[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 12
Mễ Lật đứng dậy kéo váy, may mà máu không dính lên quần áo, nếu không thì không biết cô có đền nổi không nữa.Chờ Mễ Lật lau sạch mặt, Tần Dao giúp nàng dặm lại lớp trang điểm, thấy thời gian cũng vừa khéo, hai người liền xuất phát.Biệt thự Đỗ gia nằm ở vùng ngoại ô Đông Bắc thành phố S, cách chỗ Tần Dao vẫn còn hơi xa, lại đúng lúc cao điểm, dọc đường xe cộ ùn tắc liên tục, lúc đến nơi đã gần 6 giờ.Quy mô tiệc rượu lần này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không hẳn, những người có chút địa vị trong giới kinh doanh của thành phố hầu như đều có mặt. Mà thành phố S lại là thủ đô của đất nước trong tiểu thuyết, thương nhân có địa vị ở thành phố này, trong cả nước đều có tên tuổi.Theo thiết lập trong nguyên tác, nhà nữ chính vào đời ông nội cũng được tính là một trong số đó, đáng tiếc đến đời cha thì làm ăn kém, không bắt kịp trào lưu thời đại, còn đầu tư thất bại mấy lần, rơi thẳng khỏi trung tâm giới thương nhân. Thực lực không đủ, tất nhiên bị loại khỏi vòng tròn, ký ức thời thơ ấu của nữ chính cũng mơ mơ hồ hồ, sau khi có nhận thức thì chưa từng tham gia loại hoạt động này.Cũng chính vì lý do này, khi nữ chính cùng nam chính đến dự tiệc rượu, đối mặt với nhiều nhân vật đầu ngành như vậy, vừa căng thẳng vừa xót xa, nhất là khi các thiên kim tiểu thư nhà khác trò chuyện với nam chính, càng sinh lòng tự ti, cảm thấy gia thế hiện tại không xứng với nam chính, nên càng thể hiện vẻ lúng túng, khiến người ngoài càng thấy dễ bắt nạt.Nhưng Mễ Lật thì khác, tuy cô cũng chưa từng tham gia loại hoạt động này, nhưng cô vốn không phải người của thế giới này, sau khi xuyên đến thì không có cơ hội xem tạp chí hay TV, đến mạng còn lên rất ít, mấy kiểu như “ông trùm ngành gì đó”, “đầu tàu doanh nghiệp nào đó” đều chưa từng nghe nói. Nhìn từ xa không thấy kích động, lúc đến gần chào hỏi cũng không hề căng thẳng.Dù sao thì bỏ qua thân phận và địa vị, ai cũng là hai mắt một mũi một cái miệng, xét về nhan sắc, sau khi bị Tần Dao làm chấn động một phen, Mễ Lật nhìn những người có mặt ở đây đều thấy rất bình thường, không có gì để kích động.Tần gia là gia tộc giàu nhất nước, có sức ảnh hưởng rất lớn trong vòng tròn này. Những người không tiếp cận được Tần Mậu Dung, sau khi thấy Tần Dao bước vào liền lập tức vây đến, hoặc là thảo luận tình hình kinh tế năm nay, hoặc là dò hỏi kế hoạch thương mại tiếp theo của Tần gia, phải nói là rất nghiêm túc.Mễ Lật nghe không hiểu mấy chuyện đó, chỉ im lặng đi sau Tần Dao làm vật trang trí hình người. Lâu lâu có phục vụ đi ngang mang theo khay rượu và đồ ăn vặt, Mễ Lật lại cách một lúc là lấy một miếng điểm tâm khác nhau từ khay của họ.Loại tiệc rượu quy mô như vậy, mời toàn là đầu bếp hàng đầu, trình độ tất nhiên một trời một vực với mấy quán nhỏ ven đường. Mễ Lật nhân lúc này lén nghiên cứu, tuy nói mục đích đến dự tiệc khác với những người kia, nhưng theo một nghĩa nào đó thì cũng xem như rất nghiêm túc. Mễ Lật mải nghiên cứu đến mức không chú ý mấy người kia rời đi từ lúc nào. Cô đang nếm thử một miếng bánh ngọt, lớp kem bên trên có mùi vị khá đặc biệt, mịn màng, trơn mượt, khẩu cảm nhẹ nhàng, nghiêng về kiểu Pháp, nhưng hình như trên nền kem Pháp còn được cải tiến thêm, như thể có cho chút rượu rum, tỷ lệ thì... Mễ Lật nhất thời phân biệt không ra.