[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
Chương 54
.......Bạn gái? Bạn gái gì chứ?Đầu óc Dư Chu Chu vẫn còn hơi mơ hồ.Cố Diên Khanh đột ngột xuất hiện, khiến mạch suy nghĩ vốn đã được sắp xếp ổn thỏa của cô bị đảo lộn.Dư Chu Chu nhớ lại, hôm nay cô đã tiện miệng lấy cớ ứng phó Cố Diên Khanh trước mặt Thạch Hành Sơn và Thạch Hành Xuyên.Không ngờ Cố Diên Khanh lại coi là thật.Đường đường là tổng tài Cố thị ở Vân Thành, vậy mà vì một câu nói đùa, lại đi trèo lên giường của Alpha mà mình từng ghét nhất.Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài.Người khác chỉ e sẽ cho rằng nàng điên rồi.Dư Chu Chu vùng khỏi sự trói buộc của Cố Diên Khanh, lập tức nửa ngồi dậy, muốn kéo giãn khoảng cách giữa hai người.Cô cười lạnh, mỉa mai: “Không ngờ chỉ mới một năm, Cố tổng lại thay đổi đến mức này.”“Trước kia Cố tổng coi Alpha như giẻ rách, bây giờ lại chen lấn giành giật để làm kẻ thứ ba của Alpha, là Cố tổng bị gì kích thích, hay tuyến thể sau cổ lâu rồi không được Alpha cắn, ngứa quá rồi?”Trước kia Dư Chu Chu tuyệt đối sẽ không dùng giọng điệu thế này để nói chuyện với Cố Diên Khanh.Cố Diên Khanh hoàn toàn không để tâm, cô nhắm mắt lại, hít thở bằng mũi, nhẹ nhàng mà tỉ mỉ đánh hơi từng chỗ trên người Dư Chu Chu.“Thật sự là Omega đã gặp trên du thuyền đó sao?”Cơ thể Cố Diên Khanh như dính chặt lấy Dư Chu Chu.Dư Chu Chu đang nửa ngồi, cô nhân đà nhào tới trước, ôm chầm lấy Dư Chu Chu, sức nặng nửa thân trên đè lên người Dư Chu Chu.Cả cái đầu cũng cúi rạp trước ngực Dư Chu Chu, giọng nói phát ra âm âm, vốn đã lạnh nhạt nay lại càng khàn đục.“Cái gì?” Dư Chu Chu không hiểu câu hỏi chẳng đầu chẳng đuôi của Cố Diên Khanh.“Tôi không hiểu ý Cố tổng là gì, chỉ có điều trời cũng khuya rồi, nếu Cố tổng không có việc gì thì mời rời đi cho. Nếu không thân là một Alpha, nếu tôi ngửi thấy tin tức tố của Cố tổng mà phát sinh hành vi vượt giới hạn gì, Cố tổng đừng có mà hối hận.”Dư Chu Chu tưởng rằng mình đang đưa ra lời cảnh cáo vừa hư vừa lưu manh, nhưng rơi vào tai Cố Diên Khanh lại hoàn toàn không có sức uy hiếp chút nào.Tuyến thể sau cổ Cố Diên Khanh, suốt một năm trời chưa từng cảm nhận được tin tức tố của Alpha.Mỗi lần đến kỳ phát tình, đều chỉ tiêm thuốc ức chế tin tức tố liều gấp đôi, từ lâu đã trở nên nhạy cảm vô cùng.Chỉ cần bị chút xíu tin tức tố của Dư Chu Chu lan sang, tuyến thể Cố Diên Khanh lập tức sẽ sưng to.“Một năm không gặp, cái miệng của bác sĩ tiểu Dư đúng là lợi hại hơn nhiều, chỉ không biết lúc cắn người thì còn có đau như trước không.”Một năm trước Dư Chu Chu chưa từng hoàn toàn đánh dấu Cố Diên Khanh, chỉ là trong kỳ phát tình dị thường của Cố Diên Khanh đã tạm thời đánh dấu cô.Vậy nên Cố Diên Khanh sẽ không biến thành con rối bị tin tức tố điều khiển.Những gì cô làm, đều hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.Vừa nói, Cố Diên Khanh vừa tiếp tục dò xuống phía dưới.