[BHTT] [EDIT] Hết Mực Yêu Chiều - Lạc Dương bibi
Chương 20: Nếu Giang Vãn Thu biết em thích cậu ta
Lúc đầu, Giang Vãn Thu vẫn chưa thấy tin nhắn mà Tống Vân gửi tới, vì hôm nay đến lượt cô ấy trực khám ở khoa Đông y. Cả buổi sáng cô ấy đều ngồi trong phòng làm việc, ngoài việc giữa chừng ra ngoài đi vệ sinh một lần thì gần như không hề nhúc nhích.Cuối cùng cũng đến giờ nghỉ trưa, vừa mở điện thoại ra đã thấy hơn chục tấm ảnh của Tống Vân gửi tới.Vốn dĩ buổi "duyệt binh" huấn luyện quân sự hôm nay Giang Vãn Thu cũng muốn đến xem, chỉ là do công việc quá bận rộn không thể phân thân, nên mới không đi được.Nhưng không ngờ tới, cô ấy không đi, lại có người "thay" cô ấy đi.Nhất là câu nói ngắn gọn cuối cùng của Tống Vân lại ngập tràn mùi vị khiêu khích, điều này khiến cho Giang Vãn Thu cảm thấy vô cùng khó chịu.Cái gì mà "Em gái này của cậu xinh đấy, tôi thích" chứ?Cô ấy dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt trên màn hình, không bỏ sót một tấm ảnh nào.Nhưng phải công nhận rằng chiếc máy ảnh mà Tống Vân mượn được rất hiện đại, thậm chí từng sợi tóc óng ả ướt đẫm mồ hôi của cô gái cũng có thể nhìn thấy rõ mồn một trong ảnh. Nhưng chính vì vậy, trong lòng Giang Vãn Thu càng thêm khó chịu.Chỉ dựa vào những tấm ảnh cố ý được gửi đến này, cô ấy căn bản không nhìn ra được liệu Quý Hạ có phải bị chụp khi không hề hay biết hay không.Đặc biệt là còn có một tấm ảnh cô gái đang mỉm cười về phía ống kính.Giang Vãn Thu cắn môi, nhất thời trong lòng chỉ cảm thấy ngũ vị tạp trần.Lúc trước tuy nói là không ngăn cản Quý Hạ qua lại với Tống Vân nữa, nhưng cũng không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà mối quan hệ giữa hai người đã tốt đến mức này. Suy đi tính lại, cô ấy vẫn mở danh bạ gọi điện thoại cho Quý Hạ.Có lẽ cảm nhận được sự gấp gáp của cô ấy, cuộc gọi rất nhanh đã được kết nối.Ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trong trẻo của cô gái, kèm theo tiếng ồn ào xung quanh, hơi huyên náo, nhưng giọng em lại vô cùng rõ ràng."Alô?""Chị ơi, tụi em vừa duyệt binh xong, em còn được bình chọn là chiến sĩ thi đua huấn luyện nữa."Giọng Quý Hạ lộ rõ vẻ phấn khởi, như thể muốn truyền tải niềm vui này đến Giang Vãn Thu qua điện thoại.Nhưng cô nào biết tâm tư của Giang Vãn Thu lại không đặt ở chỗ này."Vậy à?" Giang Vãn Thu ở đầu dây bên này dựa vào ghế, hàng mi rũ xuống, lơ đãng đáp lời, "Chị cũng vừa xong việc mới nhớ ra hỏi xem bên em kết thúc chưa. Vậy lát nữa em định đi ăn với Na Na và các bạn à?"Cách Giang Vãn Thu đặt câu hỏi cũng rất nghệ thuật, tuy nhìn qua thì chẳng hỏi gì cụ thể, nhưng chỉ cần Quý Hạ ở bên kia trả lời là cô có thể moi được thông tin mình muốn.Quả nhiên --Chỉ nghe thấy Quý Hạ ở đầu dây bên kia trầk mặc một hồi, rồi mới chậm rãi trả lời: "Em không đi ăn với Na Na và các bạn, em đang ở cùng Tống Vân.""Chị ấy tiện đường qua trường