[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
Chương 20
Sau khi chọn đồ bơi ở trung tâm thương mại xong.Trở lại biệt thự là phần trình diễn và chấm điểm cho nhau, phân đoạn này kết thúc trong cảnh Kim Lan Miểu ngang ngược mắng Nhan Mật chọn đồ bơi xấu kinh khủng, Tiết Tử Hân lạnh nhạt với Phùng Phượng Thanh, Dư Chu Chu thì lòng như để đâu đâu.MC Tiểu Lục cố gắng cứu vãn không khí mấy lần vẫn không cứu nổi.Phần chấm điểm bị hủy bỏ tạm thời.Tiểu Lục: “Vậy mời các vị khách quý hãy cùng mong đợi chuyến đi biển ngày mai, cảnh quay ở bãi biển là siêu đẹp đó, đồ bơi mà các bạn đã chọn cho nhau tạm thời giữ trong tay mình, đến địa điểm chỉ định bên bờ biển ngày mai thì đổi, để tránh xảy ra nhầm lẫn.”“Sau khi chuyến đi kết thúc mọi người quay lại biệt thự, chúng tôi sẽ dựa vào lượt bình chọn của cư dân mạng, công bố điểm cp của từng cặp đôi, đồng thời sắp xếp lại phòng nghỉ, vậy nên tối nay mọi người nghỉ ngơi thật tốt.”Dư Chu Chu trở về phòng, nằm úp trên giường, ngẩn người nhìn điện thoại.Cô có liên lạc của Cố Diên Khanh, là lúc cô vào kỳ mẫn cảm, mặt dày đòi kết bạn cho bằng được.Không biết bây giờ Cố Diên Khanh đã xóa cô chưa.Tầng 3, Vân Diệu Hi cười tủm tỉm dán sát vào Cố Diên Khanh: “A Khanh, chị nói xem Alpha hôm nay làm sao mà vào được trung tâm thương mại vậy? Có phải có người cố ý…”Câu của Vân Diệu Hi còn chưa nói xong, điện thoại trong túi Cố Diên Khanh rung lên, từng tiếng một liên tiếp.Cố Diên Khanh tiện tay liếc nhìn một cái.Vân Diệu Hi: “Sao vậy A Khanh?”Cố Diên Khanh lập tức úp điện thoại xuống: “Không có gì, là công việc thôi, tôi đi nghỉ trước đây, cô cũng ngủ sớm đi.”Vân Diệu Hi nhìn bóng lưng Cố Diên Khanh quay về phòng, gương mặt nhỏ nhắn như tiểu bạch hoa thanh thuần lại hiện ra một biểu cảm hoàn toàn không ăn nhập với vẻ ngoài.Tâm tư tiểu nhân lộ rõ, mang theo một vẻ ác độc khó lường.Cố Diên Khanh bực bội ném điện thoại lên giường.Tin nhắn vẫn không dừng lại, từng cái từng cái gửi tới như thể oanh tạc.Dư Chu Chu: [Biểu cảm đầu chó đáng thương.]Dư Chu Chu: [Biểu cảm muốn khóc, khó chịu.]Dư Chu Chu: [Biểu cảm khóc hu hu.]Dư Chu Chu: [Biểu cảm oe oe oe.]Cố Diên Khanh: [?]Cố Diên Khanh: [Rốt cuộc cô muốn làm gì?]Dư Chu Chu: [Diên Khanh! Hôm nay chị hung dữ với tôi, mèo con không vui không vui không vui biểu cảm.]Cố Diên Khanh: [Ấu trĩ.]Dư Chu Chu: [Tôi mặc kệ, lát nữa tôi sẽ lén đi tìm chị từ lối thoát hiểm, Diên Khanh phải mở cửa cho tôi~]Cố Diên Khanh: [......]Cố Diên Khanh: [Cô điên rồi à?]Cho đến nửa đêm.Cũng không thấy bóng dáng Dư Chu Chu đâu.Cố Diên Khanh đột nhiên phản ứng kịp, Dư Chu Chu là đang lừa cô.Cái đồ chết tiệt này vốn dĩ chẳng định đến thật.Khoan đã...Vậy thì tại sao lại phải đợi cái đồ chết tiệt