[BHTT - Edit Hoàn] Học tỷ không cho phép lại trang A - Tỉnh Dã Tư

Phiên ngoại 4



Ngu Thiểu đương nhiên không có ý kiến, chỉ là gương mặt vẫn luôn bình tĩnh nay lại càng đỏ hơn:

"Đều nghe chị."

Lĩnh xong giấy chứng nhận, Ngu Thiểu lái xe đưa cả hai trở về khu căn hộ. Đứng trước cổng chính, Tạ Bất Phi dùng vân tay mở khóa. Lúc cửa vừa mở ra, nàng liền nghe thấy tiếng mèo kêu "meo meo".

Con mèo Ragdoll từ trong phòng bước ra, ngẩng đầu nhìn hai người.

Tạ Bất Phi cúi người ôm nó lên, lấy ngón tay vuốt cằm nó trêu chọc:

"Gary, chúng ta về rồi, có nhớ chị không?"

"Meo~"

Gary nheo mắt lại, mềm mại kêu một tiếng, cái đuôi thả lỏng đong đưa phía sau.

Ngu Thiểu đi vào phòng thay đồ, khoác lên mình một bộ đồ ngủ rộng rãi. Khi trở lại phòng khách, cô liền trông thấy Tạ Bất Phi với thân hình mảnh mai đang nằm nghiêng trên ghế sofa, áo sơ mi theo động tác mà hơi xốc lên, lộ ra một đoạn eo nhỏ trắng nõn, vô cùng bắt mắt.

Ngu Thiểu đi tới, nhẹ nhàng kéo vạt áo nàng xuống, che đi phần eo đang lộ ra.

Tạ Bất Phi đang nghịch điện thoại liền ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn cô đầy thâm ý.

Ngu Thiểu mặt không đổi sắc, nói: "Lộ bụng dễ bị lạnh."

Tạ Bất Phi khẽ cong khóe môi, như cười như không:

"Bảo bối, em là bà mẹ già hả?"

Nàng ngồi dậy, vui vẻ đưa điện thoại ra trước mặt Ngu Thiểu, nói:

"Về địa điểm tổ chức hôn lễ, chị chọn mấy phương án, em xem thử cái nào hợp ý?"

Ngu Thiểu xem qua cẩn thận, chân thành nói:

"Đều rất tốt, nghe chị. Em không có ý kiến."

Tạ Bất Phi làm bộ bất mãn, nhếch môi lên, nhẹ nhàng húc vào vai cô một cái:

"Aiya, Ngu tổng phải cho chút ý kiến mang tính xây dựng chứ. Đừng lúc nào cũng chỉ nghe chị nghĩ sao, chị muốn biết xem em nghĩ gì cơ."

Ngu Thiểu dứt khoát tựa đầu lên vai nàng, suy nghĩ một lúc rồi chọn một phương án, nói:

"Đi đảo Bali đi. Chị chẳng phải vẫn luôn muốn đi sao?"

Tạ Bất Phi lập tức mắt sáng lên: "Quá tuyệt! Quá tuyệt luôn!"

Trước đó nàng đã luôn mong được đi nghỉ cùng Ngu Thiểu ở một hòn đảo, nhưng khổ nỗi cả hai đều bận rộn công việc, thời gian bên nhau ít, xa cách lại nhiều, mãi không thu xếp được.

Tạ Bất Phi làm ra vẻ lơ đãng, nhẹ giọng nói bóng gió:

"Nghe nói nơi đó rất hợp để đi du lịch tuần trăng mật đấy, thật sự lãng mạn lắm nha."

Khóe miệng Ngu Thiểu khẽ cong, ý cười chỉ thoáng qua, giọng cô nhàn nhạt:

"Tuần trăng mật gì chứ... Chỉ sợ không rảnh. Em còn phải xem lịch trình công việc rồi mới quyết định được."

Tạ Bất Phi lập tức xụ mặt, hàng lông mày xinh đẹp cụp xuống, u oán trừng cô đầy vẻ buồn bực.

Ngu Thiểu nhịn không được bật cười:

"Nói đùa thôi mà, chị. Em đã xin nghỉ đông rồi, lúc nào cũng có thời gian."

Tạ Bất Phi nghe vậy liền nheo mắt lại, hai tay ôm lấy mặt cô, cả người nhào tới, khẽ hừ một tiếng:

"Lừa đảo! Em lại bắt nạt chị! Em đúng là ỷ vào việc chị thích em!"

