[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 49: Thích Chết Đi Được



Trước khi Triệu Tuân Âm bắt đầu giáo dục Thi Nam Bắc, đối phương đã rất khéo léo gửi tin nhắn 【Em đi đọc sách ~】. Dù sao thì nàng cũng phải đặt việc học lên hàng đầu, nhưng Triệu Tuân Âm đã giữ vững điện thoại di động trầm ngâm hồi lâu, trong lòng không khỏi ủ rũ thở ra.

Cô bắt đầu tự hỏi tiểu quỷ như Thi Nam Bắc khi lớn lên sẽ trông như thế nào.

...Nếu hai người có con, nhất định không được để Thi Nam Bắc chăm sóc con, chắc chắn sẽ dạy ra một con quỷ con cho cô... Nếu có một Thi Nam Bắc bé nhỏ khác... Cô chắc sẽ phát điên mất.

Khi người đại diện đến nhà Triệu Tuân Âm, cô ấy nhìn thấy Triệu Tuân Âm đang ngồi một mình trên ghế sofa, gật đầu và lắc đầu. Điều quan trọng nhất là cô ấy vốn cho rằng Triệu Tuân Âm đang nhìn vào điện thoại di động nhưng khi cô ấy bước vào thoạt nhìn, màn hình điện thoại di động của Triệu Tuân Âm đã tắt.

Quản lý: "..."

Tại sao có một chút kỳ lạ?

"... Tại sao cậu lại cười khúc khích một mình ở đây?"

Người quản lý thực sự không thể chịu được nụ cười trên mặt Triệu Tuân Âm. Cô ấy đã ở bên Triệu Tuân Âm hơn mười năm, và cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy Triệu Tuân Âm như thế này, lập tức cảm thấy toàn thân nổi da gà ghê người.

"A, cậu tới rồi." Nhìn thấy quản lý tới, Triệu Tuân Âm lập tức thu hồi nụ cười trên mặt, trong giây lát trở lại thành nữ hoàng điện ảnh tàn nhẫn lạnh lùng, quản lý ngơ ngác, suýt chút nữa cho rằng bản thân nhìn nhầm. Lúc mới bước vào nhìn thấy không phải Triệu Tuân Âm.

Nếu không thì em gái của Triệu Tuân Âm đến đây.

"... Cậu đang yêu rồi sao?"

Quản lý nghĩ đi nghĩ lại, nhẫn nhịn nhưng vẫn không nhịn được, hỏi Triệu Tuân Âm.

Không trách cô ấy thiếu hiểu biết được, thực ra những người như Triệu Tuân Âm nói dễ nghe một chút là lạnh nhạt và điềm tĩnh, nói khó nghe một chút là những người như Triệu Tuân Âm máu lạnh, vô tình, không có ai hay bất cứ điều gì có thể khiến Triệu Tuân Âm bận tâm bởi vì đối với cô những điều ấy không đáng.

Ồ, ngoại trừ tiền.

Nhưng nhìn Triệu Tuân Âm bây giờ... Người quản lý càng ngày càng kỳ quái. Tại sao lại cảm thấy mỗi lần Triệu Tuân Âm từ Thành Đô về lại dường như trở thành một người khác, càng ngày càng trở nên tươi sáng rực rỡ hơn???

...Thật là chí mạng.

Thế còn sự lạnh lùng ban đầu thì sao? Còn quyến rũ như đã hứa thì sao? Còn sự vô tình máu lạnh trong hình tượng ban đầu thì sao?

"Yêu?" Triệu Tuân Âm sau khi nghe được câu hỏi của quản lý, cô sửng sốt một lát, từ này đã lâu không xuất hiện, cho nên khi chợt nghe thấy, cô không kịp phản ứng, nhưng lại không biết đang nghĩ tới điều gì đó, cô lại cúi đầu cười nói: "Có thể."

Cô rất thích Thi Nam Bắc, mặc dù họ đã kết hôn nhưng việc kết hôn trước và yêu sau cũng không phải là không thể đúng không?

***

Triệu Tuân Âm kể từ khi trở về Thượng Hải đều bận rộn, ngoài việc thỉnh thoảng gửi tin nhắn trên WeChat, nàng sẽ không thể tìm thấy cô qua các kênh khác và thậm chí còn không thể gọi điện, bởi vì hầu hết thời gian điện thoại di động của nghệ sĩ đang ở cùng với người quản lý hoặc trợ lý của họ.

