[BHTT-EDIT] Sau Khi Chia Tay Người Phụ Nữ Tâm Cơ Xấu Xa - Nhất Chỉ Hoa Giáp Tử
Chương 107
Còn chưa đầy ba tuần nữa là đến buổi trình diễn "Bốn mùa có Tơ Quý", gần như cả công ty đều bận rộn vì sự kiện này.Vlog của bộ phận thiết kế do Hoài Hạnh quay vào thứ Sáu đã được nhân viên phòng marketing làm thêm giờ dựng xong, đăng lên các nền tảng vào cuối tuần. Ban đầu số liệu thống kê không có gì nổi bật, rất nhiều người không đủ kiên nhẫn để xem đến cuối, chỉ liếc thấy gương mặt xinh đẹp dễ nhớ của Hoài Hạnh ở đầu video, rồi để lại bình luận kiểu "Sếp xinh quá".Cho đến khi một blogger nữ nổi tiếng trong cộng đồng bách hợp lướt qua và xem hết toàn bộ video, sau đó đăng bài bày tỏ mình đã bị đốn tim, còn định vị thẳng đến ba phút cuối cùng của video, tha thiết cầu xin mọi người nhất định phải xem đoạn đó.Dưới lời kêu gọi của cô ấy, lượng người xem quả nhiên tăng vọt. Sau đó, ai nấy đều bày tỏ rằng "xứng đáng để quắn quéo", và truyền tai nhau rằng "ở đây có đường ăn (cặp đôi mới để ship)".Bởi vì thực sự không thể không quắn được.Vị sếp tổng trông có vẻ trẻ hơn kia luôn giữ khoảng cách an toàn với các nhà thiết kế khác, nhưng vừa vào văn phòng của giám đốc thiết kế thì mọi khái niệm đó đều bị phá bỏ, không những đứng sát bên cạnh giám đốc Sở, tay còn tự nhiên đặt lên thành ghế, trông như đang ôm lấy người ta vậy.Không chỉ đứng gần đến mức như vậy, ánh mắt của hai người còn như thể bị keo 502 dán lên mặt đối phương.... Cứ thế nhìn nhau chằm chằm, nét cười hiện rõ trên khuôn mặt.【Tại sao lại cắt đúng đoạn giám đốc Sở sắp trả lời câu hỏi chứ? Phần sau của tui đâu? @Tơ Quý làm ơn up phần tiếp theo của couple mới của tui đi, cảm ơn.】 【Điều quan trọng hơn là ai? Là Hoài tổng phải không? Lướt qua nhưng phải đu thử một miếng trước đã...】 【Tui không phải bé liên, nhưng Hoài tổng và giám đốc Sở nhất định phải nha!!!】 【Ôi chu choa... mạ ơi...】 ......Sau hai ngày lan truyền, video đã leo lên hot search. Sáng thứ Tư trong lúc họp, Hoài Hạnh vừa cầm iPad vừa lướt bình luận ở các nền tảng, nghe phòng marketing báo cáo số liệu thì có hơi kinh ngạc."Lượt xem ở Douyin vượt hai triệu, ở Xiaohongshu cũng vượt...""Thêm hai mươi sáu nghìn lượt đặt trước xem livestream buổi diễn, lượt đọc hashtag 'Bốn mùa có Tơ Quý' cũng tăng mạnh..."Sau khi báo cáo xong số liệu đã tổng hợp, trưởng phòng marketing mỉm cười với sếp nhà mình: "Hoài tổng, chiến lược của chúng ta hoàn toàn không có vấn đề gì."Lục Hàm Nguyệt giơ ngón cái lên: "Vẫn là Hoài tổng đỉnh nhất!"Hoài Hạnh liếc cô một cái, nhất thời cũng không biết nên nói gì. Thấy trong phần bình luận có người mạnh dạn viết "Hai