BHTT [Edit] [Xuyên sách] Nữ phụ trà xanh cùng tổng tài cãi vã mỗi ngày

Chương 22: Cảnh treo dây




Mặt trời lên, Thương Từ dậy sớm chạy bộ cùng ba. Sau khi chạy xong, hai người đứng bên hồ giãn cơ.

Thương Vân Nam nhìn thấy bóng người quen thì vẫy tay:

"Tổng giám đốc Ôn."

Ôn Ngôn bước lại, Thương Từ liếc nhìn một cái rồi tiếp tục giãn cơ. Thương Vân Nam cười:

"Tiểu Từ làm ở công ty có gây phiền phức gì cho cô không?"

Ôn Ngôn không có biểu cảm gì, bình thản nói:

"Không có."

"Vậy là tốt. Con bé này đôi lúc bướng bỉnh, mong cô thông cảm nhiều."

Thương Vân Nam nói xong lại tiếp tục vận động. Thương Từ dừng lại, nghe cứ thấy là lạ?

Ôn Ngôn bước tới, đưa cho cô một chiếc khuyên tai:

"Cô làm rơi trong phòng."

Thương Vân Nam nghe xong thì đứng khựng lại, gì thế này?!

Ông nhìn chằm chằm hai người, Thương Từ nhận lại khuyên tai, thầm oán: Cô ấy chọn thời điểm đưa khuyên tai đúng là... khéo thật.

Ôn Ngôn bổ sung:

"Tôi quên đưa mấy hôm nay rồi."

Thương Từ còn chưa kịp phản ứng thì Thương Vân Nam đã chen vào:

"Bỗng nhiên thấy đau bụng, tôi về nhà trước đây."

Nói xong, ông biến mất như gió. Thương Từ đứng ngẩn ngơ.

Ôn Ngôn thấy cô không nói gì, nhíu mày:

"Cô câm rồi à?"

"Cô mới câm!"

Thương Từ phản bác, rồi định đi. Ôn Ngôn kéo tay cô lại:

"Mấy ngày tới tôi không tới đoàn phim."

"Không đến thì không đến. Báo tôi làm gì?"

Thương Từ rút tay đi mất, Ôn Ngôn đứng nhìn theo bóng lưng cô, có chút nghi ngờ: Sao hôm nay Thương Từ lạ thế nhỉ?

Thương Từ hít sâu một hơi rồi quay vào nhà. Thương Vân Nam và Bạch Tề đang ngồi ở ghế sofa, thấy cô vào cũng không nói gì.

Ăn sáng xong, cô tắm rửa rồi đến phim trường. Trong khi đó, Bạch Tề đang giúp Thương Vân Nam chỉnh lại cà vạt.

Sắc mặt ông trông nghiêm trọng:

"Tề Tề, Tiểu Từ cũng gần 26 rồi. Em để ý xem có anh chàng nào tốt thì giới thiệu cho nó."

Gương mặt Bạch Tề hiện lên chút lúng túng, nụ cười cũng cứng lại:

"Chưa cần vội mà, mới 26 thôi."

"26 rồi không còn nhỏ đâu."

Nói xong, ông đeo đồng hồ rồi rời khỏi nhà. Bạch Tề đứng tại chỗ, nhẹ cắn môi.

Thực ra, Thương Từ chưa từng công khai xu hướng tình cảm, nhưng Bạch Tề là mẹ, bà cảm nhận được.

Lúc mới phát hiện, bà cũng từng tra cứu rất nhiều thông tin. Hai cô gái yêu nhau nghe có vẻ khó tin, nhưng nếu con gái thích thì bà chỉ mong nó được hạnh phúc.

Bạch Tề cúi đầu:

"Tiểu Từ, con yên tâm, mẹ sẽ luôn đứng về phía con."

Bà hít sâu một hơi. Dù bây giờ thời đại đã khác, phim nữ nữ, nam nam đầy rẫy, nhưng ánh mắt thế gian thì vẫn khắc nghiệt.