"Nếu em nhớ chị, hãy để lại tin nhắn cho chị trên WeChat. Chị sẽ trả lời em nếu chị nhìn thấy nó." Triệu Tuân Âm đã nói điều này khi cô dành chút thời gian để gọi cho Thi Nam Bắc.

Kết quả, Thi Nam Bắc hoàn toàn không cảm kích lòng tốt của cô: “Em bận thi cử quá, khó mà nói được liệu em có thời gian để nghĩ đến chị hay không."

Triệu Tuân Âm: "..."

Cô thực sự không thể có được cảnh tượng ấm áp và cảm động về một cặp đôi trẻ khi kết hôn với Thi Nam Bắc sao?

“... Em có thể e thẹn và nói nhiều như một thiếu nữ trẻ trung được không?” Triệu Tuân Âm thực sự rất tuyệt vọng với vợ mình. Nếu Thi Nam Bắc không xấu tính như vậy, cô đã không phàn nàn như một người phụ nữ đầy oán hận qua điện thoại, "Dù sao thì chị cũng là nữ hoàng điện ảnh phải không? Em có thể coi trọng chị hơn một chút được không? Chị bận quá nên tìm thời gian để gọi cho em, nhưng em lại nói đang đọc sách trong thư viện và không trả lời cuộc gọi của chị thì thôi đi, sau khi bắt máy em còn nói với chị rằng em không có thời gian để nhớ chị?"

Triệu Tuân Âm không vui lắm: “Trước kia em cũng yêu như vậy sao?"

Thi Nam Bắc vẫn vô tư, không hề cảm thấy sự oán hận của vợ: “Không, mối tình đầu của em là chị.”

“...” Triệu Tuân Âm đột nhiên dập lửa, trong lòng còn khá vui vẻ, đang định nói vài câu ngọt ngào trêu chọc Thi Nam Bắc.

"Được rồi được rồi, em sắp bận rồi, chị ngoan ngoãn tìm việc gì đó làm đi, khi nào rảnh em sẽ tìm chị, bye bye." Nói xong Thi Nam Bắc cúp máy.

Triệu Tuân Âm vẻ mặt im lặng, cầm chiếc điện thoại di động đã bị vợ cúp máy không biết bao nhiêu lần: “..."

Cô bắt đầu tự hỏi liệu Thi Nam Bắc có thích cô không.

Khịt mũi.

Tuần thi của Thi Nam Bắc rất đau đớn và kéo dài, thậm chí Thi Nam Bắc còn phớt lờ Triệu Tuân Âm rất nhiều.

Vốn dĩ Triệu Tuân Âm không nghĩ đây là chuyện gì to tát, việc người lớn bận rộn thực sự là chuyện rất bình thường. Tuy nhiên, cô lại tình cờ gặp được một người phụ nữ báng bổ tên là An Hòa, sau khi biết vợ cô bận thi cử và phớt lờ cô, An Hòa bắt đầu nói bên tai cô rằng sự chú ý của một cô gái trẻ sẽ dễ dàng bị chuyển hướng, "Tất nhiên không có gì mới mẻ đối với một người đã đến tuổi như em."

Triệu Tuân Âm: "..."

Cô không thể chịu đựng được nữa, không cần phải chịu đựng nữa!

"Sao em không còn mới mẻ nữa? Em là nữ hoàng điện ảnh đấy nhé? Bạn gái số một trong giới đồng tính nữ đấy?"

An Hòa đang nằm phơi nắng trong trang viên của mình, vừa trò chuyện video với cô, sau khi nghe những lời cô nói, An Hòa trợn mắt không chút khách sáo: “Đúng rồi, em bây giờ đã là phụ nữ đã có gia đình.”

Triệu Tuân Âm: "..."

Chẳng lẽ chị không phải phụ nữ có gia đình sao?

An Hòa rõ ràng đã chuẩn bị kỹ càng cho câu hỏi của cô, "Chị khác với em, chị là một người phụ nữ có gia đình giàu có." Trong video, An Hòa cười nhẹ với Triệu Tuân Âm, "Chị cưới Kỳ Ngộ chỉ để chờ ly hôn chia tài sản, em biết mà?"

