[BH][QT dễ đọc] Nữ Phụ Có Bệnh
Chương 57.
“Vì sao các anh có ba người?” Vương Lộ Lộ giật mình kêu, hô lên nghi vấn đáy lòng mọi người.Đại Nguyên còn chưa phản ứng kịp, vẻ mặt mê mang trả lời, “Ba người thì sao?”Một đám người vừa mới lại chỗ đối phương nên bọn họ sợ hãi không nhìn kỹ, hiện tại số lượng đối phương cư nhiên là chín người, trong mắt cũng mang theo hoảng sợ.Hứa Kiệt nhìn hết thảy trước mắt cảm thấy có chút bực bội, thật sự rất muốn hút thuốc, đáng tiếc ba lô không có.Hứa Kiệt nhìn ba người kia càng nhìn càng không vừa mắt, mở miệng nói, “Ba người các anh ngày hôm qua vẫn luôn ở cạnh nhau sao?”Ba người kia lắc đầu.Đại Nguyên, cũng chính là nam tử đã xuất hiện khi Thư Thanh Thiển tập kích An Nguyệt vào ban đầu, hắn lúc này cũng nhận ra Thư Thanh Thiển cùng An Nguyệt, chỉ vào hai người nói, “Tôi vừa bị truyền tống tới không lâu liền gặp được hai cô gái ấy, sau đó tôi lại rời đi, nguyên bản định tìm chỗ núp, kết quả buổi chiều hôm qua lại gặp Trương Thật.”Hướng Hân nhìn An Nguyệt, lại nhìn Thư Thanh Thiển, “Nguyên lai hai cô đã sớm gặp qua.”“Đúng vậy.” Đại Nguyên gật đầu, lại chỉ vào Thư Thanh Thiển, “Lúc ấy cô này còn muốn cướp đồ ăn của cô kia, tôi nhìn thấy rồi nghĩ biện pháp này không tồi, cho nên cũng định đi đánh cướp.”Trương Thật là nam tử lùn tịt bên cạnh Đại Nguyên, hắn gật đầu tỏ vẻ xác thật như thế, “Tôi lúc ấy gặp được Đại Nguyên, hắn nguyên bản còn muốn cướp đồ ăn của tôi, bất quá bị tôi đánh một trận mới thành thật, sau đó mãi cho đến chạng vạng chúng ta mới gặp được Trần Hoành Tuấn.”Trần Hoành Tuấn là người đẹp nhất trong ba người kia, một đầu tóc ngắn, tà phi mày kiếm nhập tấn, sắc mặt như đao tước, dáng người thon dài cao lớn lại không thô cuồng, lúc này trên mặt mang theo chút nghiêm túc, “Hôm qua vừa mới bắt đầu tôi không gặp được người khác, sau đó lại gặp được hai người họ rồi vẫn luôn cùng bọn họ ở cạnh nhau.”Hứa Kiệt nghe bọn họ nói như vậy, trong lúc nhất thời có chút lưỡng lự, nói không hảo rốt cuộc ai là sát thủ.Phùng Phi nói, “Dù sao tôi cảm thấy sát thủ khẳng định không phải trong chúng ta, khẳng định là một trong ba người họ.”Đại Nguyên vội vàng xua tay, “Không phải tôi, chúng tôi không phải sát thủ.”Phùng Phi hỏi, “Vậy đêm qua ba người các anh vẫn luôn ở cạnh nhau không?”Đại Nguyên lại đáp: “Có, chúng ta đêm qua đều ở chỗ này nghỉ ngơi, hơn nữa trong lúc thay phiên gác đêm, đến giữa trưa đều chưa từng rời đi.”Ánh mắt của Vương Lộ Lộ vẫn luôn dừng trên người Trần Hoành Tuấn, cảm thấy tiểu ca này thật soái, bất quá đối phương hình như hơi ít nói, vẫn luôn ở bên cạnh trầm mặc. Sau đó nàng ta có chút phát sầu, thở dài, “Vậy phải làm sao bây giờ? ba người họ đêm qua đều chưa từng rời đi mà. Thế sát thủ rốt cuộc là ai?”Lúc này Phùng Phi nói, “Tuy các anh có người gác đêm nhưng hai người khác đều ngủ rồi, ai biết người kia là thật sự gác đêm hay là rời đi nơi khác giết người chứ?”Trần Hoành Tuấn lại mở miệng nói, “Không, chúng tôi đêm qua cũng từng suy xét khả năng này, cho nên trong ba người chúng tôi chỉ có một người ngủ, hai người khác đồng thời gác đêm, chúng tôi có thể làm chứng cho nhau.”Phùng Phi vẫn không muốn tin sát thủ ở phe mình, nhưng Vương Lộ Lộ thực tín nhiệm lời nói của Trần Hoành Tuấn, “Xem đi, tôi nói đêm qua khẳng định một trong hai người Thư Thanh Thiển cùng Tưởng Băng làm.”Thư Thanh Thiển thấy ánh mắt của mọi người đều dừng trên người mình, trên mặt đều lộ ra hoài nghi, lúc này mới chậm rãi mở miệng, “Sao các anh có thể chứng minh bản thân nói thật? Nếu sát thủ trong số các anh, hắn cho các anh hỗ trợ nói dối, sau đó bảo đảm không giết các anh, tôi nghĩ đây cũng là có khả năng đi.”Trần Hoành Tuấn cứng họng, hắn không nghĩ tới Thư Thanh sẽ nói như vậy, trong lúc nhất thời không biết phản bác thế nào.Phùng Phi bừng tỉnh đại ngộ, cảm thấy Thư Thanh Thiển nói rất có lý, đột nhiên vỗ đùi, “Đúng vậy, vạn nhất các anh cùng sát thủ thông đồng tới hố chúng