người này chắc chắn từng hôn nhau rồi", mấy dấu hôn bị che dưới lớp áo trên người cô lại đột nhiên ngứa ngáy hẳn lên."Hoài tổng." Trưởng phòng đúng lúc hỏi, "Video thứ hai khi nào quay ạ? Trong bảng kế hoạch tuần trước ghi là hôm nay sẽ đến phòng tập của người mẫu đúng không?"Hoài Hạnh gật đầu: "Đúng."Trưởng phòng xoa tay, cố nhịn cười: "Giám đốc Sở cũng có thể đi cùng.""Cô ấy vốn dĩ sẽ đến."Trưởng phòng: "Vậy chúng tôi chờ video của cô."Kết thúc cuộc họp, Lục Hàm Nguyệt vừa lướt bình luận vừa đi ra khỏi phòng họp cùng Hoài Hạnh.Cô đi ngay bên cạnh cười không ngớt, lấy khuỷu tay thúc nhẹ vào cánh tay Hoài Hạnh, hạ giọng nói: "Cái bình luận nói hai người từng hôn ấy, đúng là thần luôn. Dân mạng đúng là có cặp mắt thần thánh, có thể nhìn ra cả chuyện này...""Mắt bọn họ vẫn chưa đủ tinh đâu.""Là sao?" Lục Hàm Nguyệt đuổi theo vào văn phòng của Hoài Hạnh, tiếp tục gặng hỏi.Hoài Hạnh rót nước cho mình, hờ hững ném ra một câu: "Cậu còn nhớ bức ảnh mà cậu từng nói với tôi khi ở bãi biển Nam Thành không?""Bức đó á? Cái bức có hơn mười triệu lượt thích, được bao nhiêu người lấy làm hình nền ấy hả?""Là tôi và chị ấy." Hoài Hạnh đứng cạnh cửa sổ, tay cầm cốc nước, nhìn chậu sen đá trước mắt rồi hồi tưởng, "Chụp vào ngày 6 tháng 6 năm 2020, lần đó tôi và chị ấy cùng đi công tác ở Nam Thành. Hôm tôi trở về Kinh thành là ngày cả hai cùng đi ngắm biển, bức ảnh được chụp hôm đó."Lục Hàm Nguyệt suýt chút làm rơi cả điện thoại, mắt trợn to kinh ngạc. Lần này đến lượt cô sững sờ, sau khi mất mấy giây tiêu hóa liền mở app tìm lại tấm ảnh kia, đứng cạnh Hoài Hạnh vừa cầm điện thoại vừa đối chiếu: "Trời đất ơi, bảo sao lúc đó cậu nói chưa từng xem bài viết đó, thì ra người trong ảnh chính là cậu, vậy còn xem gì nữa, cậu xem ảnh gốc chẳng phải tốt hơn sao."Cô đặt điện thoại xuống, chợt nhớ ra, "Đợi chút, chúng ta gặp nhau vào tháng 6 năm 2020, mà tấm ảnh này cũng chụp vào tháng Sáu..."Hoài Hạnh bên ngoài trông có vẻ bình tĩnh, nhưng giọng nói lại trầm hẳn xuống: "Ảnh đó chụp vào ngày cuối cùng trước khi bọn mình chia tay."Lục Hàm Nguyệt nghe vậy thì lặng thinh. Một lúc sau, cô vỗ nhẹ vai Hoài Hạnh: "Tôi về văn phòng đây." Cô nở nụ cười, "Nhớ đăng video mới cho cư dân mạng ăn đường nha.""......"Người vừa đi khỏi, Hoài Hạnh liền ngồi xuống ghế. Trên bàn có một cuốn lịch công việc, cô nhìn chằm chằm vào ngày hôm nay, đến khi vành mắt khô rát cô mới dời mắt đi.