[BH|Edit] Diên Hy Công Lược ĐN | Ánh Trăng Sáng Để Ta Thủ Hộ! - Song Kích 666
Chương 9: Tín nữ thành kính
"Đây... là nơi nào?"
Ngụy Anh Lạc ở trong bóng tối tìm kiếm, dưới chân phiêu phiêu, không biết nên đi về đâu."Ta chết rồi sao?" Nàng dùng sức véo má mình một cái.Ừ, không đau. Nửa điểm cảm giác cũng không có, bản thân quả thật chết rồi sao... Ngụy Anh Lạc cười khổ.Hư không vô biên tịch mịch đánh úp vào nàng như từng đợt sóng lớn, nàng lềnh bềnh khắp nơi, hoàn toàn không biết rốt cuộc mình là hồn phách rời thân thể hay là đã toi mạng rồi.Hiện tại trở ngại trong lòng nàng, làm nàng vô cùng sốt ruột chỉ có một việc: Dung Âm không sao chứ?Nghĩ đến người hại Dung Âm lại có thể bỏ thuốc vào đồ ăn thường ngày, Ngụy Anh Lạc suy đoán, người này nhất định là mai phục ở trong cung của Dung Âm hoặc chính là một thành viên tùy tùng đi theo Dung Âm xuất cung lần này.Sẽ là ai đây, có thể trực tiếp chạm vào bánh ngọt mà Dung Âm ăn?Nha hoàn Minh Ngọc? Hay là Nhĩ Tình?Minh Ngọc làm người ngay thẳng, là người hầu của Phú Sát gia, tính tình tuy rằng dễ bùng nổ, như quả pháo trúc vậy, nhưng tâm tư trong sạch, kiếp trước sau khi Dung Âm liệt nửa người dưới, nàng đều chưa từng nghĩ cách bỏ rơi Dung Âm, làm ra chuyện gì sau lưng chủ tử.Đời này, Dung Âm chính đang độ phong hoa, lại có đích hoàng tử bên thân, bám vào Dung Âm nhìn sao cũng tốt hơn làm nô tài của người khác.Nhưng tiểu tiện nhân Nhĩ Tình thì chưa chắc, Nhĩ Tình quỷ kế đa đoan, vẫn luôn muốn có được địa vị hơn người, dã tâm có thể từ cặp mắt mờ ám âm u kia ẩn ẩn lộ ra.Nếu như là Nhĩ Tình, ngược lại đích xác có động cơ.Nhưng thời cơ, lại rõ ràng không đúng.Nhĩ Tình không ngốc đến mức này, biết rõ bản thân chính là nha đầu tùy tùng, dưới tình huống 'Chủ tử có chuyện, tất cả đều phải đi theo bồi mệnh', sao có thể trực tiếp làm ra chuyện hạ độc ngu xuẩn như vậy.Thiên tử giận dữ, thi thể nằm xuống đâu chỉ trăm vạn.Kẻ ngu đều biết tránh đi.Nhưng nghĩ tới kiếp trước Nhĩ Tình thừa dịp Hoằng Lịch say rượu, lẫn vào Trường Xuân Cung cùng Hoằng Lịch lăn lộn một đêm, cuối cùng sinh hạ một đứa con nít ngay cả cha nó là ai cũng không biết, Ngụy Anh Lạc co quắp khóe miệng, đột nhiên không xác định rõ được.Cho nên, rốt cuộc có phải là tiểu tiện nhân Nhĩ Tình chơi chiêu hiểm, nghĩ rằng Dung Âm chết, nàng tranh thủ ăn hôi đi sửa mái nhà dột hay không?Ghét thật, nhức đầu quá.Ngụy Anh Lạc khẽ cắn răng.Nếu như ông trời chịu rộng rãi một chút, để cho nàng lại sống lại một lần hoặc cải tử hồi sinh, nàng nhất định gặp mặt liền xé xác Nhĩ Tình thứ mặt hàng không biết lúc nào thì xuất ám chiêu ra bẩn thỉu người khác