Đôi môi lạnh mát lướt qua rất nhiều nơi mà cô không nên chạm vào, “Tôi không ngửi thấy tin tức tố của Omega nào trên người em, hay là nói, bác sĩ tiểu Dư năm nay đã quyến rũ rất nhiều Omega, nếu nói vậy thì, tôi không phải kẻ thứ ba, là thứ tư… Hay thứ năm?”Giọng điệu Cố Diên Khanh mang theo ý cười nhàn nhạt, nói chuyện chậm rãi thong thả.Mỗi một câu nói đều kéo theo đuôi âm hơi hơi nhướng lên.Những lời cô nói cũng thật kỳ lạ, như thể đang ghen tuông.Dư Chu Chu quay đầu đi: “Dù nói thế nào, những chuyện này cũng không liên quan gì đến Cố tổng.”Nếu bây giờ thật sự có người nói với cô rằng, Cố Diên Khanh khổ sở truy tìm cô một năm, là bởi vì sau này mới nhận ra bản thân đã yêu cô, cô thật sự có thể ôm bụng cười đến rụng hết răng.Khi xưa ở bên nhau lâu đến vậy, cô làm bao nhiêu chuyện, mỗi ngày đều bày tỏ tình cảm của mình, Cố Diên Khanh ngay cả một ánh mắt cũng chẳng buồn liếc tới. Sao? Cô giả chết nhảy lầu một cái, tim gan Cố Diên Khanh như bị cắt nát, liền phát hiện bản thân đã yêu cô?Cái loại tình tiết này chỉ có trong mấy bộ cẩu huyết rẻ tiền mới viết ra nổi.Huống hồ hệ thống sớm đã nói với cô, nếu cô không giả chết, thân phận của cô chỉ là người vợ pháo hôi của Cố Diên Khanh, còn Cố Diên Khanh và Vân Diệu Hi mới là cặp đôi định mệnh, trời sinh một đôi.Phòng quá tối, Dư Chu Chu lại cố tình không để ánh mắt dừng lại trên người Cố Diên Khanh, nên cũng không thấy được tư thế hiện tại của Cố Diên Khanh kỳ quặc và buồn cười đến mức nào.Chóp mũi Cố Diên Khanh chậm rãi lướt qua đường cơ bụng của Dư Chu Chu.Sau khi tắm xong, Dư Chu Chu mặc áo ngủ để trong phòng tắm, là loại áo tắm buộc bằng khăn lụa, hai dải lụa mỏng màu trắng ôm lấy toàn bộ cơ thể, chỉ dựa vào một dải dây thật nhỏ trước bụng được thắt thành nơ bướm để giữ vững toàn bộ bộ đồ trên người.Chỉ cần nhẹ tay đem nơ con bướm cởi bỏ, vạt áo hai bên thân thể sẽ lập tức rơi xuống như giọt sương trượt khỏi cánh hoa buổi sớm, rơi mềm mại xuống dưới người.Dư Chu Chu hô hấp bằng bụng, phần bụng dưới hơi hơi phồng lên.Chóp mũi Cố Diên Khanh vừa vặn áp vào phần bụng đang phồng ra, mũi lạnh chạm vào làn da ấm áp, cơ thể Dư Chu Chu khựng lại, bụng lập tức căng cứng thành cơ bụng như tấm ván.Cô xoay người, ngược tay bắt lấy cổ tay Cố Diên Khanh, lôi cả người nàng dậy.“Cố Diên Khanh, rốt cuộc chị muốn làm gì?”Trong bóng tối, đôi mắt hai người đều sáng lấp lánh.Cố Diên Khanh là vì ghen.Dư Chu Chu là vì giận.Dư Chu Chu thấy Cố Diên Khanh chẳng những không tức giận mà còn bật cười, đôi mắt lạnh nhạt kia mang theo vẻ vui mừng như vừa phát hiện ra món quà nào đó, cứ thế không ngừng quét tới quét lui trên mặt nàng.