đó đến tận nửa đêm?Giả vờ đáng thương, chỉ để lừa người.Alpha vốn chẳng có trái tim, tất cả chỉ là trò chơi mèo vờn chuột mà thôi.Cố Diên Khanh cảm thấy răng mình có chút ngứa.Muốn cắn thật mạnh sau cổ cái đồ hư hỏng kia một phát.......Sáng sớm hôm sau.Tổ chương trình dẫn các khách mời đến bờ biển.Cố Diên Khanh đeo kính râm.Che đi chút quầng thâm nơi khóe mắt.Dư Chu Chu liếc nhìn Cố Diên Khanh bằng khóe mắt.Cô không thất hẹn, sau khi đi vào lối thoát hiểm, lúc lên đến tầng hai.Cô nghe thấy tiếng Phùng Phượng Thanh đang trò chuyện với ai đó.Cô dám khẳng định, người đang nói chuyện với Phùng Phượng Thanh tuyệt đối không phải Kim Lan Miểu.Vì trong lời nói của Phùng Phượng Thanh tiết lộ, mục tiêu của cô ta không phải Tiết Tử Hân, mà là Cố Diên Khanh.Sau khi trở về phòng, Dư Chu Chu hồi tưởng lại cuộc trò chuyện giữa Phùng Phượng Thanh và Kim Lan Miểu mà cô nghe được hôm đó.Cô suy đoán Kim Lan Miểu đứng trước cửa lối thoát hiểm trên sân thượng, còn Phùng Phượng Thanh thì đứng trước cửa chống trộm phòng Cố Diên Khanh.Vì vậy những lời Phùng Phượng Thanh nói, là cố ý để họ nghe thấy.Bởi vì Alpha có độ nhạy cao hơn với mùi tin tức tố, Phùng Phượng Thanh đã ngửi được tin tức tố của cô ngay từ khi vào cửa.Sau khi đến địa điểm, MC Tiểu Lục công bố luật chơi: “Do tối qua các khách mời phối hợp không tốt trong phần tương tác, nên hôm nay tổ chương trình bổ sung thêm nội dung hình phạt, phòng thay đồ để đổi đồ bơi sẽ do tổ đạo diễn sắp xếp, không nằm cùng một địa điểm, sẽ bốc thăm ngẫu nhiên.Mỗi khách mời tự mình rút thăm, thứ tự rút thăm sẽ căn cứ vào độ phối hợp của khách mời ngày hôm qua, mong mọi người lấy đó làm gương và tích cực phối hợp với sự sắp xếp của tổ đạo diễn trong chương trình.”Dư Chu Chu muốn tìm cơ hội nhắc nhở Cố Diên Khanh, lại phát hiện Cố Diên Khanh đang né tránh mình.Chương trình vẫn đang ghi hình, cô không thể gây ra động tĩnh quá lớn.“Người đầu tiên rút thăm, là Cố ảnh hậu.” MC giơ chiếc hộp nhỏ trong tay, “Mời Cố ảnh hậu nhanh chóng chọn một lá thăm.”Không biết từ đâu đổ vào đám anti vô não trên khung bình luận trực tiếp, bắt đầu spam:[Ảnh hậu còn chưa được chính thức bình chọn, đã để người ta gọi như vậy rồi, có phải hơi kiêu ngạo quá không?][Không khiêm tốn chút nào, cũng không tự so với các tiền bối đi, diễn xuất thực sự đạt đến trình độ ảnh hậu chưa?][Fan của một số người thì đừng có mà bênh mù quáng nữa.]Cố Diên Khanh nhíu mày bước lên, “Đây là chương trình hẹn hò, tôi không hy vọng thân phận của mình ảnh hưởng đến việc chung sống với các khách mời khác, hơn nữa buổi bình chọn ảnh hậu còn chưa bắt đầu, MC lại chắc chắn gọi tôi là ‘Cố ảnh hậu’, chẳng lẽ biết nội tình cuộc bầu chọn ảnh hậu sao?”Cố Diên Khanh rút ra một mảnh giấy, mở ra xem.Trên giấy không có chữ, chỉ có một ký hiệu trừu tượng.MC lập tức xua tay với vẻ lúng túng: “Tôi chỉ là nhân viên làm thuê, sao có thể biết được nội tình bầu chọn ảnh hậu, Cố tiểu thư xin hãy giao lại mảnh giấy cho nhân viên, sẽ có người dẫn cô đến phòng thay đồ được chỉ định.”Trước khi rời đi, Cố Diên Khanh liếc mắt nhìn MC một cái.