này.Dù sao Dung Âm chỉ cần phụ trách mỹ mạo thiện lương là được, người xấu cứ để nàng làm.Dung Âm, Dung Âm... Ngụy Anh Lạc lẩm bẩm, nàng có thể không cần uống Mạnh bà thang được không, nàng muốn vĩnh viễn nhớ đến Dung Âm.Kiếp sau, kiếp sau nữa, Dung Âm đời đời kiếp kiếp, nàng đều muốn.Thật hận, nàng thật hận bản thân tại sao lại cẩn thận làm bộ như vậy, sao nàng không ở ngay lúc gặp mặt, trực tiếp ôm lấy Dung Âm, đem nhớ nhung hai đời nói hết tất cả cho Dung Âm. Giờ thì hay rồi, lại phải một mình ngây ngốc chờ.Nhưng mà không đúng a, nếu như bản thân đời này dễ chết như vậy, ông trời để cho nàng sống lại có ý nghĩa gì?Không nghĩ ra, có mờ ám!Ngụy Anh Lạc thử chắp hai tay cầu thần:"Thần phật các phương đại từ đại bi, tín nữ Ngụy Anh Lạc hai kiếp làm người, không dám nói công lao thâm hậu, nhưng cũng từng vì ngai vàng của Đại Thanh, kéo dài hoàng tự.""..." Không có thần nào đáp lại."... Được rồi, cho dù cái này không tính là công lao, nhưng thời gian tín nữ trấn giữ hậu cung Càn Long, không chỉ đem hậu cung chướng khí mù mịt của hắn cai quản gọn gàng ngăn nắp, mà còn khiến sự kiện cung phi đầu độc hành hạ nhau sụt giảm nhanh chóng, hơn nữa số lượng long tử long nữ của gia tộc Ái Tân Giác La tăng cao rõ rệt, sự thực rành rành.""..." Như cũ yên tĩnh."Vậy ngài nói xem, ta rốt cuộc phải làm sao." Ngụy Anh Lạc ủy khuất, "Ta hai kiếp làm người, cũng không phải để soán lấy cái ngôi hoàng đế của nhà Ái Tân Giác La. Ta chỉ muốn kỹ lưỡng trông nom Dung Âm, để cho nàng có thể tự do. Cái này chẳng lẽ là yêu cầu rất quá đáng sao?""... Im miệng.""...???"Ai, người nào nói chuyện?!______________________Tác giả có lời muốn nói:—— thêm cái tiểu kịch trường ——Nửa đêm, Anh Lạc đột nhiên bị Hoàng Hậu đánh thức.Hoàng Hậu: (mặt tức giận) "Ngươi trong miệng lầm bầm cái gì đấy. Ngươi cho ai kéo dài con cháu?"Anh Lạc: (khóe mắt vốn ngấn lệ, sau khi tỉnh lại ngẩn ra nhìn chằm chằm Dung Âm)Hoàng Hậu: (hít sâu) "... Thẳng thắn sẽ được xem xét, kháng cự càng nghiêm trị."Ngụy Anh Lạc:...Hoàng Hậu: (đáng chết, không phải từ tám tuổi đã nói thích ta sao, sao còn sinh đứa nhỏ cho người khác? Tình địch là kẻ nào? Thật bực bội, có chút ghen tị... )Anh Lạc: (đột nhiên đưa tay, ở trên mặt Dung Âm cẩn thận bấm một cái)Hoàng Hậu: "Ngụy, Anh, Lạc! Ngươi còn dám bạo lực gia đình!" (lửa giận đạt tới max level)Anh Lạc: (một phen ôm Dung Âm, kịp thời chặn lại cái miệng không ngừng lải nhải của nàng.)Hoàng Hậu: —— um —— hm hm——!!!Anh Lạc: (tinh thần căng thẳng dần hòa hoãn, lộ ra nụ cười thỏa mãn ) "Nguy hiểm thật, chỉ là một cơn ác mộng. Ngươi vẫn còn ở đây..."Hoàng Hậu:...!