***Hai giờ chiều, nắng vẫn còn gay gắt.Hoài Hạnh mang theo máy quay cầm tay đến văn phòng giám đốc thiết kế, còn chưa kịp gõ cửa thì Sở Vãn Đường đã mở ra trước, mỉm cười lộ lúm đồng tiền gọi cô: "Hoài tổng."Hoài Hạnh đeo máy quay trên vai, đôi mắt cong cong. Cô khẽ ho một tiếng, cố nén ý cười trong giọng nói, làm ra vẻ nghiêm túc: "Giám đốc Sở." Cô nói, "Đi thôi, đến phòng tập của người mẫu xem một chút."Sở Vãn Đường: "Ừ." Cô rất tự nhiên cầm lấy túi của Hoài Hạnh, vài nhà thiết kế khác nhìn thấy cũng có phần ngây người.Hoài Hạnh chẳng bận tâm đến họ, cứ thế cầm chiếc máy quay không nặng lắm, vừa trò chuyện công việc với Sở Vãn Đường vừa xuống lầu.Ánh nắng chói chang, còn chưa ra khỏi cửa tầng một, Sở Vãn Đường đã bung ô che cho cả hai người. Hoài Hạnh để cả hai cùng lọt vào khung hình, bắt đầu giới thiệu về môi trường làm việc ở Tơ Quý.Sở Vãn Đường nhìn cái bóng của hai người dưới ô, rồi lại nhìn gương mặt chăm chú của người bên cạnh, lúm đồng tiền bên môi lại hiện ra.Hoài Hạnh xoay máy quay, vừa hay bắt được khoảnh khắc đó, liền hỏi: "Giám đốc Sở đang cười gì vậy?"Sở Vãn Đường nhướng mày: "Hoài tổng, vì tôi có đôi môi cười bẩm sinh đó."Hoài Hạnh: "... Chị nghiêm túc chút đi, Sở kẹo mềm.""Cũng như lần trước thôi, cắt đoạn đó đi là được.""Cũng được."Hôm nay người lái xe là vợ của chú Thái, mọi người hay gọi là thím Hương. Bà ấy đã ngồi ở ghế lái từ sớm, xe bật điều hòa sẵn, nhiệt độ vừa vặn.Sở Vãn Đường thu ô lại, ngồi bên trái Hoài Hạnh. Máy quay cũng không còn hướng đi nơi khác, mà nhắm thẳng vào hai người họ.Đối với buổi trình diễn lần này, Hoài Hạnh đầu tư rất nhiều tâm huyết. Lúc này, cô đang nói đến chuyện liên quan đến các người mẫu: "Việc sàng lọc người mẫu cho buổi diễn đã qua nhiều vòng, ngoài công ty quản lý người mẫu ở Hải Thành, còn có..."Xe chạy ra khỏi bãi đỗ, con đường rợp bóng cây bên ngoài tạo thành những vệt sáng tối loang lổ phản chiếu lên người họ.Sở Vãn Đường và Hoài Hạnh giữ một khoảng cách nho nhỏ. Cô tựa đầu vào tay, dáng vẻ có chút lười biếng, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt nghiêng của Hoài Hạnh, thỉnh thoảng còn phối hợp tương tác với những lời em nói.Chân mày của Hoài Hạnh giống như dãy núi xa mà cô từng thấy ở Vân Tê Nguyên, đuôi mày hơi nhướng lên, như có gió núi lướt qua; từ ấn đường đến chóp mũi tạo thành đường cong trôi chảy, không góc cạnh, mang theo vẻ lãng đãng như tranh thủy mặc; môi trên nhỏ nhắn rõ nét, môi dưới có đường cong đầy đặn...Là đôi môi hôn rất thích.Hai ngày nay cô rất thích cắn nhẹ môi dưới của Hoài Hạnh, giống như ngậm lấy một cánh hoa hồng còn đọng sương, vừa thanh khiết vừa thơm dịu, lúc buông ra nơi ấy đã ánh lên sắc hồng lấp lánh nước.Mà Hoài Hạnh lại sẽ đẩy nhẹ vai cô rồi nói: "Không được cắn sưng đâu đó, Sở Sở.""Không có mà." Sở Vãn Đường đáp, rồi lại hôn