[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi

Chương 28



Cố Diên Khanh cố gắng đè nén ngọn lửa vô danh bất chợt dâng lên trong thân thể.

Thạch Niệm Húc kịp thời dùng máy tính cắt tiếng của thiết bị nghe lén.

Hứa Nhất Thi cẩn thận nhận lấy thiết bị nghe lén.

Thạch Niệm Húc đầy thâm ý đẩy gọng kính kim loại của mình, “Tiểu Cố tổng, tiếp theo chúng ta làm gì? Thử thách ý chí của Dư tiểu thư một chút chăng?”

Hứa Nhất Thi: “Có gì mà phải thử chứ, tiểu Cố tổng căn bản không quan tâm tên Alpha kia, Dư Chu Chu chỉ là người mang gen ưu tú nhất thôi, tiểu Cố tổng ở bên cô ấy cũng chỉ vì người thừa kế tiếp theo của Cố gia, chỉ cần người thừa kế ra đời, tiểu Cố tổng có thể thoát khỏi sự kiểm soát của Cố tổng rồi, tiểu Cố tổng đâu phải dạng Omega bị tình yêu vướng bận…”

Cố Diên Khanh mặt không biểu cảm nhận lại thiết bị nghe lén, định bật lại để nghe tiếp.

Miệng Hứa Nhất Thi bị Thạch Niệm Húc dùng tay bóp chặt, cưỡng chế tắt máy.

Trong thiết bị nghe lén, giọng Dư Chu Chu chậm rãi vang lên.

Dư Chu Chu: “Tiết tiểu thư sẽ không tốt bụng vậy đâu, tôi tự biết mình là ai, điều kiện là gì?”

Hứa Nhất Thi cố sức vỗ vỗ tay Thạch Niệm Húc, giải cứu miệng mình.

Nhìn thiết bị nghe lén suýt thì bị bóp méo, cô đau lòng nhe răng nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Tiểu Cố tổng, thiết bị nghe lén sắp hỏng rồi! Thật sự không thể bóp kiểu này nữa đâu.”

Thạch Niệm Húc đúng lúc lại cắt tín hiệu của thiết bị nghe lén lần nữa.

Dù sao thiết bị này có thể truyền âm thanh hai chiều.

Nếu bị Tiết Tử Hân phát hiện thì toi đời.

Thạch Niệm Húc nhìn Cố Diên Khanh đang chuẩn bị ra ngoài hỏi: “Tiểu Cố tổng định đi tìm Dư tiểu thư sao? Nếu bị người của tổ đạo diễn hoặc Vân tiểu thư phát hiện, tiểu Cố tổng định thẳng thắn về mối quan hệ giữa mình và Dư tiểu thư à?”

Câu này dịch nôm na là——

Dư Chu Chu thực sự quan trọng với Cố Diên Khanh đến vậy sao?

Một người đào tạo gen có đáng để Cố Diên Khanh hao tâm tổn trí như thế không?

Bước chân Cố Diên Khanh khựng lại.

Một vấn đề xưa nay luôn bị lờ đi, nay bị cố ý nhắc tới.

Bên kia, Hứa Nhất Thi lười biếng cất tiếng: “Thạch Niệm Húc, cậu là tên Omega đầu gỗ chưa từng yêu đương, còn ngốc nữa, tiểu Cố tổng là bị đánh dấu tạm thời đó, cho dù là đánh dấu tạm thời, Omega vẫn sẽ chịu ảnh hưởng bởi tin tức tố, tiểu Cố tổng không có tình cảm với Dư Chu Chu, nhưng tin tức tố của Dư Chu Chu sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành vi của tiểu Cố tổng, đây là bản năng của Omega, sao nào? Chẳng lẽ cậu định hỏi tiểu Cố tổng hành động bất thường như vậy là vì yêu Dư Chu Chu rồi sao?”

Cố Diên Khanh: “......”

Tay Cố Diên Khanh đặt trên tay nắm cửa khựng lại.

Rơi vào trạng thái tiến cũng không được, lùi cũng chẳng xong.