thăm em, nên em phải mời chị ấy một bữa."Quý Hạ giải thích, nhưng trong lòng lại vô cùng thấp thỏm, lo lắng không biết Giang Vãn Thu nghe thấy cái tên này sẽ không vui.Nhưng cô cũng không thể lừa dối đối phương trong một chuyện đơn giản như vậy.Mà đúng lúc oái oăm thay, ngay lúc này, lại nghe thấy một giọng nữ khác vang lên bên cạnh cô.Chỉ nghe thấy giọng nói có phần bất mãn của người phụ nữ truyền qua điện thoại, vô cùng rõ ràng mà truyền vào tai Giang Vãn Thu: "Sao không gọi chị là chị Tống Vân?"..."Chị với Giang Vãn Thu cũng trạc tuổi nhau mà, sao em gọi cậu ta là chị mà không gọi chị là chị được? Hay là chị gái tốt của em chỉ có mình cậu ta thôi hả?" Đợi đến khi Quý Hạ cúp máy xong, Tống Vân vẫn không buông tha mà truy hỏi vấn đề vừa rồi.Trên mặt cô ấy ẩn chứa ý cười, từng cử chỉ giơ tay nhấc chân đều toát lên vẻ quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành.Theo lý mà nói, kiểu phụ nữ này hẳn là rất được các em gái nhỏ tuổi yêu thích mới phải, nhưng cô ấy rất lấy làm lạ, Quý Hạ từ đầu đến cuối không thèm liếc nhìn cô ấy lấy một cái. Nếu không phải vì trước đó thấy đối phương phát biểu trong nhóm, Tống Vân gần như đã nghi ngờ người kia thực sự là gái thẳng giống hệt Giang Vãn Thu.Nhưng người tham gia nhóm hẹn hò đồng giới thì có thể thẳng được đến đâu chứ?"Vừa rồi chị cố ý đúng không?""Đúng vậy." Tống Vân thẳng thắn thừa nhận, tiện thể đưa tay ra định xoa đầu cô gái, nhưng lại bị Quý Hạ nhẹ nhàng né tránh.Nhưng cô ấy cũng không hề ngượng ngùng, chỉ rụt tay về, nhìn đối phương rất tự nhiên, tiếp tục lời nói đang dang dở của mình: "Chẳng phải em sớm đã biết chị với cô chị bác sĩ của em không hợp nhau sao? Sao thế, cậu ta không bảo em tránh xa chị ra à?""Trẻ con." Quý Hạ không chút nể nang nhận xét một câu, rồi bắt đầu đuổi người, "Phiền chị lát nữa ăn cơm xong thì mau về cho."Nếu không phải nể tình người ta thật sự cố ý đến đây chụp ảnh cho mình, cô thật sự đã không mời bữa cơm này."Chị lớn hơn em tám tuổi, em nói chị trẻ con?" Tống Vân dở khóc dở cười, khịt mũi coi thường.Nhưng Quý Hạ hoàn toàn không muốn để ý đến cô ấy."Quý Hạ!"Nghe có người gọi mình, Quý Hạ theo phản xạ quay đầu lại.Chỉ thấy trên sân thể dục xanh mướt, Lâm Từ đang xuyên qua đám đông đi về phía cô. Sau khi đến gần, người đàn ông thấy Tống Vân đang đứng cạnh Quý Hạ, liền lập tức do dự dừng lại.Lâm Từ: "Đây là...?"Anh ta hơi nghi hoặc nhìn về phía Quý Hạ."Tôi là chị gái của Quý Hạ." Tống Vân không hỏi cũng tự trả lời, chủ động giới thiệu bản thân.Vẻ ngoài trông rất đường hoàng, khiến Lâm Từ không hề hay biết gì nghe xong liền tin là thật."À..." Lại là hai chữ "chị gái", Lâm Từ hơi kinh ngạc, "Quý Hạ, hóa ra em có nhiều chị gái thế à.""