“Chị Tần Dao, lâu quá không gặp nha!”“Tư Oánh, em về lúc nào vậy?”Nghe thấy hai chữ “Tư Oánh”, ăng ten trên đầu Mễ Lật lập tức dựng đứng. Bây giờ cô đã hơi quen với cái lối xuyên đến thế giới này —— tình tiết gốc có thể thay đổi, nhưng không dễ tránh khỏi, trước khi nghĩ cách đối phó thì phải xem đối phương trông như nào đã.Đỗ Tư Oánh cao ngang ngửa Mễ Lật, bỏ giày cao gót ra thì chắc tầm 1m62, tóc ngắn hơi phồng, mặt trái xoan, mắt tròn tròn, vẻ ngoài rất đáng yêu.Nhìn qua chữ viết và nhìn người sống đứng ngay trước mặt vẫn có chút khác biệt. Sau khi xuyên đến thế giới này, Mễ Lật thấy Mễ Khả, Dương Diệc Tiêu, Đỗ Tư Oánh những nữ phụ từng xuất hiện, người nào cũng hoặc là trong sáng, hoặc tri thức, hoặc đáng yêu, mỗi người một vẻ, ai nấy đều là những cô gái rất xinh đẹp, còn mấy người chưa xuất hiện chắc cũng không kém.Những người này đối với nữ chính đều là tình địch, muốn ở bên nam chính thì phải đối đầu với sự ngăn cản từ họ. Nhưng đối với Mễ Lật, cô căn bản không muốn ở bên Tần Hạo, vậy nên cô và mấy nữ phụ này cũng chẳng có mâu thuẫn sinh tử gì. Nhìn bao nhiêu chị gái xinh đẹp như thế, mà lại cứ phải chết dí trên cái cây mục Tần Hạo này, Mễ Lật thật sự cảm thấy tiếc giùm họ.Tất nhiên giờ chưa phải lúc tiếc thay cho người khác, chỉ cần cô còn chưa cắt đứt hoàn toàn với Tần Hạo, thì mấy cô gái xinh đẹp này sẽ không tha cho cô, trước hết vẫn nên lo giữ mạng mình đã.“Cuối tuần trước mới về.” Trong lúc Mễ Lật đang thất thần, Đỗ Tư Oánh vẫn còn đang trò chuyện với Tần Dao, sau khi chào hỏi xong, cô lại nhìn sang Mễ Lật đang đứng cạnh Tần Dao, hỏi: “Vị này chính là Mễ tiểu thư đã đính hôn với anh Tần Hạo sao?”Mễ Lật còn chưa kịp lên tiếng, Tần Dao đã thay nàng đáp lời, sau đó chuyển chủ đề trở lại người Đỗ Tư Oánh: “Năm nay em tốt nghiệp rồi phải không? Lần này về nước là định phát triển lâu dài trong nước, hay chỉ ở một thời gian rồi lại đi?”Có Tần Dao đỡ lời giúp, Mễ Lật tất nhiên tình nguyện làm một bình hoa không có cảm giác tồn tại.Cô nghe lơ đãng mấy câu Tần Dao và Đỗ Tư Oánh nói chuyện về kế hoạch tương lai, đảo mắt quan sát xung quanh, thấy có không ít người cầm ly rượu trong tay, liền tiện tay lấy một ly từ khay của nhân viên phục vụ đi ngang qua, định nếm thử xem rượu trong yến tiệc cao cấp này khác gì với loại bình thường vẫn uống.Ly rượu vừa đưa lên miệng, Tần Dao như thể mọc mắt sau lưng liền quay lại, giật lấy ly từ tay nàng, rồi gọi phục vụ mang đến cho nàng một ly nước trái cây, nhân tiện còn liếc nàng một cái đầy cảnh cáo, ý rất rõ ràng: “Em vừa mới chảy máu mũi còn muốn uống rượu?”Được rồi, Mễ Lật cầm ly nước trái cây bị ép đưa cho, thầm nghĩ, xem ra cô vẫn là một bình hoa có cảm giác tồn tại.Dù bản thân Mễ Lật thấy không sao, nhưng Tần Dao cũng là có ý tốt. Cô nhấp một ngụm nước trái cây, ừm, hơi ngọt.Có lẽ hành động đổi ly của Tần Dao khiến Đỗ Tư Oánh hơi bất ngờ, cô dừng lại một chút, mới tiếp tục câu chuyện dang dở trước đó.