Thạch Niệm Húc tặc lưỡi hai tiếng, đi đến bên cạnh Hứa Nhất Thi, nắm tay lại thành nắm đấm, gõ một cú lên đầu Hứa Dĩ Thi.

Tư thế kia trông y như cái meme dạy dỗ con Beagle hư.

Thạch Niệm Húc: “Rốt cuộc ai mới là đồ ngốc hả?”

Cố Diên Khanh đưa tay ra sau lưng.

Cô quả thực vừa rồi có hơi bốc đồng.

Tin tức tố của Alpha thật sự ảnh hưởng rất mạnh.

Còn về chuyện yêu?

Alpha và Omega vốn không tồn tại thứ gọi là tình yêu thuần túy.

Chỉ là ảo giác do tin tức tố che mờ lý trí mà thôi.

Còn với Dư Chu Chu, đúng là cô đã có chút vượt giới hạn.

Hứa Nhất Thi hai tay ôm lấy đỉnh đầu, “Tiểu Cố tổng, nếu Dư Chu Chu phản bội, định ngoại tình bắt cá hai tay thì sao bây giờ?”

“Duang”—một tiếng nặng nề vang lên.

Đầu Hứa Nhất Thi lại ăn thêm một cú trời giáng.

Khóe môi Cố Diên Khanh nhếch lên, nở một nụ cười lạnh, “Tổ chương trình chẳng phải đã yêu cầu mọi người ở yên trong phòng mình, không được tự tiện hành động sao? Có người vi phạm, đương nhiên chúng ta phải là người tuân thủ quy tắc giám sát kẻ khác.”

Hứa Nhất Thi không hiểu sao rùng mình một cái.

Tiểu Cố tổng nhất định là nổi giận rồi.

Mà còn là kiểu giận không dễ dỗ dành.

Chẳng lẽ chỉ vì một người đào tạo gen không có tình cảm mà phải tức giận sao?

......

Trong căn phòng tối om không bật đèn.

Dư Chu Chu ngồi bệt trên ghế sofa, cảm thấy đầu mình đột nhiên hơi choáng váng.

Mọi chuyện vừa rồi xảy ra quá nhanh, cô còn chưa kịp sắp xếp lại dòng suy nghĩ.

Là người đào tạo gen của Cố Diên Khanh, hỉ nộ ái ố của cô đều bắt nguồn từ Cố Diên Khanh.

Cô nhìn Tiết Tử Hân đang đứng trước mặt, ánh mắt cao cao tại thượng, ánh nhìn u ám khó đoán, lại cảm thấy đầu mình càng đau hơn.

“Tiết tiểu thư, chẳng lẽ cô vẫn chưa hiểu ý trong lời tôi sao?”

Tiết Tử Hân có tám người anh trai, là một Omega lớn lên trong vòng tay nâng niu chiều chuộng của cả nhà.

Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng thèm tranh giành với ai, bởi những thứ cô muốn, tự nhiên sẽ có người dâng đến tận tay.

Tiết gia khác hẳn ba đại gia tộc còn lại.

Tiết thị không cần tranh đoạt quyền lực để củng cố địa vị.

Từ sau khi có sự phân hóa gen, Tiết thị luôn đông con cháu, mà đa phần các hậu duệ đều rất có tiền đồ.

Tiết Tử Hân: “Đã có người để mắt tới cô rồi,Dư tiểu thư, đáng tiếc là hình như Cố Diên Khanh chẳng hề để cô trong lòng, đi theo cô ấy… Chỉ khiến cô chuốc khổ mà thôi.”

Dư Chu Chu chống trán, đau đớn rên một tiếng, “Vậy tôi có ý nghĩa gì với Tiết tiểu thư chứ? Tôi chỉ là một người đào tạo gen mà thôi.”

Câu hỏi này tựa hồ khiến Tiết Tử Hân nghẹn lời, cô xoa cằm, suy nghĩ một lúc lâu, nói, “Tôi cảm thấy có lẽ tôi đã phải lòng cô rồi.”

Dư Chu Chu: “?”

