BHTT - [Second Chance] - Cơ Hội Thứ Hai - Fanfiction LingOrm
Chương 25 (🔞)
https://youtu.be/s1QCL9AGbO0
"Chị hôn em được không ?"Lapas khẽ mỉm cười. Chị ấy lúc nào cũng giữ sự tôn trọng với em từ đầu đến cuối. Bất giác Lapas lại thấy áy náy, nhớ tới ngày trước mình quá bướng bỉnh, chỉ biết làm theo ý mình. Nhưng Lapas đã tự hứa, từ nay về sau sẽ bù đắp lại cho chị bằng tất cả sự tình nguyện.Người được hỏi chẳng đáp lời, chỉ kéo lấy chiếc cổ thanh mảnh của chị ấy để nhận lấy bờ môi. Cái chạm đầu tiên dịu ngọt như đang nếm thử kẹo bông gòn. Cả người Lapas như muốn tan chảy ngay tại chỗ. P'Lalil hôn giỏi lắm... giỏi đến mức khiến Lapas không khỏi tự hỏi chị ấy đi luyện tập từ đâu mà thành thạo đến vậy. Nhưng chắc cũng chẳng quan trọng nữa rồi. Vì từ nay về sau, người duy nhất được nếm trải sự thành thạo đó sẽ chỉ có mình Lapas mà thôi.Từ nụ hôn bên ngoài, cảm xúc nhanh chóng xâm chiếm sâu hơn. Bởi vì chỉ dừng ở cái chạm nhẹ nhàng thôi là không đủ. Sự mềm mại quấn quýt đến nỗi vang cả tiếng rì rầm, cùng lúc tấm lưng của Lapas ngả xuống giường.Người chị lớn hơn rời môi ra, trong mắt ngập tràn tình yêu. Lalil dùng mu bàn tay vuốt theo gương mặt thanh tú của cô em, cố gắng hết sức để kìm lòng không đi xa hơn nữa."Nếu mình hôn nhau như vừa nãy một lần nữa ... chị sẽ không dừng lại được"Giọng chị run run. Lapas thở gấp, khép mắt suy nghĩ, không dám nhìn vào mắt Lalin, nhất là khi chị đang ở phía trên, ánh mắt đầy khao khát.Cô từ từ mở mắt, hơi thở Lalil vẫn gần ngay đó. Chị chống tay xuống hai bên người cô, mỉm cười dịu dàng như muốn nói rằng không sao đâu... nếu ta dừng lại ở đây.Chỉ là... Lapas chẳng muốn dừng chút nào...Cô đưa tay nắm lấy bàn tay của chị. Lalin nhìn sang, ánh mắt đầy thắc mắc, nhưng cũng để mặc cho cô em muốn làm gì thì làm.Bàn tay ấy được dẫn dắt, từ eo chị trượt dọc theo lườn, rồi dừng lại ngay ngực trái. Lapas lỡ bật ra một tiếng rên khe khẽ khi chị không nhịn được mà bóp nhẹ. Và hành động ấy của cô khiến đôi mắt sẫm màu của Lalil càng tối lại."Pas...""Làm cho Pas đi..."Giọng nũng nịu lẫn cả van nài khiến người nghe nuốt khan. Nhất là khi cô em lim dim mắt ướt át nhìn lên, bàn tay vẫn còn đặt ở nơi ngực chị. Hình ảnh đó mãnh liệt đến mức Lalil choáng váng, ngập chìm trong cơn khát khao."Pas đã buông hết rồi... Pas muốn thuộc về chị."Cằm cô em bị nâng lên để nhìn thẳng vào mắt nhau. Nhịp thở dồn dập của Lalil cho Lapas biết chị sẽ không lùi bước nữa. Cô để chị tiến sát, cắn mút đôi môi nhau đầy đói khát, sự vội vã làm Lapas nổi da gà khắp người."You will."Lalil thì thầm sát môi, bản lĩnh của người chị lớn như được phô ra, khiến Lapas ngoan ngoãn chịu ở dưới quyền chị bằng cả sự tự nguyện.Bàn tay run run của Lalil trượt vào dưới tà áo, cái chạm khẽ lên làn da khiến Lapas giật mình như bị điện giật. Lalil rời môi, mũi trượt dọc cổ rồi vành tai bé xinh. Hơi thở gấp gáp bên tai khiến Lapas phải cắn môi nén lại. Nhưng khi chị cúi thấp xuống dưới xương quai xanh, đồng thời gỡ bỏ mảnh vải duy nhất trên người cô... Lapas không còn nén nổi tiếng rên nữa."