Ngụy Anh Lạc ở trong bóng tối tìm kiếm, dưới chân phiêu phiêu, không biết nên đi về đâu."Ta chết rồi sao?" Nàng dùng sức véo má mình một cái.Ừ, không đau. Nửa điểm cảm giác cũng không có, bản thân quả thật chết rồi sao... Ngụy Anh Lạc cười khổ.Hư không vô biên tịch mịch đánh úp vào nàng như từng đợt sóng lớn, nàng lềnh bềnh khắp nơi, hoàn toàn không biết rốt cuộc mình là hồn phách rời thân thể hay là đã toi mạng rồi.Hiện tại trở ngại trong lòng nàng, làm nàng vô cùng sốt ruột chỉ có một việc: Dung Âm không sao chứ?Nghĩ đến người hại Dung Âm lại có thể bỏ thuốc vào đồ ăn thường ngày, Ngụy Anh Lạc suy đoán, người này nhất định là mai phục ở trong cung của Dung Âm hoặc chính là một thành viên tùy tùng đi theo Dung Âm xuất cung lần này.Sẽ là ai đây, có thể trực tiếp chạm vào bánh ngọt mà Dung Âm ăn?Nha hoàn Minh Ngọc? Hay là Nhĩ Tình?Minh Ngọc làm người ngay thẳng, là người hầu của Phú Sát gia, tính tình tuy rằng dễ bùng nổ, như quả pháo trúc vậy, nhưng tâm tư trong sạch, kiếp trước sau khi Dung Âm liệt nửa người dưới, nàng đều chưa từng nghĩ cách bỏ rơi Dung Âm, làm ra chuyện gì sau lưng chủ tử.Đời này, Dung Âm chính đang độ phong hoa, lại có đích hoàng tử bên thân, bám vào Dung Âm nhìn sao cũng tốt hơn làm nô tài của người khác.Nhưng tiểu tiện nhân Nhĩ Tình thì chưa chắc, Nhĩ Tình quỷ kế đa đoan, vẫn luôn muốn có được địa vị hơn người, dã tâm có thể từ cặp mắt mờ ám âm u kia ẩn ẩn lộ ra.Nếu như là Nhĩ Tình, ngược lại đích xác có động cơ.Nhưng thời cơ, lại rõ ràng không đúng.Nhĩ Tình không ngốc đến mức này, biết rõ bản thân chính là nha đầu tùy tùng, dưới tình huống 'Chủ tử có chuyện, tất cả đều phải đi theo bồi mệnh', sao có thể trực tiếp làm ra chuyện hạ độc ngu xuẩn như vậy.Thiên tử giận dữ, thi thể nằm xuống đâu chỉ trăm vạn.Kẻ ngu đều biết tránh đi.Nhưng nghĩ tới kiếp trước Nhĩ Tình thừa dịp Hoằng Lịch say rượu, lẫn vào Trường Xuân Cung cùng Hoằng Lịch lăn lộn một đêm, cuối cùng sinh hạ một đứa con nít ngay cả cha nó là ai cũng không biết, Ngụy Anh Lạc co quắp khóe miệng, đột nhiên không xác định rõ được.Cho nên, rốt cuộc có phải là tiểu tiện nhân Nhĩ Tình chơi chiêu hiểm, nghĩ rằng Dung Âm chết, nàng tranh thủ ăn hôi đi sửa mái nhà dột hay không?Ghét thật, nhức đầu quá.Ngụy Anh Lạc khẽ cắn răng.Nếu như ông trời chịu rộng rãi một chút, để cho nàng lại sống lại một lần hoặc cải tử hồi sinh, nàng nhất định gặp mặt liền xé xác Nhĩ Tình thứ mặt hàng không biết lúc nào thì xuất ám chiêu ra bẩn thỉu người khác này.Dù sao Dung Âm chỉ cần phụ trách mỹ mạo thiện lương là