“Trên người cô không có mấy cái tật xấu của Alpha, không có chiếm hữu thái quá, không quá hiếu chiến, gen lại tốt, tôi là một Omega truyền thống, không chơi mấy kiểu OO yêu đương hay OB linh tinh, chỉ muốn tìm một Alpha thôi, cho nên tôi thấy cô rất thích hợp làm Alpha gả vào nhà tôi.”

Dư Chu Chu thở dài.

Một kẻ cô độc như cô thì có gì đáng để người ta để mắt tới.

Trong mắt những Omega giới thượng lưu, cô chẳng khác nào một món phụ kiện không có linh hồn.

Tiết Tử Hân chẳng qua là đang giành lấy một món đồ chơi mà nàng thấy ưng mắt mà thôi.

Dư Chu Chu khẽ lắc đầu.

Tiết Tử Hân: “Tôi biết cô chưa đánh dấu Kim Lan Miểu, chỉ cần cô đồng ý với tôi, tôi có thể giúp cô rửa sạch tội danh, đến giờ chắc cô cũng mơ hồ đoán ra rồi, dù là tổ chương trình hay mấy vị khách mời kia, người họ nhắm tới chỉ có một, chính là Cố Diên Khanh.”

Dư Chu Chu nghiến răng: “Các người định làm gì Diên Khanh?”

Tiết Tử Hân khẽ tặc lưỡi, có chút không vui: “Sao mà trung thành thế chứ? Vậy thì khó xử lý rồi, thế này đi, chúng ta cá cược một ván, nếu Cố Diên Khanh bảo vệ cô, không bỏ rơi cô, sau này tôi sẽ không để mắt tới cô nữa, ngược lại... Cô phải tự mình bước đến bên cạnh Tiết Tử Hân tôi, trở thành món đồ chơi của tôi.”

“Tiết tiểu thư, tôi vì sao phải cá cược với cô?” Trên người Dư Chu Chu bắt đầu nóng lên, cô nhíu mày, không vui nhìn chằm chằm Tiết Tử Hân.

Tiết Tử Hân hơi cúi xuống, “Bởi vì Tiết gia chúng tôi xưa nay luôn giữ thế trung lập, nhưng nếu tôi đã để mắt đến một món đồ chơi nào đó, các anh trai tôi tự nhiên sẽ dốc hết sức giúp tôi có được, cho nên, tôi đang do dự, có nên vì cô mà nhúng tay vào cuộc lật đổ Cố gia hay không.”

Cô đối với Dư Chu Chu, người đang kiên quyết không khuất phục, lại càng thấy hứng thú.

Tiết Tử Hân muốn vươn tay bóp cằm Dư Chu Chu, thưởng thức vẻ mặt bất phục này, một Alpha lại bị một Omega tùy tiện chơi đùa trong lòng bàn tay.

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị mở ra.

Tổ đạo diễn và MC Tiểu Lục đứng ở cửa.

Tiểu Lục: “Tiết tiểu thư, sao không ngoan ngoãn ở trong phòng mình? Dư Chu Chu đã đánh dấu Kim tiểu thư, bây giờ cô ấy là đối tượng nguy hiểm cần giám sát trọng điểm, Tiết tiểu thư là Omega, tốt nhất không nên tiếp cận, nếu không tổ chương trình không biết ăn nói thế nào với các anh cô đâu.”

Tiết Tử Hân khoanh tay, hừ nhẹ một tiếng, thong thả đi ra ngoài, trước khi đi còn không quên quay đầu nhìn người đang ngồi trên sofa, “Dư tiểu thư, đề nghị vừa rồi của tôi, nhất định phải suy nghĩ kỹ a.”

Sau khi ra khỏi phòng, Tiết Tử Hân liền trông thấy Cố Diên Khanh đang đứng phía sau cánh cửa, lặng lẽ nghe toàn bộ cuộc đối thoại, hai tay khoanh trước ngực.

Cố Diên Khanh hơi cúi đầu.

Ánh đèn mờ mờ nơi hành lang bị cánh cửa ngăn một nửa.

