[BHTT - EDIT ] Mỗi Ngày Đêu Giúp Vợ Trước Thoát Đơn - Vô Đức Vô Năng
Chương 127
Tiểu kiều thê vốn quen dùng danh nghĩa tình yêu để “bắt cóc” người khác, nhưng Diêu Tương Ức đâu phải con cá nằm trên thớt. Trong lời nói nàng vẫn cố gắng giãy giụa:
“Ngươi hôm qua còn nói danh viện số một phải có khí độ, hôm nay lại trở mặt không nhận người.”Chưa kịp nói hết câu, Thu Thanh Thì đã dứt khoát cắt ngang:
“Ta không muốn làm danh viện, ta muốn bụng dạ hẹp hòi!”Nói xong, nàng nhướng mày, vung tay nhỏ một cái, khí thế như quét ngang ngàn quân, thể hiện quyết tâm “giả chết cũng không nhịn”.Việc này nếu là trước kia, Diêu Tương Ức chắc chắn sẽ liều chết ngăn cản. Nhưng nay người thừa kế đang nằm trong bụng tiểu kiều thê, nàng chẳng khác gì bị nắm đúng điểm yếu, không thể cứ lặp đi lặp lại mãi.May mà đại cữu tử còn chút lương tâm:
“Muội muội ngoan của ta, có tiền cũng không thể tiêu như vậy. Cho đứa nhỏ trong bụng ở lâu thêm chút nào hay chút đó.”Diêu Tương Ức giơ ngón cái về phía hắn, cảm kích vì đã bênh vực lẽ phải.Tiểu kiều thê tính tình cứng đầu, đâu phải nói vài câu là chịu nhường. Nàng ôm bụng, nhìn Diêu Tương Ức:
“Bá Bá, đứa nhỏ chắc chắn giống ngươi.”Chuyển biến quá nhanh khiến Diêu Tương Ức bất an, sắc mặt thay đổi liên tục, nhưng trong lòng lại ngầm đồng ý. Giống nàng thì tốt, chứ giống tiểu kiều thê thì đúng là gia môn bất hạnh – một người phá gia lớn, một người phá của nhỏ, cả gia nghiệp coi như tiêu đời.Nghĩ đến đây, Diêu Tương Ức dần bình tĩnh lại, khẳng định:
“Đương nhiên giống ta.”Tiểu kiều thê vội nói tiếp:
“Bá Bá thích ta phá của, đứa nhỏ giống Bá Bá, thì bảo bảo cũng sẽ thích ta phá của. Vậy nên, tiêu chút tiền để chỉnh Tiêu Lê Lê thì có đáng gì?”Diêu Tương Ức muốn hét lên: xong đời rồi!Dù đứa nhỏ giống ai, Diêu gia cũng sẽ phá sản!Chi bằng dừng lại trước bờ vực, ngăn tổn thất kịp thời...Nàng nhìn chằm chằm vào bụng Thu Thanh Thì, thoáng suy nghĩ.Tiểu kiều thê đâu phải đèn cạn dầu, sống chung với nàng nhiều năm, đã nhìn thấu nàng từ lâu. Nàng trừng mắt, dựng thẳng cả người lên:
“Ngươi dám làm tổn thương đứa nhỏ, ta sẽ khiến ngươi cả đời sống độc thân!”Đây là đe dọa cướp đi hạnh phúc cả đời nàng!Diêu Tương Ức vội phủ nhận ý đồ xấu:
“Hổ dữ còn không ăn thịt con, ta là mẹ ruột, sao có thể ra tay tàn nhẫn?”Tiểu kiều thê nheo mắt:
“Ngươi chuyện gì mà không làm được?”Diêu Tương Ức trong lòng chua xót, bị người mình yêu thương nhiều năm đánh giá như vậy… Dù nàng thật sự không phải người tốt.“Bỏ qua đi Bá Bá,”
Thu Thanh Mặc lại đứng ra làm người hòa giải,
“Ta hiểu rõ muội muội ta nhất: có thù tất báo, bụng dạ hẹp hòi, tàn nhẫn độc ác, âm hiểm xảo trá.”Tiểu kiều thê:
“Câm miệng!”Diêu Tương Ức:
“Đại cữu tử nói đúng.”Tiểu kiều thê: “…”“Các ngươi… bắt nạt ta.”
Tiểu kiều thê không chịu nổi uất ức, đẩy Thu Thanh Mặc ra khỏi cửa, đi nhanh ra ngoài.“Ngươi đi đâu?”