“Để đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hai vị Alpha của chúng ta sẽ rút thăm cuối cùng, hai người không có ý kiến gì chứ?” MC quay sang nói với Dư Chu Chu và Phùng Phượng Thanh.Dư Chu Chu mím môi: “......”Phùng Phượng Thanh trên mặt mang theo vẻ quyết thắng, “Tôi dĩ nhiên không có ý kiến.”Sáu người còn lại lần lượt rút thăm xong, được nhân viên dẫn đi đến phòng thay đồ, Phùng Phượng Thanh cũng rút thăm trước Dư Chu Chu.Thời gian kể từ lúc Cố Diên Khanh rời đi đã qua hơn 10 phút.Cuối cùng đến lượt Dư Chu Chu rút thăm.Lúc này cô mới phát hiện hướng mà nhân viên dẫn cô đi hoàn toàn ngược lại với hướng Cố Diên Khanh đã rời đi.Đây là một vùng biển tư nhân.Bên ngoài có người canh gác đặc biệt, người bình thường không thể vào được.Tổ chương trình nói là bờ biển, nhưng thực chất giống như một vùng hồ bị vây kín, hai bên là núi, chính giữa là vùng trũng, nhìn không thấy điểm cuối.Dư Chu Chu: “Nếu đi tiếp về hướng này, sẽ ra khỏi hồ.” Cô dừng lại, vì nhân viên đã dẫn cô đi vào trong rừng rậm.Nhân viên quay đầu lại, nhìn Dư Chu Chu với vẻ khó chịu.Dư Chu Chu không đủ hot, đến cả quay phim cũng lười mở máy quay, “Chính cô bốc được chỗ đó, trách ai được, đừng lắm lời.”Dư Chu Chu cúi đầu, không nói gì, im lặng đi theo mấy bước, đột nhiên cô chỉ vào một vách núi dựng đứng bên cạnh, nói: “Có phải là cái phòng kia không?”Nhân viên dừng bước.Dư Chu Chu: “Tôi sẽ leo từ chân núi lên, như vậy sẽ nhanh hơn.”Quay phim giật mình: “Cô điên rồi sao? Tôi còn phải vác máy quay, làm sao leo cùng cô được?”Dư Chu Chu: “Tôi là khách mời, tất nhiên là tôi quyết định.”Thể lực Alpha cao hơn Beta không chỉ gấp mười lần.Rất nhanh, bóng dáng Dư Chu Chu đã biến mất khỏi tầm mắt nhân viên.“Mẹ nó, thế này chẳng phải là làm loạn sao? Mau gọi cho tổ đạo diễn đi!”“Không có tín hiệu... Sao lại thế này? Lúc đến vẫn còn mà, thôi kệ, mau đuổi theo đi, xảy ra chuyện gì thì mình còn phải chịu trách nhiệm.”Ở một nơi khác.Bạch Tư Cầm bất ngờ bị ai đó bịt miệng, kéo sang một bên.Dư Chu Chu đưa ngón trỏ đặt lên môi ra hiệu "suỵt", “Tư Cầm, nếu cậu vẫn xem tôi là bạn, vậy thì tôi nhờ cậu một chuyện, nhất định phải làm được.”