lại cũng được, khỏi mất công chạy đi chạy lại.”“A? Không cần.” Mễ Lật liên tục xua tay, “Em thích ngồi xe nghe nhạc, hai ba tiếng cũng không phiền, với lại chị để em tới hít mèo là tốt lắm rồi. Cho mèo ăn dọn vệ sinh thôi mà, chị gọi trợ lý hay người dọn nhà đều được, không tới nỗi phải nhờ em đâu, chắc vì thấy em mê mèo nên mới để em tới thôi chứ, giờ còn đòi ở lại nữa thì phiền người ta quá.”---Tác giả có lời muốn nói:Tần Dao: Thỏ con mãi không tỉnh ngộ, xem ra chị đây phải tung chiêu mạnh rồi!