cô, "Chị làm sao nỡ."Nghĩ đến những chuyện ấy, Sở Vãn Đường khẽ chớp mắt vài cái, thu lại những suy nghĩ vẩn vơ. Cô nuốt nước bọt hai lần, mở chai nước suối đã chuẩn bị sẵn trong túi ra, đúng lúc đưa cho Hoài Hạnh: "Uống chút nước đi, Hạnh Hạnh."Hoài Hạnh nhận lấy, ngửa đầu uống hai ngụm, thực sự là vừa rồi nói hơi nhiều nên khát.Cô đưa trả lại chai nước, Sở Vãn Đường cũng chẳng tránh né, uống tiếp ngay từ chỗ cũ, khi vặn nắp lại thì khóe môi hơi cong lên.Hoài Hạnh nhìn dáng vẻ của chị, suy nghĩ xem có nên cắt đoạn này trước khi đưa video cho bộ phận marketing hay không.Sở Vãn Đường đón lấy ánh mắt của cô, như thể có chút khó hiểu, dịu dàng hỏi:
"Có chuyện gì sao?"Hoài Hạnh lắc đầu: "Không có, em nói gần xong rồi, tắt máy quay trước đã." Cô liếc nhìn khoảng cách còn lại trên bản đồ chỉ đường, rồi nghiêng hẳn sang trái, tựa vào người Sở Vãn Đường: "Chị..."Sở Vãn Đường nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng hỏi: "Đau lưng à?""... Không đến mức đó." Hoài Hạnh nhìn vào đôi mắt gần ngay trước mặt, "Sáng nay họp, bộ phận marketing báo cáo thành tích của vlog lần trước."Sở Vãn Đường: "Thế nào rồi?""Rất tốt." Hoài Hạnh nghịch ngón tay thon dài của Sở Vãn Đường. Sáng nay, khi cô còn chưa tỉnh hẳn, những ngón tay này vẫn còn ở trong cơ thể cô.Cô nắm lấy đầu ngón tay hồng hồng ấy, vành tai cũng đỏ lên: "Lượt nhấp vào chủ đề tăng lên rất nhiều, số người đặt lịch xem livestream cũng tăng hơn hai vạn... chỉ là trong phần bình luận, có vài cư dân mạng nói chuyện quá đà, bảo chắc chắn bọn mình đã hôn nhau rồi."Lúc nói những lời này, vì trong xe còn có thím Hương nên Hoài Hạnh hạ giọng xuống thật thấp. Nhưng từng chữ vẫn lọt hết vào tai Sở Vãn Đường.Sở Vãn Đường bật cười không dứt: "Rõ ràng đến thế sao?"Hoài Hạnh đưa tay lên che miệng cô lại. Hành động ấy khiến ý cười trong mắt cô càng thêm rạng rỡ, nét mặt như nhuộm ánh nắng ngoài cửa sổ.Sở Vãn Đường hôn nhẹ vào lòng bàn tay em, ánh mắt dịu dàng, giữ lấy cổ tay em rồi nói khẽ: "Thật ra trước đây chị không trông mong gì chuyện tan làm, chị cảm thấy công việc cho chị sự đáp lại rõ ràng nhất, chị rất thích làm việc. Cho đến khi em đến Kinh Thành, chị bắt đầu nghĩ trong nhà còn có em, chị chỉ muốn tan làm sớm để về nhà nhìn thấy em."Cô hỏi: "Bao nhiêu năm rồi, đến giờ chị vẫn trông mong giờ tan làm. Hôm nay quay vlog xong là được tan làm rồi phải không?""Gần như vậy.""Vậy tụi mình bắt đầu sớm hơn bình thường, được không?"Hoài Hạnh rút ra khỏi vòng tay cô, nhìn sang nơi khác, lẩm bẩm: "Không hiểu chị nói gì hết."Sở Vãn Đường: "Chỉ là muốn tan làm sớm để nghỉ ngơi thôi." Cô bóp nhẹ tay Hoài