Đôi mắt Dư Chu Chu nghiêm túc đến mức khiến người ta sợ hãi, “Giữ chân Phùng Phượng Thanh, cho dù cô ta dùng lý do gì để thoát khỏi cậu, cũng đừng để cô ta rời khỏi tầm mắt, cho đến khi tổ chương trình tìm thấy hai người.”Bạch Tư Cầm kinh ngạc, “Tay cậu đầy máu, bị đá cứa sao?”Dư Chu Chu không nói thêm gì, quay người định rời đi, lại bị Bạch Tư Cầm kéo lại, “Cậu thật sự muốn giúp nàng sao? Cậu thật sự hiểu rõ Cố gia không?”Dư Chu Chu nhíu mày, “Cậu biết cái gì?”Bạch Tư Cầm: “Tôi không biết gì cả, nhưng nhìn cậu gấp thế, chắc chắn là Cố Diên Khanh xảy ra chuyện rồi.”Dư Chu Chu mím môi trả lời: “Tôi không hiểu rõ Cố gia, nhưng Cố Diên Khanh vô tội, tranh giành trong gia tộc, không nên để một Omega yếu thế phải trả giá.”Huống hồ. Cô yêu nàng.Một lần nữa nhìn bóng lưng Dư Chu Chu rời đi, Bạch Tư Cầm vừa xoa trán, vừa cười bất đắc dĩ.Sao cô lại không xem nàng là bạn chứ.Cô lựa chọn dựa vào Tiết gia, chính là để có được nàng.......Cố Diên Khanh nhìn căn phòng sừng sững trên vách đá cheo leo, khẽ cười lạnh một tiếng.Cái bẫy này gần như sắp bày thẳng ra trước mặt cô rồi.Thế nhưng, nhân viên phía sau cô đột nhiên rút khăn tay từ trong ngực áo, bịt lên mũi miệng cô.Cố Diên Khanh có thể chất cực tốt, chẳng kém Alpha là bao.Cô dễ dàng khống chế hai nhân viên định hại mình, ném cả hai xuống hồ.Nhưng…Trong khăn tay có tẩm mê hương, bên trong mê hương còn có thành phần xúc tình.May mà cô mang theo thuốc ức chế.Hiện tại không phải kỳ mẫn cảm của cô, cho dù bị dẫn phát tình, cũng vẫn có thể đè nén tốt.Một mũi thuốc ức chế được tiêm vào sau cổ.Nhưng cơ thể đang nóng bừng lại không được hạ nhiệt, ngược lại càng bốc cháy dữ dội hơn.Ánh mắt Cố Diên Khanh lạnh lẽo lướt qua tia tàn nhẫn.Thuốc ức chế của cô đã bị người khác đánh tráo.Tưởng đâu căn phòng này có điều gì mờ ám, không ngờ kẻ muốn hại cô đã sớm chuẩn bị đường lui.Omega một khi bước vào kỳ phát tình, tin tức tố sẽ thay Omega truyền đi tín hiệu muốn được đánh dấu, mà mức độ phân hóa gen càng cao, phạm vi lan truyền của tin tức tố càng xa.Cố Diên Khanh chỉ có thể trốn vào trong phòng thay đồ, trong đầu suy nghĩ rối loạn, rốt cuộc là ai đã bày ra tất cả chuyện này?Người có thể vào phòng cô, lén đánh tráo thuốc ức chế, chỉ có một người mà thôi.Bầu trời đang nắng đẹp bỗng chốc chuyển mây đen.Gió lớn thổi từ phía xa hồ nước đến, quét tung mặt hồ, vỗ mạnh vào bờ và vách đá.Nhiệt độ trong phòng không ngừng tăng lên, mùi tin tức tố phát tình của Omega lan tràn khắp mọi ngóc ngách.Do thân nhiệt không ngừng tăng cao, cơ thể mất nước, cổ họng cô khô khốc, giọng cũng trở nên khàn đặc, đôi mắt lạnh lùng thường ngày giờ đã nhuốm màu đỏ mê loạn.Cô thô bạo kéo bung cổ áo, cố gắng hạ nhiệt độ cơ thể, nhưng hoàn toàn vô ích.Cô ngã ngồi ở góc phòng, như một con cá bị mất nước, đôi môi đỏ mọng hơi hé, há to miệng thở hổn hển từng hơi nóng.Đột nhiên.Tay nắm cửa phòng thay đồ xoay động.Có người đang định bước vào.