Đẹp quá..."Chị lớn thốt lên bằng giọng ngọt lịm, khi những ngón tay miết qua nơi nhạy cảm. Thấy cô em quay mặt đi, Lalil đưa tay giữ cằm, buộc cô phải nhìn lại, rồi thì thầm thêm một lần nữa:"Pas đẹp nhất trên đời."Lapas càng quay mặt trốn tránh. Cơ thể cô nóng bức tới mức khó chịu, lại càng không thể chịu nổi ánh mắt nồng nàn kia , ánh mắt nói rõ chị khao khát em đến mức nào. Lapas thấy như trong phòng chẳng còn không khí, cách duy nhất để thở được là cướp lấy hơi thở từ môi chị Lalil.Lần này, Lapas không chịu thua. Vừa kéo chị xuống hôn, cô vừa len lén tháo cúc áo chị, rồi gạt nó sang một bên. Lalil mỉm cười chiều chuộng, vì có vẻ cô em chẳng chịu để mình lép vế quá mười phút. Tính hơn thua của Lapas lại trỗi dậy khiến chị thấy vừa buồn cười vừa thương.... Nhưng lần này, Lalil sẽ nghiêm túc thật.Chị nắm lấy hai tay nghịch ngợm của cô, nhướng mày đầy thách thức, báo trước rằng "chị lớn" sẽ bắt đầu bộc lộ. Cổ tay Lapas bị giữ chặt trên giường. Ban đầu cô còn giãy, nhưng khi đôi môi nóng bỏng của chị chạm đến nơi đầu ngực... Lapas hoàn toàn bất lực, nằm im để mặc chị muốn làm gì thì làm.Cái chạm của chị vừa tinh tế vừa dồn dập. Lalil nuốt lấy cô như sư tử gặp được miếng mồi hảo hạng, mà miếng mồi này quá tuyệt, nên chị chỉ muốn thưởng thức chậm rãi hơn nữa. Chị hôn khắp từ xương quai xanh, cánh tay, khuỷu tay, vòng trở lại ngực, lướt xuống bụng đang co rút theo nhịp của mình. Dừng lại lâu nhất ở ngay trên rốn, vì nơi đó khiến Lapas phải kêu thành tiếng to hơn bất cứ chỗ nào. Sau khi đã hài lòng, chị mới hôn dần xuống đùi trong, cảm nhận rõ ràng hơi nóng và ẩm đang gọi mời. Nhưng chưa đâu, Lalil sẽ chưa chạm đến nó. Chị muốn ngắm nhìn xung quanh khu vườn hoa này trước đã.Rồi sau đó... mới hái bông hoa đẹp nhất để thưởng thức.Tiếng rên khe khẽ vẫn thoát ra từ môi Lapas. Dù ngượng ngùng và như bị tra tấn, cô vẫn không kìm được mà chống tay ngồi lên, tò mò nhìn chị sẽ làm gì tiếp.Lalil đang hôn dọc theo chân cô. Không khí trong phòng đã nóng rực, nhưng khi chị dừng lại ở bàn chân, ngẩng mặt nhìn lên, tình yêu trong đôi mắt ấy khiến Lapas vô thức hít sâu. Chị lại hôn xuống chỗ cũ, lần này còn không rời mắt. Sự dịu dàng ấy khiến trái tim Lapas như muốn tràn ra khỏi lồng ngực."P– P'Lalil...""Chị yêu Pas... yêu tất cả của em."Không biết chị nói với tâm hồn hay nói với cơ thể của cô nữa. Vì sau đó, Lalil vừa thì thầm lời yêu vừa rải những nụ hôn khắp cơ thể của cô em, như không muốn bỏ sót một tấc da nào của Lapas."Can I eat you?"Câu hỏi xen trong hơi thở gấp kéo Lapasvề với thực tại."Please..."Cô khẽ cầu xin. Lalil đã quay cuồng cô trong cơn lốc cảm xúc bấy lâu, nhưng lại đợi đến giờ mới hỏi. Không rõ chị tốt bụng hay cố tình trêu em nữa."Do me whatever you want."