Hạnh, "Đừng nghĩ lung tung."Hoài Hạnh: "Hừ." Cô mà tin thì mới là lạ.Cuối cùng, họ cũng đến nơi.Hoài Hạnh lại giơ máy quay lên, trở lại vẻ nghiêm túc bên ngoài: "Bây giờ chúng tôi đã đến phòng tập luyện của người mẫu..."Sở Vãn Đường đứng bên cạnh xách túi cho cả hai, lòng đầy dịu dàng, đi theo vào trong.Dưới chủ đề đã định sẵn, mỗi mùa sẽ có khoảng 10 bộ trang phục. Để tránh việc một người mẫu phải thay đồ liên tục làm chậm tiến độ, tổng số người mẫu khoảng 30 người. Phòng tập luyện chia thành nhiều khu vực như khu luyện tập cơ bản, khu luyện thể lực và độ dẻo, khu huấn luyện tạo dáng và cảm giác trước ống kính...Hiện tại, mỗi khu đều có người mẫu đang tập luyện. Ống kính trước tiên ghi lại hình ảnh của Vạn Y – người đảm nhận vai trò trụ cột cho buổi trình diễn lần này. Theo thường lệ, cô không cần trực tiếp tham gia huấn luyện, nhưng vì không chịu ngồi yên và muốn đóng góp thêm sức mình nên đã chủ động làm giáo viên huấn luyện.Phòng tập đang vang lên tiếng nhạc có nhịp điệu rõ ràng, vừa thấy hai người họ bước vào, Vạn Y liền hô tạm dừng, để mọi người nghỉ giải lao. Cô chạy lại chào hỏi: "Hạnh Hạnh, Vãn Đường." Rồi nhìn vào máy quay hỏi, "Quay vlog công việc hả?""Vâng, cô Vạn." Hoài Hạnh cười, "Bọn em đến thăm lớp, lát nữa Giám đốc Sở sẽ xem thử hiệu quả phần thân trên của một số bộ đồ..""Không sợ bị lộ trước à?""Sẽ xử lý bằng hiệu ứng làm mờ."Sở Vãn Đường giống như trợ lý vậy, nói: "Còn xin cô Vạn giới thiệu một chút về tình hình huấn luyện hiện tại."Vạn Y bề ngoài vẫn giữ dáng vẻ tiên nữ, cô nói: "Trọng điểm của phòng tập là mô phỏng bối cảnh sàn diễn catwalk, thông qua luyện tập lặp đi lặp lại để tối ưu hóa từng chi tiết, đây cũng là quá trình mà mỗi người mẫu đều phải trải qua..."Hai bên trò chuyện qua lại một lúc lâu, chuông điện thoại của Sở Vãn Đường vang lên, cô đi sang bên cạnh nghe máy.Một vài người mẫu không muốn bỏ lỡ cơ hội lên hình nên rất hăng hái tham gia, chia sẻ với khán giả bên kia ống kính về trải nghiệm tập luyện hiện tại cũng như kỳ vọng đối với buổi trình diễn.Hoài Hạnh giữa chừng có chút mất tập trung, cô nhìn về phía góc phòng nơi Sở Vãn Đường đang đứng, có thể thấy lông mày của Sở Vãn Đường khẽ nhíu lại.Vài phút sau, Sở Vãn Đường mới cúp máy, vẻ mặt trở lại bình thường.