“Em đang lừa tôi, trên người em căn bản không có bất kỳ mùi hương tin tức tố nào của Omega.”Dư Chu Chu khựng lại, chẳng lẽ vừa rồi Cố Diên Khanh cúi người áp lên người cô, là để cẩn thận ngửi xem trên người cô có mùi hương tin tức tố của Omega khác hay không?Một Omega vừa bá đạo vừa cứng đầu, vậy mà lại để tâm đến sự trinh tiết của một Alpha mà mình không thích?Dư Chu Chu không chịu thua, “Cố tổng chẳng phải đã học qua kiến thức giới tính giữa Alpha và Omega rồi sao? Alpha ở vào kỳ phi mẫn cảm, có thể tự động tán đi mùi hương tin tức tố Omega trên người. Tôi từ căn cứ Dư thị đi ra, ngụy trang thành kẻ lang thang, đương nhiên không muốn để người khác ngửi ra mùi Omega của tôi, đó là bản năng chiếm hữu của Alpha.”Mỗi câu Dư Chu Chu nói, đều là những lời mà Cố Diên Khanh không muốn nghe.Cô ra sức muốn tìm bằng chứng, bằng chứng rằng Dư Chu Chu vẫn còn yêu cô, rằng Dư Chu Chu rời khỏi cô là vì bất đắc dĩ.Đáng tiếc, những lời dối trá cùng giấc mộng đẹp, trong khoảnh khắc này bị xé toạc thành từng mảnh.Cố Diên Khanh không muốn thừa nhận, nhưng lại buộc phải thừa nhận, Dư Chu Chu thật sự có thể là tự nguyện rời bỏ cô.Cố Diên Khanh nghiến chặt răng, cô ngẩng đầu, không cam lòng nhìn chằm chằm Dư Chu Chu: “Tôi không tin. Chu Chu, chẳng phải trước đây em thích Diên Khanh tỷ tỷ nhất sao? Bây giờ Diên Khanh tỷ tỷ đang ở ngay bên em, sao em lại không chịu nhìn chị lấy một cái?”Những cảm xúc bị đè nén trong lòng như thủy triều ập đến, bùng nổ trong khoảnh khắc này.Đuôi mắt Cố Diên Khanh đỏ bừng, cô như một con thú bị lạc đường đang tìm kiếm nơi quay về, cố gắng từ chỗ Dư Chu Chu có được câu trả lời mà mình khao khát nghe thấy."Chị biết, đều là lỗi của Vân Diệu Hi, là cô ta khiến em hiểu lầm mối quan hệ giữa chị và cô ta. Mối quan hệ giữa chị và cô ta căn bản không hề giống như lời đồn trên mạng, chị và cô ta là chị em ruột có quan hệ huyết thống."Chị em ruột?Dư Chu Chu đúng là lần đầu tiên nghe thấy cách giải thích như vậy.Từ sau khi quyết định rời khỏi Cố Diên Khanh, phát hiện ra sự tồn tại của hệ thống, Dư Chu Chu đã đọc rất nhiều tiểu thuyết kỳ dị thần quái trên mạng.Cũng coi như có chút hiểu biết đại khái về nội dung của mấy thể loại tiểu thuyết cẩu huyết đó.Nhưng "xương cốt" (chỉ tình cảm loạn luân) là điều hoàn toàn bị cấm kỵ, tiểu thuyết chính thống tuyệt đối không xuất hiện tình tiết như vậy.Tìm ra một cái cớ vụng về thế này, chẳng lẽ thật sự cho rằng cô quá ngây thơ, chưa từng tiếp xúc với thế tục ngoài kia?Thấy phản ứng của Dư Chu Chu dửng dưng, vẻ mặt Cố Diên Khanh trở nên lo lắng: “Nếu em không tin, cảm thấy chị đang lừa em, thì có thể theo chị về Vân Thành, chị có báo cáo xét nghiệm ADN với Vân Diệu Hi, cô ta là em gái ruột cùng mẹ Alpha khác mẹ Omega với chị.”