(Chị muốn làm gì em cũng được)Lapas đã chịu thua, chịu hết thảy. Chị muốn làm gì cũng được. Vì từ giây phút này trở đi... Lapassẽ là của Lalil trọn vẹn."Cô bé ngoan."Người chị chỉ để lại câu nói dở dang, rồi nghiền xuống một nụ hôn nặng nề nơi cằm em, trước khi trượt xuống phía dưới một cách đầy háo hức. Những múi cơ nhỏ của Lalil run rẩy vì phấn khích, khao khát muốn chiếm hữu tràn ngập khắp cơ thể. Và khi đầu lưỡi chị chạm nếm giọt mật ngọt từ nhụy hoa... thì đầu óc của Lapas bỗng trắng xóa, quên sạch quá khứ đã từng ra sao, chỉ còn hiện tại này là tất cả những gì cô muốn.Người chị thọc lưỡi mềm mại vào để say sưa tận hưởng lấy Lapas một cách tham lam, như chú ong nhỏ bị mê hoặc bởi hương mật nơi đầu nhụy, chẳng hề bận tâm lớp dính ngọt ấy có thể khiến đôi cánh mình rách nát.Nó chẳng giống bất kỳ cuộc ân ái nào mà Lapas từng trải qua. Cảm giác tràn đầy cả thể xác lẫn tâm hồn khiến cô hóa thành kẻ chẳng biết thế nào là đủ. Cô nâng hông, ép hòa hợp với phần môi lưỡi tham lam kia, còn đưa tay ấn nhẹ đầu Lalil xuống với cơn khát khao không giấu nổi. Có vẻ như điều đó càng làm chị hài lòng, bởi đôi mắt lóe sáng liếc nhìn cô, rồi tốc độ lại được gia tăng để dồn dập khiến Lapas run rẩy sung sướng.Lapas nhắm chặt mắt, cảm giác như một vận động viên đang gần cán đích. "P– P'Lil..." giọng cô run rẩy, thở hổn hển dồn dập, trong khi Lalil đang hành hạ ngọt ngào. Thế nhưng cuối cùng, người chị lại tàn nhẫn kéo giật cô trở về, vì chị buông lưỡi ra khỏi giữa cơ thể cô ngay khi cô sắp đạt đến tận cùng khoái lạc.Lapas cau mày, rõ ràng bị cắt ngang. Cô vội nắm lấy tay Lalil khi chị ngẩng lên ngang tầm mắt mình. Người chị đưa mu bàn tay quệt môi, còn cố tình liếm vị ngọt còn sót lại rồi nuốt xuống ngay trước mặt cô, làm Lapas như muốn rụng rời thêm lần nữa."Shhh, take it easy..."(bình tĩnh nào ...)Lalil thì thầm, rồi xoay người đẩy Lapas nằm trên, để cô là người chiếm vị thế chủ động. Đôi chân trần của Lapas quấn lấy eo chị, ép chỗ nhạy cảm nóng ướt của mình cọ sát vào bụng dưới Lalil."Ahh..." Lapas khẽ rên khi chị cựa mình để dễ thao tác hơn, đồng thời vùi mặt vào ngực Lalil vội vã như không muốn phí một giây nào. "Ch–chị... bình tĩnh chút đi mà.""Nếu em là chị thì em cũng chẳng thể bình tĩnh nổi đâu."Người chị ngẩng lên đáp lại, bàn tay siết nhẹ bờ mông tròn trịa của cô một cách khoái trá. "Can I bite you?""