Triệu Tuân Âm mặt không biểu tình nói: "Thật sao? Khi nào thì ly hôn?"

Nghe xong những lời này, trên khuôn mặt được bảo dưỡng tốt của An Hòa lộ ra một chút vặn vẹo: “Nói đến đây, chị lại thấy tức điên. Chẳng phải trước đây Kỳ Ngộ cặn bã rất đào hoa sao? Chị còn tưởng rằng mình sẽ sớm bị cắm sừng sau khi kết hôn, nhưng sau khi kết hôn con người này ngày nào cũng ở bên chị, lấy đâu ra thời gian ngoại tình! Mấy ngày này lại nói chuyện với chị về việc nên có một đứa con hay không, chị mới ba mươi sáu tuổi làm sao tìm được người khác khi ly hôn sau khi có con chứ?"

Triệu Tuân Âm: "..."

Chị có chắc chắn rằng sau khi ly hôn với Kỳ tổng, gia đình tiếp theo mà chị tìm được cũng sẽ giàu có như Kỳ tổng không?

Đôi khi cô thực sự không hiểu tại sao An Hòa và Kỳ Ngộ lại đến được với nhau.

“... Vậy chị có dự định sinh con không?” Triệu Tuân Âm hỏi.

“Tất nhiên là không!” An Hòa cường điệu: “Chị chỉ chạy theo tiền thôi, được chứ? Không, chị chạy theo tài nguyên của chị ấy. Chị chỉ muốn nổi tiếng, đã hứa sẽ làm cho chị nổi tiếng sau khi kết hôn, đã bao năm rồi mà chuyện đó vẫn chưa thành hiện thực, sau này nếu sinh con thì làm sao chị có thể đảm nhận được vai diễn nữa?"

"Định đóng vai mẹ của người khác à?!"

Triệu Tuân Âm: "..."

Không phải là em định làm tổn thương chị, nổi tiếng là một điều gì đó khó nói, và chị thực sự là kiểu người có đốt tiền vào bản thân cũng không thể nào nổi tiếng được.

Người đã trò chuyện video với An Hòa hơn một giờ và nghe An Hòa phàn nàn gần năm mươi phút, ban đầu nghĩ rằng An Hòa sẽ có thể bình tĩnh lại trong vài ngày sau khi chuyện này kết thúc. Không ngờ chỉ sau hơn một tuần An Hòa lại tìm đến cô.

Lần này An Hòa tìm được cô trong đoàn phim, điều đầu tiên An Hòa nói sau khi đến nơi là: "Có thể chị đã mang thai rồi."

Triệu Tuân Âm: "..."

Triệu Tuân Âm: "???"

Nhìn An Hòa xinh đẹp, dáng vẻ tiểu thư nhà giàu, Triệu Tuân Âm hỏi: "... Không phải chị nói không muốn có con sao?"

"Đúng vậy, chị thực sự không có ý định có con." An Hòa cũng có chút tuyệt vọng, "Nhưng người phụ nữ Kỳ Ngộ đó thực sự rất quỷ quyệt, em biết không? Chị ấy đã trực tiếp đưa chị đến kho bạc nội bộ của ngân hàng họ và đưa cho chị nhìn toàn bộ số tiền tỷ rồi nói với chị: Trả từng phần, chỉ cần chị đồng ý sinh con thì mỗi năm sẽ là 500 triệu, chị ấy sẽ trả cho con đến lúc một tuổi trước.”

An Hòa có chút không bình thường: "... Chẳng lẽ bọn họ, những người giàu có, lại khiêm tốn như vậy trong đàm phán sao? Nhiều tiền như vậy, chị bao lâu mới phá hết?!"

Thật là một mong muốn đơn giản. Ngoài việc muốn nổi tiếng, mục đích sống của An Hòa là phá hủy tài sản của gia đình Kỳ Ngộ.

Triệu Tuân Âm: "... Cho nên chị mới đến tìm em đặc biệt là để khoe cuộc hôn nhân của chị với chị vợ có đầy mùi tiền của chị?"

