[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 145
Vào ngày tổ chức hôn lễ ở phủ thủ lĩnh, “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu” liền trà trộn vào đội ngũ của liên minh cùng rời khỏi Cáp Tân Tư.Trước khi đi, “Vu Nam Yên” để lại cho Vu Uy một bức thư thú tội, trong thư nói mình vốn dĩ không phải là người phân hóa cấp đỉnh, mà đã dùng dung dịch tăng nồng độ tin tức tố nên kết quả kiểm tra của bệnh viện mới sai lệch. Thực ra chỉ là một Alpha bình thường, trước đó vì muốn có được Vu Uy sủng ái nên mới lừa dối ông, sau khi hôn lễ kết thúc trong lòng thấy áy náy, lại sợ bị vạch trần, đành mang theo “Sầm Thanh Thu” bỏ trốn, mong rằng Vu Uy đừng trách tội.“Nghe nói Vu Uy sau khi xem xong thư rất là tức giận, cả thư phòng đều bị ông ta đập nát.” Cung Linh Lang nói với vẻ mặt khoa trương, “Giờ ông ta chỉ còn mỗi Vu Triết là con trai, giữ Vu Triết bên mình từng bước không rời, sợ đến mức cậu con trai duy nhất này cũng bỏ trốn.”“Vu Uy muốn cử người đi tìm Vu Nam Yên và Sầm Thanh Thu?” Giang Tuyết Niên kinh ngạc hỏi.Cung Linh Lang bắt chước biểu cảm và giọng điệu của Vu Uy, hai tay siết thành nắm đấm, mặt lạnh nói: “Chỉ là một Alpha bình thường, tìm được thì có ích gì, khỏi cần tìm!”“Vu Uy đúng là vô tình thật.” Thời Thanh Phạn bưng một ấm trà hoa bước vào, đặt lên bàn trà.Giang Tuyết Niên rót trà cho cả ba người.Cung Linh Lang bĩu môi đầy mỉa mai: “Đừng nhìn bây giờ ông ta xem Vu Triết như bảo bối, chứ nếu sau này lại lòi ra một Alpha phân hóa cao cấp khác, ông ta dám lập tức đá Vu Triết vào lãnh cung không?”Thời Thanh Phạn nhéo má nàng một cái, “Phi tần mới bị đày vào lãnh cung, dùng từ linh tinh.”Cung Linh Lang vừa xoa má vừa cười ngượng, “Thanh Phạn, tớ càng lúc càng thấy cậu ở bên Tuyết Niên đúng là chuyện tốt, tớ làm bạn thân với cậu bao nhiêu năm, chỉ sau khi cậu ở bên Tuyết Niên mới chủ động nhéo má tớ, trước kia tớ ôm cánh tay cậu còn không dám.”Giang Tuyết Niên thổi nguội trà, đưa đến bên miệng Thời Thanh Phạn, “Tớ còn nhớ lúc ấy cậu phản đối dữ lắm mà.”Cung Linh Lang: “Sao trách tớ được, ai bảo trước kia hai người toàn làm chuyện không ra gì!”“Nhưng bây giờ những điều tốt đẹp đã đủ bù đắp cho những chuyện từng làm trước kia, sau này tớ sẽ không phản đối hai người… Mặc dù tớ có phản đối cũng chẳng ích gì, Thanh Phạn đúng là một bộ não tình yêu mà!” Cung Linh Lang nói càng lúc càng thấy không vui.Thời Thanh Phạn và Giang Tuyết Niên liếc nhau, bất ngờ hỏi: “Linh Lang, sao cậu lại tới Cáp Tân Tư? Trước đó cậu huấn luyện ở đâu?”Cung Linh Lang bị ánh mắt nâu nhạt nghiêm túc của Thời Thanh Phạn chiếu tới, lập tức né tránh tầm nhìn, ấp úng: “Hỏi gì toàn là chuyện cơ mật thế, không nói được, không nói được.”Thời Thanh Phạn cũng không ép, đổi một câu hỏi khác: “Bắt đầu từ bao giờ? Sao lại tìm đến cậu?”Theo những gì Thời Thanh Phạn biết, nhà Cung Linh Lang hoàn toàn không ai có dính dáng tới quân giới.Hai câu hỏi này Cung Linh Lang không tránh được, đành thở dài: “Thì là sau khi Tuyết Niên phân hóa rồi rời đi, tớ ở trường chán quá, trốn học đi chơi, trong quán bar cứu một người, người đó thấy tớ ra tay khá tốt, hỏi tớ có hứng thú làm lính không, tất nhiên là tớ có rồi, dù tớ là một kẻ phế về chiến đấu, nhưng phân hóa thành Alpha rồi vẫn muốn nhập ngũ. Người đó hỏi, tớ cũng thành thật trả lời, không ngờ họ thật sự đưa tớ đi huấn luyện quân sự, huấn luyện đến kỳ nghỉ hè, đột nhiên phân cho tớ một nhiệm vụ, bảo tớ đến Cáp Tân Tư phối hợp với hai nhân viên của liên minh, còn sắp xếp thân phận cho tớ, tớ thấy chuyện này khá thú vị, liền đồng ý luôn.”“Không ngờ người tớ phải phối hợp lại là hai cậu.” Cung Linh Lang thở dài, “Nhìn thấy hai cậu ngay lần đầu tớ suýt thì không giữ nổi nét mặt.”Giang Tuyết Niên: “Là bọn tôi với Thanh Phạn mới đúng là bị hù cho giật mình đấy.”Từ ngày bọn họ quay về, Cung Linh Lang ngày nào cũng đến Giang gia làm khách.Những người khác trong Giang gia đều bận rộn với công việc, rất lâu mới về nhà một lần, trong nhà chỉ còn lại Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn, cộng thêm một người giúp việc.Cung Linh Lang ở lại hai ngày, Giang Tuyết Niên thấy việc nàng cứ tới lui tốn thời gian, dứt khoát dọn dẹp một phòng khách cho nàng ở.Cung Linh Lang vốn cũng có ý như vậy, lập tức về nhà thu dọn hành lý, ai ngờ sau khi rời đi thì mất liên lạc.