Giọng nàng oán trách mà mềm mại, nhẹ nhàng như đang làm nũng bên tai.

Tim Ngu Thiểu khẽ run lên, gương mặt cũng bắt đầu hơi đỏ.

Tạ Bất Phi xoa mặt cô như đang nhào nặn một cục bột nhỏ, Ngu Thiểu thấy vậy vội đưa tay đỡ lưng nàng, phòng khi nàng trượt khỏi mép ghế sofa.

Gary nghiêng đầu nhìn hai người đang trêu đùa với nhau, cũng không lấy làm lạ, lười biếng nằm xuống ổ, tiếp tục phơi nắng.

Ngu Thiểu quay đầu liếc nhìn nó, khẽ nói:

"Gary không còn hoạt bát như trước nữa rồi."

Tạ Bất Phi mềm nhũn nằm sấp lên người cô, khẽ thở dài:

"Hết cách rồi, tuổi càng lớn thì càng lười động đậy."

Sáng sớm hôm sau, Tạ Bất Phi toàn thân rã rời bò dậy khỏi giường.

Ngu Thiểu vẫn đang trong thời gian nghỉ phép, không cần đi làm, nhưng cô vốn có thói quen dậy sớm nên vẫn tỉnh trước Tạ Bất Phi.

Tạ Bất Phi ngồi trước bàn trang điểm, uể oải nói:

"Ôi, chị thật sự không muốn đi làm..."

Ngu Thiểu đứng phía sau nàng, cầm lược nhẹ nhàng chải tóc cho Tạ Bất Phi. Bàn tay nâng lên suối tóc đen mềm như thác, từng lượt từng lượt dịu dàng chải từ đỉnh đầu đến tận ngọn tóc.

Cô khẽ vuốt mặt Tạ Bất Phi, giọng dịu dàng an ủi:

"Hôm nay để em nấu cơm. Tỷ tỷ về sớm một chút nhé."

Tạ Bất Phi nghiêng mặt cọ nhẹ vào tay cô, sắc mặt hơi dịu lại:

"Như vậy còn tạm chấp nhận. Chị muốn ăn thật nhiều món ngon."

Ngu Thiểu khẽ cười: "Chị muốn ăn gì cũng được."

Chải đầu xong, Ngu Thiểu vào bếp chuẩn bị bữa sáng.

Tạ Bất Phi miễn cưỡng tựa vào khung cửa, nhìn bóng lưng Ngu Thiểu đang bận rộn, lẩm bẩm:

"Bảo bối, em càng lúc càng giống một cô vợ nhỏ rồi đó."

Máy nướng bánh "đinh" một tiếng, hai lát bánh mì nướng bật lên.

Ngu Thiểu đặt bánh mì còn nóng hổi lên đĩa, không quay đầu lại:

"Hôm qua chị còn nói em là bá tổng mà."

"Aiya, em đổi vai không để lộ chút sơ hở nào ha."

Tạ Bất Phi nói đầy vẻ đắc ý:

"Hôm qua là bá tổng nắm giữ mạch máu kinh tế toàn cầu, hôm nay chính là vợ nhỏ dịu dàng, mềm mại như nước. Thật nhiều tình thú nha~"

Nàng cong mắt cười, trêu ghẹo không chút ý tốt:

"Nếu chị quen biết em sớm hơn một chút thì đã sớm lừa em về nhà, làm vợ nuôi từ bé của chị rồi."

Ngu Thiểu bất đắc dĩ:

"Tối qua chị lại đọc tiểu thuyết gì nữa vậy?"

"Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống, tiểu thuyết chỉ là bản phác họa thôi."

Tạ Bất Phi hùng hồn nói tiếp:

"Lần sau chị viết nhạc, tên bài chị nghĩ xong rồi, gọi là «Song diện kiều thê», nguyên mẫu chính là bảo bối trong tim chị..."

Ngu Thiểu đưa đĩa cho nàng, bất lực lên tiếng:

"Bảo bối trong tim mời chị ăn sáng trước đã, không lại trễ làm đó."

Ăn sáng xong, Tạ Bất Phi vội xoay người tới cửa thay giày. Bỗng nhiên, nàng ngoái đầu lại, mỉm cười đầy phong tình, rồi phóng một cái hôn gió về phía cô:

"Vợ nhỏ, ngoan ngoãn ở nhà chờ chị về nhé~"

Ngu Thiểu phối hợp gật đầu, ngoan ngoãn nói:

"Tỷ tỷ thuận buồm xuôi gió."