Đúng lúc phần giao lưu cũng kết thúc, người mẫu đã thay đồ xong và đang luyện tập tại khu sàn diễn chữ T, hai người họ chuẩn bị sang đó xem thử.Hoài Hạnh tắt máy quay, đang định hỏi Sở Vãn Đường có chuyện gì xảy ra không. Bởi rất hiếm khi thấy người luôn ung dung bình tĩnh như chị lại cau mày như vậy.Sở Vãn Đường sợ cô cầm máy quay lâu sẽ mỏi, liền cầm lấy thay, rồi nói với cô: "Hồi nãy là ông ngoại gọi đến, hỏi cuối tuần này chị có thể về Kinh Thành một chuyến không. Bệnh tình của bà ngoại không mấy lạc quan, ông còn nói muốn em cùng về. Sau buổi tiệc thọ lần trước của cụ bà nhà họ Lục, ông về có kể với bà ngoại là đã gặp em, bà từ khi ấy đã muốn gặp em rồi, chỉ là lúc đó thời gian không tiện."Hoài Hạnh hỏi: "Tối thứ Sáu về rồi chủ nhật quay lại được không?""Cũng có thể về sớm hơn, không cần ở đó quá lâu." Sở Vãn Đường mím môi, "Thật ra chị chỉ bắt đầu liên lạc nhiều hơn với nhà họ Sở sau khi biết về mối quan hệ giữa hai mẹ năm xưa. Còn với ông bà ngoại cũng không thân thiết lắm..."Người nhà họ Hứa cảm thấy cô mang họ Sở, lại là con gái nên từ nhỏ đã không ưa cô. Từ sau lần Sở Lệnh Nghi cãi nhau to với nhà họ Sở khi cô bảy tuổi, bà cũng rất ít đưa cô về đó.Tình thân hai bên đều nhạt nhòa.Hoài Hạnh nhịn không được đưa tay lên vuốt vầng trán đang nhíu lại của cô: "Em đi với chị mà, chị đừng cau mày nữa."Vạn Y đứng bên cạnh "chậc" một tiếng, rồi cất giọng hát nhỏ: "Lẽ ra tôi nên ở dưới gầm xe~~~"Sở Vãn Đường: "Hát dở vậy mà cũng hát, bồi thường tiền tổn thương lỗ tai cho tôi đi."Vạn Y bĩu môi: "Đồ thần kinh!"Hoài Hạnh nhìn hai người họ "cãi nhau", bật cười.Những khoảnh khắc như thế này sau này sẽ càng ngày càng ít đi, cô sẽ dùng đôi mắt để lưu lại vĩnh viễn.Lời tác giả:Quả là một chương ngọt ngào ghê ~OK! Tối nay lại chơi trò thêm chương nữa nhé! Nếu trước 11 giờ có 500 bạn bày tỏ muốn đọc thêm chương~ Vậy thì hẹn gặp lại lúc 0 giờ nha~~Faye: Nay mình bận nên edit trễ quá, chương 12h hẹn mọi người sáng mai nhé. Chúc mọi người ngủ ngon
"Có chuyện gì sao?"Hoài Hạnh lắc đầu: "Không có, em nói gần xong rồi, tắt máy quay trước đã." Cô liếc nhìn khoảng cách còn lại trên bản đồ chỉ đường, rồi nghiêng hẳn sang trái, tựa vào người Sở Vãn Đường: "Chị..."Sở Vãn Đường nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng hỏi: "Đau lưng à?""... Không đến mức đó." Hoài Hạnh nhìn vào đôi mắt gần ngay trước mặt, "Sáng nay họp, bộ phận marketing báo cáo thành tích của vlog lần trước."Sở Vãn Đường: "Thế nào rồi?""Rất tốt." Hoài Hạnh nghịch ngón tay thon dài của Sở Vãn Đường. Sáng nay, khi cô còn chưa tỉnh hẳn, những ngón tay này vẫn còn ở trong cơ thể cô.Cô nắm lấy đầu ngón tay hồng hồng ấy, vành tai cũng đỏ lên: "Lượt nhấp vào chủ đề tăng lên rất nhiều, số người đặt lịch xem livestream cũng tăng hơn hai vạn... chỉ là trong phần bình luận, có vài cư dân mạng nói chuyện quá đà, bảo chắc chắn bọn mình đã hôn nhau rồi."Lúc nói những lời này, vì trong xe còn có thím Hương nên Hoài Hạnh hạ giọng xuống