[BH|Edit] Diên Hy Công Lược ĐN | Tuyển tập Lạc Hậu - Nhiều tác giả
[Thẻ tre thời gian][5]
炎——CHƯƠNG 5——炎
Kể từ lần gặp mặt trước đã ba ngày trôi qua, Ngụy Anh Lạc sâu sắc cảm nhận được ý nghĩa của sống một ngày như một năm.Ngay cả Minh Ngọc cũng không nhìn nổi, nàng và Ngụy Anh Lạc quen biết lâu như vậy, chưa từng thấy nàng bị động như vậy bao giờ. Thông thường mà nói, Ngụy Anh Lạc luôn đều là người chủ động nhất, hết lần này tới lần khác gặp phải Phó Dung Âm.Vẫn là câu kia, quan tâm sẽ bị loạn, thích nàng, lại sợ tổn thương nàng, cho nên dè dặt cẩn thận."Gần đây Dung Âm học tỷ đang làm gì vậy?"Minh Ngọc tìm tới Hải Lan Sát, Hải Lan Sát đem tin tình báo lấy được từ Phó Hằng nói: "Đang cố gắng học tập, làm đề, thỉnh thoảng suy tính cuộc sống một chút.""Dù sao nhìn qua cũng không phải vui vẻ cho lắm."Giờ thì hay rồi, thổ lộ một cái kết quả cả hai người đều không vui?Minh Ngọc nghe cũng rất uất ức: "Cậu nói xem Ngụy Anh Lạc người này, tuy khuyết điểm nhiều như vậy, nhưng mà đối với Dung Âm học tỷ rất tốt nha, sao lại không đồng ý?""Dung Âm tỷ nhìn giống như thiếu người đối tốt sao?" Hải Lan Sát nói, "Huống chi Dung Âm tỷ còn chưa cự tuyệt mà? Trước kia mà như vậy a, nếu chị ấy không có cảm giác nhất định đã trực tiếp phát thẻ người tốt rồi."(*) Thẻ người tốt: anh rất tốt nhưng em rất tiếc 😂"Vậy ý cậu chính là Ngụy Anh Lạc có cơ hội?"Thấy hai mắt nàng đều tỏa sáng, Hải Lan Sát cũng không dám quá cam đoan, hắn sờ sờ trán: "Có lẽ, dù sao so với những người trước kia thì có hy vọng hơn!"Theo lý mà nói, Ngụy Anh Lạc không tới tìm tỷ tỷ nữa, Phó Hằng đúng ra nên rất cao hứng, dẫu sao hắn nhìn Ngụy Anh Lạc lần nào cũng đều cảm thấy người này tâm cơ quá sâu không thích hợp chị hắn, cho dù phía sau nhận được cảnh cáo đừng có gây chuyện, hắn vẫn như cũ hy vọng tỷ tỷ có thể thấy rõ bộ mặt thật của Ngụy Anh Lạc.Cho nên bây giờ là thấy rõ rồi?Phó Hằng lại không vui sướng khi người gặp họa nổi.Đối với một đứa bé trai mà hiện tại nữ nhân quan trọng nhất trong cuộc đời là tỷ tỷ mà nói thì, tỷ tỷ không vui, Hằng Hằng cũng không vui.Cho nên ngay khi Hải Lan Sát hỏi tình trạng gần đây của Phó Dung Âm, cho dù biết tin tức của hắn sẽ truyền đi đâu, Phó Hằng vẫn nói đúng sự thật."Tỷ tỷ không vui."( ಥ ʖ̯ ಥ)Hải Lan Sát phức tạp nhìn hắn không nói gì, để tránh tổn thương lòng tự ái của đứa nhỏ này.
Sau ngày thổ lộ một tuần, Ngụy Anh Lạc đều đang tận lực trốn tránh Phó Dung Âm.Cái này rất kỳ quái. Rõ ràng nàng ngày ngày ở dưới lầu vọng lên trên, chính là nghĩ muốn liếc mắt nhìn người ta một cái, nhưng ngay lúc Phó Dung Âm đi xuống thì lại bỏ trốn trước.Nàng sợ bị cự tuyệt.May mà Phó Dung Âm cũng không làm khó nàng, không có dự định tới gần Ngụy Anh Lạc nhát gan này, thật là săn sóc hết chịu nổi.Nhìn hết thảy những thứ này Minh Ngọc không nhịn được, tìm tới Ngụy Anh Lạc hỏi nàng: "Cậu chưa từng nghĩ đến chuyện sau khi Dung Âm học tỷ tốt nghiệp sao? Chị ấy năm nay lớp mười hai, còn mấy tháng nữa là thi vào trường đại học rồi, cậu hiện tại không nắm chặt cơ hội chờ người ta lên đại học thì thôi hết diễn!"Một lời thức tỉnh người trong mộng.Ngụy Anh Lạc yếu bóng vía sau hai tuần lễ một lần nữa xuất hiện bên cạnh Phó Dung Âm.Ngay cả một chút trắc trở cũng không chịu nổi còn nói gì đến theo đuổi Dung Âm? Nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc liên tiếp chiến bại phấn đấu lâu dài, còn có Minh Ngọc Hải Lan Sát cùng với Phó Hằng xoắn xuýt mất tự nhiên kia giúp nàng bày mưu tính kế, Ngụy tỷ không sợ hãi!Lúc đó Phó Dung Âm đang cùng bạn thân về nhà, sau khi Ngụy Anh Lạc xuất hiện chào hỏi, Tô Tĩnh Hảo quan sát nàng nhiều thêm vài lần, ánh mắt vi diệu.Phó Dung Âm thì lại bộ dáng nghiêm nghị, nàng để cho Tô Tĩnh Hảo rời đi trước, mới nghiêm túc đem Ngụy Anh Lạc nhìn hết một lượt từ trên xuống dưới một phen, sau đó cong mép, giọng ôn nhu: "Trốn thoải mái không?"Ngụy Anh Lạc cũng đích xác là né nàng một đoạn thời gian, nghe nàng nhắc đến, quả thật cảm thấy hơi ngại ngùng, nàng cúi đầu hất tóc mái một cái, cố gắng trấn định: "Suy tư một đoạn thời gian.""Cũng phải." Đáp lời nàng là một thanh âm bình tĩnh hơn, "Chị cũng đã suy nghĩ một đoạn thời gian."Tiêu rồi, bình tĩnh như vậy là khúc nhạc dạo muốn phát cơm hộp... à không, phát thẻ người tốt sao?Ngụy Anh Lạc trong lòng hoảng 180 độ so với bề ngoài không gợn sóng không sợ hãi, nàng thoáng ngẩng đầu, đối diện một đôi mắt xinh đẹp sáng ngời, chỉ là nàng đọc không ra hàm nghĩa bên trong."Kỳ thực em có thể chờ chị hồi tâm chuyển ý, chị không cần gấp như vậy..."Nàng không nhịn được nói, chỉ là ba chữ "cự tuyệt em" còn chưa thốt ra khỏi họng, đã nghe thanh âm mang theo mấy phần ý cười của Phó Dung Âm: "Em quả thực nên chờ."Hể?"Chờ em tốt nghiệp trung học, thi đậu đại học, đến lúc đó nghĩ cho rõ xem có vẫn như cũ ôm cảm tình với chị không, nếu như có, vậy thì chúng ta cùng một chỗ đi."Nàng nghe Phó Dung Âm nói như vậy đấy.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