“…Em định thời gian tới sẽ tổ chức một buổi triển lãm tranh, nếu hiệu quả tốt thì có thể sẽ thử sang nước khác, nhưng chắc sẽ không ở nước ngoài lâu nữa đâu.”“Dự định bao giờ tổ chức?”“Tạm thời chưa nghĩ ra, chờ xác định rồi nhất định phải mời hai người đến cổ vũ nha.”Dù Mễ Lật đã cố gắng biến mình thành một đóa hoa dán tường, nhưng Đỗ Tư Oánh vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn cô, sau khi trả lời xong câu hỏi của Tần Dao, cô lại kéo chủ đề trở về: “Sao không thấy anh Tần Hạo? Anh ấy không đến cùng chị Mễ Lật sao?”“Tần Hạo hôm nay có việc phải đến công ty, tôi với Mễ Lật tiện đường nên đi trước.” Giọng điệu của Tần Dao rất tự nhiên, lý do này nghe cũng hợp tình hợp lý, còn Đỗ Tư Oánh có tin hay không thì Mễ Lật không biết.May mà cũng chẳng còn thời gian cho Đỗ Tư Oánh suy đoán thêm, ngay khi lời Tần Dao vừa dứt, Tần Hạo cũng đến nơi.Là nam chính kim thủ chỉ trong tiểu thuyết, Tần Hạo chính là kiểu người vừa xuất hiện là mang theo BGM*, vừa bước vào, ánh mắt của mọi người lập tức bị hút về phía hắn, đến cả mấy người vốn đang vây quanh Tần Mậu Dung trò chuyện cũng đều dồn hết về phía Tần Hạo.*BGM (Background Music): ở đây có ý là Tần Hạo xuất hiện như nhân vật chính có hào quang. Người không bị ảnh hưởng, ngoài ba Tần Hạo và chị Tần Hạo ra, chắc chỉ còn Mễ Lật.Thấy mấy ông chú 40-50 tuổi đồng loạt lao tới, Mễ Lật không nhịn được bật cười thành tiếng, cũng may lúc này cả hội trường đang xôn xao vì sự xuất hiện của Tần Hạo, nên không ai chú ý tới cô — trừ Tần Dao.“Cười cái gì?” Tần Dao nghiêng đầu hỏi.“Không, không có gì.” Mễ Lật cố gắng nhịn, nhưng thật sự quá buồn cười.Nói một cách bình thường, dù có trẻ tuổi tài cao thì tuổi tác và kinh nghiệm của Tần Hạo cũng vẫn là giới hạn. Hơn nữa sản nghiệp Tần gia đâu phải do Tần Hạo gây dựng nên, những người có mặt ở đây đều là nhân vật tầm cỡ, mà lại đổ xô đi nịnh một hậu bối, hình ảnh đó thật sự quá đẹp, khiến người ta không thể chịu nổi.Khụ khụ, ai bảo Tần Hạo có hào quang nhân vật chính chứ? Tất cả những chuyện phi logic xảy ra trên người nam chính đều là chuyện có thể lý giải được. Mễ Lật cố gắng khiến bản thân trông điềm tĩnh một chút, tránh vì cười nhạo nam chính mà chuốc lấy phiền phức không đáng có.Có lẽ giữa một đám người chen chúc mà vẫn có vài người đứng yên sẽ càng dễ trở nên nổi bật, Tần Hạo rất nhanh liền nhìn sang phía Mễ Lật, mà lúc này cô vẫn chưa kịp thu lại ý cười, liền chạm phải ánh mắt nghiêm túc của Tần Hạo, như thể đang chất vấn rốt cuộc chuyện này có gì đáng cười, và tại sao cô còn chưa qua quỳ liếm?Phụt ha ha ha ha nhịn không được! Để tránh khiến vị bạn hữu mang hào quang nam chính này nổi giận hơn, Mễ Lật lập tức nép sau lưng Tần Dao, chôn đầu vào vai nàng để tránh khỏi tầm mắt của Tần Hạo.-----Tác giả có lời muốn nói:Mễ Lật: Không chọc nổi không chọc nổi ha ha ha ha ha!Tần Hạo: Đừng tưởng cô trốn sau lưng Tần Dao là tôi không biết cô đang cười nhạo tôi, cái vai run rẩy của cô đã bán đứng cô rồi! (siêu tức giận.jpg)