được, người xấu cứ để nàng làm.Dung Âm, Dung Âm... Ngụy Anh Lạc lẩm bẩm, nàng có thể không cần uống Mạnh bà thang được không, nàng muốn vĩnh viễn nhớ đến Dung Âm.Kiếp sau, kiếp sau nữa, Dung Âm đời đời kiếp kiếp, nàng đều muốn.Thật hận, nàng thật hận bản thân tại sao lại cẩn thận làm bộ như vậy, sao nàng không ở ngay lúc gặp mặt, trực tiếp ôm lấy Dung Âm, đem nhớ nhung hai đời nói hết tất cả cho Dung Âm. Giờ thì hay rồi, lại phải một mình ngây ngốc chờ.Nhưng mà không đúng a, nếu như bản thân đời này dễ chết như vậy, ông trời để cho nàng sống lại có ý nghĩa gì?Không nghĩ ra, có mờ ám!Ngụy Anh Lạc thử chắp hai tay cầu thần:"Thần phật các phương đại từ đại bi, tín nữ Ngụy Anh Lạc hai kiếp làm người, không dám nói công lao thâm hậu, nhưng cũng từng vì ngai vàng của Đại Thanh, kéo dài hoàng tự.""..." Không có thần nào đáp lại."... Được rồi, cho dù cái này không tính là công lao, nhưng thời gian tín nữ trấn giữ hậu cung Càn Long, không chỉ đem hậu cung chướng khí mù mịt của hắn cai quản gọn gàng ngăn nắp, mà còn khiến sự kiện cung phi đầu độc hành hạ nhau sụt giảm nhanh chóng, hơn nữa số lượng long tử long nữ của gia tộc Ái Tân Giác La tăng cao rõ rệt, sự thực rành rành.""..." Như cũ yên tĩnh."Vậy ngài nói xem, ta rốt cuộc phải làm sao." Ngụy Anh Lạc ủy khuất, "Ta hai kiếp làm người, cũng không phải để soán lấy cái ngôi hoàng đế của nhà Ái Tân Giác La. Ta chỉ muốn kỹ lưỡng trông nom Dung Âm, để cho nàng có thể tự do. Cái này chẳng lẽ là yêu cầu rất quá đáng sao?""... Im miệng.""...???"Ai, người nào nói chuyện?!______________________Tác giả có lời muốn nói:—— thêm cái tiểu kịch trường ——Nửa đêm, Anh Lạc đột nhiên bị Hoàng Hậu đánh thức.Hoàng Hậu: (mặt tức giận) "Ngươi trong miệng lầm bầm cái gì đấy. Ngươi cho ai kéo dài con cháu?"Anh Lạc: (khóe mắt vốn ngấn lệ, sau khi tỉnh lại ngẩn ra nhìn chằm chằm Dung Âm)Hoàng Hậu: (hít sâu) "... Thẳng thắn sẽ được xem xét, kháng cự càng nghiêm trị."Ngụy Anh Lạc:...Hoàng Hậu: (đáng chết, không phải từ tám tuổi đã nói thích ta sao, sao còn sinh đứa nhỏ cho người khác? Tình địch là kẻ nào? Thật bực bội, có chút ghen tị... )Anh Lạc: (đột nhiên đưa tay, ở trên mặt Dung Âm cẩn thận bấm một cái)Hoàng Hậu: "Ngụy, Anh, Lạc! Ngươi còn dám bạo lực gia đình!" (lửa giận đạt tới max level)Anh Lạc: (một phen ôm Dung Âm, kịp thời chặn lại cái miệng không ngừng lải nhải của nàng.)Hoàng Hậu: —— um —— hm hm——!!!Anh Lạc: (tinh thần căng thẳng dần hòa hoãn, lộ ra nụ cười thỏa mãn ) "Nguy hiểm thật, chỉ là một cơn ác mộng. Ngươi vẫn còn ở đây..."Hoàng Hậu:...!