Tạ Bất Phi nhếch môi cười, ngoắc ngoắc ngón tay thon dài với cô. Ngu Thiểu bước lại gần, liền bị nàng ôm lấy hôn một cái. Trên gương mặt trắng mịn lập tức lưu lại một dấu son hồng nhạt, cùng hương linh lan ngọt ngào đặc trưng của omega.

"Bảo bối, tối gặp lại nhé."

Tạ Bất Phi bước chân nhẹ nhàng rời khỏi cổng khu căn hộ. Ngu Thiểu đứng bên khung cửa sổ, dõi mắt theo bóng dáng dịu dàng lượn lờ của nàng.

Cô nhìn thấy Tạ Bất Phi bỗng nhiên quay đầu lại, nghiêng người về một bên, vừa lùi bước vừa giơ hai tay lên quá đỉnh đầu, tạo thành một trái tim thật to gửi về phía cô.

Ngu Thiểu cũng phất tay đáp lại, khẽ mỉm cười.

Dù Tạ Bất Phi đeo kính râm và khẩu trang, nhưng Ngu Thiểu vẫn cảm nhận được giờ phút này, nàng đang cười.

Chia tay Ngu Thiểu xong, Tạ Bất Phi lái xe đến studio.

Phân cảnh của nàng sắp quay xong. Bạch Y đề nghị tổ chức một buổi tiệc chia tay nhỏ, nhưng bị Tạ Bất Phi từ chối. Vốn dĩ nàng không phải kiểu người thích náo nhiệt, mà các diễn viên trong đoàn nàng cũng không quen thân, càng không muốn có thêm những cuộc xã giao ngoài dự kiến.

Hôm nay nam chính hoàn toàn không ở trong trạng thái, NG tới mấy chục lần liền. Tạ Bất Phi đứng trước ống kính, mặt cười gượng đến cứng cả hàm, cuối cùng suýt đập đầu vào máy quay.

Đến chiều, khi Lục ca thông báo kết thúc quay, cả người Tạ Bất Phi vừa mệt vừa đói, lại càng nhớ vợ nhỏ đang đợi ở nhà cùng với mùi vị đồ ăn ngon mà cô nấu.

Nàng cùng trợ lý Tiểu Mân rời khỏi studio, xuống đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm. Cửa thang máy từ từ mở ra, Tạ Bất Phi bước về phía chiếc xe bảo mẫu màu đen của mình, thì đột nhiên nhìn thấy bên cạnh xe có một bóng người co rút.

Tiểu Mân trừng to mắt, khí thế hung hăng tiến lên quát:

"Anh là ai?"

Tạ Bất Phi dừng bước phía sau, ánh mắt nhìn về phía bóng người kia đang từ từ đứng dậy, lộ ra một gương mặt quen thuộc nhưng tái nhợt.

"Nhậm Vũ?"

Nhậm Vũ mặc một chiếc áo khoác nhàu nát, tóc rối bù, sắc mặt trắng bệch. Đôi mắt từng được fan ca tụng là "soái ca ngây thơ" giờ đây cụp xuống, không còn chút thần sắc. Vì không có stylist hay quản lý đi theo chăm sóc, trông hắn vô cùng tiều tụy.

"Chị...chị Tạ..."

Tạ Bất Phi giữ một khoảng cách với hắn, ánh mắt lạnh nhạt, hỏi:

"Có chuyện gì?"

Nhậm Vũ nuốt khan một cái, giọng nói rụt rè:

"Có thể...có thể xin chị huỷ đơn tố cáo của AC Giải Trí được không?"

Tiểu Mân lập tức bước lên che chắn trước mặt Tạ Bất Phi, giận dữ trừng hắn:

"Dựa vào cái gì? Lúc anh mua hot search bôi nhọ người ta, đã nghĩ đến có ngày hôm nay chưa?"

Nhậm Vũ cứng họng, không cãi nổi. Lúc đó, hắn nào có nghĩ đến việc scandal sẽ khiến mình bị chính công ty AC Giải Trí đâm đơn kiện? Chuyện này trong cả giới giải trí đúng là chưa từng có tiền lệ!