Đến giờ ăn tối, trời đã tối hẳn, Giang Tuyết Niên gắp món Thời Thanh Phạn thích bỏ vào đĩa nàng, nói: “Linh Lang bình thường cũng hay chậm chạp vậy sao? Có mỗi thu dọn hành lý thôi mà đã năm tiếng rồi, vẫn chưa xong.”Thời Thanh Phạn: “Hai tiếng trước còn nói với tớ là sắp xong rồi, nhưng phải chờ ba mẹ tan làm về để nói chuyện trực tiếp, giờ này chắc ba mẹ Linh Lang cũng về rồi.”“Vậy chờ thêm chút nữa, biết đâu lát nữa tới.”Ai ngờ chờ đến khi bọn họ ăn tối xong, Cung Linh Lang vẫn chưa tới.Thời Thanh Phạn gửi tin nhắn WeChat, không có trả lời, gọi thoại cũng không ai bắt máy.Đôi đồng tử màu nhạt của Thời Thanh Phạn lóe lên vẻ lo lắng, cô chuyển sang gọi cho ba Cung Linh Lang.Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Thời Thanh Phạn hỏi: “Bác trai, Linh Lang đang ở nhà ạ?”“Là Thanh Phạn à, Linh Lang đột nhiên bước vào kỳ phân hóa, bác và bác gái vừa đưa con bé đến phòng cách ly của bệnh viện.”Thời Thanh Phạn hỏi rõ Cung Linh Lang đang được cách ly ở bệnh viện nào, sau đó cúp máy.“Linh Lang phân hóa.” Thời Thanh Phạn nói với Giang Tuyết Niên.Lông mày cô hơi nhíu lại, trông có vẻ lo lắng.Giang Tuyết Niên nắm lấy tay nàng: “Sẽ không sao đâu, sáng mai chúng ta đến bệnh viện thăm cậu ấy.”Sáng sớm hôm sau, hai người bắt xe đến bệnh viện nơi Cung Linh Lang đang được cách ly.Mẹ của Cung Linh Lang đang ngồi bên ngoài phòng cách ly đợi, thấy Thời Thanh Phạn bước ra từ thang máy, liền đứng dậy đón: “Thanh Phạn, tới rồi à.”“Bác gái, Linh Lang thế nào rồi ạ?” Thời Thanh Phạn hỏi.Mẹ Cung Linh Lang: “Bác sĩ nói nồng độ tin tức tố của Linh Lang đang dần ổn định, dự kiến ba ngày nữa sẽ hoàn tất phân hóa.”“Chuyện phân hóa thì bác không lo, chỉ là kỳ thi đại học vừa kết thúc trước kỳ nghỉ hè, giờ nó lại phân hóa, chỉ có thể chờ thêm nửa năm. Thanh Phạn cũng biết tính nó rồi, chính là lười, đi học thì không chịu học hành tử tế, giờ phân hóa xong không thể đến trường, ở nhà lại càng không học, nửa năm sau thi lại đại học, bác sợ nó thi xong ra một con số không tròn trĩnh.” Nói xong, bà thở dài một hơi thật sâu.Thời Thanh Phạn an ủi: “Biết đâu phân hóa xong Linh Lang lại thay đổi thì sao.”Mẹ của Cung Linh Lang thì không cho là tính cách lười đến tận xương cốt của Cung Linh Lang sẽ thay đổi được gì, bà nhìn sang Giang Tuyết Niên bên cạnh Thời Thanh Phạn.Làn da trắng như tuyết, đồng tử đen nhánh, môi đỏ rực, dung mạo nổi bật, dáng người cũng cao hơn Thời Thanh Phạn một chút, vừa nhìn qua là đoán được thân phận của Giang Tuyết Niên: “Vị này chắc là bạn gái của Thanh Phạn nhỉ, Linh Lang thường xuyên nhắc đến ở nhà.”Mẹ của Cung Linh Lang bắt tay với Giang Tuyết Niên, trên mặt đầy vẻ ngưỡng mộ: “Linh Lang nói bạn nó cũng là phân hóa giả cấp đỉnh như Thanh Phạn, vừa xinh đẹp lại học giỏi. Lúc đầu bác nghe Linh Lang khen tới trời cứ tưởng con bé đang nói quá, trong lòng bác luôn nghĩ chẳng ai có thể xứng đôi với Thanh Phạn, ai ngờ hôm nay gặp rồi mới biết Linh Lang không lừa bác, hai đứa thật sự rất xứng đôi.”Giang Tuyết Niên liếc nhìn Thời Thanh Phạn, trong mắt Thời Thanh Phạn hiện lên chút ngạc nhiên, cô cười, hỏi mẹ Cung Linh Lang: “Bác gái, cháu cứ tưởng Linh Lang thấy cháu không xứng với Thanh Phạn chứ, hóa ra là thường xuyên khen cháu với bác, xem ra là cháu hiểu nhầm.”Mẹ Cung Linh Lang: “Linh Lang từ nhỏ đã sùng bái những người giỏi hơn mình, trước đây là Thanh Phạn, sau này thì là cả hai đứa. Haiz, học hành thì bác không trông mong gì ở nó nữa rồi, chẳng biết bao giờ mới dẫn được ai về nhà đây, lười như thế, đừng nói là đến người yêu cũng lười tìm.” Câu cuối này mới là điều khiến bà thật sự lo lắng.