..." Không hiểu vì sao, nghe Lâm Từ cảm thán như vậy, Quý Hạ cảm thấy trong lòng rất khó chịu.Nhất là khi hai chữ "chị gái" này được dùng cho người khác ngoài Giang Vãn Thu.Nhưng Tống Vân sau khi nghe câu này của Lâm Từ thì nụ cười càng lúc sâu hơn. Cô ấy dường như rất hưởng thụ thân phận "chị gái" này, hoặc có lẽ chỉ là muốn so sánh với Giang Vãn Thu mà thôi."Bác sĩ Lâm tìm em có việc gì không ạ?" Quý Hạ không vội phản bác, như vậy sẽ quá lộ liễu.Cô chỉ mở lời hỏi mục đích của đối phương."Tôi không có việc gì khác, chỉ là qua xem thử, còn tưởng bác sĩ Giang cũng sẽ đến xem các em 'duyệt binh'." Nhắc tới chuyện này, người đàn ông cười hơi ngại ngùng.Tuy là cười nói như vậy, nhưng trong giọng điệu lại không thiếu sự thất vọng.Chút thất vọng này, rõ ràng là vì không gặp được Giang Vãn Thu."À đúng rồi, tôi có hai vé xem hòa nhạc ở đây, vốn định mời cô ấy đi xem. Quý Hạ, em có thể giúp tôi đưa cho cô ấy xem cô ấy có thời gian không?" Sau khi bày tỏ mục đích của mình, Lâm Từ lại vội vàng lấy ra thứ mìng đã chuẩn bị sẵn.Chỉ thấy anh ta lấy từ trong túi ra hai tấm vé hòa nhạc mới tinh, đưa về phía Quý Hạ.Còn chưa đợi Quý Hạ mở lời, Tống Vân đã nhanh tay hơn đưa tay ra nhận lấy hai tấm vé, mở miệng đồng ý."Tôi sẽ giúp anh đưa cho Giang Vãn Thu." Cô ấy nháy mắt với Lâm Từ, chỉ một ánh mắt thôi cũng tràn ngập vẻ lẳng lơ phong tình.Những người mà Lâm Từ thường xuyên tiếp xúc đều rất nghiêm túc, làm gì có chuyện gặp qua loại yêu tinh xinh đẹp lại táo bạo như Tống Vân bao giờ. Thế nên sau khi giao phó xong việc của mình xong liền vội vàng rời đi, chỉ là sau khi đi xa rồi vẫn không ngừng ngoái đầu lại nhìn mấy lần."Giang Vãn Thu ở trường mấy người có giá thế à?" Nhìn bác sĩ Lâm đã đi xa, Tống Vân không khỏi tặc lưỡi.Cũng may là cô ấy không có hứng thú gì với đàn ông, nếu không thì còn phải so kè với Giang Vãn Thu một phen rồi."Chị em tốt như vậy, có người thích thì cũng rất bình thường." Quý Hạ nói như thể đương nhiên, rồi đưa tay về phía Tống Vân, "Vé đưa đây cho em, không cần chị chuyển hộ."Nhưng Tống Vân lại nắm chặt hai tấm vé trong tay, cố tình giơ lên quơ qua quơ lại giữa không trung, không hề có ý định đưa cho Quý Hạ."Vậy sao?" Cô ấy nhướng mày, dùng giọng kéo dài hai chữ này, "Vậy thì, Quý Hạ em cũng thích à?"Câu hỏi bất ngờ khiến vẻ mặt Quý Hạ cứng đờ, cô do dự một lúc không mở miệng.Cô và Giang Vãn Thu không giống nhau, không thể nói ra hai từ "thích" mà lòng không vướng bận tạp niệm, bởi vì cô biết ý nghĩa của nó đối với mình không giống nhau.Nhưng chính khoảnh khắc do dự này lại khiến Tống Vân càng thêm chắc chắn về một số chuyện.Chỉ thấy Tống Vân dùng ánh mắt trêu chọc nhìn cô gái, tiếp tục chậm rãi bổ sung lời nói của mình: "Cái thích mà chị nói không phải là kiểu thích giữa chị em gái với nhau đâu nhé. Hôm đó chị thấy em trong nhóm chat cùng thành phố rồi.""Em nói xem, nếu Giang Vãn Thu biết em thích cậu ta, thì sẽ có phản ứng thế nào nhỉ?"==================Tác giả có lời muốn nói:Mom này nhiều chuyện ghê (nữa đi nào)