[BHTT-AI] Tôi không muốn được bao dưỡng, nhưng cô ấy cứ khăng khăng

Chương 26



【Thông báo hệ thống: Nhiệm vụ truy tìm tạm thời đóng băng.】
【Cảnh báo: Thời gian nghỉ chỉ kéo dài 24 giờ.
Trong thời gian này, hệ thống không can thiệp, không nhiệm vụ, không bug – à không, hạn chế bug.】
【Chúc người chơi tận hưởng một ngày yêu đương không bị quấy rầy (nhiều).】


Tô Duyệt tỉnh dậy trong một căn phòng gỗ nhỏ ven biển.
Căn phòng tràn ngập mùi nắng và mùi muối, rèm trắng lay động trong gió sớm. Bên giường là một cốc nước chanh ấm và… một miếng bánh quy hình cá voi.

Cô dụi mắt, còn chưa kịp thốt lên câu gì thì hệ thống đã bật chế độ cà khịa:

【Người chơi ngủ xấu, ngáy nhẹ, miệng gọi “chị ơi” ba lần – xin báo cáo toàn bộ dữ liệu đã được chị Lục Dao lưu trữ cẩn thận trong mắt.】
【Chị ấy vừa nhìn vừa cười. Còn lấy điện thoại quay clip.】

“……Tắt đi.” – Tô Duyệt đỏ mặt, kéo gối đè lên tai.

Lục Dao đang pha trà ngoài sân.

Ánh sáng rọi xuống, mái tóc đen nhánh của chị rũ qua vai, áo sơ mi trắng hơi nhàu vì ngủ quên trên ghế gỗ.

Chị ngước lên khi thấy cô bước ra, khẽ cong môi:

“Dậy rồi?”

“Ừm…” – Tô Duyệt rụt rè lại gần. “Chị quay em thật à?”

“Ừ. Định lấy làm tư liệu bao dưỡng lâu dài.” – Giọng chị nhàn nhạt.

“Chị!” – Cô giẫm chân tại chỗ, xấu hổ.

“Đùa thôi.” – Lục Dao đưa ly trà cho cô. “Trà táo, không ngọt quá, vừa miệng em.”

Tô Duyệt nhìn chị. Trong mắt hiện lên hàng vạn dòng mã hệ thống chạy tán loạn: Định-mệnh-đây-là-người-phụ-nữ-em-cảm-thấy-thiếu-ổn-rồi.

Họ cùng đi dạo dọc bờ biển.
Không ai nói gì nhiều, nhưng nhịp chân lại trùng khớp một cách kỳ lạ.

Tô Duyệt giật nhẹ tay áo chị.

“Chị… còn định đi nữa không?”

“Không.” – Chị trả lời ngay, giọng dứt khoát. “Nếu em còn đuổi, chị không đi nữa.”

“…Thế nếu em không đuổi thì sao?”

“Thì chị bao em đi khắp thế giới.”

【Cảnh báo hệ thống: Người chơi đang lún sâu vào trạng thái “yêu đương toàn phần”, chỉ số phòng bị giảm mạnh.
Tình trạng nguy hiểm: dễ bị tóm tay – bế bổng – hoặc cưới bất ngờ.】
【Người chơi xác nhận tiếp tục?】
【→ Xác nhận (✓)】


Chiều muộn, hai người ngồi ăn kem trên cầu gỗ.
Tô Duyệt múc một muỗng kem, đưa tới miệng chị:

“Nào, A~”

Lục Dao nhìn cô, hơi nhướng mày: “Em đang thử quyền vợ sao?”

“…Không, em đang thử xem chị có kháng cự được không.”

Lục Dao không nói, chỉ cúi đầu ăn sạch muỗng kem rồi… cắn nhẹ đầu ngón tay cô.

Đêm xuống.
Họ nằm song song trên giường. Khoảng cách chỉ là một chiếc gối.

Tô Duyệt quay sang:
“Nếu hệ thống không ép, chị có thích em không?”

“Không.” – Lục Dao đáp rất nhanh.

Tim Tô Duyệt khựng lại.

“Là… không chỉ thích.”

“…Chị yêu em, Tô Duyệt.”

【Tình trạng: “Ngày tạm nghỉ” kết thúc trong 1 giờ.
Tuyến truyện bước sang giai đoạn “đối đầu hệ thống – bảo vệ tình cảm”.】
【Cảnh báo: Hệ thống gốc bắt đầu phát hiện rối loạn logic.
Kịch bản chính có thể bị cưỡng chế tái thiết lập.】

Chương trước Chương tiếp
Loading...