An Hòa nắm lấy tay Triệu Tuân Âm, chân thành nói: “Không, chị chỉ đến đây để nói với em rằng em không được bắt chước sếp của mình. Vợ chồng muốn có con thì đừng liên quan đến tiền bạc. Thật đấy, nhìn chị này, ngày hôm sau từ ngân hàng về, chị cùng chị ấy đến bệnh viện, kết tinh của tình yêu này không hề trong sáng đơn thuần chút nào".

Triệu Tuân Âm: "..."

Vợ em không ham vật chất như chị! ! !

Nhưng Triệu Tuân Âm thực sự không rõ Thi Nam Bắc có đam mê vật chất hay không, bởi vì khi cô nói chuyện này qua điện thoại với Thi Nam Bắc, giọng điệu của Thi Nam Bắc mơ hồ có chút ghen tị: “Hóa ra vẫn có thể như thế này sao?"

"...."

Dần dần An Hòa hóa rồi.

Tuần thi của Thi Nam Bắc cuối cùng cũng kết thúc, chỉ còn một kỳ thi nữa, vì vậy Thi Nam Bắc tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi trong lịch trình bận rộn của mình để gọi điện thoại cho vợ Triệu Tuân Âm.

"... Cô ấy là vậy đó, lúc nào cũng nói đến chuyện đó. Tiền là tất cả. Hai vợ chồng bị ám ảnh bởi tiền." Để ngăn cản vợ phát triển theo hướng An Hòa, Triệu Tuân Âm cũng bắt đầu khiến Thi Nam Bắc sáng mắt ra và nói xấu người bạn thân và sếp của mình: "Tình yêu và hôn nhân như vậy không trong sáng chút nào. Em không được bắt chước họ."

"Thật sao?" Thi Nam Bắc có chút nghi hoặc.

"Đúng vậy!" Triệu Tuân Âm khẳng định trả lời.

"Được rồi, không nói chuyện này nữa, ngày mai em thi xong. Còn chị thì sao? Chị vẫn bận à?" Thi Nam Bắc hỏi.

"Nơi này cũng không có việc gì lớn, chỉ là đang chiếu phim cần phải quảng cáo, tổng cộng khoảng 10 ngày, sau đó hẳn là không có chuyện gì nữa." Triệu Tuân Âm nói: "Sau khi thi xong, em muốn đến Thượng Hải không, hay em chỉ đợi chị về Thành Đô?”

Ngay khi Thi Nam Bắc nghe thấy điều này, những tính toán nhỏ của Thi Nam Bắc bắt đầu xuất hiện trong đầu. Kể từ khi kết hôn với Triệu Tuân Âm và chuyển đến biệt thự, Triệu Tuân Âm đã theo dõi nàng rất chặt chẽ, lâu lắm rồi nàng mới lên mạng chơi game với đám bạn:

"Vậy em sẽ ở lại Thành Đô. Dù sao chị cũng bận quá. Nhân tiện, cuối học kỳ em có rất nhiều đồ đạc cần chuyển đi. Em có thể chuyển chúng về biệt thự được không?" – Máy tính thể thao ở ký túc xá của cô không có chỗ để đặt.

Tất nhiên Triệu Tuân Âm đồng ý với vấn đề này cả hai tay, làm sao cô dám lên tiếng phản đối? Tất nhiên, tiền đề là cô không biết Thi Nam Bắc đã chuyển những gì đến đây nên cô đã nói: “Tất nhiên là được, nhà của em mà, em có thể di chuyển bất cứ điều gì em muốn."

"Cảm ơn vợ yêu." Thi Nam Bắc thực sự cư xử rất ngoan ngoãn, ngay cả khi nói chuyện điện thoại, cô vẫn có thể tưởng tượng ra ánh mắt đáng yêu của đối phương khi nheo mắt cười nhẹ.

Chà, khi cô già đi, cô không thể chịu được đòn chí mạng của sự ngọt ngào.

"Vậy em phải cố gắng cho kỳ thi ngày mai." Triệu Tuân Âm cuối cùng nói.

“Em sẽ cố gắng hết sức!” Thi Nam Bắc cũng là người ngoan ngoãn và ngọt ngào, dù cho là làm vợ hay là làm bạn gái, đều khiến người ta không tìm ra được điều gì để chê, làm Triệu Tuân Âm thích chết đi được.

Chương trước Chương tiếp
Loading...