Gương mặt hắn đầy van xin, trông chẳng khác nào chó nhà có tang, giọng khẩn cầu:

"Tôi biết tôi sai rồi, là tôi không đúng...Xin chị huỷ đơn kiện đi...Tôi chỉ là một nghệ sĩ tuyến dưới, không chống nổi vụ kiện của AC, càng không bồi nổi khoản bồi thường lớn thế này..."

Nhậm Vũ vốn dựa vào một chương trình tuyển tú ở Quýt Đài mà debut cùng nhóm, mới nổi chưa đầy một năm. Show thì ít, quảng cáo càng chẳng có bao nhiêu, thế mà chỉ vì scandal lần này, sự nghiệp vừa chớm nở đã rơi thẳng xuống vực sâu.

Người đại diện của hắn khi biết chuyện, suýt phát điên, hối hận đến mức vỗ đầu mắng lớn:

"Sao cậu ngốc vậy hả? Đắc tội ai không đắc tội, lại đi gây sự với Tạ Bất Phi? Cô ấy là người mà cậu có thể động vào à?!"

Lúc đầu Nhậm Vũ còn không coi ra gì, hôm sau nhận được giấy triệu tập của toà án, lập tức trợn tròn mắt, đứng không vững.

Hắn cúi đầu, trông vô cùng đáng thương:

"Chị Tạ, van xin chị...Em mới mười chín tuổi, em thật sự không ngờ chuyện này lại khiến chị khó chịu. Em chỉ nghĩ là muốn cùng chị tạo couple, như vậy cả hai chúng ta đều được tăng độ nổi tiếng, chẳng phải là đôi bên cùng có lợi sao?"

Tạ Bất Phi nghe vậy khẽ cười, mái tóc xoăn nâu như sóng nước nhẹ nhàng lướt qua sau lưng, đôi môi đỏ diễm lệ khẽ cong lên, tư thế vừa tao nhã vừa lạnh nhạt.

Nàng bình tĩnh nhìn hắn:

"Tạo couple với tôi? Cậu chắc chứ?"

Sắc mặt Nhậm Vũ khẽ biến, cúi giọng:

"Nếu chị thấy em có chỗ nào không vừa ý, em có thể đổi..."

Tạ Bất Phi thản nhiên nói: "Không cần thiết."

Nghe giọng nói nhẹ như không của nàng, Nhậm Vũ cảm giác trong mắt Tạ Bất Phi, bản thân chẳng khác nào một đống rác vô dụng, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Hắn nheo mắt lại, ánh nhìn thoáng lộ ra tia oán độc không che giấu nổi:

"Chẳng lẽ chị nhất định phải ép tôi đến đường cùng mới chịu sao?"

Nhậm Vũ bước lên một bước, Tiểu Mân lập tức cảnh giác chắn trước người Tạ Bất Phi:

"Anh định làm gì?!"

"Đừng căng thẳng." Nhậm Vũ liếc cô ấy một cái, thấp giọng nói "Chị Tạ, thật ra trong tay tôi có một vài thứ...liên quan đến chị."

Tạ Bất Phi cười như không cười: "Ồ?"

Đây là đang uy hiếp nàng?

Nhậm Vũ từng bước ép sát: "Chỉ cần chị đồng ý rút đơn kiện, tôi sẽ không công khai mấy thứ kia ra ngoài..."

Tạ Bất Phi xưa nay vốn giữ mình trong sạch trong giới, không scandal, cũng chưa từng để lộ điểm yếu, căn bản không có khả năng bị nắm thóp.

Nghe hắn nói vậy, nàng chỉ cười nhạt, thờ ơ đáp: "Tuỳ cậu."

Nhậm Vũ ngẩn người đứng nhìn bóng dáng Tạ Bất Phi lên chiếc xe bảo mẫu màu đen, nhanh chóng rời đi, để lại hắn một mặt đầy khói xe.

Hắn tức giận dậm chân tại chỗ, lập tức rút điện thoại ra bấm một cuộc gọi:

"A lô? Là tôi! Đăng hết mấy tấm ảnh kia lên, đúng, ngay bây giờ!"

Trong xe bảo mẫu, Tiểu Mân vẫn thấp thỏm bất an:

"Chị ơi, hắn nói có ảnh bôi xấu chị, là thật hả?"

"Ai mà biết." Tạ Bất Phi nhàn nhạt đáp.