Ưm..."Lapas chỉ kịp rên khẽ, bởi dường như chị cũng chẳng cần chờ câu trả lời. Hàm răng sắc khẽ cắn lên làn da trắng dưới bầu ngực. Không đau, nhưng đủ để khiến cô cắn môi, và chắc chắn mai sẽ hằn dấu."Do you enjoy marking me?" (chị thích đánh dấu chủ quyền lắm hả?)"A lot." (rất nhiều)Rồi Lalil lại để lại thêm vài vết cắn, còn Lapas thì nhắm mắt đón nhận tất cả bằng sự tình nguyện. Cho đến khi bàn tay chị trượt từ hông vào mặt trong đùi, cuối cùng nắm lấy nơi nóng ướt kia, ngọn lửa vừa bị bỏ dở của Lapas lại bùng cháy rực rỡ."Em mở chân ra một chút được không? Chị làm không thuận tay."Lời đề nghị thẳng thừng khiến mặt Lapas bừng đỏ. Lần đầu tiên sau bao năm, cô lại thấy xấu hổ trong lúc làm tình đến mức muốn chui xuống đất. Chỉ là một câu nói đơn giản thôi, vậy mà tim cô loạn nhịp. Đành úp mặt vào hõm cổ thơm ngát của chị để che sự ngượng ngùng, rồi nghe lời mở chân ra ngoan ngoãn."Giỏi lắm." Lalil lại khen, còn hôn nhẹ lên thái dương cô như phần thưởng. Ngón tay chị chậm rãi mơn man lên xuống, chỉ để chuẩn bị cho bước kế tiếp. Nhưng càng thế, Lapas càng như bị tra tấn. Cô đâu phải thiếu nữ mới lần đầu, thế mà Lalil khiến cô cảm giác y như thế."P'Lil...""Hửm?""Do me."Không chỉ nói, Lapas còn tự ấn hông mình vào ngón tay ấy, nhấn mạnh thêm điều mình muốn. Cô khổ sở quá rồi, nếu Lalin còn chần chừ thêm một giây, chắc cô sẽ phát nổ vì khao khát."Do me... mark me as your own territory. I'm so ready to be yours."("Hãy chiếm lấy em... Hãy đánh dấu em là lãnh thổ của riêng chị rồi. Em đã sẵn sàng để thuộc về chị.")"Aahh..." Lapas bật tiếng rên khi cuối cùng chị cũng làm theo. Hai ngón tay xâm nhập vào chặt khít hơn tất cả những gì cô từng cảm nhận. Đầy đến mức khiến cô phải điều chỉnh hơi thở từng chút một. "Đ– Để nguyên trước đã...""Pas... Are you ok?"Người dưới thân nghiêng mặt lại gần, buộc Lapas phải ngẩng lên nhìn vào đôi mắt chan chứa yêu thương, xen chút lo lắng. "You're so tight... tell me if it hurts you." (bên trong em chật quá... nếu đau thì nói với chị nha)"Kh– Không sao..." Lapas lắc đầu. "Chỉ là em đã không gần gũi với ai lâu lắm rồi."Người chị gật khẽ, nhưng vẫn không bớt lo. Thế là Lalil cắn khẽ vành tai ửng đỏ của cô, điểm yếu quen thuộc. Lapas rên nhẹ, vô thức ép sát người vào hơn, để chị tha hồ thưởng thức làn da mình. "Khi nào em sẵn sàng thì nói với chị nha." Chị thì thầm. Cô gật đầu, bắt đầu tự nhích hông để cơ thể làm quen với sự xâm nhập.Sự nóng hổi và chặt khít khiến Lalil siết chặt hàm. Ngẩng lên, chị thấy thân thể trần trụi tuyệt đẹp của Lapas đang ngồi trên mình. Khoảnh khắc này đẹp đến mức chị nghĩ hẳn mình đang mơ. Nhưng tiếng rên ngọt ngào kia lại chứng minh rằng tất cả là thật.Lapas đã sẵn sàng. Cảm giác trơn ướt nhiều hơn, lực ép hông của cô cũng mạnh hơn. Người chị khẽ cong ngón tay, rồi bắt đầu nhịp ngược