Thu Thanh Mặc hỏi.“Dẫn theo đứa nhỏ bỏ nhà trốn đi.”Diêu Tương Ức nhẹ giọng gọi với theo:
“Pagani bỏ luôn?”Tiểu kiều thê vừa nghe, mắt cá chân xoay một cái, lập tức quay lại.Không chỉ quay lại, nàng còn hóa thành một cục kẹo bông mềm xốp, dính chặt vào lòng Diêu Tương Ức, uốn éo eo nhỏ, lắc lắc mông vểnh, ngọt đến mức khiến người ta sâu răng.“Bá Bá, ta sai rồi.”“Bá Bá, ta quá không hiểu chuyện, phụ lòng ngươi yêu ta.”“Bá Bá, ta sẽ sinh cho ngươi hai đứa nhỏ, không, ba đứa!”Thu Thanh Mặc nhìn mà hâm mộ không thôi, chắp tay xin Diêu Tương Ức truyền dạy bí quyết trị vợ, nhận được câu trả lời vỏn vẹn một chữ: tiền.Thu Thanh Mặc bán tín bán nghi:
“Chỉ dùng tiền là có thể dỗ ngoan sao? Ta cũng đâu thiếu tiền tiêu cho vợ?”Tiểu kiều thê ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ:
“Ngươi đem mấy món trang sức nhỏ lẻ ra khoe, dám so với ta có phi cơ, du thuyền, biệt thự lớn? Phi phi phi!”Một lời hay sưởi ấm mùa đông, một lời ác khiến người lạnh tháng sáu. Thu Thanh Mặc bị tổn thương tâm lý.Bị xúc phạm tự tôn đàn ông, hắn và Thu Thanh Thì bắt đầu khẩu chiến, không ai chịu thua.Đứng ngoài cuộc, Diêu Tương Ức thì đang biên tập một tin nhắn, gửi cho Tô Đề Lạp qua WeChat, giao nhiệm vụ phải dùng mọi cách khiến Tiêu Lê Lê chiếm vị trí số một trên bảng hot search suốt ba ngày ba đêm.Tô Đề Lạp đang ở phòng chỉ huy truyền thông, vừa nhìn tin nhắn đã nổi giận, ném điện thoại:
“Lão nương không làm công nữa!”Tạo nghiệp rồi!Người bên cạnh hoảng hốt khuyên:
“Tỷ, nhịn một chút, gió êm sóng lặng.”“Như thế mà còn nhịn được thì còn gì không nhịn được nữa!”“Vừa nãy tỷ còn vui vẻ lắm mà, sao giờ lại…”Tô Đề Lạp uống một ngụm cà phê lớn, thuật lại lời Diêu Tương Ức vừa giao.Cả phòng truyền thông lập tức im lặng, ai nấy đều dao động, không còn tâm trí làm việc, nhưng rồi bị hiện thực tàn khốc đánh bại.“Tỷ, em còn phải trả góp xe và nhà.”“Tỷ, con em mới đầy tháng, còn bao nhiêu sữa bột, tã giấy phải mua.”“Tỷ, em sắp cưới, tiền sính lễ còn chưa đủ.”Tô Đề Lạp nghẹn một ngụm máu nơi cổ họng, không lên được mà cũng không xuống được, suýt nữa ngất xỉu tại chỗ, đành phải mắng Thu Thanh Thì.Tiramisu: 【Chắc chắn là ngươi đưa ra yêu cầu vô lý này!】Vô địch mỹ thiếu nữ a thu: 【Ngươi đánh ta đi, da ta ngứa lắm. jpg】Tô Đề Lạp không hiểu nổi, loại tai họa như Thu Thanh Thì, vì sao Diêu Tương Ức lại yêu thương đến mức gan ruột đều dâng lên, ngày ngày không làm việc, chỉ lo xoay quanh nàng!Bên này nàng đã đau đầu, bên Thiên Kỷ điện ảnh còn rối hơn.Mai Khải Hoàn vừa mới quay lại, sau lưng Tiêu Lê Lê đã bị phanh phui scandal lớn, Thiên Kỷ điện ảnh hoàn toàn không có sự chuẩn bị.Mấy năm nay Tiêu Lê Lê luôn bị Thu Thanh Thì chèn ép, không nhận được tài nguyên tốt, trong công ty chỉ đóng vai nữ phụ, nữ phụ của nữ phụ, làm nền cho tân binh. Mấy tháng trước vội vàng sinh con, sự nghiệp coi như chết hẳn.Cấp trên có người còn muốn giúp nàng, đang cân nhắc xem ai sẽ làm quản lý