[BH][ĐN FAIRY TAIL] Thay đổi một thế giới - Lưu Tinh Vũ

Chương 5




Eligor vì bị đấm bất ngờ nên bay ra sau luôn. Hắn ghìm chân xuống đất, một làn gió phả ra.

"Yora, ở trên cao hỗ trợ tớ. Đừng xuống!"

Tôi nói thầm khi Yora vừa đến bên cạnh. Trông cậu ấy có vẻ không hiểu lắm nhưng vẫn làm theo.

"Lũ Fairy Tail các ngươi thật sự rất phiền phức. Một lũ chỉ giỏi phá hoại mà lại có tiếng tăm, nực cười!"

Có vẻ như hắn oán niệm Fairy Tail rất nhiều. Tôi không hiểu vì sao cho lắm nhưng hắn cũng chỉ là một tên biết đổ lỗi mà thôi!

"Ngươi chỉ giỏi đổ lỗi, nếu mà muốn Fairy Tail không nổi thì đánh bại họ đi!"

Nói rồi, tôi lao đến, với mảnh đất bao quanh tay tạo thành gang đấm, tôi nhằm thẳng mặt hắn mà đánh.

"Ta không hiểu các ngươi là hắc hội hay công lý cái gì, nhưng đến cả bạn bè mình còn ra tay thì không phải là người."

Tôi chạm tay xuống đất, nhấc chân lên đá hắn. Eligor là một tên dùng gió nên hắn có thể bay lên cao.

"Thổ Long hống!"

Thực sự thì tôi rất không ưa hắn. Chỉ vì cái gì gọi là công lý hay công bằng mà những người bạn của mình cũng bỏ qua. Hắn thực sự là kẻ máu lạnh.

Vì tức giận nên những động tác của tôi trở nên nóng này hơn, không suy xét kĩ lưỡng.

"Phong lưỡi hái"

Một lưỡi hãi bổ nhào về phía tôi. Không hiểu lúc nào mà tự dung khi ấy tôi lại bị mất đà, suýt ngã ngửa ra sau.

"Shiro!"

Yora bay đến, kéo tôi lên cao.

"Cảm ơn nha!"

"Cậu phải để ý vào chứ!"

Eligor cười lớn, hắn nói:

"Có vẻ ta đánh giá cao ngươi. Cũng chỉ là chút tép riu mà thôi."

Tôi hít một hơi thậ sâu. Phải bình tĩnh lại nào.

Tôi là đất, ở phía dưới. Hắn lại là gió, ở trên cao. Đúng là có chút bất lợi thật.

"Thổ Long hống!"

Eligor bất ngờ lui về sao, mảnh vải trên người hắn bị xoẹt qua.

"Ma thuật gì vậy?"

Hắn ngạc nhiên hỏi.

Tôi nghĩ hắn tưởng tôi là dạng cường hóa cơ thể. Đáng tiếc không phải.

Ngay khi hắn vừa chạm chân xuống đất, tôi nhảy từ trên cao xuống, hét lớn:

"Địa chấn!"

Toàn bộ vùng đất xung quanh bắt đầu rung lắc dữ dội như đang có một trận động đất xảy ra. Eligor bất ngờ mất thăng bằng. Hắn nhanh chóng có ý định bay lên.

Chưa cần tôi nói, Yora đã dương cung bắn. Cứ mỗi lần Eligor định bay lên là lại có một mũi tên cắm xuống đất.

"Thổ Long bộc phá."

Tôi lao như bay về phía Eligor, ra đòn thật mạnh. Hắn nhanh chóng nằm lăn ra sau.

Tôi thấy hắn không động đậy. Quay ra với Yora, cười:

"Yora, hình như chúng mình thắn..."

Lời nói chưa kịp dứt, Yora đã hét lớn:

"Shiro, đằng sau!"

Tôi chỉ kịp đưa tay ra đỡ, một cú đá thật mạnh nhằm vào bụng tôi khiến tôi ngã ra sau vài mét.

Đất vào trong miệng khiến tôi ho khan liên tục. Đau thật đấy!

Vực dậy, tôi nhanh chóng thấy xung quanh Eligor có một tầng gió bao phủ. Đó như là lá chắn của hắn vậy. Eligor lúc này lộ rõ tức giận, hắn gầm lên:

"Bạo phong."

