[BH|Edit] Diên Hy Công Lược ĐN | Tuyển tập Lạc Hậu - Nhiều tác giả

[Bánh gạo nếp của Cao Quý Phi][9] Hạ



Chương 9 (Hạ)


"Ăn, "

"Hoàng hậu nương nương số đỏ nha. Chắc sắp ù rồi phải không." Tô Tĩnh Hảo khẽ mỉm cười sờ bài.

"Sao thế được, quân mà Hoàng hậu nương nương thiếu, ở chỗ ta đây này."

Thuận tần hắng giọng một cái, móng cáo nhỏ liền định đặt lên tay Phú Sát Dung Âm.

"Nương nương, hay là ta đưa quân này cho người, tối nay người đến chỗ ta trò chuyện một hồi đi, "

"Trò chuyện cái đầu ngươi!" Ngụy Anh Lạc cũng không biết từ đâu lôi ra một cái dao phay, ném rầm lên bàn.

"Ngươi nói thêm câu nữa, ta cho ngươi không qua nổi tối nay, lại chết thêm một lần!"

"Quỷ hẹp hòi, " Thuận tần lẩm bẩm ném ra quân kế tiếp.

Lục Vãn Vãn an tĩnh liếc nhìn bài mình, tính toán một chút bài trong tay các nhà, phá cặp, đánh ra một quân Sách.

Ta không thắng được, các ngươi cũng đừng mong thắng.

Đã có ba nhà hạ bài, ba người này không có người thắng cũng không có ai thua.

Tình hình lại như vậy nữa rồi, lượt này cũng đã sắp hết, thế cục vẫn giằng co không ngã ngũ.

Cao Ninh Hinh ngồi ở ghế nhỏ phía sau ăn bánh gạo nếp đến sắp ngủ, Ngụy Anh Lạc cũng ngáp một cái, đây không phải đánh mạt chược, mà là đánh thái cực quyền.

Nạp Lan Thuần Tuyết cũng bắt đầu lơ mơ, đầu từ từ gục xuống, đụng cái bịch vào lưng Lục Vãn Vãn, trong lòng thầm nghĩ sớm biết bốn người này có lối đánh như vậy, kiểu gì cũng không để cho bốn tuyển thủ hạt giống của hậu cung như các nàng lên bàn a.

Cao Ninh Hinh là người đầu tiên ngồi không yên, ủy khuất rưng rưng vỗ vỗ Tô Tĩnh Hảo, "Tĩnh Hảo, trời sắp tối, ta ăn gần hết bánh rồi."

Phú Sát Dung Âm quan sát Tô Tĩnh Hảo phía đối diện đang có chút đứng ngồi không yên, trong lòng cũng đoán được bảy tám phần, thầm nghĩ nếu vận khí tốt, quân bài cuối cùng mình cần ở ngay trong mấy quân úp giữa này. Nếu có thể bốc trúng, liền sẽ kết thúc.

Phú Sát Dung Âm đang đưa tay chuẩn bị bốc bài, Ngụy Anh Lạc đột nhiên đè tay Phú Sát Dung Âm xuống.

"Ta tới bốc giúp ngươi, số ta rất hên." Ngụy Anh Lạc hướng Phú Sát Dung Âm cười một tiếng, đưa tay cầm lấy bài, Phú Sát Dung Âm dè dặt cẩn thận lật quân bài cuối cùng này.

"Ù!" Phú Sát Dung Âm nhìn quân Ngụy Anh Lạc vừa bốc, con sói con này vận may thật không tệ, mặt nháy mắt tràn ra nụ cười.

Nạp Lan Thuần Tuyết vừa nghe liền thoắt cái thanh tỉnh lại, "Ù? Ai ù!"

Cao Ninh Hinh giận dữ thả thỏi bạc vào trước mặt Phú Sát Dung Âm.

"Hừ, Tĩnh Hảo chúng ta đi, hôm nay chúng ta tha cho bọn họ, lần sau vét sạch cả nhà bọn họ thắng về lại." Nói xong liền kéo tay Tô Tĩnh Hảo ra ngoài cửa.

"Vậy thần thiếp cũng cáo lui trước." Lục Vãn Vãn lấy bạc ra hướng Hoàng hậu nương nương chào một cái, cẩn thận đỡ Nạp Lan Thuần Tuyết mơ màng buồn ngủ trở về nhà mình.

"Ai nha, chỉ còn dư lại ta một người cô đơn, hay là ta lưu..., "

Thuận tần đang chuẩn bị nói lưu lại, đột nhiên cảm thấy sau lưng có một đôi mắt hung tợn đang nhìn chằm chằm, dao phay trên bàn lóe hàn quang, lập tức sửa lại.

"Ha ha, ta cũng không quấy rầy hai người các ngươi nữa, ta đi tìm Hoàng hậu nương nương làm đầu cho ta."

Sau đó che lại trái tim nhỏ bé nhanh chân chạy ra cửa.

Ngụy Anh Lạc thấy kỳ đà đều đã đi hết, rầm một cái đóng cửa lại, đem Phú Sát Dung Âm đẩy tới trên giường, một hồi lâu sau, Ngụy Anh Lạc nhìn Phú Sát Dung Âm bên dưới sắc mặt đỏ ửng hô hấp dồn dập, tăng nhanh tốc độ trên tay.

"A, đừng, ngươi, "

Ngụy Anh Lạc đứt quãng liếm bụng Phú Sát Dung Âm, "Dung Âm, hôm nay ngươi thua nga."

"Nói bậy, a, ta rõ... rõ ràng, cuối cùng thắng." Phú Sát Dung Âm thở hổn hển, ôm chặt lấy cổ Ngụy Anh Lạc.

"Ồ?" Ngụy Anh Lạc nhíu mày, thế công trên tay không giảm bớt chút nào, nhè nhẹ cắn bụng Phú Sát Dung Âm một cái.

"Ngươi thật tưởng rằng quân bài đó là ta bốc trúng sao?"


—————————

P/s: Một bàn công một bàn thụ, Thuận tần lại ngồi cả hai bàn, có nghĩa là gì? Tức là người ta công được thụ được, cực phẩm của giới BH nha 😂

Chương trước Chương tiếp
Loading...