Gương mặt Cố Diên Khanh từ xương mày đến sống mũi như bị chia làm đôi, một nửa sáng rọi, một nửa chìm trong bóng tối, đôi mắt cụp xuống càng khiến người khác khó đoán được biểu cảm của cô.

Tiết Tử Hân hơi nghiêng đầu, nhướng mày một cái.

Dường như cảm nhận được ánh nhìn của Tiết Tử Hân, Cố Diên Khanh không ngẩng đầu, chỉ khẽ nhướng mắt.

Ánh mắt lạnh lùng, không hề mang theo chút cảm xúc nào.

Nhưng rõ ràng lại nấp bên ngoài cửa phòng người ta, chỉ sợ bỏ sót bất cứ lời nào.

“Thật chẳng thành thật gì cả.”

Tiết Tử Hân bâng quơ buông một câu, khẽ cười, xoay người rời đi.

Cố Diên Khanh dùng đầu lưỡi đẩy nhẹ răng trong cùng.

Đè nén cơn bực bội vô cớ lại lần nữa trỗi dậy trong lòng.

Rốt cuộc là cô đang phiền cái gì.

Tất cả đều tại thứ tin tức tố chết tiệt này quấy phá.

Hương vị như gió xuân nhè nhẹ của tin tức tố lờ mờ truyền vào khoang mũi.

Alpha và Omega từng kết hợp với nhau sẽ mẫn cảm với tin tức tố của đối phương hơn người bình thường hàng chục lần.

Cố Diên Khanh hơi nhíu mày.

Kỳ mẫn cảm của Dư Chu Chu sắp tới rồi?

MC mở đèn trong phòng Dư Chu Chu.

Ánh sáng chói lóa khiến Dư Chu Chu không muốn mở mắt.

Tiểu Lục ném vật gì đó bên cạnh Dư Chu Chu.

Là rọ mõm dành cho Alpha.

“Xin lỗi, Dư tiểu thư, đây là để đảm bảo an toàn cho những khách mời khác trong chương trình, mong cô đeo rọ mõm Alpha vào.”

Với Alpha mà nói, rọ mõm Alpha mang tính sỉ nhục rất rõ ràng.

Dư Chu Chu đứng dậy.

Cố gắng đè nén cảm giác khó chịu đang dâng trào trong lòng.

Lần nữa mở mắt, trong đôi đồng tử mang theo áp lực không thể xem nhẹ.

Đó là khí thế cường đại vốn thuộc về Alpha.

“Nếu tôi tự mình đeo rọ mõm Alpha, chẳng phải là thừa nhận tôi chính là hung thủ đã đánh dấu Kim Lan Miểu sao?”

Giới giải trí giỏi nhất là gì, chính là giỏi dẫm đạp kẻ yếu, tâng bốc kẻ mạnh.

“Một Alpha sinh ra từ bùn nhơ như cô mà cũng xứng ra điều kiện với chúng tôi sao? Dư tiểu thư, tuy chúng tôi không rõ thân thế của cô, nhưng khả năng lớn nhất, cô chẳng qua chỉ là món đồ chơi của một Omega tiểu thư nào đó mà thôi, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, mà vị kim chủ kia đến giờ còn chưa ra mặt bàn bạc với tổ chương trình, chứng tỏ cô ấy sẽ không bảo vệ cô, địa vị của cô trong lòng người ta cũng chỉ đến thế thôi, đừng có giả vờ làm cao nữa, cô đã làm tổn thương một Omega người mà cô không thể chọc vào, nếu cô làm theo lời chúng tôi, kết cục của cô cũng không đến nỗi quá thảm.”

Dư Chu Chu siết chặt nắm tay.

Từ nãy đến giờ, cô đã ngửi được một mùi hương quen thuộc, giống như suối lạnh trong hồ sâu.

Rất nhạt, rất mơ hồ.

Nhưng lại như một ảo giác khiến cô gần như muốn tin đó là thật.

Alpha trong kỳ mẫn cảm sẽ rất yếu ớt, cần Omega an ủi.

