[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 109
Giang Tuyết Niên rất hài lòng với mối quan hệ mà Lăng Hưng Hoài sắp xếp cho cô và Thời Thanh Phạn.Cô đã sớm vọt lên vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng chiến lực của trường, ban đầu vốn đã định vào lúc này sẽ tỏ tình với Thời Thanh Phạn, nhưng cô vẫn luôn không chắc Thời Thanh Phạn rốt cuộc xem cô là bạn bè, hay là còn có tình cảm gì khác, sợ bị từ chối nên không dám tỏ tình.Lần này đóng vai tình nhân, nói không chừng có thể nhìn ra Thời Thanh Phạn rốt cuộc nghĩ gì về cô.Lăng Hưng Hoài nói: “Từ hôm nay trở đi hai đứa sẽ ở lại trong quân đội, nghiêm túc nghiên cứu tài liệu, ngày mai sẽ có người dẫn các ngươi đến thủ đô của của Cáp Tân Tư.”Giang Tuyết Niên hỏi: “Thượng tá Lăng, chúng cháu rời nhà một hai tháng, bên gia đình giải thích sao đây?”Lăng Hưng Hoài nói: “Gia đình không cần lo, ta đã giúp các ngươi tìm lý do xong xuôi rồi.”Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn đến phòng ký túc xá mà Lăng Hưng Hoài chuẩn bị cho hai người, trước kia phòng họ ở có hai giường đơn, lần này lại chỉ có một chiếc giường đôi.Lăng Hưng Hoài có ý gì, vừa nhìn là biết.Dù sao thì vai mà hai người họ đóng là tình nhân, giữa tình nhân sẽ không có sự xa cách về tiếp xúc thân thể.Giang Tuyết Niên hơi cong môi cười, Lăng Hưng Hoài không biết, cô và Thanh Thanh từ lâu đã quen ngủ chung, căn bản không cần phải làm quen lại.Trong phòng chỉ có giường mà không có ghế, hai người chỉ có thể ngồi trên giường, tựa vào đầu giường xem tài liệu.Hai phần tài liệu giống hệt nhau, bên trong là toàn bộ hồ sơ về vai diễn mà Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn sẽ thủ vai.Cáp Tân Tư là một quốc gia đa chủng tộc, cả nước nằm trong tay bốn đại gia tộc, gia tộc Vu thị, gia tộc Ai thị, gia tộc Carpenter và gia tộc Pearson, để duy trì thế cân bằng, họ đã bầu ra một người không liên quan đến cả bốn gia tộc Pengeno làm người đứng đầu hiện tại của Cáp Tân Tư.Thân phận của Giang Tuyết Niên là Vu Nam Yên, con riêng của gia tộc Vu thị, năm nay nhờ vào vận chuyển đường thủy mà vươn lên đứng đầu trong bốn đại gia tộc.Mẹ Omega của Vu Nam Yên và tộc trưởng Vu Uy của gia tộc Vu thị có con với nhau sau một đêm tình, vợ của Vu Uy là trưởng nữ của gia tộc Carpenter, tính tình hung hãn, Vu Uy không dám đưa người tình đang mang thai về nhà, chỉ có thể một lần chu cấp một khoản lớn, lén giấu ở một quốc gia khác tên Nam Hướng Quốc, mãi đến khi Vu Nam Yên trưởng thành, gia tộc Vu thị mới đè được gia tộc Carpenter một đầu, Vu Uy mới phái thân tín đến đón Vu Nam Yên về Cáp Tân Tư. Vì sợ bị gia tộc nhà vợ phát hiện, Vu Uy nhẫn nhịn chịu đựng, hơn 10 năm không liên lạc với người tình một lần, cũng không biết mặt mũi con gái ruột ra sao, vì vậy mới để cho liên minh có cơ hội thừa nước đục thả câu.Vì từ nhỏ không có ba, mẹ của Vu Nam Yên cảm thấy đã thiệt thòi với con gái, nên rất nuông chiều nàng, khiến Vu Nam Yên hình thành tính cách ngang ngược càn rỡ.Vai diễn của Thời Thanh Phạn là Sầm Thanh Thu, nói là tình nhân của Vu Nam Yên, nhưng thực tế là một nữ sinh bị Vu Nam Yên dùng thế mạnh ép buộc giữ bên cạnh.Quan hệ giữa hai người không bình đẳng, Vu Nam Yên tính