[BHTT] Vòng Xoáy Hận Thù
Chương 24: Kế Hoạch Bị Đảo Lộn
An Nhiên đi thật nhanh, như muốn chạy trốn khỏi cảm giác hỗn loạn trong lòng.Nàng cứ tưởng khi đối mặt với Lâm Kỳ, mọi thứ sẽ đơn giản: Hoặc là trả thù, hoặc là bị trả thù.Nhưng rốt cuộc, mọi thứ lại phức tạp hơn nàng nghĩ.Trái tim nàng đã phản bội nàng.Và điều đó khiến nàng căm ghét chính mình.Không. Nàng không thể để bản thân mềm lòng.Trần Hạo đã cảnh cáo nàng. Nếu nàng không ra tay, người tiếp theo bị loại bỏ có thể là chính nàng.Vậy bây giờ nàng phải làm gì đây?---Vừa về đến nhà, An Nhiên đã thấy một phong thư đặt trước cửa.Không người gửi.Nàng nhặt lên, mở ra.Bên trong chỉ có một tờ giấy với dòng chữ viết tay nguệch ngoạc:"Cô đang dao động. Tôi không thích điều đó. Hãy làm phần việc của cô, trước khi tôi phải ra tay."Không ký tên.Nhưng An Nhiên biết rõ nó đến từ ai.Trần Hạo.Nàng nắm chặt tờ giấy, hơi lạnh lan ra từ đầu ngón tay.Nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc Trần Hạo là người dễ bị thao túng. Nhưng nàng không ngờ cô ta lại hành động nhanh đến vậy.Nếu nàng không tự mình xử lý Lâm Kỳ, Trần Hạo sẽ làm thay.Và khi đó, Lâm Kỳ chắc chắn không có đường sống.An Nhiên hít sâu, nhắm mắt lại.Tại sao mọi thứ lại trở thành như thế này?Nàng chỉ muốn trả thù.Nhưng bây giờ, nàng lại đang đấu tranh để bảo vệ kẻ mà mình đáng lẽ phải căm hận.Rốt cuộc, nàng nên chọn bên nào?---Ngày hôm sau, An Nhiên quyết định đến gặp Trần Hạo.Nàng không thể cứ thế ngồi yên và để mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát.Quán bar nằm ở một khu phố vắng vẻ, không biển hiệu.Chỉ có những người trong giới ngầm mới biết đến nơi này.Nàng bước vào, lập tức nhìn thấy Trần Hạo đang ngồi ở quầy bar, ly rượu sóng sánh trong tay."An Nhiên." Trần Hạo không quay đầu lại, nhưng vẫn biết nàng đã đến. "Cuối cùng cũng chịu xuất hiện."An Nhiên ngồi xuống đối diện, giọng lạnh lùng:"Tôi muốn biết, nếu tôi không làm theo kế hoạch của cô, cô sẽ làm gì?"Trần Hạo mỉm cười, đặt ly rượu xuống."Em nghĩ sao?"An Nhiên nhìn thẳng vào mắt cô ta."Nếu cô động đến Lâm Kỳ, tôi sẽ không để yên."Trần Hạo nhướn mày, rồi bật cười."Thật buồn cười. Không phải chính em là người muốn giết cô ta sao? Sao bây giờ lại quay ra bảo vệ?"An Nhiên siết chặt tay."Tôi có cách của mình. Tôi không cần cô nhúng tay vào."Trần Hạo cười nhạt, ánh mắt sắc lạnh."Được thôi. Tôi sẽ cho em thời gian." Cô ta nhấp một ngụm rượu, rồi nói chậm rãi: "Nhưng nếu em không thể xuống tay… đừng trách tôi vô tình."---Rời khỏi quán bar, An Nhiên cảm thấy cả người lạnh ngắt.Nàng biết mình không còn nhiều thời gian.Nhưng điều nàng không ngờ là, khi nàng vừa bước ra khỏi con hẻm vắng, một bóng đen đã nhanh chóng áp sát nàng từ phía sau.Cổ tay nàng bị nắm chặt, một con dao sắc lạnh đặt sát cổ.Một giọng nói khàn khàn vang lên:"Muốn sống thì im lặng."An Nhiên nín thở.Lần này, nàng thực sự gặp nguy hiểm rồi.