Một cơn gió mạnh kéo tới, dần hình thành lốc xoáy cuốn tôi vào bên trong. Phải nói là lực ép của nó quá lớn đi, tôi cảm giác như từng thớ thịt đang bị ép, bị xé ra vậy.

"Thổ bọc."

Một cái bọc đất nhanh chóng bao phủ lấy tôi, tuy vậy nhưng tôi vẫn cảm giác rõ sự đau đớn. Một vài vết xước trên da bắt đầu xót, thật chẳng dễ chịu gì.

Cơn cuồng phong ấy như đang ngấu nghiến lấy mảnh đất bên trong. Yora ở ngoài kêu la thất thanh. Tuy vậy nhưng tôi không nghe thấy gì được.

Ngay khi tưởng chừng mình đã bại thì cơn lốc tản đi, kèm theo đó là tiếng hét lớn:

"Hỏa Long bộc phá!"

Là Natsu. Anh ấy chơi thẳng mặt của Eligor. Hắn nhanh chóng bất tỉnh mà ngã từ trên cao xuống.

"Cảm ơn anh, Natsu."

Tôi suy yếu nói. Tuy đòn công kích của hắn không đáng là bao nhưng sự thiếu oxi đang hành hạ tôi.

"Shiro, em có sao không?"

Natsu lo lắng hỏi. Bên cạnh anh ấy còn có chú mèo Happy cũng đang rất phờ phạc. Có vẻ như chú ta đã cố hết sức.

"Em...ổn."

"Shiro!"

Tôi vô lực ngã. Ngay lúc ấy, cảm giác như có người đằng sau đỡ lấy. Tôi ngước mắt nhìn:

"Chị Erza..."

"Em đã cố hết sức."

Chị ấy nói một câu ngắn ngủn nhưng nhiều ý nghĩa. Thật mệt đi.

Đội của Lucy và Gray cũng đã đuổi tới. Theo sau họ còn có tên Kage nữa.

Ngay khi họ vừa quan sát Eligor, tôi có thể cảm nhận ánh mắt của Kage đang nhìn vào phía cây sao Lullaby. Ánh mắt hắn lóe sáng, không hiểu sao làm tôi thấy lo lắng.

"Cây sao..."

Lời chưa kịp dứt, Kage đã cầm lấy cây sáo và chạy lên xe. Hắn phóng xe đi và nói:

"Cuối cùng ta cũng có được Lullaby. Đến giờ nó phải thực hiện nhiệm vụ rồi!"

Tôi rất muốn nhanh chóng đuổi theo hắn nhưng những vết thương trên người làm tôi đau rát. Vừa định rời khỏi tay Erza thì lại nhanh chóng mất thăng bằng.

"Cẩn thận, em còn bị thương."

Chị ấy nhanh chóng đỡ lấ tôi trong khi Natsu và Gray vẫn còn tức giận tên Kage đây. Cả đội nhanh chóng đuổi theo.

Vì đã bị thương nên Yora kéo tôi bay trước trong khi mọi người chạy.

Cuộc hội nghĩ của các hội trưởng, hình như chưa kết thúc...

Tôi rất muốn đến nhanh nhưng lại bị đau đớn hành hạ. Chẳng hiểu mấy nhân vật xuyên không thế nào toàn sức mạnh bá kinh khủng rồi chẳng bao giờ lo bị thương, búng ngón tay bay cái đất mà tôi thì ngay cả một tên đấu còn đau thương như thế này. Đúng là thực tế không bao giờ như trong truyện.

Mà trong truyện, những nhân vật xuyên không đều biết rõ nội dung, còn tôi không cả nhớ nhân vật chính tên gì. Chưa kể, sao họ có thể gặp mấy vị thần ban điều ước, còn tôi bụp cái bị vứt xuống đây với lời giải thích cụt ngủn. Thậm chí trong giọng nói của vị thần còn như không quan tâm. Khác xa trong truyện.

Trong truyện mạnh bao nhiêu, ngoài đời phế bấy nhiêu. Tay chân chằng chịt vết xước, có những vết đã khô máu. Có những vết hẵng còn chảy.

Đi thêm một đoạn nữa, những vết thương của tôi càng đau. Tôi hít một ngụm khí lạnh, có lẽ do gió chăng?

Erza nhanh chóng kêu Yora đặt tôi xuống rồi chị ấy cõng đi.

"Cảm ơn chị!"