cách kiêu ngạo, nói một không hai, còn Sầm Thanh Thu lại trong sạch lạnh lùng, tính tình cứng rắn, dù Vu Nam Yên đối xử với nàng thế nào, mềm mỏng hay cứng rắn đều không có tác dụng, nàng vẫn luôn lạnh nhạt thờ ơ.Vu Nam Yên chỉ còn cách dùng người nhà của Sầm Thanh Thu để uy hiếp, buộc nàng ở lại bên cạnh mình.Lần này từ Nam Hướng Quốc quay về Cáp Tân Tư, Vu Nam Yên cũng sẽ mang theo Sầm Thanh Thu.Trước khi thân tín của Vu Uy đến đón người, Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn phải đến thay thế trước.Sáng sớm hôm sau, Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn ngồi may bay bay đến Nam Hướng Quốc.Mẹ của Vu Nam Yên phu nhân Nam Nguyệt đã qua đời cách đây một tháng do tai nạn, còn quản gia Vu Địch người được Vu Uy để lại chăm sóc hai mẹ con họ, từ 10 năm trước đã âm thầm ký khế ước với liên minh, trở thành gián điệp của liên minh.Vì vậy hành động lần này của Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn vô cùng thuận lợi ngay từ đầu.Máy bay bay thẳng đến trước tư dinh của phu nhân Nam Nguyệt lúc nửa đêm, Vu Địch dẫn theo nhóm người hầu đứng chờ trước cổng.Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn lần lượt bước xuống từ máy bay, Vu Địch lập tức bước lên, nhiệt tình nói: “Tiểu thư, chào mừng ngài trở về nhà!”Nhóm người hầu phía sau ông cũng đồng loạt hô theo: “Chào mừng tiểu thư trở về!”Giang Tuyết Niên đưa tay che miệng ngáp một cái, “Chú Vu, mẹ tôi vừa mất, là chú khuyên tôi ra ngoài giải sầu, kết quả mới chưa đầy một tháng đã gọi tôi về, rốt cuộc là có chuyện ghê gớm gì vậy?”Thời Thanh Phạn mặt lạnh băng, lặng lẽ đi sau lưng Giang Tuyết Niên, luôn giữ khoảng cách nửa mét.Đám người hầu đều là do Vu Địch mới tuyển sau khi Vu Nam Yên thật và Sầm Thanh Thu rời đi, không ai biết mặt mũi thật sự của hai người.Việc đuổi đám người hầu cũ đi, Vu Địch cũng có lý do, danh nghĩa là không muốn Vu Nam Yên nhìn thấy người cũ sẽ nhớ mẹ mà đau lòng.“Các người mau đi chuẩn bị bữa khuya cho tiểu thư và Sầm tiểu thư.” Vu Địch dặn dò người hầu xong, cười tươi đi bên cạnh Giang Tuyết Niên, nói, “Tiểu thư, không có chuyện lớn thì tôi nào dám gọi ngài về sớm.”Ông ghé sát vào tai Giang Tuyết Niên, hạ giọng nói: “Ba ngài, tộc trưởng Vu Uy của gia tộc Vu thị, người đứng đầu trong bốn đại gia tộc Cáp Tân Tư, đã phái người đến đón ngài về rồi.”“Thật á?!” Giang Tuyết Niên kinh ngạc quay đầu lại, “Chú Vu, chú đừng có đùa tôi nha!”Vu Địch cười nói: “Sao dám đùa tiểu thư được, là thật. Về đó rồi, ngài chính là đại tiểu thư của gia tộc Vu thị, ở Cáp Tân Tư muốn đi ngang là đi ngang, từ nay không cần phải chui rúc ở cái Nam Hướng Quốc nghèo nàn này nữa.”“Người đến đón tôi khi nào tới?” Giang Tuyết Niên nôn nóng hỏi.“Trưa mai.” Vu Địch trả lời.Trên mặt Giang Tuyết Niên đầy chán chường cuối cùng cũng hiện lên chút ý cười, nhưng vừa liếc thấy Thời Thanh Phạn đang thất thần, sắc mặt cô liền thay đổi, quay người lạnh giọng nói: “Sầm Thanh Thu, đừng tưởng tôi không biết cậu đang nghĩ gì! Cho dù tôi đến Cáp Tân Tư cũng phải mang cậu theo, cậu đừng mơ thoát khỏi tôi!”Sắc máu trên mặt Thời Thanh Phạn lập tức rút sạch, môi cũng trắng bệch: “Tôi không đi!”Giang Tuyết Niên như thể bị chọc giận, thở dốc từng hơi, kéo Thời Thanh Phạn đến trước mặt, trên mặt lộ ra nụ cười đầy ác ý: “Cậu không đi? Cậu không đi thì người nhà cậu đừng hòng sống yên.”Thời Thanh Phạn vì sợ mà thân thể run rẩy, cố chấp nhìn chằm chằm Giang Tuyết Niên không nói một lời.