[BH|Edit] Diên Hy Công Lược ĐN | Tuyển tập Lạc Hậu - Nhiều tác giả
[Thẻ tre thời gian][3]
炎——CHƯƠNG 3——炎
Cả cái trường Diên Hy số 1 đều biết Ngụy Anh Lạc không sợ trời không sợ đất kia đang hẹn hò.Đối tượng nghi vấn cao nhất là Phó Hằng khối mười lớp số 1.Theo nhân sĩ biết chuyện nào đó báo cáo, Ngụy Anh Lạc vì để đến gần Phó Hằng, thậm chí đã tiếp cận cả chị hắn, hiện tại suốt ngày giống như tiểu lâu la đi theo sau lưng tỷ tỷ của Phó Hằng."Tỷ tỷ của Phó Hằng là ai a?""Chính là đại lão Phó Dung Âm lớp mười hai khoa văn, đoạn thời gian trước không phải các trường tổ chức tuyển sinh riêng sao, sau khi công bố thành tích đoán chừng sẽ trực tiếp vào đại học Đế Đô.""Đúng, đặc biệt là dáng dấp còn vô cùng xinh đẹp, tính cách cũng tốt."Bên cạnh vài tên tham gia náo nhiệt nghe vậy, không nhịn được lắm mồm: "Phó Dung Âm tốt như vậy, tại sao Ngụy Anh Lạc lại còn thích em của nàng?"Bỗng chốc trầm mặc."Có thể là..." Nhân sĩ biết chuyện sờ sờ trán, nửa ngày cũng không nghĩ ra lý do nào.
Phó Hằng cảm thấy tất cả mọi người bên cạnh mình đều phản bội hắn.Tỷ tỷ không nghe mình chân thành khuyến cáo, vẫn như cũ cùng Ngụy Anh Lạc dính chung một chỗ thì thôi đi, ngay cả Hải Lan Sát cũng không kịp chờ đợi vội muốn giao hảo với Ngụy Anh Lạc.Đáng hận nhất chính là còn suốt ngày khoe khoang trước mặt hắn, khoe đến da đầu hắn tê dại.Nếu nói Phó Hằng rất thích Ngụy Anh Lạc hay sao đó thì cũng không hẳn, ban đầu chẳng qua mới đến giai đoạn có hảo cảm, đã lập tức bị cử động trời đánh của Ngụy Anh Lạc bóp chết từ trong nôi, sở dĩ nhớ mãi không quên như vậy, vẫn là bởi vì bị mất thể diện nên trong lòng không phục mà thôi.Cái này đại khái là lòng tự ái của con trai quấy phá.Càng huống chi Phó Hằng bây giờ vừa nhìn thấy Ngụy Anh Lạc liền phiền, một chút cũng không muốn nàng làm tỷ phu của mình.À không đúng, là tẩu tử.Phó Hằng nghiêm túc hồi tưởng lại hình ảnh thường ngày của tỷ tỷ nhà mình, đem so sánh một chút với Ngụy Anh Lạc, tâm tình càng thêm bi thống.Tuyệt đối không thể tiện nghi tên lừa gạt Ngụy Anh Lạc!
Phó Dung Âm cảm thấy Ngụy Anh Lạc dạo này trở nên rất kỳ quái.Sói con thường ngày hận không thể 25/24 kề cận bản thân, gần đây dường như lúc nào cũng kiếm đủ cớ để xin nghỉ.Nhất là mấy cái cớ kia còn vô cùng nhảm nhí.Người khỏe như vâm mà nói bị bệnh thì thôi cũng được đi, Phó Dung Âm sống lâu như vậy chưa bao giờ gặp nữ hài tử nào lại có thể có kỳ kinh nguyệt đến hai tuần.Điều này làm cho Phó Dung Âm hoài nghi bản thân sâu sắc, không biết có phải nàng làm thầy không đủ tốt hay không.Cho đến khi bạn học cùng lớp lon ton tới hỏi nàng có biết chuyện gần đây Ngụy Anh Lạc và Phó Hằng hẹn hò hay không, Phó Dung Âm mới bừng tỉnh hiểu ra.Xem ra đúng là nàng hiểu lầm. Cũng phải, cái tính của Phó Hằng cùng với Anh Lạc ngược lại cũng coi như xứng đôi.Trong lòng Phó Dung Âm có chút vui vẻ đồng thời lại khó tránh khỏi có điểm tâm tắc.
Đã qua rất nhiều ngày kể từ lúc Ngụy Anh Lạc chặn miệng được Phó Hằng.Nói chính xác là sau khi Ngụy Anh Lạc phát hiện Phó Hằng có tâm tư muốn gây chuyện, liền lấy ra khí thế tiểu bá vương, trước uy hiếp sau dụ dỗ, từ từ mưu đồ hơn nửa tháng, cuối cùng để cho Phó Hằng tin tưởng Ngụy Anh Lạc đối chị hắn một tấm chân tình.Sau chuyện này Ngụy Anh Lạc vô cùng hối hận cái não cá vàng của mình, đối tượng nàng muốn công lược chính là Phó Dung Âm chứ không phải là Phó Hằng, tại sao phải để hắn tin tưởng nàng thật lòng làm cái rắm gì.Đem loại tiểu tử thúi thích tìm đường chết này đánh cho một trận không phải liền ngoan ngoãn biết điều sao?Nhất là đến thời điểm nàng muốn làm lại từ đầu hóa thân thành cún con cùng Phó Dung Âm khanh khanh ta ta mà không có Phó Hằng quấy nhiễu, lại phát hiện đối phương thái độ cổ quái, đáy lòng chợt rét."Anh Lạc, tuy nói yêu sớm không tốt, nhưng chị cũng không phải phụ huynh hà khắc, em và Phó Hằng chỉ cần chú ý chừng mực, không ảnh hưởng thành tích học tập, chị có thể mở một mắt nhắm một mắt."Phó Dung Âm nói xong, lại chậm rãi quét mắt bảng chữ mẫu có vẻ viết khá nghiêm túc của Ngụy Anh Lạc: "Nhưng mà chữ thì phải tiếp tục luyện."Ngụy Anh Lạc cảm thấy có gì sai sai, nàng không kịp suy nghĩ sâu xa, liền nhanh chóng bày ra một gương mặt nhìn muốn đáng thương bao nhiêu liền đáng thương bấy nhiêu: "Dung Âm, chị không cần em nữa sao?"
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