Đến khoảnh khắc này Dư Chu Chu mới thực sự ý thức được, thì ra thời gian thật sự có thể làm phai nhòa rất nhiều điều.Những điều mà cô từng khắc khoải, canh cánh trong lòng, đến lúc này, bất kể câu trả lời có phải là sự thật hay không, thì ra đều đã không còn quan trọng.Trong lòng cô, sớm đã chẳng để tâm đến nữa rồi.Hoặc phải nói, điều cô từng để tâm, vốn không phải là những chuyện này.Dư Chu Chu nhẹ nhàng cười một tiếng, “Rồi sao nữa? Cho dù Vân Diệu Hi đúng là em gái ruột của Cố tổng, thì có sao?”“Cố tổng buông bỏ thể diện như vậy, quấn lấy một Alpha thấp kém như tôi, chẳng lẽ chỉ để nói mấy lời này thôi sao?”Dư Chu Chu buông cổ tay Cố Diên Khanh ra, ngược lại còn nắm lấy tay nàng, áp tay mình lên mu bàn tay Cố Diên Khanh, đặt lòng bàn tay Cố Diên Khanh lên bên trái trước ngực mình, để nàng cảm nhận nhịp tim đang chậm rãi đập đều đều nơi đó.“Tôi đã từng đọc trong sách, có một cách để phân biệt lời nói dối, chính là xem nhịp tim của người nói có tăng nhanh hay không, nếu nhịp tim tăng nhanh, vậy thì là nói dối; nếu nhịp tim bình ổn, không thay đổi, vậy thì là nói thật.Cho nên, Cố tổng, chị cảm nhận được không? Tôi không hề vì sự đụng chạm của chị mà có chút nào căng thẳng, cũng không hề vì những lời chị nói mà cảm thấy vui mừng khôn xiết.”“Trước kia ở Vân Thành, đúng là tôi rất ghét Vân Diệu Hi, đó là bởi vì cô ta lúc nào cũng quấn lấy chị, mà chị thì lại không hề đẩy cô ta ra.Tôi không có cách nào oán trách chị, bởi vì tôi yêu chị, cho nên chỉ có thể đem hết thảy bất mãn trong lòng chuyển dời sang người Vân Diệu Hi, nhưng tất cả những việc Vân Diệu Hi làm, chẳng phải đều là do Cố tổng dung túng hay sao? Tin đồn thất thiệt lan truyền trên mạng, rõ ràng chỉ cần mấy lời là có thể giải quyết, rõ ràng không cần khiến tôi hiểu lầm, rõ ràng chị biết tôi của khi đó rất dễ dỗ dành.Chỉ cần chị nói với tôi một câu, thậm chí không cần giải thích rõ ràng, tôi – kẻ giỏi tưởng tượng, sẽ tự mình bịa ra một cái cớ hoàn mỹ giúp chị, để có thể tiếp tục giống như một con chó vẫy đuôi lấy lòng chị. Nhưng Cố tổng ngay cả một chút ban phát thương hại kia cũng khinh thường không muốn cho, bởi vì chị căn bản không hề yêu tôi, tôi chỉ là công cụ để Cố gia sinh ra người thừa kế mà thôi.Trong lòng Cố tổng cũng nghĩ như vậy. Chỉ là buồn cười là tôi, tôi không nhìn rõ được vị trí của mình, là do tôi quá tham lam, là tôi đã coi sự thương hại và ban phát bố thí của chị thành thích, cho nên những gì tôi phải chịu đựng, đều là cái giá mà tôi đáng phải nhận, ai bảo tôi si tình không đúng chỗ, vọng tưởng với ánh trăng trên trời, chỉ vì nhìn thấy bóng trăng phản chiếu lạnh lẽo nơi mặt hồ mà trong một phút nóng đầu nhảy thẳng xuống cái hồ băng lạnh kia, thứ nhận lại được đương nhiên chỉ là cái lạnh lẽo và băng giá thấu xương của nước hồ.”Căn phòng tối đen tĩnh lặng vô cùng.Mùi hương ngọt ngào, tin tức tố mang hương vị như suối lạnh nơi đầm sâu, cùng một Alpha trẻ tuổi hoàn toàn không bị ảnh hưởng, trấn định tự nhiên.Ba thứ này giống như vốn không nên cùng xuất hiện trong một tầng không gian.Cố Diên Khanh cố gắng truy tìm trong ánh mắt trống rỗng và giọng nói bình thản của Dư Chu Chu chút cảm xúc còn sót lại.Nhưng cô phát hiện mình không thể tìm thấy gì cả.Dưới lòng bàn tay mát lạnh là trái tim đang đập đều đặn của Dư Chu Chu.