Tiểu Mân càng thêm lo lắng:

"Chị Tạ, sao chị bình tĩnh dữ vậy? Lỡ như hắn bịa đặt tung tin đồn vu khống bên chúng ta thì sao?"

Tạ Bất Phi vỗ vỗ vai cô ấy, thần sắc vẫn ung dung điềm đạm:

"Sợ gì chứ, trong sạch thì không cần giải thích."

Vài phút sau, điện thoại khẽ rung. Vừa bắt máy, đầu dây bên kia, Eddie đã hét lên như đòi mạng:

"Tạ Bất Phi! Cô lại lên hot search rồi!"

Tạ Bất Phi: "..."

Động tác này đúng là nhanh thật.

Tiểu Mân lập tức mở Weibo, sắc mặt lập tức thay đổi:

"Chị ơi, tiêu rồi..."

Tạ Bất Phi cầm lấy điện thoại trong tay cô ấy xem thử, mục đầu bảng hot search rõ rành rành:

#Nhậm Vũ tố Tạ Bất Phi có kim chủ đứng sau, chèn ép tiểu minh tinh#, bên cạnh còn kèm chữ "Nóng".

Tạ Bất Phi: "Hả?"

Nàng từ khi nào có kim chủ mà nàng không biết?

Nàng bấm vào xem, thấy Nhậm Vũ tung ra cả loạt ảnh mờ mịt chẳng rõ ràng, đồng thời còn viết bài dài trên Weibo, kể lể bản thân vì một tin hot search mà bị AC Giải trí đè ép kiện tụng, phải gánh cả trăm triệu phí bồi thường, hiện đang khốn đốn chật vật, cuối cùng còn làm bộ ăn năn xin lỗi Tạ Bất Phi nhưng bị nàng nhẫn tâm bỏ đi không chút nể tình.

Tiểu Mân nắm chặt điện thoại, tức đến mức tay run lên:

"Rõ ràng là hắn giở trò trước, giờ còn dám đổ hết mọi lỗi lên đầu chúng ta?"

Cô ấy cắn môi, quay đầu nhìn Tạ Bất Phi, lo lắng nàng sẽ buồn bực hay tức giận vì chuyện này.

Ai ngờ Tạ Bất Phi lại bình tĩnh nói:

"Văn viết kém thật, đọc lên lủng củng quá."

Tiểu Mân: "Chị ơi, đây là trọng điểm sao? Chuyện giữa chị với Ngu tổng sắp bị đào lên rồi đó, làm sao giờ?"

Tạ Bất Phi: "Không vội, cứ xem tiếp đã."

Nàng bấm mở loạt ảnh mà Nhậm Vũ tung ra. Hai tấm đầu tiên là hôm ấy hai người đi đăng ký kết hôn, ảnh Ngu Thiểu lái xe tới studio đón nàng lên chiếc Maybach, còn có ảnh hắn nhận lệnh triệu tập của tòa án để chứng minh lời mình.

Toàn bộ Weibo lập tức sôi sục, dân mạng ăn dưa đua nhau để lại bình luận phẫn nộ:

Vũ Vũ gan lớn bay: "Ô ô ô bảo bối của tui bị ủy khuất quá! Cô ta dựa vào đâu mà dám ức hiếp em như vậy? Có kim chủ là muốn làm gì thì làm sao? Đừng sợ, bọn tui mãi mãi ở sau lưng ủng hộ em!"

Thiên Đình đang trốn cá chép: "Thật sự à? Nữ minh tinh debut bao năm không scandal, trong sạch như băng, cuối cùng cũng lật xe rồi sao? Có ai tra thử cái ông kim chủ bên AC Giải trí đó là ai chưa? Là ai mà ghê gớm vậy?"

watermelon: "Báo cáo! Tổ A bên đậu cà vỏ đã bắt đầu đào rồi! [Gửi liên kết ảnh kèm]"

Ôm Mèo Chạy Trốn: "Không ngờ luôn đó, có ngày tui cũng phải chứng kiến thần tượng của mình "sập phòng"... Tạ Bất Phi, chị xứng đáng với đống vé concert tui mua vì chị lắm hả?"

Người Trên Đường Hoàng Tuyền: "M* nó tui là dân qua đường đây. Tui nghi lâu rồi, giới giải trí làm gì có ai sạch sẽ được? Hóa ra mấy nữ minh tinh nhìn ngoài thì thanh thuần, sau lưng thì có kim chủ thối hoắc chống lưng! Hì hì, đứa nào là fan cô ta mà còn dám cãi thì chúc cho tỷ tỷ nhà tụi bây xuyên thẳng xuống lõi đất nha~"

...