Bà không muốn con gái ở ngoài đã phải chịu áp lực, về nhà lại càng mệt mỏi.

Bà phải để Thương Vân Nam từng bước từng bước chấp nhận sự thật này.

Thương Từ đến đoàn phim, thay đồ hóa trang. Vừa bước ra khỏi phòng thử đồ, đạo diễn tiến tới:

"Thương Từ, cảnh tiếp theo cần treo dây. Cô từng thử chưa?"

Cô lắc đầu. Đạo diễn nhíu mày:

"Vậy thì..."

"Không sao đâu đạo diễn, tôi làm được."

Đạo diễn không nói gì, chỉ trầm mặc một lúc rồi rời đi. Thương Từ đứng lặng tại chỗ.

Treo dây, cô có một điểm yếu chí mạng, đó là sợ độ cao, rất sợ, đến mức ngoài đời ngay cả máy bay cũng không dám ngồi.

Cô đang chìm trong dòng suy nghĩ thì một cô gái giơ tay ra:

"Chúng ta lại gặp nhau rồi."

Thương Từ hoàn hồn, nhìn sang thì ra là Ôn Vân Hi.

Cô bắt tay lại:

"Cô Ôn."

"Đừng gọi tôi là cô Ôn nữa, gọi tôi là Jasmine đi. À đúng rồi, Giang Mộ cũng đến rồi. Tôi sẽ đóng vai Thần nữ, anh ấy đóng Thái tử Thần tộc. Bộ phim này có ảnh đế tham gia, thêm cả chúng ta nữa, tôi nghĩ chắc chắn sẽ nổi đấy!"

Nói xong, Ôn Vân Hi đi vào phòng thay đồ. Thương Từ lộ ra vẻ nghi hoặc, cô lấy điện thoại ra và tra tên "Giang Mộ" trên Baidu.

Kết quả khiến cô kinh ngạc:

Giang Mộ là Ảnh đế? Mới 26 tuổi đã là Ảnh đế?

Thương Từ tắt điện thoại, nhưng trong lòng vẫn đầy thắc mắc, chẳng phải dàn diễn viên đã định từ trước sao?

Hai người này sao lại xuất hiện như "rơi từ trên trời xuống" vậy?

Cô lắc đầu rồi bước vào phim trường. Cảnh quay hôm nay là cảnh cô chiến đấu để bảo vệ yêu chủ và Thái tử Thần tộc, nên bắt buộc phải lơ lửng giữa không trung.

Nhân viên bắt đầu kiểm tra thiết bị. Thương Từ nhìn sợi dây buộc quanh eo, hơi thất thần. Thì Mộc đưa cho cô một chai nước:

"Cô căng thẳng à?"

Cô cúi đầu:

"Không sao."

Đạo diễn là người rất nghiêm khắc, nên bối cảnh được dựng y như trong tiểu thuyết. Cảnh quay này yêu cầu phải treo ở độ cao 30 mét.

Thì Mộc nắm lấy tay Thương Từ để an ủi:

"Không sao đâu, đừng sợ. Ai lần đầu cũng sẽ thấy căng thẳng, nhưng một khi nhập vai thì sẽ ổn cả."

Thương Từ ngẩng đầu:

"Tôi làm được."

Thì Mộc vỗ vai cô rồi rời đi. Thương Từ uống một ngụm nước, nhìn lên không trung:

"Con người luôn phải vượt qua nỗi sợ."

Đạo diễn ngồi vào ghế chỉ đạo, Giang Mộ trong trang phục bạch y, nhìn Thương Từ, nhếch môi:

"Ồ, có người trông cũng được đấy."

Nhưng đầu óc Thương Từ lúc này chỉ nghĩ tới việc bị treo lên không, chẳng buồn đáp lại, chỉ hít sâu điều chỉnh hô hấp.

Giang Mộ thấy tay cô hơi run, liền cười trêu:

"Sao thế? Sợ rồi à?"

"Giang Đại Đầu, anh im mồm được không?" cô khoanh tay đáp lại.