hướng với cô. Lapas giật nảy lên bất ngờ, nhưng nhanh chóng bắt nhịp theo.Cơ thể hai người hòa quyện, tiếng da thịt va chạm nghe có chút ngượng, nhưng mỗi khi Lapas rên gọi "P'Lil..." như thế, Lalin lại quên hết mọi ranh giới. Nếu yêu em là tội, thì chị thà bị nguyền rủa mãi mãi.Người chị thích cái cảm giác Lapas nằm trong vòng tay mình thế này. Một tay ôm chặt, tay kia vẫn cần mẫn làm nhiệm vụ. Đôi môi rải khắp thân thể mềm mại ấy, thầm cầu mong kim đồng hồ chạy chậm lại chút thôi, để chị được tận hưởng khoảnh khắc đã bỏ lỡ suốt bao năm.Khi cơ bắp Lapas bắt đầu co rút, sự chặt khít càng dâng lên, Lalil liền cố tình chậm nhịp, khiến cô nhăn mày khó chịu. Nhưng trước khi Lapas kịp mở miệng oán trách, chị đã đặt cằm lên ngực cô, ngước mắt mơ màng nhìn."Please hold on a little longer, please..." (Hãy đợi một chút nữa ... )Chị van khẽ, rồi giật ngón tay chạm trúng điểm nhạy cảm sâu bên trong, làm Lapas ôm chặt chị, bật rên nghẹn ngào. "I want to see you be like this... forever." (Chị muốn nhìn thấy em như thế này ... Mãi mãi)Nhưng chị đang giết em mất thôi...Lapas chỉ kêu thầm trong lòng, không còn hơi sức để đáp.Cô để chị muốn làm gì thì làm trong vài phút, nhưng thêm nữa thì chịu không nổi. "Fuck." Cô lỡ thốt ra, mà nếu bình thường chắc sẽ bị mắng ngay. Nhưng sao lúc này, thay vì nghiêm khắc, khóe môi Lalil lại nhếch cười, như hài lòng tột độ khi thấy Lapas sắp phát điên."Lalil..."Giọng cô trầm xuống, đồng thời hạ hông mạnh mẽ vào những ngón tay đang bắt đầu chậm lại. Không còn "chị – em", chỉ gọi tên nhau thôi."Lil làm cho Pas... ah... xong đi, ngay bây giờ."Ồ... có lẽ chị đã trêu em hơi quá rồi.Lalil sững lại khi Lapas bắt đầu chủ động nhịp hông dồn dập. Từ lúc hai người chỉ còn gọi tên nhau thôi, em út đã nhanh chóng giành quyền chủ động. Giờ Lalil chỉ còn biết phó mặc, nhìn Lapas là người dẫn dắt cuộc chơi. Khuôn mặt em méo mó vì khoái cảm khiến Lalil càng thêm say đắm. Ngọn lửa dục vọng bị kìm nén bấy lâu nay bùng cháy chạy dọc khắp cơ thể. Nhất là khi thấy cần cổ của Lapas gồng căng đến mức nổi rõ từng đường gân, Lalil lại càng gia tăng nhịp tay để đuổi kịp người bên trên.Lapas đẹp đến nao lòng. Người chị chỉ biết nhìn em với đôi mắt long lanh, không nhịn được mà khen cô gái giỏi giang cả trong học hành lẫn chuyện tình ái... cả khi yêu, lẫn khi được yêu."You ride me so well." (em cưỡi chị giỏi ghê) Editor : câu này muốn dịch "em làm bot nhún giỏi ghê" nhưng lương tâm không cho phép >.<"D-đừng nói mấy câu như thế nữa. Khốn– nhanh hơn chút đượ– không?""Uh-huh.""Lalil... em sắp rồi..."Tiếng thở dồn dập của Lapas vang lên, âm điệu rên rỉ càng lúc càng cao, như muốn xé trần nhà. Trong cơn sóng thần cuồn cuộn ấy, cô vô thức cắm móng tay vào làn da chị mình để tìm điểm bấu víu. Lapas đã chạm rất gần... gần tới ánh mặt trời. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cô muốn lưu giữ hình ảnh của Lalil trước mắt.Người em cúi mặt chạm trán vào trán chị. Lapas gắng gượng mở mi mắt nặng trĩu, đối diện với đôi mắt đen thẳm chan chứa tình yêu và khát khao bất tận dành cho mình."Yêu... em yêu chị."Nụ cười rạng rỡ nở trên môi Lalil. Hạnh phúc dâng trào khi nghe em thốt ra lời ngọt ngào giữa lúc đang hoà làm một. Nhịp cuối cùng của Lalil dồn dập hơn thường lệ, nhắm thẳng vào điểm mà chị biết chắc sẽ đưa Lapas chạm đích."Chị cũng yêu em... yêu nhất trên đời."Hơi thở Lapas đứt đoạn, đầu óc trắng xoá như đang trôi bồng bềnh trên mây. Đôi bàn chân căng gồng, cơ thể siết chặt liên hồi khiến Lalil biết rằng em đã đạt tới khoái cực mong muốn.Người chị kiên nhẫn để Lapas tận hưởng trọn vẹn. Cho đến khi em mệt lả, thả lỏng từng cơ bắp, rồi dụi mặt vào hõm cổ chị. Lapas thầm muốn đánh Lalil một cái vì dám lắc đưa cơ thể mình như ru em bé, nhưng sức lực đã chẳng còn, cuối cùng chỉ có thể cắn nhẹ vai chị cho hả giận."Thế này đã thoả mãn chưa hả?""Nếu em nói chưa... thì mình có được làm nữa hông?""Cẩn thận, chị phạt em bây giờ."Ánh nắng muộn của buổi sáng xuyên qua rèm cửa, đủ sáng để một trong hai cơ thể trên giường trở mình né tránh. Người còn lại cũng bị động tĩnh ấy đánh thức, đành mở mắt ra dù chẳng mấy vui vẻ.Điều đầu tiên Lalil thấy là cơ thể gần như trần trụi trong vòng tay mình. Mái tóc rối bời, gương mặt mộc mạc không chút son phấn của Lapas khi ngủ say lại càng khiến cô trở nên mong manh, đáng yêu. Lalil khẽ hôn nhẹ lên thái dương em, không ngờ hành động đó lại đủ khiến "con mèo lười" cựa mình tỉnh dậy."Hừm... chị Lil..."Lapas nheo mắt, không chịu nổi ánh nắng chói chang lúc chín giờ sáng. "Sao chị dậy sớm thế...""I love you."Người chị đáp chẳng liên quan câu hỏi, nhưng lại là lời thật lòng nhất. "Con mèo lười" ban đầu còn xù lông vì bị đánh thức, nghe vậy liền nhoẻn cười, mở to mắt long lanh nhìn chị."I love you, too."Lapas thì thầm rồi rúc sát vào người chị, tìm hơi ấm quen thuộc. Người em khép mắt, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ và vững chãi của Lalil, âm thanh còn du dương hơn bất cứ bản nhạc hay vần thơ nào."Chị ước gì sáng nào cũng được tỉnh dậy như thế này...""Hử? Tỉnh dậy nhìn cái mặt sưng phù của em hả?""Sưng gì mà sưng, dễ thương muốn chết.""Lalil tham quá rồi đấy nha."Lalil nhún vai như chẳng quan tâm, rồi không kiềm được mà hôn lên lúm đồng tiền thiên thần của em một cái. "Cô bé ngoan này... chị sẽ hư vì em đó.""I see it ka..." Lapas cắn nhẹ vai chị để trả đũa. "Đêm qua chị hư thiệt đó... hư kiểu... muốn lên thiên đường luôn.""Thế có thích không?""Chị thừa biết câu trả lời rồi còn hỏi."
....