[BHTT] [Đoản] Quản Lý Tần.Hôm nay cô thật đẹp

Chương 7: Người của tôi! Ai dám đụng?



Như một ngày bình thường, Tân Chỉ Lôi tối mặt với vô số lịch trình chụp ảnh rồi quảng cáo, phát ngôn cho các thương hiệu. Kề kề bên cạnh cô chỉ có mỗi Tần Lam

Sau khi tan làm, Tân Chỉ Lôi muốn mời nàng một bữa ăn.

-"Xin lỗi em a, tôi có hẹn mất rồi"_Tần Lam bắt taxi rồi rời đi mất

Tân Chỉ Lôi được một cuộc hẹn tới một quán bar nọ. Cô ăn mặt kín đáo không lộ mặt, nhưng chỉ có quản lí ở đó mới nhận ra. Anh đưa cô tới một nơi dành cho khánh vip. Cô cứ cầm ly rượu nhâm nhi thưởng thức nhạc nơi đây.

                        ●●●

Tần Lam được Lâm Nhật gọi đến một nơi, nàng thật sự không thích nơi đây. Anh từ đâu đi đến dẫn Tần Lam ngồi vào một bàn xung quanh toàn là đối tác lớn

Nàng vẫn định rời đi nhưng sợ Lâm Nhật mất mặt nên đã cố nhịn mà ngồi lại.

Nhật Lâm cố ép rượu Tần Lam. Tính cách của nàng rất ghét rượu nên đã huơ tay từ chối

-"Một ly thôi"

Tần Lam vẫn cố ngậm mùi vih đắng ấy vào trong họng mà nuốt.

Chỉ vỏn vẹn 5 phút, Tần Lam đã không còn ý thức. Lâm Nhật nhận được một chiếc vali từ một tên trong đó.

Lâm Nhật cười đắc thắng đưa Tần Lam cho hắn. Tần Lam không còn mở mắt nổi, cơ thể bất thường khiến nàng rất khó chịu. Hắn đưa Tần Lam vào một phòng kín đây là nơi bí mật của quán. Khó ai vào được

-"Đừng mà, tôi xin anh.... đừng...Lâm Nhật cứu em...."_Nàng cảm nhận được ai đã chạm vào cơ thể mình mà bừng tỉnh dậy

Cơ thể nàng co rút nép vào một mép giường. Ánh đèn lung linh mờ ảo, pha lẫn một chút những ảnh đè màu sắc của phòng kín. Tần Lam không bị pha lẫn nào đâu được, cơ thể nàng bị lột sạch quần áo, nước da trắng ngần, dáng người thon thả càng làm hắn thêm hứng thú mà tơi gần Tần Lam hơn

Hắn đè cơ thể nhỏ bé của nàng xuống giường, Tần Lam chống cự nhưng sức nàng sao mà phản công lại được cơ thể to lớn của người kia. Nàng sợ đến nước mắt lăn dài trên đôi gò má hồng hào ấy. Bàn tay thô đang lướt nhẹ trên người nàng đi qua chiếc cổ, xương quai xanh rồi tới eo rồi trườn xuống nơi ấy của nàng. Tần Lam nhắm mắt lại cắn môi, cắn chặt tới mức gỉ cả máu tươi, nàng bất lực....Tần Lam khóc càng một lớn

-"Con khốn nào dám?"_Hắn ta bị một tên vệ sĩ nắm tóc đạp xuống giường, va vào một cạnh tủ khiến hắn phải kêu gào thảm thiết

-"Xử lí sạch sẽ!"_Tân Chỉ Lôi hở tay cho hai tên vệ sĩ

-"Người của tôi, ai dám đụng?"_Đôi mắt hình viên đạn đang nhìn lấy hắn.

Hắn hoảng sợ vội vàng quỳ xuống xin tha tội, khai hết những gì mà hắn biết về Lâm Nhật. Tân Chỉ Lôi chỉ gật đầu rồi bế Tần Lam trên tay rồi rời đi

Nàng mở mắt ra, ngước đầu lên nhìn người phía trên. Tần Lam nức nở ôm chằm lấy Tân Chỉ Lôi mà bật khóc bao nhiêu uất ức từ nảy đến giờ đều thay bằng giọt nước mắt chảy ra.

Tân Chỉ Lôi gọi tài xế đến rước mình. Cô nhẹ nhàng bế nàng vào trong xe. Tần Lam do quá mệt đã ngủ thiếp đi trong lòng của Chỉ Lôi

Cô vẫn để nàng ngồi trong lòng mình mà ngủ. Đến khi về nhà, Tân Chỉ Lôi vẫn giữ nguyên Tần Lam trên tay.

-"Chỉ Lôi....hức "_Tần Lam tỉnh dậy, nàng vẫn sợ hãi chui rút vào lòng cô mà khóc

-"Có tôi ở đây đừng sợ. Nín nào, tôi ở đây rồi không ai làm tổn hại cô nữa "_Tân Chỉ Lôi đặt nàng xuống giường, đôi tay mềm mại còn vén tóc Tần Lam

-"Chỉ Lôi....hức....chị...sợ! Đừng đi"

-"Nhưng mà..."

-"Ở lại đi. Lôi Lôi"_Tần Lam níu tay Tân Chỉ Lôi, cô cũng gật đầu ở cùng nàng

Tân Chỉ Lôi cẩn thận xem nàng có bị thương chỗ nào không. Tần Lam đôi tay bỗng dưng luồn qua cổ Tân Chỉ Lôi dùng lực kéo cô xuống, khuôn mặt áp vào ngực nàng

-"Tần Lam, cô làm sao thế"

-"Chị khó chịu lắm"_Nàng bắt đầu cởi những cúc áo trên người cô

Tân Chỉ Lôi dục vọng bắt đầu xâm chiếm lấy bản thân không còn ngại ngùng mà trực tiếp hôn Tần Lam. Nàng cũng không chịu thua mà đáp lại

Quần áo trên người Tân Chỉ Lôi được Tần Lam lột sạch, hai người không một mảnh vải che thân, da thịt ma sát với nhau. Nàng được chiêm ngưỡng cơ thể của Tân Chỉ Lôi, đẹp không tùy vết lại còn sắn chắc, rất thơm.

Cặp ngực của nàng được Tân Chỉ Lôi nhào nặn, bóp khiến Tần Lam giật bắn người. Ngón tay trườn xuống nơi tư mật của nàng

-"Lôi Lôi...tôi...chưa sẵn sàng"_Nàng còn sợ cảnh tượng ấy, Tần Lam có chút run

-"Được! Không sao...đừng sợ"_Tân Chỉ Lôi dừng lại không tiếp tục nữa

Rồi mau chóng đắp chăn đi ngủ

Chương trước Chương tiếp
Loading...