thật thấp. Nhưng từng chữ vẫn lọt hết vào tai Sở Vãn Đường.Sở Vãn Đường bật cười không dứt: "Rõ ràng đến thế sao?"Hoài Hạnh đưa tay lên che miệng cô lại. Hành động ấy khiến ý cười trong mắt cô càng thêm rạng rỡ, nét mặt như nhuộm ánh nắng ngoài cửa sổ.Sở Vãn Đường hôn nhẹ vào lòng bàn tay em, ánh mắt dịu dàng, giữ lấy cổ tay em rồi nói khẽ: "Thật ra trước đây chị không trông mong gì chuyện tan làm, chị cảm thấy công việc cho chị sự đáp lại rõ ràng nhất, chị rất thích làm việc. Cho đến khi em đến Kinh Thành, chị bắt đầu nghĩ trong nhà còn có em, chị chỉ muốn tan làm sớm để về nhà nhìn thấy em."Cô hỏi: "Bao nhiêu năm rồi, đến giờ chị vẫn trông mong giờ tan làm. Hôm nay quay vlog xong là được tan làm rồi phải không?""Gần như vậy.""Vậy tụi mình bắt đầu sớm hơn bình thường, được không?"Hoài Hạnh rút ra khỏi vòng tay cô, nhìn sang nơi khác, lẩm bẩm: "Không hiểu chị nói gì hết."Sở Vãn Đường: "Chỉ là muốn tan làm sớm để nghỉ ngơi thôi." Cô bóp nhẹ tay Hoài Hạnh, "Đừng nghĩ lung tung."Hoài Hạnh: "Hừ." Cô mà tin thì mới là lạ.Cuối cùng, họ cũng đến nơi.Hoài Hạnh lại giơ máy quay lên, trở lại vẻ nghiêm túc bên ngoài: "Bây giờ chúng tôi đã đến phòng tập luyện của người mẫu..."Sở Vãn Đường đứng bên cạnh xách túi cho cả hai, lòng đầy dịu dàng, đi theo vào trong.Dưới chủ đề đã định sẵn, mỗi mùa sẽ có khoảng 10 bộ trang phục. Để tránh việc một người mẫu phải thay đồ liên tục làm chậm tiến độ, tổng số người mẫu khoảng 30 người. Phòng tập luyện chia thành nhiều khu vực như khu luyện tập cơ bản, khu luyện thể lực và độ dẻo, khu huấn luyện tạo dáng và cảm giác trước ống kính...Hiện tại, mỗi khu đều có người mẫu đang tập luyện. Ống kính trước tiên ghi lại hình ảnh của Vạn Y – người đảm nhận vai trò trụ cột cho buổi trình diễn lần này. Theo thường lệ, cô không cần trực tiếp tham gia huấn luyện, nhưng vì không chịu ngồi yên và muốn đóng góp thêm sức mình nên đã chủ động làm giáo viên huấn luyện.Phòng tập đang vang lên tiếng nhạc có nhịp điệu rõ ràng, vừa thấy hai người họ bước vào, Vạn Y liền hô tạm dừng, để mọi người nghỉ giải lao. Cô chạy lại chào hỏi: "Hạnh Hạnh, Vãn Đường." Rồi nhìn vào máy quay hỏi, "Quay vlog công việc hả?""Vâng, cô Vạn." Hoài Hạnh cười, "Bọn em đến thăm lớp, lát nữa Giám đốc Sở sẽ xem thử hiệu quả phần thân trên của một số bộ đồ..""Không sợ bị lộ trước à?""Sẽ xử lý bằng hiệu ứng làm mờ."Sở Vãn Đường giống như trợ lý vậy, nói: "Còn xin cô Vạn giới thiệu một chút về tình hình huấn luyện hiện tại."Vạn Y bề ngoài vẫn giữ dáng vẻ tiên nữ, cô nói: "Trọng điểm của phòng tập là mô phỏng bối cảnh sàn diễn catwalk, thông qua luyện tập lặp đi lặp