Nhân viên đoàn phim nghe thấy biệt danh "Giang Đại Đầu" liền cố nén cười, không ngờ Ảnh đế lại có cái tên đó!

Giang Mộ ho khan:

"Chị gái, tôi gọi chị là chị còn không được à? Nhưng đừng có gọi tôi thế nữa, hỏng hết hình tượng của tôi đấy."

Thương Từ bật cười, cô chỉ gọi theo tên ghi trong danh bạ, chứ cũng không rõ vì sao anh lại có biệt danh đó, rõ ràng... đầu anh ta không to chút nào.

Đạo diễn ra hiệu:

"Được rồi, mọi người chuẩn bị. Bắt đầu!"

Trên phim trường

Thái tử lơ lửng trên không, ánh mắt nhìn xuống Yêu Chủ:

"Yêu chủ, hôm nay nên ngoan ngoãn đầu hàng đi."

Giọng điệu bình thản nhưng đầy uy nghi. Yêu Chủ bật cười khinh thường:

"Vậy sao? Nếu ta không chịu thì sao?"

Thái tử định ra tay thì Ngân Nguyệt lao tới chắn trước mặt Yêu Chủ. Cô cũng lơ lửng giữa không trung, giọng nói có chút run rẩy:

"Anh..."

"Cắt!"

Mọi người tạm ngưng. Thương Từ nắm chặt vạt áo, nhắm chặt mắt. Nhân viên nhanh chóng hạ dây kéo cô xuống.

Cô ngồi xổm xuống đất, bắt đầu thở dốc.

Đạo diễn đứng bật dậy, cáu gắt:

"Cô bị làm sao thế? Tư cách làm diễn viên ở đâu? Cái trò này mà cũng sợ?"

Thương Từ gắng gượng đứng dậy:

"Xin lỗi, tôi làm lại."

Cô nhìn quanh:

"Thật xin lỗi mọi người."

Thì Mộc tỏ ra lo lắng:

"Thương Từ, cô thử chuyển hướng chú ý đi. Tí nữa hãy nghĩ mình chính là Ngân Nguyệt. Đừng nhìn xuống đất."

Giang Mộ bất ngờ:

"Cô không phải trước đây không sợ độ cao à? Chúng ta còn từng nhảy bungee mà. Hôm nay sao vậy?"

Ánh mắt Thương Từ lóe lên chút lúng túng, nguyên chủ không sợ độ cao, nhưng cô thì rất sợ.

Cô không thể để lộ sơ hở.

Cô gắng giữ bình tĩnh, mỉm cười:

"Không sao. Lần đầu, hơi hồi hộp."

Thương Từ hít sâu:

"Bắt đầu đi."

Cảnh quay

Thái tử định ra tay thì Ngân Nguyệt từ trên trời đáp xuống, chắn trước Yêu Chủ, ánh mắt tràn đầy khinh miệt:

"Ngươi không xứng đấu với Yêu Chủ. Ta sẽ đấu với ngươi."

Thái tử quanh người tỏa ra ánh sáng xanh nhạt, Ngân Nguyệt bắt đầu niệm chú.

Thương Từ khẽ cúi đầu nhìn đất, chóng mặt, choáng váng.

Nhân viên bắt đầu nâng dây, cô và Giang Mộ vào cảnh giao đấu.

Động tác nhanh gọn, Thương Từ cố gắng nhập vai, nhưng đạo diễn vẫn không hài lòng:

"Cắt!"

Cô được hạ xuống đất, ngực căng tức, khó thở. Đạo diễn bật dậy, nổi giận:

"Tôi không hiểu sao cô lại được làm diễn viên. Có mỗi chuyện nhỏ xíu cũng không xong. Mới có 30 mét mà đã thế này, sau này quay cao hơn thì định dùng diễn viên đóng thế à? Tôi nói cho cô biết, phim của tôi không có đóng thế. Diễn được thì diễn, không thì biến."

Ông quay sang mọi người:

"Cảnh tiếp theo!"

Thương Từ tháo dây bảo hộ, chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn mửa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...