Chị ấy mỉm cười nói:

"Chúng ta là đồng đội, đồng đội thì nên giúp đỡ nhau."

Tôi khác với mọi người ở đây. Họ chủ yếu giữ khái niệm đồng đội còn tôi là khái niệm bạn bè. Nhưng có lẽ, cả hai cái vẫn giống nhau.

Ngay khi vừa đến được tòa nhà hội nghĩ, từ sau đã thấy một ông lão nhỏ con đang chuẩn bị nghe thổi sáo. Ông ấy có ấn hội...

Là hôi trưởng Fairy Tail.

"Ông già!"

"Hội trưởng."

Gray và Natsu kích động, muốn chạy lại còn Erza thì muốn lớn tiếng hô. Ngay lúc đấy, một ông...bà...gì đó ngăn Natsu và Gray lại.

"Nào nào những chàng trai trẻ, mọi thứ mới bắt đầu thôi."

"Ai vậy?"

Natsu và Gray cùng hỏi, Erza cõng tôi, cúi đầu chào.

"Ngàu ấy là Boobs, hội trưởng của Blue Pegasus."

"Erza-san ha. Cháu lớn ghê!"

Ông già ấy trọc đầu với gương mặt to cùng chiếc áo hai dây màu tím, phía dưới là một cái quần đùi xanh trắng. Thật độc lạ.

"Ai chà, hai cậu bé có vẻ đẹp trai nhỉ!?"

Nhưng lúc này không ai còn hơi để để ý đến ông ấy. Tất cả sự chú ý đã quay lại hội trưởng Fairy Tail. Đây là lần đầu tôi gặp ông ấy, vậy mà cái khí chất của ông làm tôi bất ngờ. Ung dung tự nhiên.

Kage đưa sáo lên miệng, hắn định thổi lại run run. Gương mặt trông có vẻ nhưu đang rất khó khăn. Hình như hắn đang đấu tranh nội tâm.

Ngay khi ấy, giọng nói nhẹ nhàng của hội trưởng vang lên:

"Sẽ chẳng có gì thay đổi."

Dừng một chút, ông ấy tiếp:

"Kể cả có giết bọn ta, mọi thứ cũng sẽ không thay đổi. Yếu đuối vẫn mãi là yếu đuôi. Nhưng, yếu đuối không có gì là xấu. Con người, vốn là như vậy. Vì thế, chúng ta mới cần những người đồng đội, những người sẽ sát cánh bên ta. Cùng nhau vượt qua khó khăn. Vậy thì, đâu cần sử dụng cây sao đó đúng không?"

Hội trưởng kết thúc bằng một nụ cười. Ông ấy thật tuyệt vời, những từ ngữ ngắn gọn mang hàm ý sâu sắc. Kage đánh rơi cây sao xuống, run rẩy nói:

"Tôi thua...rồi."

Chỉ chờ có như vậy, một đội trong lùm cây lao ra.

"Ông già, ông giỏi lắm!"

Natsu vừa nói vừa bổ nhào đến. Hội trưởng có vẻ rất sốc, nói:

"Cái gì? Mấy đứa đều ở đây hả?"

"Hội trưởng, ngài nói thậ sâu sắc!"

Erza ôm lấy hội trưởng bằng một tay. Natsu đứng cạnh đó, đưa tay lên xoa xoa đầu ông ấy.

"Ta biết là ta làm tốt nhưng đừn có đối xử với ta như trẻ con!"

Ông ấy lườm một cái nói.

Thật sự thì ông ấy khá lùn. Như một đưa trẻ.

Mọi người xung quanh náo nhiệt vì mọi thứ đã giải quyết ổn thỏa.

Tôi vừa định thở phào một cái thì vang lên tiếng cười:

"Thậ là một lũ ngu ngốc, lại khiến ta phải tự thân vận động rồi."

Cây sáo trên đất...đang nói...

---------------------------------------

Hãy khen ta đi :v Mỗi chương đều trên 1k5 từ và tổng 5 chương là 10k2 từ.

Nói vậy chứ đa số ta đều viết theo quy tắc trên 1k5 từ mới được, haha!!!

Cảm ơn vì đã đọc (cúi đầu)

Dù sao ta cũng hi vọng có ai đó nhận xét truyện. (cúi đầu tiếp)

Tạm biệt (cúi đầu lần 3)

Chương trước Chương tiếp
Loading...