[BHTT] Cô giáo ở nhà bên
Chương 30: Bánh kem
Ánh nắng buổi trưa len qua rèm cửa, rọi vào căn phòng, phủ một lớp ánh sáng dịu dàng lên gương mặt hai người đang ôm nhau ngủ say. Tần Lam hé mắt tỉnh dậy, thấy Tân Chỉ Lôi vẫn còn rúc vào lòng mình, hơi thở đều đặn, gương mặt sau một đêm khóc lóc giờ đây trông có vẻ ngoan ngoãn hơn hẳnNàng khẽ nhấc tay, định rời khỏi giường, nhưng vòng tay của Tân Chỉ Lôi lại siết chặt hơn, giọng cô lười biếng vang lên-"Chị đừng dậy..."Tần Lam bật cười, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô-"Trưa rồi, không dậy thì ăn gì đây?"Tân Chỉ Lôi dụi đầu vào cổ nàng, giọng còn ngái ngủ-"Không cần ăn, ngủ tiếp..."Tần Lam nhướng mày, nhưng vẫn để yên cho cô ôm mình, nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ dành. Một lúc sau, nàng lên tiếng-"Chị nấu bữa trưa cho em nhé?"Nghe đến đồ ăn, Tân Chỉ Lôi mới miễn cưỡng mở mắt, nhưng vẫn chưa chịu buông nàng ra, giọng mè nheo-"Chị phải bế em ra phòng khách..."-"Em nặng lắm, sao chị bế nổi"Cô dãy đành đạch-"Em không có nặng! Bế em đi mà"Tần Lam bật cười thành tiếng, bất đắc dĩ vòng tay ôm lấy cô, nhẹ nhàng bế ra khỏi giường. Tân Chỉ Lôi thoải mái tựa vào nàng, lười biếng như một con mèo nhỏ-"Hôm nay muốn ăn gì?"_Tần Lam hỏiTân Chỉ Lôi vùi mặt vào cổ nàng, giọng nhỏ nhẹ-"Ăn gì cũng được, miễn là chị nấu"Tần Lam khẽ thở dài, hôn lên mái tóc cô một cái-"Được rồi, vậy ngoan ngoãn ngồi đợi chị nấu cơm nhé"Tân Chỉ Lôi cuối cùng cũng chịu rời khỏi người nàng, nhưng ánh mắt vẫn dính chặt không rời. Tần Lam bất lực lắc đầu, đi vào bếp chuẩn bị bữa trưa cho cả haiTân Chỉ Lôi vừa ăn cơm, vừa lười biếng tựa vào ghế, đôi mắt ngái ngủ sau một giấc dài. Tần Lam ngồi đối diện, vừa ăn vừa lướt điện thoại, vô tình nhìn thấy một đoạn video dạy làm bánh kem. Chiếc bánh mềm mịn, phủ lớp kem tươi mượt mà, được trang trí bằng những lát dâu tây đỏ mọng trông vô cùng hấp dẫnNàng bật cười, đưa điện thoại về phía Tân Chỉ Lôi-"Em nhìn này, trông ngon không?"Tân Chỉ Lôi ngẩng đầu, nhướng mày nhìn màn hình, rồi gật gù-"Nhìn ngon thật, nhưng chắc mua ngoài tiệm nhanh hơn"Tần Lam mỉm cười, ánh mắt lóe lên một tia tinh nghịch-"Nhưng tự làm thì vui hơn, làm cùng chị nhé?"Tân Chỉ Lôi lập tức xua tay-"Em không biết làm bánh đâu! Rớt môn nữ công gia chánh từ hồi cấp hai rồi."-"Ở nhà, bộ không đụng tới bếp núc sao?"-"Người giúp việc làm hết rồi!"Tần Lam chống cằm, cười nhẹ-"Không sao, chị dạy em"Tân Chỉ Lôi vẫn do dự, nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của nàng, cô bĩu môi rồi gật đầu-"Được rồi, nhưng chị phải chịu trách nhiệm nếu cái bánh thất bại"Tần Lam bật cười, ánh mắt tràn đầy thích thú-"Được, thất bại thì mua bánh khác bù cho em"Thế là sau bữa trưa, hai người bắt tay vào làm bánh, bắt đầu một buổi chiều đầy bột mì và kem tươi bừa bộn khắp bếpTân Chỉ Lôi xắn tay áo, đứng trước bàn bếp, nhìn nguyên liệu được bày ra một cách có trật tự. Tần Lam đeo tạp dề, buộc tóc gọn gàng, ánh mắt tràn đầy hứng thú-"Đầu tiên, chúng ta phải tách lòng đỏ và lòng trắng trứng"_Nàng vừa nói, vừa cầm trứng lên làm mẫuTân Chỉ Lôi cầm một quả trứng, cố gắng làm theo. Nhưng chưa đến hai giây, cô đã bóp mạnh tay khiến cả quả trứng vỡ nát trong lòng bàn tay. Lòng đỏ và lòng trắng chảy xuống, dính đầy ngón tay côTần Lam phì cười, lấy khăn giấy đưa cho cô-"Cẩn thận một chút, đừng có mạnh tay như thế chứ"Tân Chỉ Lôi trừng mắt-"Chị không nói sớm! Để em thử lại"Cô cẩn thận cầm một quả trứng khác, lần này khéo léo hơn, nhưng khi tách ra, lòng đỏ vẫn vỡ tan vào lòng trắng. Tần Lam bật cười, vòng tay từ phía sau giúp cô cầm trứng-"Nhìn tay chị này, nhẹ nhàng... như vậy"Hơi thở của nàng phả nhẹ bên tai, khiến Tân Chỉ Lôi hơi ngẩn người. Nhờ có nàng hướng dẫn, cuối cùng cô cũng tách được một quả trứng hoàn hảoSau khi chuẩn bị xong nguyên liệu, đến công đoạn đánh bông lòng trắng trứng. Tân Chỉ Lôi cầm máy đánh trứng, bật mức cao nhất ngay từ đầu, khiến bột bắn tung tóe lên mặt và tóc cả hai-"Em đúng là thảm họa trong bếp!"