Tại một tòa nhà cao tầng trong khu nặc danh:

oL: "Mọi người, để tui phổ cập tí kiến thức: AC Giải trí thực chất là công ty con của Tập đoàn Tạ Thị. CEO của Tạ Thị là cô ruột của Tạ Bất Phi, nên nói chính xác thì đây không phải "kim chủ", mà là sản nghiệp nhà cô ấy."

5L: "Nhưng mà tui nhớ hình như hiện tại tổng giám AC Giải trí đâu phải là cô của cổ đâu? Mấy hôm trước tui còn thấy người khác trên trang bìa tạp chí tài chính mà? Hình như họ Ngu ấy..."

19L: "Là Ngu Thiểu đó! Ba tui mua số đó nè, tui còn nhớ trang bìa có người đẹp muốn xỉu, đến giờ vẫn còn ấn tượng. [Hình trang bìa tạp chí.jpg]"

20L: "Má ơi, nhan sắc này, dáng người này đúng là đỉnh! Đây chính là kim chủ hả? Tui hoàn toàn đồng ý cho bao luôn!"

21L: "Cứu mạng, cứu mạng, cả hai người đều đẹp muốn xỉu! Ai đến gõ đầu tui tỉnh lại đi trời ơi..."

22L: "Mấy ông trên lầu tỉnh lại đi, dù có đẹp cỡ nào thì cũng chỉ là giao dịch tinh khiết thôi, không có yêu đương gì ở đây đâu ha."

23L: "Cảm ơn đã giúp tôi tỉnh táo."

24L: "Tui là dân mê sắc đẹp, tui nói trước: hai người này phối ngoại hình thì đúng là đẹp, kiểu "tổng tài kim chủ x chim hoàng yến minh tinh", nhìn như bước ra từ tiểu thuyết giới giải trí vậy đó."

30L: "Thật ra Tạ Bất Phi đâu có thiếu tiền? Cô ấy là đại tiểu thư của Tập đoàn Tạ Thị mà, cần gì kim chủ? Sao ai cũng nói cô ấy có kim chủ?"

31L: "Vậy bà đi hỏi Nhậm Vũ ấy, biết đâu Ngu Thiểu nắm thóp gì của Tạ Bất Phi nên mới ép cô ấy làm "chim hoàng yến" cho mình?"

40L: "M* nó, càng nói càng thấy hợp lý luôn á!!!"

41L: "Không ai thấy tội Nhậm Vũ hả? Sau vụ bị tuyết tàng và ép show, giờ còn bị Tạ Bất Phi với "kim chủ" cướp luôn độ hot, đúng là xswl..."

45L: "Nhậm Vũ cái thằng này có cả đống phốt đen, lần này còn tự bỏ tiền mua hot search, bịa chuyện vớ vẩn, rẻ tiền thấy gớm. Ai bênh nó thì đúng là ng* thật."

50L: "Trước tui là fan cứng của Tạ Bất Phi, giờ thì hoàn toàn thất vọng... Tại sao chứ? Tui làm fan chị vì nghĩ ca sĩ ít scandal, ít "sập phòng", tui tưởng chị không giống bọn họ... Nếu chị yêu đương đàng hoàng còn đỡ, sao lại phải có kim chủ?"

61L: "Cười xỉu, cái vòng này làm gì có ai thật sự "trong sạch"? Mọi người tỉnh lại đi."

...

106L: "Báo!!! Ngọa tào, Tạ Bất Phi đăng Weibo rồi!!
[Ảnh chụp màn hình Weibo.jpg]"

Tạ Bất Phi V:

"Ai ya~ không phải kim chủ, là "vợ nhỏ" nha.
[Ảnh giấy đăng ký kết hôn.jpg]"

Tấm hình là một tờ giấy đăng ký kết hôn mở ra, phía trên in rõ tên Tạ Bất Phi và Ngu Thiểu, hai người sóng vai đứng trước phông nền đỏ, mỉm cười chụp ảnh.

107L: "??? Là cô điên hay tôi điên rồi????"

120L: "Aaaaaaaaa!!! Vậy mà lại là thật luôn đó!"

Chương trước Chương tiếp
Loading...