tôi. Dù sao lần này sát thủ chỉ cần giết xong tám người liền tính thành công, các anh hoàn toàn có thể làm nội gian, nói không chừng sát thủ làm chúng ta hoang mang, sau đó làm chúng ta thiếu cảnh giác.”Trang Vinh cũng đồng ý, “Chúng tôi một đám chín người, nhân số đông đảo, sát thủ không có khả năng cùng mọi người đều thông đồng. Nhưng đối phương tổng cộng mới ba người, nếu sát thủ muốn giấu trong đó thông đồng liền quá đơn giản.”Hứa Kiệt nói: “Tôi cảm thấy hiện tại hiềm nghi lớn nhất vẫn là Thư Thanh Thiển cùng Tưởng Băng với ba người gặp được hôm nay.”Lúc này An Nguyệt lại cười, nói, “Tôi cảm thấy không nhất định, vạn nhất anh là sát thủ, nếu đêm qua anh âm thầm đi giết chết Trương Bác Văn, sau đó lại làm bộ phản hồi cũng có thời gian. Đương nhiên tôi chỉ nói đó là khả năng, không nhất định anh là sát thủ”Tưởng Băng rất ít lên tiếng rốt cuộc nói chuyện, “Hoặc có khả năng là khi đó trong chúng ta có người thông đồng với Hứa Kiệt, giết Trương Bác Văn trở về tiếp tục giả bộ ngủ.”Trong lúc nhất thời lâm vào cục diện bế tắc, trừ bỏ bản thân, ai đều không thể tin.Không ít người tuy trên mặt không nói nhưng trong lòng vẫn có ngờ vực, đề phòng lẫn nhau.Mỗi người bọn họ trước hôm qua đều là người xa lạ, lẫn nhau chi gian cũng không hiểu biết, nói thật sát thủ nếu muốn trà trộn vào thì quá đơn giản.“Vậy mọi người cảm thấy ai là sát thủ?”Hứa Kiệt hỏi lời này, không có người trả lời.Cứ như vậy giằng co một buổi trưa, mắt thấy sắc trời càng ngày càng vãn, lại lần nữa đốt lửa trại, Hứa Kiệt nói, “Nếu sát thủ trong số chúng ta, cái này hảo, chúng ta nơi nào cũng không cần đi, chi bằng ở chỗ này dàn xếp, kế tiếp mấy ngày mọi người giám thị lẫn nhau. Chỉ cần phát hiện có người dị thường thì trói đối phương lại, mọi người thấy thế nào?”Phùng Phi gật đầu, tỏ vẻ tán đồng, “Tôi cảm thấy chỉ có thể như vậy.”Trên thực tế mọi người cảm thấy phương pháp này thực hảo, sát thủ bị giám thị liền càng thêm khó có thể hành động. Sát thủ không hảo động thủ, chính mình mới có thể càng dễ dàng tồn tại.Thư Thanh Thiển nghe được lời này cũng không có sốt ruột, ngược lại cười cười.Hứa Kiệt thấy mọi người đều đồng ý, vừa lòng gật đầu, chuyển đề tài, “Bất quá vì phòng ngừa sát thủ chạy trốn, tôi cảm thấy mọi người hẳn nên giao nộp đồ ăn của mình cho tôi, rồi từ tôi tới thống nhất phát cho mọi người. Mọi người thấy thế nào?”Hứa Kiệt nói xong lời này, tức khắc khiến cho một mảnh xôn xao.Đồ ăn đều giao cho Hứa Kiệt, đương nhiên có người cao hứng có người không đồng ý.Tỷ như Vương Lộ Lộ rất tán đồng, bởi vì đồ ăn của nàng ta không thừa nhiều lắm, nếu có thể cùng mọi người phân chia thì thật sự quá tốt.An Nguyệt căn bản không để ý mọi người thảo luận, lần này nàng từ ba lô lấy thịt bò đóng hộp ra, dùng nước rửa sạch chủy thủ, sau đó cắt thịt bò thành miếng, đặt lên chủy thủ rồi đặt lên lửa nướng.Thực mau mùi thịt bò lan ra không khí, làm người ta ngo ngoe rục rịch, đánh gãy mọi người thảo luận.An Nguyệt đun nóng thịt rồi từ ba lô lấy ra một đôi đũa, mọi người nhìn đến mở rộng tầm mắt.Đừng hỏi chiếc đũa tới từ đâu, này trong rừng cây nơi nơi đều là đầu gỗ, trước đó nàng nhàm chán tước hai đôi, chẳng những bóng loáng còn tùy tay điêu khắc hoa văn lên chiếc đũa.An Nguyệt thấy nhiệt không sai biệt lắm, kẹp lên một miếng đưa tới bên miệng Thư Thanh Thiển, “Tôi cảm thấy như vậy tương đối ăn ngon một chút, cô nếm thử hương vị thế nào?”Thư Thanh Thiển cảm giác biểu tình của mình có điểm băng.Mọi người, ……Ê, chúng ta đang nghiêm túc thảo luận vấn đề, hai cô rốt cuộc đang làm gì vậy hả?An Nguyệt căn bản không thèm để ý ánh mắt của mọi người, trên mặt mang theo ý cười như cũ, hai mắt cong cong, giống huyền nguyệt sáng tỏ trên bầu trời đêm, nổi lên nhu quang, phấn môi nhẹ nhàng nhấp, mãn hàm chờ mong nhìn Thư Thanh Thiển, chiếc đũa vẫn luôn giơ bên miệng Thư Thanh Thiển.Thư Thanh Thiển nguyên bản trong lòng gợn sóng bất kinh rốt cuộc có hơi gợn sóng.