Đôi mắt cô dưới ánh trăng lấp lánh ánh sáng, có lẽ là ánh lệ phản chiếu, nhưng cô vẫn không để nước mắt rơi xuống.Giang Tuyết Niên như cảm thấy nhàm chán, buông tay quay người tiếp tục đi vào trong: “Ở chỗ tôi, cậu không có quyền nói không.”Thời Thanh Phạn dừng lại tại chỗ hai giây, cuối cùng vẫn đi theo.Đám người hầu xung quanh sợ hãi run rẩy, không ai dám phát ra tiếng động.Tiểu thư nhà phu nhân Nam Nguyệt quả nhiên giống như lời đồn, kiêu căng ngạo mạn.Còn cô gái đáng thương kia, chắc chắn chính là vị Sầm Thanh Thu bị nàng vừa ý rồi cướp về.Vào đến phòng khách, Vu Địch mời Giang Tuyết Niên đi ăn khuya, trong lúc ăn, Thời Thanh Phạn ngồi bên cạnh dáng vẻ ăn mà chẳng thấy vị gì, lại bị Giang Tuyết Niên mắng thêm mấy câu: “Nếu không phải nhìn cái mặt cậu, cậu nghĩ tôi có thể nhịn cậu lâu vậy sao?”“Muốn ăn thì ăn, không ăn thì cút!”Sau một khoảnh khắc im lặng đến nghẹt thở, Thời Thanh Phạn đứng dậy đi lên lầu.Trông nàng có vẻ rất quen thuộc với nơi này.Cũng đúng, theo Vu Nam Yên mấy tháng, ở đây cũng ở lâu như vậy, chắc chắn là quen.Sau khi Thời Thanh Phạn lên lầu, Giang Tuyết Niên ăn bừa vài miếng, bỗng nhiên quăng đũa xuống bàn: “Đồ phiền phức!” Nói xong cũng lên lầu theo.Đám người hầu sợ đến mặt mày trắng bệch, không dám nhúc nhích, Vu Địch an ủi: “Không sao không sao, tiểu thư mà gặp Sầm tiểu thư là lại như vậy. Mới trưởng thành, yêu lần đầu, đương nhiên là dễ mất lý trí.”Một người hầu gan to hỏi: “Vu tổng quản, vẫn là ngài lợi hại, không sợ chút nào.”Vu Địch cười cười: “Tôi nhìn tiểu thư lớn lên, bản tính cô ấy không xấu.”Vu Nam Yên thật sự còn có phu nhân Nam Nguyệt quản chế, sau khi phu nhân Nam Nguyệt mất thì tính tình càng thêm thất thường, ông cũng sợ lắm chứ.Hiện tại vị Vu Nam Yên này là người phe mình, ông đương nhiên không còn sợ hãi gì nữa.Trước khi đến, Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn đã học thuộc lòng bản đồ của biệt thự phu nhân Nam Nguyệt, phòng nào có gì, chỉ cần trong tài liệu có ghi, các cô đều biết rõ.Phòng của Vu Nam Yên nằm ở tầng 3, sau khi phu nhân Nam Nguyệt bị bệnh, không còn tinh lực quản lý nàng, nàng liền cùng Sầm Thanh Thu quang minh chính đại sống chung.Giang Tuyết Niên đi lên tầng 3, tìm được phòng của Vu Nam Yên đẩy cửa bước vào, đóng cửa lại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.Thời Thanh Phạn biết nàng rất nhanh sẽ đuổi kịp, nhìn thấy dáng vẻ nàng thì không nhịn được lộ ra nụ cười: “Tớ đã kiểm tra phòng rồi, không có bất kỳ thiết bị giám sát hay nghe lén nào, cách âm cũng khá ổn, có thể yên tâm nói chuyện.”Giang Tuyết Niên nghe vậy bước đến ngồi cạnh Thời Thanh Phạn, giơ tay ôm lấy nàng, cằm tựa vào hõm vai Thời Thanh Phạn: “Diễn kịch thật không phải chuyện đơn giản, may mà có cậu ở bên cạnh.”“Thanh Thanh, sau này chắc chắn tớ còn phải tiếp tục hung dữ với cậu, cậu đừng tức giận.”Gương mặt Thời Thanh Phạn hơi ửng đỏ ở góc độ Giang Tuyết Niên không nhìn thấy, “Sao có thể, tớ sẽ không tức giận.”