lại để tối ưu hóa từng chi tiết, đây cũng là quá trình mà mỗi người mẫu đều phải trải qua..."Hai bên trò chuyện qua lại một lúc lâu, chuông điện thoại của Sở Vãn Đường vang lên, cô đi sang bên cạnh nghe máy.Một vài người mẫu không muốn bỏ lỡ cơ hội lên hình nên rất hăng hái tham gia, chia sẻ với khán giả bên kia ống kính về trải nghiệm tập luyện hiện tại cũng như kỳ vọng đối với buổi trình diễn.Hoài Hạnh giữa chừng có chút mất tập trung, cô nhìn về phía góc phòng nơi Sở Vãn Đường đang đứng, có thể thấy lông mày của Sở Vãn Đường khẽ nhíu lại.Vài phút sau, Sở Vãn Đường mới cúp máy, vẻ mặt trở lại bình thường.Đúng lúc phần giao lưu cũng kết thúc, người mẫu đã thay đồ xong và đang luyện tập tại khu sàn diễn chữ T, hai người họ chuẩn bị sang đó xem thử.Hoài Hạnh tắt máy quay, đang định hỏi Sở Vãn Đường có chuyện gì xảy ra không. Bởi rất hiếm khi thấy người luôn ung dung bình tĩnh như chị lại cau mày như vậy.Sở Vãn Đường sợ cô cầm máy quay lâu sẽ mỏi, liền cầm lấy thay, rồi nói với cô: "Hồi nãy là ông ngoại gọi đến, hỏi cuối tuần này chị có thể về Kinh Thành một chuyến không. Bệnh tình của bà ngoại không mấy lạc quan, ông còn nói muốn em cùng về. Sau buổi tiệc thọ lần trước của cụ bà nhà họ Lục, ông về có kể với bà ngoại là đã gặp em, bà từ khi ấy đã muốn gặp em rồi, chỉ là lúc đó thời gian không tiện."Hoài Hạnh hỏi: "Tối thứ Sáu về rồi chủ nhật quay lại được không?""Cũng có thể về sớm hơn, không cần ở đó quá lâu." Sở Vãn Đường mím môi, "Thật ra chị chỉ bắt đầu liên lạc nhiều hơn với nhà họ Sở sau khi biết về mối quan hệ giữa hai mẹ năm xưa. Còn với ông bà ngoại cũng không thân thiết lắm..."Người nhà họ Hứa cảm thấy cô mang họ Sở, lại là con gái nên từ nhỏ đã không ưa cô. Từ sau lần Sở Lệnh Nghi cãi nhau to với nhà họ Sở khi cô bảy tuổi, bà cũng rất ít đưa cô về đó.Tình thân hai bên đều nhạt nhòa.Hoài Hạnh nhịn không được đưa tay lên vuốt vầng trán đang nhíu lại của cô: "Em đi với chị mà, chị đừng cau mày nữa."Vạn Y đứng bên cạnh "chậc" một tiếng, rồi cất giọng hát nhỏ: "Lẽ ra tôi nên ở dưới gầm xe~~~"Sở Vãn Đường: "Hát dở vậy mà cũng hát, bồi thường tiền tổn thương lỗ tai cho tôi đi."Vạn Y bĩu môi: "Đồ thần kinh!"Hoài Hạnh nhìn hai người họ "cãi nhau", bật cười.Những khoảnh khắc như thế này sau này sẽ càng ngày càng ít đi, cô sẽ dùng đôi mắt để lưu lại vĩnh viễn.Lời tác giả:Quả là một chương ngọt ngào ghê ~OK! Tối nay lại chơi trò thêm chương nữa nhé! Nếu trước 11 giờ có 500 bạn bày tỏ muốn đọc thêm chương~ Vậy thì hẹn gặp lại lúc 0 giờ nha~~Faye: Nay mình bận nên edit trễ quá, chương 12h hẹn mọi người sáng mai nhé. Chúc mọi người ngủ ngon