Dư Chu Chu khẽ động đậy ngón tay, đeo lên chiếc rọ mõm Alpha đầy tính sỉ nhục.

“Dư tiểu thư, chúng tôi sẽ xét xử tội trạng của cô trước mặt tất cả mọi người, như thế vẫn còn tốt hơn là đưa cô lên tòa án Omega, nơi những Omega cực đoan sẽ không tha mạng cho cô đâu.”

Khi thấy máy quay đang ghi hình,

Dư Chu Chu gắng sức kiềm chế cơn xung động muốn ném bay cái rọ mõm đi.

Tổ chương trình đâu có nói rằng “tất cả mọi người” lại bao gồm cả những cư dân mạng đang xem livestream.

Bạch Tư Cầm vì đang chống nạng, không thể đứng lâu tại hội trường nên đã nghỉ ngơi trong phòng nghỉ mà chương trình chuẩn bị, cũng không xem được bài nhảy của Cung Tâm Ngọc.

Cô chỉ biết có chuyện lớn xảy ra, nhưng vẫn chưa nắm được cụ thể là gì, cho đến khi thấy Dư Chu Chu xuất hiện với chiếc rọ mõm Alpha trên mặt.

“Chương trình của mấy người là sao thế hả? Rọ mõm Alpha sớm đã bị cấm dùng rồi, Dư Chu Chu là khách mời, các người dựa vào cái gì mà đối xử với cô ấy như thế?”

Dư Chu Chu có gương mặt thiên về nét dịu dàng, mái tóc lòa xòa trước trán luôn khéo léo che đi ánh mắt hơi lạnh lẽo của cô, đường viền hàm tròn trịa cũng xóa bớt phần nào sự sắc bén vốn thuộc về Alpha.

Nhưng lúc này đây, cô lại đeo chiếc rọ mõm Alpha cứng nhắc màu đen, cả người toát ra khí tức Alpha nguy hiểm khó kìm nén.

Khóa màu đen được cài sau cổ, phần lớn tóc bị buộc ra phía sau.

Đôi mắt sắc sảo cùng đường nét hoàn mỹ lộ rõ hoàn toàn.

Phần lớn mọi người đều là nhan cẩu.

Người ta luôn dễ dãi với những gương mặt đẹp, khoan dung với kẻ có ngoại hình bắt mắt.

Phòng phát sóng không dùng hình thức trực tiếp mà chỉ quay hình lưu lại.

Tổ chương trình chỉ là làm tốt mọi bước phòng bị để khi có chuyện xảy ra có thể phản ứng nhanh nhất.

Kim Lan Miểu đã tỉnh táo lại đôi phần đang ngồi trên ghế sofa, lúc cô trông thấy Dư Chu Chu với dáng người cao gầy, khí áp thấp nặng nề bước vào...

Đôi mắt cô lập tức sáng rực lên.

Rọ mõm, đồ đen, cưỡng chế play...

Hảo soái.

Đây chính là Alpha trong mơ của cô.

Rất nhiều người đang mong chờ cảnh tượng sắp diễn ra tiếp theo.

Nhưng mà…

Kim Lan Miểu vùng khỏi sự đỡ đần của nhân viên chương trình.

Lảo đảo đứng dậy, vì quá kích động, chân trái vấp chân phải, trượt một cái quỳ trượt tới trước mặt Dư Chu Chu, ôm chặt lấy chân nàng.

“Em gái lại ngầu đến thế sao? Nếu là như vậy, vậy chắc chắn là em gái đã đánh dấu tôi rồi! Tôi nguyện ý làm Omega của em gái, cho dù… Không có danh phận gì.”

Cọ cọ, dán dán.

Ở phòng khác, Hứa Nhất Thi đang theo dõi chỉ số cơ thể Cố Diên Khanh được truyền về từ thiết bị.

“Lạ ghê, sao tim tiểu Cố tổng đập nhanh như vậy?”

Thạch Niệm Húc: “Chắc là đang tức giận đó.”

Hứa Nhất Thi: “Hả? Sao lại tức giận?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...