Âm thanh của trái tim vang vọng như trống trận, như thể đang đập ngay bên tai cô.Nhưng tệ hại ở chỗ, nhịp tim này thực sự vô cùng chậm rãi, không một chút gợn sóng.Lời nói của Dư Chu Chu vô cùng xa xăm, như thể đang kể lại câu chuyện của một người khác, cô đứng ở góc nhìn của Thượng Đế, chậm rãi thuật lại với Cố Diên Khanh. Không xen lẫn chút cảm xúc cá nhân nào.“Vậy nên Cố tổng chị đang làm gì? Đang cảm thấy áy náy sao? Người tổn thương tôi chẳng phải chính là chị hay sao? Lạnh nhạt với tôi, đẩy tôi ra xa, rõ ràng biết tôi là trẻ mồ côi, sau khi có trí nhớ thì luôn nỗ lực học tập trong trung tâm đào tạo gen, mục tiêu chính là trở thành người vợ hoàn mỹ của chị, tôi không quen ai, không có bạn bè, không có công việc, không một xu dính túi, cả thế giới của tôi chỉ có chị, vậy mà chị lại tàn nhẫn như thế, để tôi một mình chờ đợi hết đêm này sang đêm khác trong biệt thự ở Vân Thành.Là chị cho tôi hy vọng, rồi lại để tôi thất vọng, là chị đã mua tôi về từ buổi đấu giá, rõ ràng là đã chọn tôi rồi, tại sao lại không đối xử tốt với tôi?Đã ghét bỏ một Alpha bám người phiền phức như thế rồi đuổi ra khỏi cuộc sống của mình, vậy sao bây giờ lại không vui?”“Không phải vậy…” Cố Diên Khanh khẽ mấp máy môi mang vết thương mới li ti, vị máu tanh như rỉ sắt lan ra trong khoang miệng, “Không phải như vậy…”“Lúc đó chị thật sự quá bận, chị định nói với em mà…”Cố Diên Khanh cau mày, cứ lặp đi lặp lại một câu này, như muốn kéo Dư Chu Chu ra khỏi hồi ức.Dư Chu Chu là một người vô cùng thuần khiết, sắc nền của cô rất trắng, chưa từng vấy bẩn bởi bụi trần.Nhưng điều đó không có nghĩa là sự trong sáng đồng nghĩa với ngu ngốc, chính vì quá đơn thuần, nên nhận thức của cô về mọi chuyện lại vô cùng thấu triệt, cô không muốn mối quan hệ giữa người với người trở nên phức tạp, yêu chính là yêu, không yêu thì là không yêu, cô nhạy cảm lại tinh tế, cô có thể cảm nhận được tất cả cảm xúc mà Cố Diên Khanh cố giấu kín.Khi toàn bộ kỳ vọng năm xưa đã hóa thành thất vọng, mà thất vọng lại tích tụ đến mức độ nhất định, thì điều bùng nổ không phải là rời đi ầm ĩ, mà là sự buông bỏ lạnh nhạt, như tro tàn nguội ngắt, đó mới thực sự là rời đi.Giọng nói Dư Chu Chu rất nhẹ, rất nhạt, mang theo một tiếng thở dài khe khẽ, giống hệt tin tức tố của cô, như làn gió xuân thổi nhẹ lên mặt, là sự dịu dàng đến tột cùng.“Cố Diên Khanh, tình cảm đến muộn của chị, tôi không cần nữa.”