tiếp theo.Người có danh tiếng thì đã có tiểu hoa, tiểu thịt tươi dưới trướng. Người không có danh tiếng thì thiếu kinh nghiệm, Tiêu Lê Lê lại không chịu.Suy đi nghĩ lại, đến giờ vẫn chưa có quyết định.Giờ scandal lớn như vậy nổ ra, các quản lý đều trốn biệt, như thể đã đạt được một sự đồng thuận ngầm.Kỷ Bình Hàm sợ lạnh. Sau giờ ngọ, trận mưa thu khiến thời tiết trở nên se lạnh, nàng ho khan không ngừng, càng lúc càng nặng. Thư ký bên cạnh vội vàng đỡ nàng lên giường nghỉ ngơi, nhưng vừa nằm xuống thì điện thoại công ty đã liên tục vang lên những cuộc gọi đầy hoang mang và rối loạn.Nàng nửa nằm nửa ngồi tựa vào đầu giường, lông mày theo từng cuộc gọi càng lúc càng nhíu chặt, môi mấp máy khó khăn, lẩm bẩm:
“Mấy ngày tới sẽ rất bận.”Nàng mặc quần áo chỉnh tề, rời khỏi công ty. Trên đường đi, nàng vừa bước vừa nhéo chặt lông mày, tâm trạng nặng nề.Thư ký lái xe không nhịn được, cả gan hỏi:
“Kỷ tổng, là Kinh Hồng giải trí gây chuyện sao?”Kỷ Bình Hàm hướng về phía cửa kính xe, thở ra một hơi, trên lớp sương mờ nàng dùng ngón tay viết ra ba chữ: “Diêu Tương Ức.”
Sau đó là một tiếng cười lạnh, đầu ngón tay tái nhợt chạm nhẹ lên cái tên ấy.Cùng lúc đó, một loạt tin tức về Tiêu Lê Lê bị tố ngoại tình được chiếu lên mạng.Cư dân mạng với tâm thế “xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn” lập tức chia sẻ rầm rộ, khiến tin tức lan truyền khắp nơi như vũ bão.Nhân vật chính Tiêu Lê Lê hoàn toàn bó tay, không còn cách nào xoay chuyển tình thế. Việc duy nhất nàng có thể làm là ở công ty Thiên Kỷ điện ảnh đập ghế, quăng bàn, dáng vẻ mất kiểm soát, giương nanh múa vuốt như người điên.
“Ngươi hôm qua còn nói danh viện số một phải có khí độ, hôm nay lại trở mặt không nhận người.”Chưa kịp nói hết câu, Thu Thanh Thì đã dứt khoát cắt ngang:
“Ta không muốn làm danh viện, ta muốn bụng dạ hẹp hòi!”Nói xong, nàng nhướng mày, vung tay nhỏ một cái, khí thế như quét ngang ngàn quân, thể hiện quyết tâm “giả chết cũng không nhịn”.Việc này nếu là trước kia, Diêu Tương Ức chắc chắn sẽ liều chết ngăn cản. Nhưng nay người thừa kế đang nằm trong bụng tiểu kiều thê, nàng chẳng khác gì bị nắm đúng điểm yếu, không thể cứ lặp đi lặp lại mãi.May mà đại cữu tử còn chút lương tâm:
“Muội muội ngoan của ta, có tiền cũng không thể tiêu như vậy. Cho đứa nhỏ trong bụng ở lâu thêm chút nào hay chút đó.”Diêu Tương Ức giơ ngón cái về phía hắn, cảm kích vì đã bênh vực lẽ phải.Tiểu kiều thê tính tình cứng đầu, đâu phải nói vài câu là chịu nhường. Nàng ôm bụng, nhìn Diêu Tương Ức:
“Bá Bá, đứa nhỏ chắc chắn giống ngươi.”Chuyển biến quá nhanh khiến Diêu Tương Ức bất an, sắc mặt thay đổi liên tục, nhưng trong lòng lại ngầm đồng ý. Giống nàng thì tốt, chứ giống tiểu kiều thê thì đúng là gia môn bất hạnh – một người phá gia lớn, một người phá của nhỏ, cả gia nghiệp coi như tiêu đời.Nghĩ đến đây, Diêu Tương Ức dần bình tĩnh lại, khẳng định:
“Đương nhiên giống ta.”Tiểu kiều thê vội nói tiếp:
“Bá Bá thích ta phá của, đứa nhỏ giống Bá Bá, thì bảo bảo cũng sẽ thích ta phá của. Vậy nên, tiêu chút tiền để chỉnh Tiêu Lê Lê thì có đáng gì?”Diêu Tương Ức muốn hét lên: xong đời rồi!Dù đứa nhỏ giống ai, Diêu gia cũng sẽ phá sản!Chi bằng dừng lại trước bờ vực, ngăn tổn thất kịp thời...Nàng nhìn chằm chằm vào bụng Thu Thanh Thì, thoáng suy nghĩ.Tiểu kiều thê đâu phải đèn cạn dầu, sống chung với nàng nhiều năm, đã nhìn thấu nàng từ lâu. Nàng trừng mắt, dựng thẳng cả người lên:
“Ngươi dám làm tổn thương đứa nhỏ, ta sẽ khiến ngươi cả đời sống độc thân!”Đây là đe dọa cướp đi hạnh phúc cả đời nàng!Diêu Tương Ức vội phủ nhận ý đồ xấu:
“Hổ dữ còn không ăn thịt con, ta là mẹ ruột, sao có thể ra tay tàn nhẫn?”Tiểu kiều thê nheo mắt:
“Ngươi chuyện gì mà không làm được?”Diêu Tương Ức trong lòng chua xót, bị người mình yêu thương nhiều năm đánh giá như vậy… Dù nàng thật sự không phải người tốt.“Bỏ qua đi Bá Bá,”
Thu Thanh Mặc lại đứng ra làm người hòa giải,
“Ta hiểu rõ muội muội ta nhất: có thù tất báo, bụng dạ hẹp hòi, tàn nhẫn độc ác, âm hiểm xảo trá.”Tiểu kiều thê:
“Câm miệng!”Diêu Tương Ức:
“Đại cữu tử nói đúng.”Tiểu kiều thê: “…”“Các ngươi… bắt nạt ta.”
Tiểu kiều thê không chịu nổi uất ức, đẩy Thu Thanh Mặc ra khỏi cửa, đi nhanh ra ngoài.“Ngươi đi đâu?”
Thu Thanh Mặc hỏi.“Dẫn theo đứa nhỏ bỏ nhà trốn đi.”Diêu Tương Ức nhẹ giọng gọi với theo:
“Pagani bỏ luôn?”Tiểu kiều thê vừa nghe, mắt cá chân xoay một cái, lập tức quay lại.Không chỉ quay lại, nàng còn hóa thành một cục kẹo bông mềm xốp, dính chặt vào lòng Diêu Tương Ức, uốn éo eo nhỏ, lắc lắc mông vểnh, ngọt đến mức khiến người ta sâu răng.“Bá Bá, ta sai rồi.”“Bá Bá, ta quá không hiểu chuyện, phụ lòng ngươi yêu ta.”“Bá Bá, ta sẽ sinh cho ngươi hai đứa nhỏ, không, ba đứa!”Thu Thanh Mặc nhìn mà hâm mộ không thôi, chắp tay xin Diêu Tương Ức truyền dạy bí quyết trị vợ, nhận được câu trả lời vỏn vẹn một chữ: tiền.Thu Thanh Mặc bán tín bán nghi:
“Chỉ dùng tiền là có thể dỗ ngoan sao? Ta cũng đâu thiếu tiền tiêu cho vợ?”Tiểu kiều thê ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ:
“Ngươi đem mấy món trang sức nhỏ lẻ ra khoe, dám so với ta có phi cơ, du thuyền, biệt thự lớn? Phi phi phi!”Một lời hay sưởi ấm mùa đông, một lời ác khiến người lạnh tháng sáu. Thu Thanh Mặc bị tổn thương tâm lý.Bị xúc phạm tự tôn đàn ông, hắn và Thu Thanh Thì bắt đầu khẩu chiến, không ai chịu thua.Đứng ngoài cuộc, Diêu Tương Ức thì đang biên tập một tin nhắn, gửi cho Tô Đề Lạp qua WeChat, giao nhiệm vụ phải dùng mọi cách khiến Tiêu Lê Lê chiếm vị trí số một trên bảng hot search suốt ba ngày ba đêm.Tô Đề Lạp đang ở phòng chỉ huy truyền thông, vừa nhìn tin nhắn đã nổi giận, ném điện thoại:
“Lão nương không làm công nữa!”Tạo nghiệp rồi!Người bên cạnh hoảng hốt khuyên:
“Tỷ, nhịn một chút, gió êm sóng lặng.”“Như thế mà còn nhịn được thì còn gì không nhịn được nữa!”“Vừa nãy tỷ còn vui vẻ lắm mà, sao giờ lại…”Tô Đề Lạp uống một ngụm cà phê lớn, thuật lại lời Diêu Tương Ức vừa giao.Cả phòng truyền thông lập tức im lặng, ai nấy đều dao động, không còn tâm trí làm việc, nhưng rồi bị hiện thực tàn khốc đánh bại.“Tỷ, em còn phải trả góp xe và nhà.”“Tỷ, con em mới đầy tháng, còn bao nhiêu sữa bột, tã giấy phải mua.”“Tỷ, em sắp cưới, tiền sính lễ còn chưa đủ.”Tô Đề Lạp nghẹn một ngụm máu nơi cổ họng, không lên được mà cũng không xuống được, suýt nữa ngất xỉu tại chỗ, đành phải mắng Thu Thanh Thì.Tiramisu: 【Chắc chắn là ngươi đưa ra yêu cầu vô lý này!】Vô địch mỹ thiếu nữ a thu: 【Ngươi đánh ta đi, da ta ngứa lắm. jpg】Tô Đề Lạp không hiểu nổi, loại tai họa như Thu Thanh Thì, vì sao Diêu Tương Ức lại yêu thương đến mức gan ruột đều dâng lên, ngày ngày không làm việc, chỉ lo xoay quanh nàng!Bên này nàng đã đau đầu, bên Thiên Kỷ điện ảnh còn rối hơn.Mai Khải Hoàn vừa mới quay lại, sau lưng Tiêu Lê Lê đã bị phanh phui scandal lớn, Thiên Kỷ điện ảnh hoàn toàn không có sự chuẩn bị.Mấy năm nay Tiêu Lê Lê luôn bị Thu Thanh Thì chèn ép, không nhận được tài nguyên tốt, trong công ty chỉ đóng vai nữ phụ, nữ phụ của nữ phụ, làm nền cho tân binh. Mấy tháng trước vội vàng sinh con, sự nghiệp coi như chết hẳn.Cấp trên có người còn muốn giúp nàng, đang cân nhắc xem ai sẽ làm quản lý tiếp theo.Người có danh tiếng thì đã có tiểu hoa, tiểu thịt tươi dưới trướng. Người không có danh tiếng thì thiếu kinh nghiệm, Tiêu Lê Lê lại không chịu.Suy đi nghĩ lại, đến giờ vẫn chưa có quyết định.Giờ scandal lớn như vậy nổ ra, các quản lý đều trốn biệt, như thể đã đạt được một sự đồng thuận ngầm.Kỷ Bình Hàm sợ lạnh. Sau giờ ngọ, trận mưa thu khiến thời tiết trở nên se lạnh, nàng ho khan không ngừng, càng lúc càng nặng. Thư ký bên cạnh vội vàng đỡ nàng lên giường nghỉ ngơi, nhưng vừa nằm xuống thì điện thoại công ty đã liên tục vang lên những cuộc gọi đầy hoang mang và rối loạn.Nàng nửa nằm nửa ngồi tựa vào đầu giường, lông mày theo từng cuộc gọi càng lúc càng nhíu chặt, môi mấp máy khó khăn, lẩm bẩm:
“Mấy ngày tới sẽ rất bận.”Nàng mặc quần áo chỉnh tề, rời khỏi công ty. Trên đường đi, nàng vừa bước vừa nhéo chặt lông mày, tâm trạng nặng nề.Thư ký lái xe không nhịn được, cả gan hỏi:
“Kỷ tổng, là Kinh Hồng giải trí gây chuyện sao?”Kỷ Bình Hàm hướng về phía cửa kính xe, thở ra một hơi, trên lớp sương mờ nàng dùng ngón tay viết ra ba chữ: “Diêu Tương Ức.”
Sau đó là một tiếng cười lạnh, đầu ngón tay tái nhợt chạm nhẹ lên cái tên ấy.Cùng lúc đó, một loạt tin tức về Tiêu Lê Lê bị tố ngoại tình được chiếu lên mạng.Cư dân mạng với tâm thế “xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn” lập tức chia sẻ rầm rộ, khiến tin tức lan truyền khắp nơi như vũ bão.Nhân vật chính Tiêu Lê Lê hoàn toàn bó tay, không còn cách nào xoay chuyển tình thế. Việc duy nhất nàng có thể làm là ở công ty Thiên Kỷ điện ảnh đập ghế, quăng bàn, dáng vẻ mất kiểm soát, giương nanh múa vuốt như người điên.