_Tần Lam bật cười, lấy khăn lau mặt cho côTân Chỉ Lôi cười gượng-"Tại cái máy này mạnh quá! Chứ em có làm gì đâu"Sau bao nỗ lực, bột bánh cuối cùng cũng được trộn đều và đổ vào khuôn. Hai người nhìn chiếc bánh trong lò nướng, ánh mắt tràn đầy mong đợiKhi bánh nướng xong, Tân Chỉ Lôi muốn thử trang trí. Nhưng vừa cầm túi kem, cô bóp quá mạnh, khiến kem bắn đầy lên mặt Tần LamTần Lam giật mình, còn Tân Chỉ Lôi đứng sững một giây rồi bật cười ngặt nghẽo-"Chị à, trông chị giống bánh kem di động rồi!"Tần Lam chớp mắt, thở dài bất lực, rồi bất ngờ cúi xuống, chấm một ít kem trên mặt mình lên tay, sau đó quẹt lại lên mũi cô-"Vậy thì em cũng phải giống bánh kem với chị chứ nhỉ?"Hai người nhìn nhau rồi cười phá lên, bếp đầy hỗn loạn, nhưng không khí lại ấm áp vô cùngSau khi bày biện xong, hai người mang chiếc bánh đặt lên bàn. Dù hình dáng có hơi xiêu vẹo, kem trang trí cũng không được đều, nhưng nhìn tổng thể, vẫn có chút đáng yêuTân Chỉ Lôi chống cằm nhìn tác phẩm của mình, nheo mắt-"Chị nghĩ nó có ăn được không?"Tần Lam cười, cắt một miếng nhỏ, đưa lên miệng nếm thử. Cô nhìn nàng đầy mong đợi-"Hương vị cũng không tệ lắm… nhưng mà hơi ngọt quá"Tân Chỉ Lôi vội vã cắt một miếng, tự mình thử. Cô nhăn mặt-"Em cho bao nhiêu đường vậy trời?"Cô công nhận, mình nấu ăn rất tệ, không nên đi vào bếp thì hơnTần Lam nhướng mày-"Là em chứ không phải chị?"Cô cười gượng, nhích lại gần nàng-"Thôi kệ, dù sao cũng là lần đầu tiên, chị chịu khó ăn hết nha!"Tần Lam híp mắt-"Không cần, em thích ngọt thế này, tự ăn đi"-"Đừng màaa~"_Tân Chỉ Lôi ôm lấy nàng làm nũng, kéo tay nàng lại gần miếng bánhTần Lam nhìn cô, bất lực thở dài, cuối cùng cũng chịu ăn thêm một miếngHai người ngồi trên ghế sô pha, thưởng thức chiếc bánh do chính tay mình làm ra. Dù không hoàn hảo, nhưng khoảnh khắc này lại rất đỗi ngọt ngào-"Chị nghĩ nên pha trà, ăn sẽ đỡ ngọt"_Nàng nảu ra một ý tưởng, dù trà để kiềm lại độ ngọt của bánh, dịp lễ hay gì người ta vẫn thường hay dùng trà để ăn chung với bánh ngọt. Tự dưng lại nhớ đến, có thể cứu vãn sự ngọt ngàoTân Chỉ Lôi đứng dậy, định đi pha trà, nàng hốt hoảng kéo cô ngồi xuống. Tự nàng pha sẽ an toàn hơn cho cái bếp nhỏ này, cô bĩu môi"Chị ấy rõ ràng không tin mình! Hừ"Sau khi ăn xong, Tần Lam đứng dậy dọn dẹp. Tân Chỉ Lôi lại lười biếng nằm dài trên ghế, nhìn nàng bận rộn rồi nhếch môi cười, kéo nhẹ vạt áo nàng-"Chị à, em cảm thấy nếu sau này chúng ta cưới nhau, chắc chắn em sẽ bị chị nuông chiều đến hư mất"Tần Lam liếc nhìn cô, cười nhẹ-"Ai nói chị sẽ chiều em?"Tân Chỉ Lôi cười gian, vươn tay ôm eo nàng, thì thầm bên tai-"Vậy thì ai vừa nãy đút bánh cho em ăn, ai nửa đêm dỗ em ngủ, ai mỗi sáng gọi em dậy?"-"Còn nấu cơm cho em hằng ngày, dọn dẹp nhà cho em, giặt đồ cho em"Tần Lam khựng lại một chút, quay sang nhìn cô, rồi giả vờ không để ý, tiếp tục dọn dẹpTân Chỉ Lôi cười híp mắt, kéo tay nàng-"Chị ơi, đừng dọn nữa, ôm em đi"Tần Lam lườm cô, nhưng vẫn không thoát khỏi vòng tay của cô, cuối cùng đành thở dài, để mặc cô ôm lấy mình, cùng ngồi trên sô pha